VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

TA VỚI TRỜI BƠ VƠ



TA VỚI TRỜI BƠ VƠ

Vẫn chỉ mình ta một bóng ngồi
Canh tàn rượu nát chẻ bờ môi
Hồn trăng ướt sũng vần thi ngọng
Mộng cũ sầu ngâm chén tửu bồi
Dẫm nát thiên đình đêm ở trọ 
San bằng cõi tục sớm về thôi
Bồng lai ẩn dụ màn sương khói
Lữ khách ngày xưa trở lai rồi ./.

LCT 13/10/16
BÀI HỌA :
*****

ĐỜI LỮ THỨ
Mình Anh lặng lẽ với trăng ngồi
Bạc áo phong trần sạm sắc môi
Bởi ngẩn ngơ hoài đôi mắt ấy 
Mà quay quắt mãi những đêm bồi 
Tràn ly rượu ái tình chưa cạn
Đẫm chén men sầu mộng chẳng thôi 
Một kiếp cầu sương cùng quán cỏ
Dường nghe thấm lạnh mấy đông rồi !

Tường Vân 13/10/16

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016

LỜI MẸ



LỜI MẸ
(Nđt- Gcđ)

Trên đời mẹ chỉ có mình con
Nửa gánh sầu lo nguyện mãi tròn
Dấu muộn phiền ... đêm còn để ngõ
Ngày thôi vẫn đó...tủi buồn chôn
Bờ môi xám ngắt ... từng hôm đợi
Những buổi trông ...mờ nhạt mép son
Giữa bến nhân tình luôn đảo lộn 
Làm sao vượt khó để sinh tồn ./.


LCT
13/10/2016

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

LÒNG CHIỀU



LÒNG CHIỀU


Hoàng hôn sóng vỗ cuộn chân đèo
Cánh vật trôi hờ gió vẫn reo
Khoảng lặng chìm trong từng ý nghĩ
Miền mơ đọng giữa tiếng thơ nghèo
Non ngàn bạc trắng làn mây sữa
Nửa dặm đồng hoang nước lũ leo
Khốn khổ ôm lòng đêm tĩnh mịch
Bờ bên cá đẩy cụm rêu bèo ./.


LCT 11/10/16
*****
BÀI HỌA :
*****
BÓNG CHIỀU 
Vạt nắng tàn rơi cuối đỉnh đèo
Trên đồi vi vút tiếng thông reo
Lang thang dưới núi chiều sương lạnh 
Lấp xấp triền đê buổi chợ nghèo 
Xóm vắng thu về mây bảng lảng 
Đêm buồn gió đến cảnh cheo leo
Rừng thưa lá khép còn say ngủ 
Có kẻ nhìn trăng tủi phận bèo ! 

Tường Vân 11/10/16

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

LÒNG NGƯỜI



LÒNG NGƯỜI

Chạnh nghĩ đời luôn xảy bất ngờ
Hay vì sống sượng nỗi niềm mơ
Người che kỷ niệm sau tàn lá 
Kẻ dấu buồn vui giữa cuộc cờ
Bởi muốn ươm tình trên mặt chữ
Nên đành bỏ bạn dưới lời thơ
Nào ai cấm được điều muôn thuở
Biển vẫn lòng sâu tự bấy giờ ./.

LCT 10/10/16
*****
BÀI HỌA :
*****

BIỂN ĐỜI 

Đời muôn biến đổi biết sao ngờ
Cuộc sống luôn là những ước mơ
Ý vẫn sa đà bên chén rượu 
Tình đang rối rắm giữa quân cờ
Trông chiều gió đến vầy giai điệu 
Đợi nắng xuân về lộng khúc thơ
Biển vẫn lao xao màu mắt ngọc 
Mà con sóng bạc đến bao giờ... 

Tường Vân 10/10/16

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

KHÔNG BIÊT ĐÚNG SAI



KHÔNG BIÊT ĐÚNG SAI

Cô này có phải thật Đoàn Hương
Hỏi kỹ làng phây chuyện khác thường
Bữa nọ vui mồm nên khẩu bướng
Hôm rồi ngứa miệng nhả càn ương
Người khôn cạn nghĩ đành sai hướng
Kẻ khốn thường lo lệch ngã đường
Tiến sĩ ngồi không rồi tưởng tượng
Xâm mình phát biểu giọng đầy xương ./.


LCT 08/10/16

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRẦN



CUỐI NẺO ĐƯỜNG TRẦN

Nhìn ra bãi nắng trải dài
Ngẫm đời ngắn ngủi hai vai gánh đầy
Bực mình bẻ gãy nhành cây
Quất vào thế sự đảo xoay phận người


Ta đang dở khóc dở cười
Trần gian bạc bẽo muôn đời nhớ cho
Bên kia là bóng con đò
Chở ta về bỏ âu lo cuộc đời

Chở trăng cùng tối đậm trời
Ai ngồi nhỏ lệ hát lời ru con
Sầu khuya tiếng dế mỏi mòn
Vách nhà mọt nghiến nỉ non khóc cười

Xin cho một kiếp làm người
Nào hay ai đã nhận lời đây không
Phải chăng người tự buộc tròng
Ta đang giẫy giụa trong vòng thoát ly

Quanh đây những kẻ hiếu kỳ
Tưởng rằng trần tục như vì sao khuya
Rẽ trời những vệt li ti
Đêm cùng bóng nguyệt thầm thì cõi mơ

Vẫy tay ta vẫy tay chờ
Đưa em về tới bến bờ hư vô
Chung nhau một chuyến ngựa thồ
Mây vàng liễu trắng một hồ nước xanh

Đêm tình thủy mặc vây quanh
Thiên đường một cõi bồng bềnh dạo chơi
Xung quanh chẳng có bóng người
Không lời gian dối nửa vời đầu môi

Thôi đi ta đã cạn lời
Người quay về phố ta rời bến quê
Nhập nhằng nửa tỉnh nửa mê
Hồn lìa khỏi xác bên lề nắng hoang

Nơi đây sơn thủy dịu dàng
Bóng mây đen vẫn ôm choàng lấy ta
Đâu cần phải bóng kiêu sa
Cũng không có những mụ bà tóc nâu

Giọt sương đêm phủ đỉnh sầu
Màn mây vươn khói đọng cầu tương tư
Con thuyền tình vẫn lắc lư
Đưa ta vượt bãi trăng mờ cuối sông

Xin cho đêm cạn hết lòng
Cho ngày nắng tắt uốn cong chân trời
Trên môi chết hẳn nụ cười
Chôn vào ký ức góc đời quẩn quanh ./.

LCT 07/06/16

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

VỀ ĐÂU ?



VỀ ĐÂU ?

Nhạt đám mây pha sợi khói bồng
Ru hồn lãng tử nhớ dòng sông
Đường trăng lỗi hẹn không người đón
Phố cũ chờ ai một bóng hồng
Bỏ bến hoang tình sương tuyết đọng
Xa bờ luyến ái phủ màn đông
Về đâu trống trải miền thu mộng
Lữ khách nhìn theo nặng cõi lòng ./.

LCT 06/10/2016

*****
BÀI HỌA:
*****

LÃNG PHIÊU 

Hồn như cánh nhạn mãi phiêu bồng
Mộng tựa con thuyền lạc bến sông
Một kiếp bơ vơ đời lãng tử 
Ngàn năm mòn mỏi phận xuân hồng 
Còn chăng tiếng hẹn bên dòng suối 
Hoặc hết ân tình giữa tiết đông 
Đã biết không tròn câu thệ hải
Mà sao vướng bận mối tơ lòng !

Tường Vân 6/10/16

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

VỠ MỘNG



VỠ MỘNG

Mãn tối bên đèn một chữ i
Lời thơ viết mãi tuổi xuân thì
Em hồng má đợi tình tri kỷ
Ta nhạt môi cười nghĩa tứ thi
Thuở ấy còn thương hoài đợi nhỉ
Bây giờ chẳng nhớ hãy về đi
Miền mơ đẹp lắm muôn ngàn ý
Vỡ mộng đành thôi nói chuyện gì ./.


LCT 05/10/2016
*****

BÀI HỌA :
*****
TÌNH VẪN TRONG NHAU

Vô thường,sao lạ,vẫn nguyên y
Tình thuở yêu em chẳng nhạt thì
Ấp ủ tâm cời viên mãn ý
Chan hòa tứ dệt thủy chung thi
Đường xa phận ruổi nào ngơi nghỉ
Lối biệt thân còn hẹn đến đi
Dẫu biết phương trời chia phỉ thúy
Trong nhau đã một,cách ngăn gì…

Lý Đức Quỳnh 05102016

*****
QUÀ TẶNG TINH KHÔI

Tặng em nhẫn cỏ thế vàng y
Vào lúc tròn trăng tuổi dậy thì
Mắt thắm cài hoa màu biếc thủy
Môi hồng kết ngọc chuỗi tràng thi
Vườn yêu mở cửa tình đăng ký
Bến mộng xây cầu nghĩa hẹn đi
Thuở ấy trinh nguyên ngời thiện mỹ
Ngào thơm bất tận,sánh so gì ?

Lý Đức Quỳnh 05102016

*****
NẾU..... 

Chong đèn nắn nót chữ tờ i
Ghép mảnh tình thơ dẫu lỡ thì
Đợi nắng xuân về qua ngõ trúc 
Mong chiều hạ đến với đường thi
Bao mùa lá rụng ta hoài đợi 
Mấy độ thu tàn bạn mãi đi
Nếu lỡ mai này không gặp lại 
Người ơi chẳng biết nói năng gì ! 

Tường Vân 5/10/16

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

SỰ THẬT



SỰ THẬT

Ngửa mặt nhìn lên sẽ thấy trời
Quay về ngõ gặp gái làng chơi
Bầy con chớm tuổi xằng xê đợi
Lũ bé vào xuân ỏng ẹo mời
Quỷ ạ ! thân già hơn chín rưỡi
Ôi giời ! thế cụ cũng mười mươi
Nhờ cơm bọn nhỏ đào kho mới
Chỉ muốn chờ qua ngưỡng cuộc đời ./.

LCT 04/10/16
*****
BÀI HỌA :
*****
NGÀY QUA

Hoài lê lết đã tận chân trời
Ngỡ thoát ao tù,được thỏa chơi
Nghĩa nợ ngàn xưa tìm khổ níu
Tình vay thuở nọ túm đau mời
Sông ngòi dạt tuốt miền cô lẻ
Tuế nguyệt quay mòng tuổi chẵn mươi
Để biết nghe điều không thuận nhĩ
Mùa giông bão nổi sóng xô đời.

Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

GIÃI SẦU



GIÃI SẦU
(THTK)
(Uống ba chén rượu khoanh chân ngủ
Ngậm một câu thơ vỡ bụng cười)
===========================


UỐNG để vùi quên cả chuyện đời
BA đồng bảy nén cũng đành vơi
CHÉN anh nốc cạn trôi thời thế
RƯỢU chú chìm sâu lỡ vận trời
KHOANH gối tâm thiền xa chốn chốn
CHÂN ngồi trí nghĩ khắp nơi nơi
NGỦ quên một thoáng người ơi chán
NGẬM MỘT CÂU THƠ VỠ BỤNG CƯỜI ./.

LCT 22/09/16
*****

BÀI HỌA :
*****

GIÃI SẦU - Y đề
(THTK - GCĐ)
(Uống ba chén rượu khoanh chân ngủ
Ngậm một câu thơ vỡ bụng cười)

UỐNG nữa đi anh cứ mặc đời
BA mùa lá rụng đếm sầu vơi
CHÉN tình trải dạ cùng nhân thế 
RƯỢU ái tràn môi giữa đất trời 
KHOANH hết kiếp - người theo sự nghiệp 
CHÂN về cát bụi - trải cùng nơi 
NGỦ sâu nửa giấc trôi thời vận 
NGẬM MỘT CÂU THƠ VỠ BỤNG CƯỜI !

Tường Vân 3/10/16
*****
Phút sa cơ 

(THTK ..GCĐ)

(Uống ba chén rượu khoanh chân ngủ
Ngậm một câu thơ vỡ bụng cười)

UỐNG cạn đêm nay sẽ nhẹ đời
BA vòng cảm nhận nỗi lòng vơi
CHÉN ngà hãy rót bên màng thế
RƯỢU ngọc cùng vơi dưới chiếu trời
KHOANH một vùng..tay còn khoáy động
CHÂN hoài bỏ nhịp .. Khép ngàn nơi
NGỦ quên phút chóc thời thay đổi
NGẬM MỘT CÂU THƠ VỠ BỤNG CƯỜI..!!

Nguyễn Lâm 3/10/2016

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

TRẢ LẠI THỜI GIAN



TRẢ LẠI THỜI GIAN

Cũng chỉ vì yêu mới giận hờn
Ta người khó để hợp lòng hơn
Thì sao nỡ phải tìm phương mới
Chẳng lẽ nào do thuốc bị lờn 
Thấy sự ân cần nên đã hiểu
Qua lần tiếp cận rõ nguồn cơn
Đành thôi tiếc để làm chi nữa
Trả lại vườn xưa bãi nắng vờn ./.


LCT 2/10/16
*****
BÀI HỌA 
*****


NGÀY TƯƠI MỚI VẪN…
(Hoán vận)
Tim em khắc khoải bởi ghen hờn
Anh bảo em ngồi xích lại hơn
Góp những nồng yêu tình ủ mật
Vào nguồn ân ái sóng đòi cơn
Vì hoa nên phải mùa hoa đón
Đã bướm sao không cánh bướm vờn
Nỡ để thời gian làm hối tiếc
Ngày tươi mới vẫn…cớ chi lờn ?
Lý Đức Quỳnh

*****

THÔI ĐÀNH

Phụ nghĩa đành cam chẳng oán hờn
Phương trời cách biệt khổ nào hơn
Nguồn ân nguyệt lão đà san lấp
Mộng ái thời gian đã tẩy lờn
Trở gió tình reo sầu mỗi bận
Giao mùa sóng dậy thổi từng cơn
Thôi rồi lối hẹn đâu còn nữa
Niệm cũ tàn phai bởi gió vờn.

Liêu Đình Tự

*****

TIẾNG ĐÊM 

Tàn đêm rót mãi chỉ nghe hờn
Lệ ướt mi gầy rượu đắng hơn
Vỡ mảnh tim sầu tâm chạnh xót 
Mềm môi dấu ái dạ thêm lờn 
Ly tình vụn vỡ đau từng đoạn 
Giọt rượu đong đầy buốt những cơn 
Có tiếng ai đàn trong tĩnh lặng 
Ngoài kia gió giật với mưa vờn !

Tường Vân 2/10/16



Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

LỆ ĐẮNG


LỆ ĐẮNG


Khóc nữa mà chi chỉ bận lòng
Trăng sầu nước gợn ủ trời đông
Đèn chong đủ sắc tàn duyên nợ
Đốt lửa tìm hương vỡ mặn nồng
Một cõi đi về trong kẻ mắt
Đôi đời kẹt ở giữa lằn song
Tinh xưa nối bởi bờ vô vọng
Gãy gánh hoàng hoa phải ngược dòng ./.


LCT 01/10/16
*****
BÀI HỌA :
*****

TÌNH ĐẮNG

Niềm đau vỡ vụn mảnh tim hồng
Mới giữa thu mà cứ ngỡ đông
Giọt lệ đêm này nghe mặn đắng
Bờ môi dạo nọ thấy cay nồng 
Chờ cơn gió lạnh gầy giai điệu 
Ngắm ánh trăng buồn chạm khẽ song
Gửi chút yêu thương về bến cũ
Rằng em vẫn đợi nước chung dòng 

Tường Vân 1/10/16

*****

GIỌT BUỒN

Phòng cô quạnh quẽ thắc se lòng
Lặng lẽ bên đời cảnh gió đông
Khép cửa nguồn ân sầu phận lỡ
Tìm hương lối mộng ngỡ duyên nồng
Niềm tư ảm đạm gầy mi mắt
Luống cảm u hoài lọt kẽ song
Khắc khổ hoàng hôn thờ thẫn lặng
Chầy canh thổn thức lệ đôi dòng.

Liêu Đình Tự

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

CHƠI CỜ

CHƠI CỜ

Dàn binh bố trận chỉ phe nhà
Chốt giữ xe càn vượt cổng qua
Thế sự giằng co người bỏ sĩ
Cờ hay thắng cuộc mã lên đà
Voi nằm ẩn mặt không rời tuyến
Ngựa đã buông mình bước cẳng ra
Pháo nã từng cơn vùi lửa loạn
Hình như tận cảnh xáp la cà ./.


LCT 30/09/16

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

NỬA CUỘC TÌNH BUỒN



NỬA CUỘC TÌNH BUỒN

Xem chừng họ đã muốn rời xa
Trả lại hoàng hôn bãi nắng tà
Vũng nước trăng sầu rơi lả ngọn
Khung trời gió rụng vỡ tàn hoa
Bờ môi diễm tuyệt giờ băng giá
Nét kẻ hồn nhiên bỗng nhạt nhòa
Những giọt thơ tình say đám cỏ
Như làn lụa mỏng mấy ngày qua ./.

LCT 29/09/16
*****
BÀI HỌA :

*****

GIÃ BIỆT 
Giã biệt người về tận chốn xa
Chiều buông nắng nhuộm ánh dương tà
Đường thu gió trở đau hồn lá
Bến hạ trăng tàn rũ kiếp hoa
Cứ ngỡ duyên tình luôn đượm sắc 
Nào hay giấc mộng chợt phai nhòa
Mai này liệu có còn tương ngộ
Hay vẫn lạnh lùng cúi mặt qua ? 

Tường Vân 29/9/16 

Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

BIẾT LẮNG NGHE



BIẾT LẮNG NGHE

Xét kỹ nào đâu phải hại mình
Tin vào thiện ý sẽ hồng minh
Lời khuyên lại nghĩ người toan tính
Nói thẳng rồi suy lũ bội tình
Nghĩa cử khơi dòng khi đối vịnh
Nhân từ khởi tự lúc hòa kinh
Tầm sư hướng đạo đời yên tĩnh
Trở mặt nhìn gương sẽ thấy hình ./.


LCT 28/09/16