VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

TẢN MẠN ĐẦU ĐÔNG




TẢN MẠN ĐẦU ĐÔNG

Vớt mảnh trăng thu rụng dưới cầu
Gom làn gió nhẹ giữa vườn ngâu
Tìm hương tóc rối em vừa chải
Uống muỗng hư vô để cạn sầu

Có thể thời gian bạc mái đầu
Nhưng đời vẫn thắm mộng từ lâu
Chờ câu thệ ước ngàn năm giữ
Lỡ để quên trong cõi nhiệm mầu

Chẳng lẽ đời như mấy nhịp cầu
Nối dài thương nhớ giữa dòng sâu
Thì em ngọn sóng trào vô nghĩa
Giữa đám rong rêu nước đục ngầu

Vẫn biết đời như ngọn gió tàn
Qua chiều lướt giữa bãi sầu man
Hồn thơ cũng chỉ rừng mây cuộn
Giữa biển hoang vu lạnh ngút ngàn

Thôi nhé còn chi tiếng đợi chờ
Khi ngày nắng nhuộm ướt hồn thơ
Từ đêm gió giết tình thi lữ
Một bóng trăng xưa bịt lối mờ

Ngõ vắng hanh hao vết bụi đường
Tơ chiều rụng giữa lối mờ sương
Tình anh em trả ngày vay mượn
Để khối tim băng cõi mộng thường ./.

LCT 24102017

NÓI CÀN


NÓI CÀN

Mở miệng là nghe gã nói càn
Sao người chẳng muốn chuyện bình an
Đừng mơ xuống động tìm trăn lẻ
Chớ nghĩ vào khe chọc khỉ đàn
Dại vuốt râu hùm không dễ thở
Ngu sờ móng cọp lẽ nào than
Bài thơ dạy kẻ còn ngoan cố
Lỗi phải mời anh đối họa bàn ./.

LCT 24102017

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

ĐIỆU BUỒN CHO EM

ĐIỆU BUỒN CHO EM

Em về miệt cũ bán hàng rong
Với mảnh đời riêng một nỗi lòng
Khắc khoải đêm tình chăn mãi đợi
Âm thầm ngõ mộng gối hoài mong
Sầu duyên bởi lẽ người thay bến
Tủi phận vì sao ái rẽ dòng
Những dạo thơ chìm theo ý tưởng
Nghe làn gió rụng giữa trời trong ./.

Lê Cảnh Tiến 22102017

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

MÙA ĐÔNG BÊN CỬA SỔ


MÙA ĐÔNG BÊN CỬA SỔ

Giữa buổi đông về buốt lạnh sang
Vườn khuya lá rụng mảnh trăng vàng
Mây còn trước cổng tràn giăng sợi
Sóng ở ven hồ vỗ bậc thang
Lái đẩy tay chèo khua kẽo kẹt
Thuyền chao lướt nhẹ sải mơ màng
Khung trời huyễn ảo màu nhung gấm
Vẫn chuyện nhân tình đủ trái ngang ./.

LCT 22102017

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

QUA CƠN MÊ


QUA CƠN MÊ

Ngẫm lại canh đời đủ chán chê
Đường xưa lối cũ họ quay về
Manh tình những tưởng hoài vương vấn
Lối mộng không ngờ bỗng ủ ê
Vạt nắng còn mơ miền huyễn ảo
Vườn hoang mãi đắm mảnh trăng thề
Sao người vội vã như triền lốc
Chỉ thoáng qua chiều lũ chạm đê ./.

LCT 21102017
BÀI HỌA :
*****

KHÓ VỀ
Suy đi ngẫm lại lắm đường chê
Dòng đời khát dục khó quay về
Có tiền thêm của lòng hưng phấn
Mất danh rớt chức dạ oải ê
Sắc thanh lôi cuốn miền hư ảo
Hương vị kéo mời chốn huyễn thề
Nghiệp chương sâu dày vun bến khổ
Thân già lọm khọm biết đâu về
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn đình Diệm)
21.10.2017
*****
TÌNH ĐỜI 

Âu là cũng chỉ tiếng khen chê 
Bận bịu chi nhiều phải ủ ê 
Sáng ngắm thu vàng buông lá đổ
Chiều trông sáo nhỏ đội mưa về 
Không màng gió trở sầu thân liễu 
Chẳng ngại giông lùa vỡ mé đê
Rượu đắng đêm dài ta với bạn 
Ngoài kia dẫu bặt bóng trăng thề !

Tường Vân 21/20/17

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

CÁNH CHIM CHƯA MỎI


CÁNH CHIM CHƯA MỎI
(Gcđ)

Mỏi gót chân chiều lại duỗi rong
Hồn thơ thấm rượu chảy nghiêng dòng
Em còn giữ bóng trăng thềm đọng
Ngõ vắng đêm sầu kẻ đợi mong
Não nuột lời ru làn gió mỏng
Buồn câu hát nhẹ ngẩn ngơ lòng
Bên trời có nhỏ chìm trong mộng
Dấu nỗi đau ghìm lệ bẻ cong ./.


LCT 20102017
*****
XIN LÀM NGƯỜI HÁT RONG

Tự bữa đi làm kẻ hát rong
Chèo xuôi sóng mượt đã êm dòng
Hôm rồi hẹn ở luôn đầu phố 
Vẫn cuối con đường thuở nọ mong
Lặng lẽ tình trao chiều thứ bảy
Chờ đêm chủ nhật xuyến xao lòng
Không còn sợ bởi người đeo bám
Kể chuyện trên trời giữa đất cong ./.

LCT 21102017
BÀI HỌA :
*****
MỎI CÁNH CHIM BẰNG 

Chim bằng thấm mỏi kiếp đời rong
Bến hẹn thuyền yêu mãi ngược dòng 
Gió lạnh lùng trêu, tình viễn xứ 
Sông chiều lữ, khách ngậm ngùi mong
Hờn tia nắng, rụng bên rèm cửa 
Ướm giữa hồn thơ, rướm lệ lòng 
Có hẹn hò đâu mà cứ đợi 
Cho sầu rớt nhẹ ướt mi cong !

Tường Vân 20/10/17
*****

MỐI TÌNH CONG
Ngày qua ngày lại bước chân rong
Những buổi chiều mơ đứng ngắm dòng
Gió thổi qua bờ tre đợi ngóng
Trăng theo nước chảy bến chờ mong
Thu nhìn lá rụng sầu đeo bóng
Hạ ngắm mây bay nhớ nặng lòng
Phận mỏng duyên đành chia rẻ mộng 
Sông dài sóng gợn mối tình cong.
Hương Thềm Mây - 20.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)

*****

CÁNH TÌNH TRONG ĐÊM….
Gối mỏi chân chồn bước ruổi rong
Bao nhiêu ý tứ cứ xuôi dòng 
Tâm hồn vướng nhớ âm thầm đọng 
Phố nhỏ ngày xưa mãi đợi mong
Khổ một thương xưa tràn mây mỏng
Cho vùng ước thệ tái tê lòng 
Lưng đồi gió hú đêm chìm mộng 
Luyến ái như chim sợ cành cong.

Nguyễn Viết Tân

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

MONG MANH CUỘC TÌNH


MONG MANH CUỘC TÌNH
(Tiệt hạ)

Gian phòng vẫn có đủ mình , ta
Một nỗi buồn riêng khó tả và...
Cánh cửa ân tình như vậy đã...
Thiên đường hạnh phúc cũng vừa qua...
Vào đêm bão dập thì ra bởi...
Giữa tối sầu giăng chợt hiểu là...
Những chuyện hai người cay đắng để...
Không còn bóng quỷ gặp hồn ma...

LCT 19102017
BÀI HỌA :
*****

ĐÊM CÔ LIÊU 

Quạnh quẽ phương này một dáng ta...
Tìm đâu kỷ niệm của anh và... 
Hanh hao sợi nắng bao chiều đã... 
Lạnh lẽo con đường những tối qua...
Cánh vạc âm thầm âu cũng bởi... 
Trăng đêm héo hắt phải chăng là... 
Ngồi ôm ký ức từng thu để... 
Lá rụng bên thềm ngỡ bóng ma... 

Tường Vân 19/10/17
*****

TÌNH MÃI ĐỄ
Phòng văn lặng lẽ bóng nhìn ta ...
Ngọn nến cô đơn lạnh lẽo và...
Chốn ấy thầm mơ bao buổi đã...
Nơi này mộng ước những lần qua...
Buồn đêm cánh vạc đâu hay bởi...
Nhớ tối canh gà có phải là...
Lắm chuyện chua cay tình mãi để...
Nghe ra một thuở dạ hồn ma...
Hương Thềm Mây - 19.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
*****
THÀ ĐỪNG…

Người đến thầm thì nói với ta…
Sẻ chia sướng khổ mãi chung và…
Tưởng rằng hạnh phúc đời như đã…
Đâu biết thương sầu kiếp lại qua…
Bởi lẽ trần gian nào đoán được…
Nên chi cuộc sống chẳng hay là…
Trước không hứa hẹn rồi sau phải…
Hận khiến cho lòng trách bị ma…
Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

BUỒN TÀN THU


BUỒN TÀN THU
(Đối cách cú)

Thu tàn tiễn biệt cả mùa ngâu
Nỗi nhớ lần theo kỷ niệm đầu
Những tối vui cùng ly tửu nhạt
Men đời lắng đọng giữa dòng sâu
Nhiều hôm cạn với hương tình cũ
Mộng để nằm yên cuối ngõ sầu 
Một mảnh trăng chìm sau dãy núi
Qua ngày chẳng biết dạt về đâu ./.

LCT 18102017
BÀI HỌA :
*****

TÀN THU

Ngắm cảnh thu tàn úa giọt ngâu
Buồn trông nắng rụng cuối giang đầu 
Tình chưa đọng lại bờ môi nhỏ
Mộng đã theo về đáy vực sâu 
Có phải mùa đông hờ hững cợt 
Làm cho chiếc lá ngẩn ngơ sầu 
Nên chiều cũng lịm màu nhung nhớ 
Bỏ ánh trăng gầy lac chốn đâu ?

Tường Vân 18/10/17
*****
Đối họa với Tương Vân
BƠ VƠ
(Nđt - cách cú đối )

Em về để lại gió lùa ngâu
Tiếc chuỗi thời gian ủ mộng đầu
Bãi nắng hương tàn đeo cạnh cửa
Trăng buồn lịm tắt nửa đời sâu
Thềm hoa lá rụng rơi đầu sảnh
Nước đọng vùi chôn cả nỗi sầu
Tiếng nhạn bên trời than thở mãi
Như là mất mẹ hỏi tìm đâu ./.

LCT 18102017
*****

ĐỜI LÃNG TỬ
(Cách cú đối)

Khi chiều lá đổ dọc triền ngâu
Cũng lúc lòng vơ vẩn chuyện đầu
Gác cũ mưa buồn đang nhỏ giọt
Mây hồng kéo sợi thả rừng sâu
Nhà xưa khói nhạt còn bay bổng
Nước đỏ từng cơn cuộn bãi sầu
Chẳng lẽ không người ra đón đợi
Manh tình lãng tử biết về đâu ./.

LCT 181017
*****

BƠ VƠ
(Nđt - cách cú đối )

Em về để lại gió lùa ngâu
Tiếc chuỗi thời gian ủ mộng đầu
Bãi nắng hương tàn đeo cạnh cửa
Trăng buồn lịm tắt nửa đời sâu
Thềm hoa lá rụng rơi đầu sảnh
Nước đọng vùi chôn cả nỗi sầu
Tiếng nhạn bên trời than thở mãi
Như là mất mẹ hỏi tìm đâu ./.

LCT 18102017
*****

CHUYỆN MƯA NGÂU

Duyên tình lạnh lẽo bởi trời ngâu
Mãi tiếc lời ru buổi dạo đầu
Mỏi cánh mi buồn đau vạn nỗi
Hương tình ngọt đắng cũng vùi sâu
Gầy thân liễu yếu rời muôn mảnh
Lửa ái nồng cay đã cuộn sầu
Những dạo mưa vùi trăng tháng bảy
Ta nào có hiểu chuyện gì đâu ./.

LCT 18102017
*****

VỀ ĐÂU ?
(Nđt -. Cách cú đối)

Khi trời trở lạnh nhớ vườn ngâu
Tháng bảy về khơi chuyện bữa đầu
Thuở chớm ân tình ươm ngõ mộng
Căn nhà lá nhỏ biệt vùng sâu
Ngày yêu ngọn lửa xanh hồn mắt
Phố cũ người em bỏ lối sầu
Buổi gió đông tràn nghe quạnh quẽ
Duyên đời khắc khoải tại vì đâu ?

LCT 19102017
*****

XIN LÀM NGỌN NÚI
(Nđt-CCĐ)

Nương chiều gió phủ quyện vờn ngâu
Chẳng lẽ nào em lại cúi đầu
Vẫn tưởng duyên đời không oán hận
Nên thuyền lướt nhẹ giữa triền sâu
Ngờ đâu số phận còn đau khổ
Để nhạn luồn chao cuối bãi sầu
Những giọt mưa nằm trên lá ngủ
Ta là ngọn núi chẳng buồn đâu ./.

LCT 19102017
*****

DẤU CHÂN CHIỀU

Ly trà tỏa ngát đậm mùi ngâu
Khoảnh khắc thời gian đã bạc đầu
Tối vẫn vui cùng ly rượu nhỏ
Trăng tà trước cổng dạt rừng sâu
Ngày bên bọn cháu câu thơ cũ
Gió ngã đầu kênh lạc biển sầu
Mỏi bước chân chiều đi khập khiễng
Cho dù ước cũng chẳng còn đâu ./.


LCT 20102017
*****

CHẲNG HỜN ĐÂU
(nđt-ccđ)

Nghe làn gió chạm khẽ cành ngâu
Tuổi mộng giờ đây sẽ gối đầu
Mãi nhớ đêm ngồi bên vạt cỏ
Âm thầm chữ ái gởi tình sâu
Nào quên buổi hẹn bên dòng suối
Lặng lẽ vườn yêu gói mảnh sầu
Những tối mây tàn rơi biển lạnh
Hoang lòng chẳng biết chạm từ đâu ./.

LCT 211017
*****
CHỈ VÌ TA
(Nđt - ccđ)
Đêm ngồi lặng lẽ dưới tàn ngâu
Giận dỗi nàng la kẻ cứng đầu
Chỉ biết moi tình quên chuyện vãn
Khoang lòng trống trải lại đào sâu
Rồi khi thấy bạc nào suy nghĩ
Khoảng vắng buồn tênh cũng cạn sầu
Bữa tối ra về cô bỏ hẹn
Bây giờ muốn gặp chẳng còn đâu ./.
LCT 21102017

Thứ Ba, 17 tháng 10, 2017

THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG


THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG

Những buổi hoàng hôn lạnh gió ngàn
Sương buồn thả sợi lúc chiều tan
Rừng mây sũng nước trôi bờ cạn
Ngõ trúc hồn trăng phủ bụi tàn
Biết đã không còn vui tuổi ngọc 
Sao mà vẫn nhớ vẻ hồng nhan 
Đường xưa lối cũ tình chôn chặt
Kỷ niệm đời trong bãi nắng tràn ./.

LCT 17102017
BÀI HỌA :
*****


ĐƯỜNG KHUYA LẠNH
Chiều đà tắt nắng nẻo non ngàn
Thoi thóp đầu non chút ráng tan
Tiếng suối ru lòng con nước cạn
Lời mây thả mộng giữa ngày tàn
Hương trời quyện gió nâng niu ngọc
Sắc núi lưu tình ấp ủ nhan
Bóng nguyệt chơi vơi miền cố lý
Đường khuya sương lạnh nhớ mong tràn
Hương Thềm Mây - 18.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)

*****

CHỜ NGƯỜI 

Trùng khơi núi thẳm ngút mây ngàn 
Em hứng làm gì giọt nắng tan
Rớt cả hồn thơ chiều biển hẹn 
Dìm nguyên mẻ rượu buổi thu tàn
Xa xa gió cuốn thuyền chưa khẳm
Nhẹ nhẹ mi cong nước lại tràn 
Đốt chuỗi xuân qua tình trĩu nặng 
Ngày chờ tháng đợi héo dung nhan !

Tường Vân 17/10/17

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

BUỒN ĐÔNG

BUỒN ĐÔNG

Đông về lạnh giá bỗng buồn tênh
Vũng nước ngoài ao nổi bập bềnh
Để khóm mai già trơ cội rễ
Cho làn nắng muộn vỡ đầu kênh
Ngày xem tuổi tác trôi lờ lững
Bữa đếm thời gian chảy gập ghềnh
Ngẫm thấy nhân tình như ghẻ lạnh
Bên dòng thế sự đủ trò vênh ./.

LCT 16102017
BÀI HỌA :
*****

TÌNH NGHĨA VÊNH
Gió lạnh tàn đông thổi nhẹ tênh
Bèo sông nước cuộn thả lềnh bềnh
Cau già lặng đứng nhìn trời đất
Trúc úa nghiêng soi ngắm bóng kênh
Dạ nhớ trở trăn muôn dặm bấc
Lòng riêng thổn thức vạn đường gềnh
Bên hiên ký ức trôi tâm sự
Lặng ngẫm ân tình nghĩa đã vênh
Hương Thềm Mây - 16.10.2017


(GM.Nguyễn Đình Diệm)
*****
Đối họa cùng anh Hương Thềm Mây


LỐI CŨ TA VỀ 

Nẻo cũ ta về chợt vắng tênh
Đầu sông đám bọt nổi trôi bềnh
Mây chìm lặng lẽ vờn quanh bến
Sóng đuổi mơ màng lượn giữa kênh
Mảnh khói tàn rơi đầu bãi cuộn
Hồn trăng úa rụng ở sau ghềnh
Chân chiều rão bước nghe đời lạnh
Một biển nhân tình đã quá vênh ./.

LCT 16102017
*****


CHỐN CŨ

Chốn cũ bây chừ thấy lạnh tênh
Từng khe suối chảy lượn ven ghềnh
Mênh mang sợi khói quanh đồi hạ
Thấp thoáng con đò dọc mé kênh 
Một áng mây hồng trôi lãng đãng
Vài cơn sóng nhỏ vỗ bồng bềnh
Lòng như bất chợt buồn xa vắng 
Mỏi bước ta về bóng ngã vênh !

Tường Vân 16/10/17
*****
Đối họa voiwi Tường Vân

AI VỀ 

Bây giờ chốn cũ cũng buồn tênh
Nước ở đầu khe chảy gập ghềnh
Sợi khói mênh mang miền suối hạ
Con đò thấp thoáng dọc đầu kênh
Hồng mây làng đãng trôi ngơ ngác
Nắng lụa bơ vơ cuộn bập bềnh
Bất chợt ai về qua nẻo vắng
Bên đường gã nọ mắt nhỉn vênh ...

LCT 171017

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

VŨNG LẤY NHÂN THẾ


VŨNG LẤY NHÂN THẾ

Chợt hiểu thì ra đấy vũng bùn
Điên cuồng suốt cả một đời chun
Nồi cơm nhiễm độc thằng gian góp
Mẻ rượu mùi cay lão ác hùn
Nghịch cảnh khôn lời ai cũng đút
Xuôi lòng dẻo miệng khối người đun 
Đời như vở kịch đầy nguy khốn
Nghĩ lại buồn nên bước cẳng chùn ./.

LCT 1510201
BÀI HỌA :
*****

NỎ CÓ CHÙN
Thế gian kiếm lợi nhiễm tâm bùn
Dối trá tham quyền lắm kẻ chun
Việc nước đâu cần người giỏi góp
Dòng đời nỏ thiết kẻ tài hùn
Dân đau biển chết hoài ruột đốt
Chúng khổ đồng khô mãi dạ đun 
Dạ tráo lòng trơ nào xót cảnh
Xơi no mặt lạnh có chi chùn!!!
Hương Thềm Mây - 15.10.2017
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
*****

VŨNG BÙN TƯ LỢI

Lươn lẹo nhờ ao đục nước bùn
Ao càng đục nước thỏa lòn chun
Lưu manh được thế chia bè hưởng
Dối trá lên ngôi kết bạn hùn
Biển bạc tan hoang,tàu lạ quẫy
Rừng vàng phá nát,củi lò đun
Màu bôi mặt nạ cười vênh váo
Hiểm họa kề bên,há lẽ chùn ?
Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

CHỈ LÀ THẾ THÔI


CHỈ LÀ THẾ THÔI

Nỡ giết đời nhau bởi bạc tiền
Khi ngồi sực tỉnh thấy mình điên
Làm thân cát bụi vương đầy khổ
Đã kiếp phù du lụy đủ phiền 
Sáng bỏ đôi đồng nuôi miệng lão
Đêm về một cõi chết cùng tiên
Rồi đây cũng phải hầu bên chúa
Để lại đằng sau mớ hão huyền ./.

LCT 14102017
BÀI HỌA :
*****
NGỠ LÀ TIÊN
Nở để lòng đau bởi bạc tiền
Lời thô tiếng tục nổ như điên
Thân người nghiệp chướng sâu dày khổ
Kiếp sống đa đoan lắm não phiền
Đã trải phong ba muôn tưởng ảo
Từng qua bão tố vạn hư huyền
Trăn trở tình trần nơi lụy tục
Chờn vờn cát bụi ngỡ đời tiên
Hương Thềm Mây,(GM,Nguyễn Đình Diệm)
14.10.2017

Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

NƯỚC MẮT MÙA THU


NƯỚC MẮT MÙA THU

Ta ngồi vãn cảnh cuối mùa thu
Bỗng thấy đời giăng phủ bụi mù
Giữa bến giang hồ con nợ chửi
Bên dòng thế tục lũ ruồi bu
Thằng mua thượng đế quen lừa đảo
Kẻ bán lòng dân lãnh tội tù
Vẫn thói hoang đường quân mục tử
Căn nhà hủ lậu đám phàm phu ./.

Lê Cảnh Tiến 13102017
BÀI HỌA :
*****


BUỔI CUỐI THU
Cây đã trơ cành buổi cuối thu
Lòng nghe bàng bạc chút sương mù
Mồi danh kiếm chức theo bè chửi
Mối lợi tìm quyền kết bọn bu
Thằng trên dở thói khôn lường gạt
Đứa dưới bày trò dốt phải tù
Ỷ thế huyênh hoang hưu bảo vượng
Sâu dân mọt nước lũ ngu phu.
Hương Thềm Mây,(GM,Nguyễn Đình Diệm)
13.10.2017

*****

CUỐI THU

Lá đã rơi nhiều buổi cuối thu
Thời gian chết lịm giữa ao tù
Cung đàn vắng lặng chiều sương phủ
Cổ Mộ điêu tàn bóng nhện bu
Vẫn đó tầng băng tràn tuyết lạnh 
Còn kia hóc núi đẫm mây mù
Như dường thể bị lưu đày ấy
Để mãi đau lòng khách viễn phu ! 

Tường Vân 13/10/17

Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

CẢM XÚC VÀO ĐÔNG


CẢM XÚC VÀO ĐÔNG

Lạnh cảnh đông buồn trũng gió xưa
Vườn hoa cuối vụ thải hương thừa
Hiên chiều nhạt nắng màn sương đẩy
Bếp cũ lên đèn ngọn lửa đưa 
Cuối ngõ lời ru người mẹ trẻ
Đầu kênh tiếng mõ vị sư vừa
Khung trời giữa tháng sao mờ tỏ
Lặng lẽ con thuyền ngủ dưới mưa ./.

LCT 12102017
BÀI HỌA :
*****
AN PHẦN TUỔI LÃO
Đơn sơ một mái nếp nhà xưa
Nắng nhạt chiều hoe thả dậu thưa
Lối cỏ đường mây cây lá vẫy
Vườn hoa ngõ cúc bước chân đưa
Thân già ổn phận mong chi bấy
Tuồi lão an phần ước ấy vừa
Đạm bạc thanh đời nơi não trược
Êm đềm mái hạc ấm ngày mưa.
Hương Thềm Mây - 12.10.2017
,(GM,Nguyễn Đình Diệm)

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

ĐÂU PHẢI TẠI MÙA ĐÔNG




ĐÂU PHẢI TẠI MÙA ĐÔNG

Có lẽ vì thơ chạm phải lòng
Đâu nào lỗi tại cảnh mùa đông
Tình em chẳng dễ làm lay sóng
Ý bạn đừng mơ sẽ chuyển dòng
Tiếc những năm dài chôn tuổi mộng
Thương ngày tháng cũ bỏ đời rong
Chiều nghe lá đổ hồn thu vọng
Cũng lúc nàng thi quyện tửu nồng./.

LCT 11102017
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM MÙA ĐÔNG
Đêm khuya vắng vẻ tái tê lòng
Bấc thổi ngoài hiên buốt rét đông
Gió thổi vườn xưa xao xác bóng
Mưa rơi xóm cũ hút heo dòng
Non sông tấc dạ khơi hồn mộng
Nghĩa nước chút tình khởi ý rong
Chuyển vận xoay thời mưa lại nắng
Nhân hoàn tiết trổ ngát xuân nồng
Hương Thềm Mây.(GM.Nguyễn Đình Diệm)
11.10.2017
*****

HỜN ĐÔNG 

Buồn cơn gió lạnh sắt se lòng 
Có phải thu sầu bởi tiết đông 
Gió cuộn thuyền xa thuyền lạc bến 
Mưa qua biển mặn biển thay dòng 
Muôn đời sỏi đá còn trăn trở 
Một kiếp mây trời cứ ruổi rong
Chỉ tiếc đêm này ta vắng bạn 
Nghìn ly rượu chuốc vẫn chưa nồng !

Tường Vân 11/10/17

Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

TRƯỚC CỬA MÙA ĐÔNG


TRƯỚC CỬA MÙA ĐÔNG

Chạm cửa mùa đông gió mãi lùa
Đêm buồn kẽo kẹt mái chèo khua
Sầu con nhện bủa quên thời khắc
Khổ bãi vườn hoang lạnh bốn mùa
Những buổi vui cùng khay nước lợ
Khi thì chán bởi vị đời chua
Từ hôm bóng cả neo thềm quạnh
Bỗng muốn thành sư ở lại chùa ./.

LCT 10102017
BÀI HỌA :
*****
NGÀY TÀN ĐÔNG
Lạnh lẽo đông tàn buốt gió lùa
Qua khe non nỉ mái lều khua
Bưởi đưa lá rụng rơi từng chặp
Mận thả hoa tàn rớt cuối mùa
Cỏ biếc đìu hiu bờ ngọt đắng
Xoài xanh vớ vẩn bến cay chua
Chung trà ấm dạ bên hiên quạnh
Chợt tiếng chuông xa vọng mái chùa
Hương Thềm Mây,(GM,Nguyễn Đình Diệm)
10.10.2017
*****
Đối họa cùng anh Hương Thềm Mây
GÓC ĐÊM

Giữa buổi hoàng hôn ngọn gió lùa
Bên hồ cá vẫy cụm bèo khua
Vườn đêm yểu điệu trăng đầu tháng
Ngõ nhỏ cuồng quay lạnh cuối mùa 
Những tưởng canh đời không vị đắng
Đâu ngờ cuộc sống đẫm mùi chua
Lòng đau chỉ thấy tình muôn mặt
Chẳng lẽ từ nay tạm trú chùa ./.

LCT 10102017
*****
NGƯỠNG CỬA MÙA ĐÔNG 

Chàng ơi trước cổng gió đêm lùa
Rả rích bên thềm giọng dế khua
Đốt cả ly tình đau sợi tóc 
Sầu nguyên ổ kén quạnh tư mùa 
Nửa vòng trái đất hoài xa thẳm 
Hai mảnh cuộc đời mãi chát chua
Giữa buổi đông hàn se sắt lạnh 
Đầu thôn vẳng lại tiếng chuông chùa !

Tường Vân 10/10/17
*****

LŨNG ĐỜI

Rèm buông quạnh quẽ chẳng tay lùa
Gió rít khe sầu vách lá khua
Rụng xuống hoang lòng thăm thẳm vực
Vang lên khản tiếng bặt im mùa
Ngâm sình dưới trũng luôn mùi khắm
Úng mặn trên phèn mãi vị chua
Cảnh ấy tình này…thiên địa võng
Loay hoay buộc mở phía không chùa
Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

BÁNH XE ĐÊM


BÁNH XE ĐÊM

Ta về lại phố để tìm vui
Chẳng thấy gì qua nỗi ngậm ngùi
Ngõ vắng mưa sầu trăng đỏ lịm
Con đường bụi bẩn nắng vàng ui
Dòng thơ hận kẻ đem tình lấp
Lối mộng buồn em bỏ nghĩa vùi
Những bánh xe nghiền đêm cổ độ
Như cày nát vụn mảnh đời tui ./.

LCT 09102017
BÀI HỌA :
*****
THÔI VỀ
Giã biệt kinh kỳ những cuộc vui
Phù hoa phố thị lắm bùi ngùi
Màu mè lòe loẹt se sua ấy
Nhạc nhạnh thì thùng rổn rảng ui
Ròng rã xôn xao lường đảo khỏa
Phương phi tròn trịa dối gian vùi
-Thôi về sống với quê chân phát
Dưới bóng trăng vàng tịnh cõi tui

Hương Thềm Mây,(GM,Nguyễn Đình Diệm)
***
Đối họa cùng anh 
VẮNG XA

Đêm buồn cổ độ có gì vui
Bởi dấu bàn chân chạm nỗi ngùi
Xóm nhỏ tiêu điều mưa lạnh dữ
Sân nhà lặng lẽ gió buồn ui
Người quen vẫn đó tình san lấp
Bạn cũ còn đây tuổi dập vùi
Nhứng cánh hoa tàn không kịp nở
Như miền trống trải giữa đời tui ./.

LCT 091017
*****
ÔI TÌNH YÊU !

Đã chóng phai tàn những cuộc vui
Mà sao chẳng xóa nỗi đau ngùi 
Do vì phận số truân chuyên vậy 
Bởi lẽ duyên đời nhạt nhẽo ui
Kẻ đốt thời gian vàng mắt đợi 
Người ôm kỷ niệm trắng đêm vùi 
Rằng yêu có phải là mơ mộng 
Sao vẫn nghe sầu nát dạ tui !

Tường Vân 9/10/17
***
Đối họa với Tường Vân
CÒN GÌ KHÔNG 

Bây giờ đã hết mọi buồn vui
Bởi lẽ vì ta lắm chuyện ngùi
Bữa nọ ân cần em chẳng muốn
Hôm rồi gặng hỏi nói rằng ui
Nằm đêm tự nghĩ nên lòng khóc
Ngủ dậy ngồi suy bỗng ý vùi
Chỉ chút hoang đường nhưng nghiệt ngã
Hay là số phận của mình tui ./.

LCT 091017