VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bát ngôn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bát ngôn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

CẢM XÚC ĐÊM MƯA

CẢM XÚC ĐÊM MƯA

(Bát ngôn -Thuận nghịch độc)

Đêm tàn bóng rạc rời tình mỏi cuộc
Gác lạnh mưa buồn gầy guộc nẻo xa
Thềm chao gió dạt hoa đêm rượu chuốc
Phạc phờ băng treo trước sảnh sương ngà

Trăng rời bãi lướt xa tròn lại khuyết
Khước từ lời giăng tuyết thả đêm vơi
Bằng đâu biết ngược xuôi xinh mộng tuyệt
Lược vì đâu sinh tử huyệt bên đời

Tình khao khát ngỏ khơi mong chiều hẹn
Gió mây buồn tình cạn chén đau thương
Trinh nguyên khúc tỏ vương lời cảm mến
Võ vàng câu uyên tiễn bạn xa trường

Nghiên mời bút trải tô đường vẽ lặng
Dại rồ duyên xa vắng lá thương chồi
Thuyền mơ bóng mãi trôi sông năm tháng
Ái mong còn cay đắng giữ lời thôi.

NGHỊCH :

Thôi lời giữ đắng cay còn mong ái
Tháng năm sông trôi mãi bóng mơ thuyền
Chồi thương lá vắng xa duyên rồ dại
Lặng vẽ đường tô trải bút mời nghiên

Trường xa bạn tiễn uyên câu vàng võ
Mến cảm lời vương tỏ khúc nguyên trinh
Thương đau chén cạn tình buồn mây gió
Hẹn chiều mong khơi ngỏ khát khao tình

Đời bên huyệt tử sinh đâu vì lược
Tuyệt mộng xinh xuôi ngược biết đâu bằng
Vơi đêm thả tuyết giăng lời từ khước
Khuyết lại tròn xa lướt bãi rời trăng

Ngà sương sảnh trước treo băng phờ phạc
Chuốc tửu đêm nhoà nhạt bóng chao thềm
Xa nẻo guộc gầy buồn mưa lạnh gác
Cuộc mỏi tình rời rạc bóng tàn đêm ./.

LCT 07/05/2020

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

NƯỚC MẮT CHIA LY

NƯỚC MẮT CHIA LY
(Tam thanh)

Nếu biết trước dòng đời như cơn lốc
Ta buông xuôi trên dốc vắng mây ngàn
Nhìn tiếng gió miên man màu nắng úa
Hôm em về chan chứa nước mắt cay

Thương biết mấy đôi tay gầy giá buốt
Chén hư đời say khướt thoáng trôi nhanh
Sầu chiếc lá mong manh tìm nắng ấm
Đêm mơ màng nghe tiếng sấm chênh chao

Tình biết khóc đến khi nào vơi bớt
Khúc trăng thơ rơi rớt bến đêm tàn
Ngày cứ đến dốc mây ngàn hóng gió
Xem người về có còn nhớ hay quên

Chiều đi miết đêm mây hiền đưa lối
Ta lang thang góc tối bến giang hồ
Mùa gió chướng đêm khô dòng nước mắt
Suối mơ còn khuya khoắt ánh trăng thu

Chiểu xuống thấp sương mù treo vách lá
Góc công viên phiến đá đứng vô tình
Căn gác vắng u minh lời sám hối
Cơn mưa buồn chắp nối lướt qua hiên ./.

LCT 24/04/2020
BÀI HOẠ :
*****
NGẨN NGƠ TÌNH

Em mãi nhìn vệt sáng ở ngoài hiên
Để quên hết những đêm huyền tăm tối
Mãi chấm hết những bồi hồi nông nổi
Bình minh lên ngồi đợi bóng anh về

Tiếng ve sầu bên đám lách thảm thê
Em lại thấy giữa bốn bề trống vắng
Vết xước đau còn hằn sâu thầm lặng
Đêm chưa tan giọt đắng chảy nao lòng

Gió về chiều đưa chiếc bóng qua song
Em lặng lẽ nghe lòng mình tan nát
Trách đời em kỷ niệm sầu phận bạc
Tình trái ngang chua chát giữa canh dài

Em ước làm vệt sáng ánh sao mai
Luôn quyện chặt hình hài anh mãi nhớ
Hứa đi anh bao giờ chung hơi thở
Cho tình em hết trăn trở trong lòng

Cho ngày dài vơi bớt những chờ mong
Đường trước mắt như dòng thơ phẳng lặng
Có tình anh bên mùa thu dịu nắng
Trải lòng em đêm vắng ngẩn ngơ tình /

NPP 24/04/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỬA MẢNH DUYÊN HỜ
(Tam thanh)

Từ thuở hiểu đời chỉ là bể khổ
Ta như con chim nhỏ ruổi non ngàn
Hồn mòn mỏi đa mang tình chửa tỏ
Trông đường về loang lổ tuổi đời cay

Đêm tủi hổ vòng tay nào đon đả
Bao ân tình êm ả thoảng qua nhanh
Bởi chẳng thể ôm manh tình ảo ảnh
Ta cầm lòng để cảnh tửu vầy chao

Thêm tủi kẻ duyên nào đem đổ cả
Mảnh tình xưa tơi tả gửi đêm tàn
Nghe bổi hổi cảnh trăng ngàn nghiêng ngả
Tờ hoa này xin trả kẻ mau quên

Lời thủ thỉ gửi hiền nương mê mải
Đêm ngồi soi uể oải lả bên hồ
Dù chỉ để hồn thêm mùa hoang hoải
Phỉnh phờ chi khi phải buổi sầu thu

Trông nửa cảnh nửa tình ta thui thủi
Rủ rèm châu thêm run rủi hương tình
Thương cho kẻ nẻo u minh chửa tỉnh
Say men hờ đủng đỉnh ngủ bên hiên.

Nguyễn Gia Khanh
*****
CHÊNH CHAO

Nếu ước muốn ta mơ làm cánh én
Bay muôn phương ríu rít chốn non ngàn
Vươn trong gió không ngán gì giông lốc
Lướt theo chiều nương náu chốn không gian

Nén chua xót quên kiếp đời cay đắng
Vì khơi xa còn rất lắm gian nan
Tiếng sóng thét làm con tim nhức nhối
Hay sấm vang như xé tâm thân tàn

Có lúc ngóng chờ ai rơi nước mắt
Lắm khi mong day dứt tối tuôn châu
Bao nhớ nhung nên tóc úa phai màu
Đời sướt mướt trên boong tàu chấp chới

Thấy mù nhuốm đầu non lòng bối rối
Đêm mơ sông bến ấy dáng ai chèo
Mà muốn về bên giếng nước trong veo
Mong đến với bờ neo đời ao ước

24/4/2020
Vĩnh long
*****
TÌNH DANG DỞ
(Tam thanh - Cảm tác cùng thơ huynh Thạch Hãn)

Ai chả tủi khi tình còn dang dở
Đang mê say đảo đổi bưởi thay lòng
Để đêm trường chơ chỏng cảnh nằm không
Trong dâu bể lòng đau tâm khảm quẩn

Hồi tưởng tuổi ngây khờ từng mê mẩn
Ruổi rong tình lẩn thẩn một niềm tin
Nào đo đong gia cảnh chẳng cần nhìn
Ong ve vầy trăm nghìn trò điên đảo

Thân mòn mỏi nổi chìm mơ huyền ảo
Dù canh đời chao đảo bởi thầm yêu
Kẻ dèm ngang người điêu phá cam liều
Đành viển vông thân kiều bên duyên hẩm

Tà dương buổi soi hình sao lẩm cẩm
Mủi cho mình để ẩm cả đời hoa
Qua cơn mê lẩm bẩm lại cười xòa
Chẳng sao cả cơ trời đà bày đủ

Người xưa ơi! Mong gì mà khuyên nhủ
Thuở đang nồng đâu sưởi ủ lòng hoen
Để hôm nay ai mải tủi chong đèn
Ôm tình ảo lỏi len trong bể khổ.

0440, 24/4/2020
Thái Chung

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2019

VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI

VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI


Chiều đã tắt bên kia bờ vực thẳm
Bến nhân gian vừa đắm một con thuyền
Ngày cũng chết bên hiên chiều lạnh lẽo
Tiếng côn trùng kêu réo gọi hồn đêm

Người ngồi đó nhớ lời nguyền muôn thuở
Câu thơ đau duyên nợ đã bao mùa
Chén rượu ướp men chua từng ngụm nhắp
Giấu muộn phiền trong ánh mắt xa xăm

Cơn sóng giữa bến tự trầm chao đảo
Mưa đan xen huyên náo một góc trời
Rừng héo úa chơi vơi ngàn lá đổ
Đêm trông về khu phố chẳng trăng sao

Dòng nước mắt tự khi nào đã chảy
Đêm oan khiên mấp máy cánh mi hờn
Lệ ướt đẫm môi trơn màu sáp đỏ
Giữa đường chiều em bé nhỏ thân thương

Màu áo cưới phai hương từ dạo đó
Giấc mơ đêm vàng võ bóng trăng cài
Bờ tóc xoã đôi vai gầy guộc đứng
Bến sương mờ lơ lửng phố mưa bay

Khúc thơ xưa nối dài theo cuộc mộng
Câu kinh đêm chao sóng cõi linh hồn
Vườn kỷ niệm ai chôn tình lạnh ngắt
Bến hẹn hò mây vắt bóng giăng ngang

Thôi đã thế phút bàng hoàng gãy đổ
Dấu yêu ơi hoen ố lệ đêm nhồi
Ngày trở lại bên hiên ngồi nhặt nắng
Nhớ một người xa vắng khỏi tầm tay

Thôi khép lại một chuỗi ngày dang dở
Người quên ta hay bến vỡ duyên đời
Lòng sầu mộng chơi vơi nhìn lá đổ
Khi con thuyền đang vỗ sóng ra khơi ./.

LCT 20/12/2019
BÀI HỌA NỐI :
*****
KHI HẠNH PHÚC LANG THANG

Tôi đã mất đi một nửa cuộc đời
Giờ còn lại khoảng trời riêng trống vắng
Đêm chơi vơi môi tràn dòng lệ đắng
Khoảng thời gian thầm lặng đếm xuân hờn

Người bỏ người bên nẻo vắng cô đơn
Nên giấc ngủ cũng chập chờn xuyên suốt
Biết tìm đâu một làn hơi dịu ngọt
Vết thương lòng xa xót vạn niềm đau

Cõi thế nhân sao vẫn lắm cơ cầu
Manh tình sử nhuộm sầu trong nước mắt
Căn phòng nhỏ đêm dài em hiu hắt
Với tiếng cười khuôn mặt trẻ ngây thơ

Mối tình câm em một thuở tôn thờ
Là tất cả ước mơ từ dạo đó
Tưởng đơn giản nhưng dường như lại khó
Nên cuộc đời đến đó phải quay ngang

Em đi tìm hạnh phúc giữa lang thang
Đem theo những muộn màng mong bến đổ
Nhưng chẳng dễ bởi đời nhiều hoen ố
Dấu chân buồn tan vỡ một lần quên/

NPP 20/12/2019
*****


(Họa đòng cảm cùng Thạch Hãn.).
---------
Em vội ly trần để đến đâu.
Cô đơn lẻ bạn mắt thâm sầu.
Bên dòng chuyển tiếp em nào thấu .
Chốn hẹn u buồn cảnh bể dâu.
Mãi mãi còn đâu hình bóng bậu.
Muôn ngày nhung nhớ lệ đầm bâu.
Tàn duyên hết nợ bôn đào tẩu.
Bỏ lại trần gian một kẻ sầu.

Phạm văn.



Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

KHU PHỐ MÙA ĐÔNG

KHU PHỐ MÙA ĐÔNG


Con phố buồn vừa khoác áo mùa đông
Đời trầm mặc như dòng sông phẳng lặng
Bến hoàng hôn đan xen vài sợi nắng
Tiếng thơ ai xa vắng giữa khoang chiều

Ngày nhạt nhoà như vạt nắng hoang liêu
Tình hờ hững tựa cánh diều không gió
Mộng sầu vây những đêm dài vàng võ
Em đơn côi lối nhỏ thẩn thơ về

Người gối sầu bên chén rượu u mê
Kẻ đau đớn giữa đôi bề thương nhớ
Khói vàng tay thuốc môi tàn cháy dở
Góc suy tư hoang vỡ ước mơ buồn

Vó ngựa chiều dẫm nát cõi càn khôn
Con mưa nhỏ chập chờn chao bãi sóng
Tình lữ thứ ru đời trong cõi mộng
Đem câu thơ đan võng thế gian nằm

Chén rượu buồn mơ ký ức xa xăm
Đêm khuya khoắt nhọc nhằn men  ái ố
Đời bạc bẽo cuộc tình trường hỷ nộ
Cơn sân si ham hố nghĩa gian trần

Dấu lụa là như cơn gió phù vân
Đời ác mộng bám bụi trần nhơ nhuốc
Ngửa bàn tay vết da sần gầy guộc
Nghe con tim đau buốt cõi nhân tình

Thôi cũng đành chút được mất hư vinh
Xin trả lại cuộc hành trình dang dở
Ngày đã chết xin chôn cùng quá khứ
Bến nhân gian thi lữ có vui gì  ./.

LCT 22/10/2019
BÀI HOẠ :
*****
BẾN SÔNG TRĂNG

Nửa mảnh trăng tàn soi bước chân đi
Con đường vắng ôm ghì thân cô quạnh
Buồn lầm lũi run đôi vai đêm lạnh
Nửa hồn hoang gột rửa ánh trăng sầu

Đêm lạc loài đưa giấc mộng về đâu
Ai nhìn thấy sắc màu hoa tim vỡ
Tay ôm lấy nửa cuộc tình dang dở
Buồn ngậm ngùi duyên lỡ chuyến đò xa

Biết nói gì khi tình đã phôi pha
Niềm thương nhớ nhạt nhoà theo ký ức
Những đêm hoang nhói đau quanh lồng ngực
Ta chơi vơi thao thức với men sầu

Đời lạnh lùng như cơn nắng qua mau
Ai biết được trăng sầu bao năm nữa
Người đã xa chỉ còn đây một nửa
Rượu ly bôi chan chứa van đêm buồn/

NPP 22/10/2019
*****
HOANG CHIỀU
Em bây chừ như thể lá vào đông
Từng chiếc cứ rơi dần trong tĩnh lặng
Ngày lẻ loi nghiêng trôi cùng vạt nắng
Đếm thời gian chầm chậm lướt hiên chiều

Mùa thu buồn nên cảnh cũng hoang liêu
Con phố cũ...ai trong chiều lộng gió...
Dư âm xưa... Vẫn còn vương đây đó...
Lá rơi theo một bóng nhỏ đi,về...

Người đi rồi! Gom hết cả đam mê...
Phương trời mới bỏ câu thề xưa cũ ...
...
Xin một lần nhớ về nơi quá khứ...
Bến sông xưa... Cô lữ sắt se buồn!

Dung Nguyen
*****
Sao tình này day dứt mãi không nguôi
Xin đời hãy chôn vùi theo năm tháng
Em đi mãi đến xa rồi khuất dạng
Anh bao giờ mới quên hết sầu cay

Đông đã về gió cũng rót heo mây
Còn chiếc lá vết thương đầy cũng rớt
Chiều nay đón cơn mưa dày không ngớt
Mà anh thì chẳng bớt nỗi niềm đau .
*****


TRÁI TIM MÙA ĐÔNG

Thu mãn rồi trời đã chuyển sang đông
Cơn gió bấc thổi qua đồng hoang vắng
Làn khói rạ tỏa chen cùng sương trắng
Giọng hò ơ nghe văng vẳng trong chiều

Em đi về nơi ngõ lạnh cô liêu
Nghe thoang thoảng mùi hương điều trong gió
Trăng chênh chếch tựa mắt ai vàng võ
Ngóng người đi từ thuở nọ chưa về

Lời yêu nào ru khúc nhạc say mê
Và kỷ niệm ta hẹn thề thương nhớ
Giờ cách biệt để duyên này dang dở
Chỉ mình em phải lo sợ u buồn

Tuổi trăng tròn nào dạ đã lớn khôn
Đôi mắt chạm cũng nghe hồn dậy sóng
Rồi ai nỡ xa rời nơi bến mộng
Bỏ phòng loan một khoảng trống ai nằm

Buổi xuân về trông cánh nhạn xa xăm
Cho gối nhỏ lệ rơi chằm hoen ố
Trách Nguyệt Lão không dằn cơn phẫn nộ
Rẽ uyên ương cho lụy khổ duyên trần

Em ước mình hóa thành những áng vân
Đem mưa hạ xóa những phần nhem nhuốc
Xua nỗi khổ trên bờ vai gầy guộc
Để thời gian làm vị thuốc quên tình

Xa cảnh trần người hám lợi cầu vinh
Dẫu nhân thế có trêu mình gàn dở
Bao nỗi khổ bây giờ xin tống khứ
Bởi buồn đau níu giữ có hay gì..

HBL
23/10/2019
*****
Thương Hạ​
HOANG LÒNG

Gió thu buồn cũng nhường chỗ nàng Đông
Mưa xối xả không gian như thầm lặng
Bến quê lạnh hôm nay không còn nắng
Tiếng lòng ai nức nở giữa canh chiều

Chiều mưa buồn con nước cũng hoang liêu
Lòng sóng dậy còn khoang thuyền no gió
Và cứ vậy "đêm bủa vây vàng võ"
Bão lòng giăng mù mịt lối em về

Anh vẫn say chốn vồn vã u mê
Em phó mặc rã rời khung trời nhớ
Lệ nhỏ giọt chôn mối tình dang dở
Chỉ riêng em ôm trọn giấc mơ buồn

Đời bể dâu biết đâu dại với khôn
Mưa gió phủ làm khoang thuyền chao sóng
Trong giông tố mới thương tình trong mộng
Gom thơ buồn đan gối đủ ta nằm

Vẫn mơ màng về giấc điệp xa xăm
Dưới giông bão tiếc một đời ái ố
Tình phụ bạc ấp trong lòng phẫn nộ
Cơn cuồng phong làm lấm bước phong trần

Giấc ân nồng bỗng như cõi phù vân
Làm sao giội mối duyên hờ nhơ nhuốc
Ta thương mãi tấm chân tình gầy guộc
Đi về đâu xa vắng hỡi nhân tình

An ủi lòng sống vùi giữa nhục vinh
Xin trả lại mối duyên hờ dang dở
Anh quay gót xin trả anh quá khứ
Nối tiếc chi ....luyến nhớ được những gì...

Hạ Thương 25/10/2019


Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

HAI NỬA XUYẾN XAO

HAI NỬA XUYẾN XAO

Anh vẫn đi bên cạnh của cuộc đời
Đêm hờ hững chơi vơi cùng lá đổ
Những chiều thu một mình trong góc phố
Tách cà phê hoang vỡ ánh mắt nhìn

Lời tự tình như con sóng ru êm
Làn mắt biếc dịu mềm như sắc nắng
Có những đêm trăng treo sầu biển lặng
Bến lao xao xa vắng mảng mây tàn

Ta một mình ôm nỗi nhớ miên man
Điếu thuốc lá lụi tàn không hay biết
Để hồn thơ như mây chiều đi biệt
Không gian đen tha thiết tiếng ai hờn

Ngày lại về tâm sự cũng trống trơn
Người một nẻo chẳng ai buồn ai nữa
Rồi cũng quên dẫu rất nhiều lời hứa
Em xa xôi một nửa xuyến xao buồn...

LCT 10/10/2019

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2019

THÔI EM ĐI VỀ ĐI

THÔI EM ĐI VỀ ĐI !


Em có về chiều qua phố mưa tuôn
Màu thu biếc đọng hồn thơ bất tận
Cơn gió chướng mùa đông tình lận đận
Sóng mắt buồn vương vấn một thời xuân

Bến cô đơn đêm gió đẩy hương ngần
Người từ biệt bước chân ngày xa vắng
Ta ngồi nghe tiếng mưa chìm phẳng lặng
Dốc thơ reo quên nỗi đắng tình đời

Giọt rượu buồn ngày tháng vẫn đầy vơi
Để nhung nhớ xa rời trăng huyễn ảo
Để người xưa bỏ tình như thay áo
Cõi hư hao chao đảo mỗi riêng lòng

Thôi em về không sớm đợi chiều mong
Ta vẫn thế bên dòng sông lãng tử
Ngập ngừng xua bóng mây miền quá khứ
Không gian quen thi lữ nuốt men đời

Thôi em về !!! Lệ đắng nghẹn ngào rơi !!!!!!

LCT 07/10/2019
BÀI HOẠ :
*****
ANH CÓ NHỚ

Dẫu biết rằng tình không thể buông lơi
Nên vẫn muốn nụ cười tươi rạng rỡ
Ở đâu đó anh có còn chút nhớ
Một người đêm trăn trở viết thơ buồn

Góc phố chiều mây vắng giữa bao lơn
Nên em cứ thả hồn trong quá khứ
Gối tình si với nỗi niềm tư lự
Giấc mơ xưa tha thứ chẳng yên lòng

Để tình đời như cơn gió đi rong
Trăng viễn xứ mãi xuôi dòng muôn thuở
Chỉ mình em những đêm sầu vò võ
Bến tương tư bỏ ngỏ mấy thu rồi

Đêm gối buồn bên sợi tóc buông lơi
Ngày thờ thẫn giữa hiên đời trống vắng
Nỗi buồn thương mãi chìm theo sầu lặng
Men yêu đương xa vắng mãi bên đời/

NPP 08/10/2019

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2019

GIẤC MƠ TAN

GIẤC MƠ TAN


Ta với em chẳng còn chi để nhớ
Lối thu buồn hoang vỡ lạnh lùng trôi
Dấu yêu xưa nay đã khép môi cười
Như nắng chết bên đồi xưa gió lặng

Kể từ đây những đêm buồn xa vắng
Góc tình hồng lẳng lặng xếp vào tim
Tiếc thời gian phải mỏi mắt đi tìm
Rồi bỗng chốc vội chìm trong tuyệt vọng

Ta chỉ xem cuộc tình như bãi sóng
Giữa biển chiều gió lộng rã từng manh
Cũng như cây trút lá bỏ xa cành
Như sợi nắng mong manh chiều cuối hạ

Ta mong sao trái tim này hóa đá
Để giọt buồn ướt lá cả rừng thu
Để thời gian thôi phủ bóng mây mù
Cho cõi vắng hoang vu về muôn lối

Sẽ không còn tình yêu và gạch nối
Giữa cuộc đời hai lối rẽ chia nhau
Những lời này mong được sẽ tròn câu
Ta trở lại qua cầu xưa bến cũ ./.

LCT 12/08/2019

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2019

TRONG CÕI HƯ VÔ

 TRONG CÕI HƯ VÔ


Ta tìm em trong vô thức ngây ngô
Như con sóng xô bờ chao lá đổ
Như bóng trăng bơ vơ đầu góc phố
Đời muộn phiền như nấm mộ vô danh

Ta trở về khi tóc chẳng còn xanh
Dòng nước đục đầu ghềnh tuôn xối xả
Từng đám mây che đen trời cuối hạ
Để con đường buốt giá buổi hoàng hôn

Em ngậm ngùi ôm con đứng đầu thôn
Ta cúi nhặt mảnh linh hồn quá vãng
Những lối quen vui buồn cùng năm tháng
Nay hoang vu xao lãng dấu chân người

Ta trở về khi ngọn gió thu rơi
Chuông giáo xứ một thời nay chẳng đổ 
Gió lao xao bay qua từng miệng hố
Không gian đen loang lỗ bến thiên đường

Em nhạt nhoà trong mái tóc pha sương
Vẫn đứng đợi giữa đêm trường lạnh giá
Mảnh vườn quen nay bỗng thành xa lạ
Công viên xưa ghế đá cũng vô tình

Đời lạnh lùng cùng hai tiếng tử sinh
Chưa quên được những đêm tình nóng bỏng
Thuở cùng nhau xiết tay tìm sự sống
Đam mê hoang chao động mảnh tim khờ

Ta bây giờ như cội đá trơ vơ
Trăng gió cũng vật vờ hương ảo ảnh
Tấm màn đêm che quanh vùng đất thánh
Em có buồn chiều lạnh gió heo may

Ta trở về khi đã thấm men say
Màu áo cũ dạn dày da rám nắng
Và ánh mắt vẫn chìm trong khoảng lặng
Tìm câu thơ cay đắng trả cho đời

Xin tạ từ dòng nước mắt đêm rơi
Mong quên hết một thời ân ái cũ
Bến hoàng hoa chỉ còn là quá khứ
Mà đôi ta đã tự bước chân vào

Xin một lần được viếng cõi trăng sao
Không còn cảnh ồn ào men ái ố
Bãi trần gian chốn tù đày vô độ
Lòng sân si ham hố lợi danh gì ./.

LCT 24/07/2019


BÀI HOẠ NỐI của Loan Nguyen
GIẤC MỘNG CUỒNG SI

Thôi cũng đành vùi giấc mộng cuồng si
Tình đã chết còn gì mong nỗi nhớ
Chẳng hề mơ sẽ trở thành duyên nợ
Gối chăn ư ? Đã lỡ bước xuân thì

Ta một mình chiều thả bước chân đi
Dòng sông vẫn thầm thì cơn sóng dữ
Vần thơ anh em say hoài con chữ
Chén hư hao ấp ủ mộng đôi mình

Đêm lại về nghe nhạt cánh môi xinh
Tình gầy guộc em riêng hình với bóng
Bến thời gian nghe sầu dâng nước đọng
Em miên man vô vọng giữa đêm dài

Buồn thật buồn mỗi buổi ngắm chiều phai
Cơn nắng cũng miệt mài ôm nỗi nhớ
Cảnh trời đất đã không thành duyên nợ
Thì tôi anh cũng lỡ ghép tên cùng

Dấu lệ buồn em góp nỗi nhớ nhung
Hát bài ca khi dây chùng phím lỡ
Cơn mơ đêm uốn mình trên trang vở
Đời không anh dang dở phận thân bèo

Thôi anh về em bến đỗ cheo neo
Tìm lại kiếp bọt bèo trôi sông nước
Vành khăn tang một đời ai biết được
Trao cho anh lời ước mãi chung tình /
NPP 24/07/2019
Nối hoạ cùng Loan Nguyen
Loan Nguyen 
Cảm ơn đời lời đẹp với môi xinh
Xin tha thiết để tình leo trên sóng
Đẹp lòng em khi chiều chao gió lộng
Vườn uyên ương lối mộng bóng trăng vào

Nếu cuộc đời không có ước mơ cao
Như giấc mộng chẳng thể nào có thật
Thì thời gian chẳng còn gì để mất
Niềm thương đau trầy trật giữa canh dài

Tạ ơn người dẫu lời nói chia hai
Xin một nửa để nguôi ngoai nỗi nhớ
Và niềm vui dẫu chỉ là tạm bợ
Cũng xin cho duyên nợ kiếp luân hồi

Gởi lại người mấy dòng chữ đây thôi
Để nhớ nhung để bồi hồi say đắm
Để giấc mơ không còn là bụi bặm
Người bên ta đằm thắm mối duyên chiều...

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2019

DẤU CHÂN ĐÊM

DẤU CHÂN ĐÊM


Đêm lầm lũi chân về ngang qua phố
Men hư hao gặm nhấm mảnh linh hồn
Trăng một thuở trôi qua miền dĩ vãng
Ta gom ngày nhốt giữa bãi hoàng hôn

Dòng nước mắt chảy dồn trên đôi má
Tiếng thơ đau len lỏi tận vô cùng
Ta uống vội đôi chung đời sớm tối
Cõi nhân tình trôi nổi giữa mông lung

Người vẫn đến nhưng ngàn trùng cách trở
Ta chưa xa nhưng vạn thuở quên rồi
Cuộc hộ ngộ đưa ta về quá khứ
Để đêm tình cứ thế mãi xa khơi

Người về đâu giữa đêm trời hoang dã
Em chưa quen nên xa lạ mất rồi
Bởi riêng tư ta chưa hề giả dối
 Sao lòng người cứ bạc trắng như vôi

Cơn gió giữa lưng đồi đang xoay đảo
Mảnh trăng đêm trơ tráo một góc trời
Cuộc mộng mị chơi vơi ngàn sóng gió
Bến gian trần cay đắng thế nhân ơi

Tiếng thơ rơi giữa vườn thu huyễn ảo
Câu kinh đêm mang chiếc áo nâu sòng
Cơn mưa nhỏ ai ngồi hong ngọn gió
Tiếng chuông buồn rơi giữa bãi mênh mông

Đời chẳng dễ cho ta về cát bụi
Đêm tiêu dao lúi húi nhặt mây ngàn
Ly rượu đắng miên man hình bóng cũ
Cổ độ buồn gió phủ bến trăng tan

Bờ nước mắt ngập tràn cơn chua xót
Em quên chưa mặn ngọt những đêm tình
Ta chẳng nhớ khi bình minh trở lại
Cũng không buồn dẫu ánh mắt còn xinh

Thế đã hết giấc mơ hình với bóng
Cũng không còn ước vọng những lời ca
Chiều đã úa theo tuổi già bóng xế
Trăng đơn côi rướm lệ trước hiên nhà

Thôi đã hết phôi pha cùng nắng gió
Cả khung trời vàng võ tiếng thời gian
Tiễn biệt em , tiễn biệt cảnh đêm tàn
Chuyến xe cuối miên man cùng vó ngựa ./.

LCT 12/06/2019

Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2018

CHUYẾN XE CUỐI CÙNG

CHUYẾN XE CUỐI CÙNG


Những giọt mưa cuối mùa bay qua mắt
Ta chợt buồn quay quắt đếm cô liêu
Cơn gió chướng giữa chiều buông hiu hắt
Ở góc lòng se thắt nỗi đăm chiêu

Căn gác vắng những điều đang trăn trở
Ly rượu sầu dang dở mấy mùa quên
Em có đến muộn phiền xin trút bỏ
Chốn nhân gian đây đó cảnh kim tiền

Ngày trở lại bên hiên đời chật cứng
Bến trăm năm ta đứng ngẩn ngơ nhìn
Người hờ hững tật nguyền như tượng đá
Đám mưa chiều lã chã tiếng chuông rên

Cơn gió rét đến bên vành cửa sổ
Ta không quen ham hố cảnh sang giàu
Ly rượu nóng đêm đau từng nhịp thở
Khúc tình nồng dang dở mấy mùa trăng

Ngày tháng vẫn nhập nhằng câu quên nhớ
Bước chân xiêu loang lỗ mảnh linh hồn
Hoàng hôn xuống bỗng bồn chồn lo lắng
Đêm thẫn thờ trĩu nặng mấy vần thơ

Mùa đông đến dật dờ như cây cỏ
Bến hoang liêu vò võ bóng trăng chờ
Có những lúc ngây ngô nhìn vạt chữ
Mong đi tìm quá khứ đã vùi chôn

Đêm nhắm mắt chập chờn mơ huyễn ảo
Những đan xen trơ tráo cõi hoang lòng
Dòng nước cuốn con sông hờ hững chảy
Khúc đời buồn cứ xoáy thẳng vào tim

Xin trả lại tháng năm mềm nhung nhớ
Mong quên đi duyên nợ bến gian trần
Người cứ đến ân cần như thuở trước
Ta không chờ quay ngược bánh thời gian

Cơn mưa lạnh môi tràn hơi khói thuốc
Con tim đau vết xước mãi chưa lành
Buồn vẫn cứ vây quanh đời sớm tối
Nỗi muộn phiền nhức nhối suốt năm canh

Thôi cứ để bức tranh đời vỡ nát
Bên câu thơ dào dạt những ân tình 
Người nhớ đến khi bình minh thức dậy
Ta sẽ về nơi ấy tối mưa sa ./.

LCT 02/12/2018


BÀI HỌA :
*****
Dung Nguyen
BẾN CUỐI 
Giọt lệ nào em giấu hoài trong mắt
Đêm nằm nghe quay quắt nỗi cô liêu 
Trăng vàng vọt khung cửa ngoài soi hắt 
Chén tình cay ta lặng ngắt buồn chiêu 😢

Từng thu chết, từng chiều buông lá đỏ...
Bên dốc đời ta trăn trở tìm quên 
Gom vội lá thư tình đem đốt bỏ
Để quên đi,em-kẻ mộng kim tiền! 

Ta-tháng ngày như người điên vật vã 😨
Ôm đau thương, nghe rệu rã cung buồn 
Từng chiều vàng lang thang triền dốc đá...
Rượu... Môi mềm lã chã hạt mưa tuôn...

Đêm đông lạnh, đốt vàng tay khói thuốc 
Bến hoang liêu...con Cuốc gọi bên mành
Đời không em--quẩn quanh-- buồn hiu hắt 😢
Mảnh trăng sầu chia cắt mộng tình chung !

Dung Nguyen
*****
Kim Nhung
HÃY VỀ BÊN EM

Nhìn chốn cũ lệ sầu vương khoé mắt
Ánh trăng mờ cảnh sắc bỗng hoang liêu
Đông trở gió thềm rêu màn đêm hắt
Để tim buồn quặn thắt nghĩ đăm chiêu

Ôm ước mộng nên nhiều đêm trăn trở
Mối tình đầu tan vỡ vẫn chưa quên
Kỷ niệm mãi êm đềm không nỡ bỏ
Bởi vì đâu chẳng rõ nghĩa kim tiền

Bờ vai đẫm sương mềm thêm lạnh cứng
Lối hẹn xưa vẫn đứng thẩn thơ nhìn
Đêm buông nhẹ một mình trên dốc đá
Tiếng côn trùng ra rả ngỡ như rên

Đêm vắng vẻ ngồi bên thành cửa sổ
Chỉ ước mong hạnh ngộ chẳng ham giàu
Đôi tay ấm gối đầu chung nhịp thở
Dệt mộng vàng rạng rỡ ngắm vầng trăng

Những năm tháng in hằn thêm nỗi nhớ
Sóng yêu thương cứ vỗ mãi trong hồn
Có đôi lúc dập dồn chưa trầm lắng
Gom nỗi buồn lẳng lặng gửi vào thơ

Sương lạnh giá giăng tơ ngoài lối cỏ
Mấy mùa Đông vò võ mắt mong chờ
Bờ mi ướt hoen mờ bao nét chữ
Biết bao lần tư lự chẳng đành chôn

Trong giấc ngủ khẽ vờn cơn mộng ảo
Ký ức xưa chao đảo cả khoang lòng
Giọt lệ mặn ấm nồng không ngừng chảy
Trái tim nhàu mê mải đến tàn đêm

Yêu dấu hỡi nơi miền xa thương nhớ
Hãy về bên kẻo lỡ mối duyên trần
Vòng tay mãi ân cần như lúc trước
Em mong chờ để được ấm từng đêm

Chắc nơi ấy anh chìm trong khói thuốc
Nào biết đâu em ước mãi duyên lành
Đời sẽ đẹp có anh chiều sớm tối
Giấc mơ hồng dệt mỗi lúc tàn canh

Hàn gắn lại bức tranh nhàu rã nát
Để hồn luôn khao khát chút men tình
Ta lặng ngắm bình minh khi thức dậy
Nở nụ cười nhìn dãy nắng kiêu sa./.

Kim Nhung 02/12/2018

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

ĐÊM HOANG LIÊU

ĐÊM HOANG LIÊU


Trăng cuối tháng treo thềm đêm chưa ngủ
Tình muộn màng chẳng đủ ấm lời thương
Người bỏ lại giấc miên trường năm cũ
Bến tương phùng ấp ủ một đời vương

Ngày đã tắt cõi vô thường cũng chết
Ta men theo dấu vết cuộc tình trần
Đời lãng tử xa dần cơn ác mộng
Tiếng thơ buồn xao động cõi phù vân

Đêm nghe tiếng chuông ngân miền dĩ vãng
Khúc tương tư phiêu lãng gió thu hờn
Đời phẳng lặng những điệu buồn chua chát
Bóng người về mờ nhạt bến hoàng hôn

Tiếng thu rơi chạm nẻo hồn xa vắng
Mây lang thang sầu lặng bến trăng chiều
Màu cô tịch hắt hiu miền tối sáng
Người trở về thấp thoáng bước quàng xiêu

Ly rượu đắng trong chiều chưa kịp nhắp
Chén hoang liêu nồng nặc thấm khoang lòng
Miền ảo ảnh thu phong vàng xác lá
Ta ngậm ngùi gom cả gió chờ đông ./.

LCT 26/09/2018

BÀI HỌA :
*****
Dung Nguyen
BẾN HOANG LIÊU

Đêm lạnh lẽo cuộn ta vào giấc ngủ 
Mặc bên lòng canh cánh nỗi niềm thương 
Người biền biệt bỏ câu thề xưa cũ 
Lối trăng gầy úa rũ sợi buồn vương

Thu có biết lá vàng đương giãy chết? 
Từng chiều buông từng chiếc cũng lìa trần...
Đêm trở gió những lần hoang hoải mộng... 
Khép tình sầu trải rộng gót phù vân 

Mơ tàn kiếp cõi dương trần quá vãng
Khúc tiêu dao phiêu lãng khép cung hờn
Môi không còn giọt sầu đong mặn chát 
Bên dốc chiều ta lặng ngắm tà hôn...

Bừng tỉnh mộng...cõi hồn sao trống vắng 
Mặt hồ thu vằng vặc ánh dương chiều 
Ta đơn lạnh miền hoang liêu tối, sáng... 
Gót trở buồn lấp loáng ánh đèn xiêu 

Men ái ngọt từng chiều xưa cùng nhắp...
Vị tình cay ta lặng nhấm đơn lòng 
Từng chiều tím võ vàng gom xác lá 
Sưởi ấm đời trong những tối lạnh đông !
Dung Nguyen
*****
Hữu Thiên
ĐÊM MƠ

Em đến trong mơ ru ta vào giấc ngủ
Cho đêm nồng mộng phủ tiếng yêu thương
Dẫu biết trao giấc thường đã như cũ
Nhưng nghe hồn chưa đủ ấm lòng vương

Trăng bến mộng đêm hường như bỗng chết
Cõi bờ mê để vết sẹo loét bên trần
Kéo niềm đau đêm thẩn thờ tủi mộng
Ngơ ngác cuốn bến hồng giữa cuồng vân

Hồn chới với đường trần xa dĩ vãng 
Phủ quàng tim ngợp choáng bóng mây hờn
Loang lổ chỗ từng cơn buồn mặn chát
Trái tim đau bỏng rát tủi qua hồn

Chân lạc giữa lối mòn hoan lạc vắng
Cõi âm u mặn đắng vết loang chiều
Đêm tĩnh lặng cô liêu vầng trăng sáng
Lối đi về bóng dáng ngã đời xiêu 

Chén men tình lời yêu chưa được thắp
Bỗng úa tan bồi đắp kín trang lòng
Trăng vàng vọt bềnh bồng xuyên kẽ lá
Phủ qua hồn lả chả tiết trời đông..!

NL26/09/2018
*****
Bài đối họa
ĐÊM HOANG LIÊU 2

Vẫn đôi mắt thâm quầng đêm không ngủ 
Căn gác buồn gió phủ một miền thương
Ta vẫn gối mảnh tình trường năm cũ
Cơn mê tàn vần vũ khói tình vương

Đêm trở giấc cõi hoang đường bỗng chết
Em xa ta từ biệt cõi gian trần
Hồi chuông niệm đêm ngân chìm lối mộng
Tiếng thơ buồn chấn động mấy tầng vân

Quay trở lại muốn xoay vần dĩ vãng
Tìm hư hao trong phiêu lãng ghen hờn
Cơn gió lạnh thổi vào hồn chua chát
Mắt lịm dần mờ nhạt những lần hôn

Bên suối lạnh tiếng Cuốc dồn xa vắng
Men yêu đương chát đắng giữa khoang chiều
Tình một thuở phiêu diêu màu nắng sáng
Lối đi về thấp thoáng bóng ai xiêu

Người lữ khách rượu chiều đôi ngụm nhắp
Kẻ cô đơn khép chặt trái tim lòng
Cơn gió thổi qua song lùa chiếc lá
Nỗi muộn phiền đem nhốt trả mùa đông ./.

LCT 26/09/2018
*****


ĐAU VẪN CHỜ...


Đêm thức trọn cả canh dài chưa ngủ
Tiếng dế buồn đang ủ rũ niềm thương
Nghe nức nở chạnh đêm trường sầu ngự
Vầng trăng khuya buồn cô lữ ngây thường

Đau hụt hẫng giữa màn sương tưởng chết
Ôi xót xa giờ thấm mệt chốn trần
Miền kí ức nhòa bước chân ảo mộng
Thơ nhạt màu hồn trống rỗng phân vân

Chợt uất nghẹn tâm bần thần níu vãng
Cơn gió thu vừa thoang thoảng dỗi hờn
Đời nghiệt ngã nhói từng cơn mặn chát
Nẻo tương phùng mãi trôi dạt vùi chôn

Còn chi nữa buổi hoàng hôn lạc vắng
Người ra đi đau nín lặng lối chiều
Ta gối lẽ nhớ thương nhiều tới sáng
Bậu có về xây lại mảng tình xiêu

Bến cứ đợi lửa tình yêu vẫn thắp
Hỡi con thuyền chừng nào cặp ngõ sông
Để nỗi nhớ thỏa tơ lòng tất dạ
Mãi lặng thầm quên lạnh giá ngày đông
*****
Lê Ngọc Dũng
HÁI MỘT NHÀNH HOA

Anh gấp rút thay đồ sang phòng ngủ
Quấn bên nàng bày vẽ đủ niềm thương
Đêm ân ái nằm khung giường xưa cũ
Như lạc loài trước biệt phủ ma vương

Có những lúc trên con đường phải chết
Bởi trăng hoa mà chẳng biết gian trần...
Vẫn đang oán bao mầm nhân thơ mộng
Nên lửa bùng cháy rụi cổng phù vân

Có những lúc tình yêu cần dĩ vãng
Ngọt đôi môi nồng đượm chẳng ai hờn
Anh níu chặt cành hoa , còn đắng chát
Để cho lòng phân hủy nhạt hoàng hôn

Cũng có lúc ngẩn ngơ hồn thanh vắng
Này em ơi tiếng sáo vẳng hiên chiều 
Tình tri kỉ đậm sâu nhiều trong sáng
Cho cuộc đời hết chạng vạng liêu xiêu

Ly rượu ngọt se duyên đều tay nhắp
Hái nhành hoa thầm lặng thắt tơ lòng
Có khoảnh khắc trùng tu trong chiếc lá 
Mãi in hằn lưu dấu cả mùa đông .

Lê Ngọc Dũng
*****

ĐÊM HOANG HOẢI 

Đã bao năm trằn trọc trong giấc ngủ 
Nhớ dáng kiều quyến rủ của người thương 
Em ở đâu còn nhớ thệ ước cũ 
Giữa miên trường nếm đủ mối sầu vương 

Máu tim yêu dòng cạn thoi thóp chết 
Vất vưởng hồn chưa hết nợ trần gian 
Nửa tỉnh nửa mê thét gào trong giấc mộng 
Chợt thấy hồn lây động phút đằng vân 

Khúc uyên ương lạc trôi vào dĩ vãng 
Phụng lìa loan như oán trách dỗi hờn 
Chót lưỡi ngọt ngào chừ nghe chua chát 
Ánh dương tà giẫm nát giọt hoàng hôn

Ôi tiếng thu gợi nhớ về xa vắng 
Mái tóc xanh nhuộm trắng khói lam chiều
Trăng hửng hờ le lói từng vệt sáng 
Gió thều thào lảng bảng chốn dấu chân xiêu

Giao bôi tửu bình đầy không ai nhắp 
Giọt lệ châu loang đổ khắp cõi lòng 
Cau với trầu bây chừ đà úa lá 
Trái tim hồng rệu rã hứng gió đông

Bùi Văn Hiệp 

Sài gòn 9/2018