VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG


Nghe làn gió lạnh thổi chiều nay
Giữa vạt đồng hoang cảnh nắng gầy
Thửa ruộng khô cằn đuôi cả vẫy
Khu đầm nước đục mỏ cò say
Đìu hiu giọng sáo lùa mây lạnh
Lặng lẽ hồn tiêu đảo nước lầy
Vẫn đợi trên bờ cô gái trẻ
Môi hồng dáng nhỏ miệng cười ngây ./.

LCT 28/12/2017
BÀI HỌA :
*****
NGÀY ĐÔNG LẠNH
Gió thả mây tràn lạnh sáng nay
Làng thôn vắng vẻ cảnh hoang gầy
Lờ phờ rặng liễu ru cành vẫy
Lởm xởm bờ lau lắt bóng say
Điệu sáo ngân sầu lùa dặm bấc
Lời tiêu vọng nhớ quyện đông lầy
Hiên tranh thỏ thẻ nguồn thi hứng 
Mái lá chung trà đậm vị ngây
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
28.12.2017
ĐẮNG LƯỠI... 


Cảm lạy ông trời mỗi tối nay 
Đừng phang rét nữa tội thân gầy 
Đà non nửa tháng đầm khô cạn 
Cũng xém đôi tuần rượu chẳng say 
Muốn dỗ bà hai ngày lửa lạnh 
Thèm cho mụ cả phút ao lầy 
Mà trông của nợ còn phân rưỡi 
Phải ngậm bi hòn đắng lưỡi ngây 

Nguyễn Châm - 281217
*****
Hữu Thiên 
TRÚNG BÃ

Cứ tưởng no phần một bữa say
Rồi khi vỡ mộng hết đêm gầy
Con đào chuốc rượu phê gần buổi
Ả mận dâng mồi ngã tới nay
Bởi khát thèm bơi hào vũng đục
Vì ham hố lội mảnh ao lầy
Manh quần tụi nó bòn đi cả
Phải bã nên giờ cứ dại ngây..!

NL 38/12/2017
*****

MỘT ĐÊM BUỒN

Giữa nẻo quê buồn lạnh tối nay
Tìm em một dáng nhỏ hao gầy
Đâu thời kỷ niệm đầy lưu luyến
Một thuở ân tình đẫm đắm say...
Cảnh cũ lòng mong hoài hiệp bước
Đường xưa dạ ước mãi xum vầy
Câu chờ tiếng đợi... đâu người hỡi
Ngõ quạnh tôi buồn... mắt ngẩn ngây

Dạ Thế Nhân Thanh Sơn 
*****
Dinh Tuan Minh 

ĐỒNG QUÊ
Gió nhẹ bên chiều lất phất bay
Em xinh tóc xõa với vai gầy
Sóng lúa bồng bềnh cho dạ đắm
Diều bay chấp chới khiến hồn say
Giọng sáo vang về trong nắng gió 
Hồn tiêu vọng đến giữa trời mây
Xinh tươi rạng rỡ bờ môi thắm
Thiếu nữ trên đồng đẹp ngất ngây
Đ.T.M
*****
Đối họa cùng các thi hữu
MỘNG


Qua đường gặp cảnh gái thời nay
Áo mỏng quần manh dạng liễu gầy
Lũ trẻ mơ lòng mong được đắm
Ông già ước nguyện sẽ cùng say
Đầu hôm phá cửa leo đồi trọc
Cuối buổi đào hang quậy vũng lầy
Thả khúc nai vàng trên bãi sậy
Trăng chìm gió ngập cõi tình ngây ./.

LCT 28/12/2017
*****

Đinh Vinh Long 
MẮC KẸT
Chết thật ...không về kịp tối nay
Thương em đứng đợi dáng hao gầy
Anh mời mấy bận đâu ngờ xỉn
Bạn chúc vài vòng thấy đã say 
Xóm dưới cầu trôi đành mắc kẹt
Làng trên cống sập chịu sa lầy
Buồn nôn bởi uống không lường trước
Nhậu nhẹt bây giờ mới biết ngây
Đinh Vinh Long

*****

KHÔNG ĐỀ 

Phây búc bặt tăm những bấy nay 
Tưởng rằng tùng hạc đã hao gầy 
Đường thi khẩu tú lòng còn tỉnh 
Lục bát câu thần dạ vẫn say
Lặn ngụp văn chương hồn mắc cạn 
Mày mò thơ phú xác sa lầy 
An chi lão giả cho vơi nợ 
Gánh nặng đèo bòng dễ hóa ngây
*****
CƠN MÊ 

Những giọt sương mềm buổi tối nay 
Mùa thay, lá đổi, mảnh trăng gầy 
Ngoài vườn cúc thẹn hoa vừa nở 
Trước cửa mai chờ nụ đã say 
Lẳng lặng mà nghe đời gió bão 
Trầm ngâm chẳng ngại kiếp buồn lầy 
Cơn mê bỗng thấy ta trong mộng 
Vãn cảnh non bồng dạ ngất ngây ./. 
______Huan Tran 28-12-2017
*****

MONG RẰNG...!
Trở lạnh tê người mấy bữa nay,
Màn đêm tẻ nhạt ánh trăng gầy!
Cơn buồn cứ tưởng trông chờ vẫy,
Nỗi khổ nghe chừng đợi hóng say!
Khắc khoải tâm hồn không rã đọng,
Trầm ngâm cõi dạ chẳng sa lầy!
Mong rằng bớt quạnh thời son trẻ,
Để mãi thơm nồng đượm ngất ngây!!!

Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

KHÚC NHẠC LÒNG

KHÚC NHẠC LÒNG


Những sợi mù giăng kín nẻo đường
Chân chiều thả nhịp lối mờ sương
Hồn trăng đã khép miền hư ảo
Đóm lửa vừa khơi ngõ mộng thường
Cổ độ mây tàn treo bóng liễu
Môn thiền lá đổ rợp hàng dương
Lời ru mẹ trẻ buồn xa vắng
Đủ mối sầu lo nỗi đoạn trường ./.

LCT 27/12/2017

BÀI HỌA :

VUI NGOẠN CẢNH 
Rừng chiều gió thoảng nhẹ bên đường
Dạo bước nhàn vân lối quyện sương
Dạ suối tình trăng miền huyễn ảo
Hương đồi sắc núi chốn vô thường
Mây lùa cuộn lá ru bờ liễu
Gió cuốn theo chiều thả bóng dương
Thỏa ý non cao lòng tịnh tại
Du quan ngoạn cảnh thú vui trường .
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
27.12.2017 
*****

Duc Au 27/12

KHÚC NHẠC LÒNG Bài họa : phúc lũy 
Mù giăng lợp kín mọi cung đường
Thả bước an nhàn phố phủ sương
Đoản khúc dìu tâm vương mộng ảo
Vần thơ dắt ý vướng vô thường
Gìn tình khởi thuở bên hàng liễu
Giữ nghĩa khơi giờ cạnh bóng dương
Mặc nỗi đơn lòng nơi quạnh vắng
Đường thi vẫn trỗi với canh trường…!
*****
Trương Đức Hạnh Họa

MỘT MÙA XUÂN
Một tà áo nhẹ thoảng qua đường
Một cánh hoa đời phủ nắng sương
Một bóng mây mù trăng vẫn sáng!
Một cơn gió lạ mộng luôn thường
Một đường chính trực ngời sông núi
Một lối công bình tỏ ánh dương
Một cảnh bất nhơn đau đất Mẹ !
Một lòng nhân ái nở Xuân trường. 
Đức hạnh
27 12 2017
*****
Dư Âm

NHỮNG TƯỞNG...!
Màn mây đã phủ dọc bên đường,
Lặng lẽ đăm nhìn núi trải sương!
Mãi ước qua lần cơn mộng ảo,
Hoài mong trở lại giấc mơ thường!
Không còn lẻ bóng nơi hàng liễu,
Cũng hết đơn hình ở rặng dương!
Những tưởng rời xa miền quạnh vắng,
Và ngưng thổn thức mỗi canh trường!!!
*****
Truong Thanh Son 
BÓNG TÀ DƯƠNG

Chiều rơi ánh nguyệt trải trên đường
Khắp nẻo giăng đầy những giọt sương
Thế hạ dường như miền huyễn ảo
Trần gian tựa thể chốn vô thường
Ngoài xa ẩn hiện muôn hàng liễu
Ngõ nhỏ loang mờ vạn bóng dương
Giữa cảnh tàn hoang lòng quạnh vắng
Sầu dâng dạ khắc khoải miên trường

Dạ Thế Nhân Thanh Sơn 
*****
Hữu Thiên

ẤM LẠi VÒNG TAY

Mù giăng thả sợi kín con đường
Để bước ai về lạnh lẽo sương
Nắng đã bao ngày mong buổi lạ
Mây thì những sớm bỏ đêm thường
Nghe sầu lắng đọng bên bờ liễu
Thấy mỏi như chìm giữa rặng dương
Phấn khởi nay đoàn viên mộng cũ
Rồi mai sẽ ấm lại canh trường..!

NL28/12/2017
*****
Đinh Vinh Long

NHẠC LÒNG
Giăng giăng mưa bụi phủ trên đường
Phố xá làng quê đẫm ướt sương
Bão đến năm này sao đột xuất
Mưa về tháng trước chẳng bình thường
Lũ tràn xối xả tan đồng lúa
Gió quật tơi bời đổ rặng dương
Xót cảnh dân nghèo trong giá rét 
Co ro lạnh cóng những đêm trường
Đinh Vĩnh Long.
*****
Hà Ngân

BƯỚC CHÂN XA MÃI

Cũng bước dần qua hết đoạn đường 
Nên giờ mái tóc phủ màu sương 
Chân mòn bước mỏi âu là đúng
Gót nhỏ dần lui ấy lẽ thường
Bởi tuổi xuân thì đâu mãi đợi 
Nên thời sức khỏe khó hồi dương 
Chiều mưa gió lạnh người xa bước 
Bỏ lại trần gian vũ khúc thường .
*****

CẬU ẤM
Chiều chiều đã dạt quán bên đường
Khệng khạng lầm lỳ giữa gió sương
Nhậu nhẹt trêu đùa trông bất ổn
Ăn chơi quậy phá chẳng bình thường
Say nhèm đến cổng la bà Cúc
Xỉn nặng sang nhà chửi chị Dương
Bố mẹ nuông chiều nên đổ đốn
Mong sao cậu khóc trước quan trường
Đ.T.M
*****
ĐÊM DÀI 
Xa quê bỗng nhớ một con đường 
Những lúc chiều vàng phủ lạnh sương 
Đã biết phù vân đời vọng ảo 
Thì sao huyễn hoặc khúc nghê thường 
Lơ thơ rủ bóng nhòa thân liễu 
Ủ rũ nghiêng sầu mịt ánh dương 
Dạ tưởng ai đi ngoài ngõ vắng 
Mà nghe quạnh quẽ suốt đêm trường ./.
_______Huan Tran 27-12-2017

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

LÊN TRỜI

LÊN TRỜI


Hồi hôm nhậu xỉn nó qua đời
Mảnh lá thu tàn bỗng vội rơi
Chỉ mỗi thằng cu sùi sụt khóc
Còn hai vợ bé lẳng lơ cười
Cha hờn lại nói giờ an dưỡng
Mẹ dỗi cho rằng lúc nghỉ ngơi
Ở chốn trần gian nhiều tội lỗi 
Thì nên để hắn tự lên trời ./.

LCT 26/12/2017

BÀI HỌA :
*****

MÙA ĐÔNG KHÔNG CHÚA

Chúa bỗng lờ đi mọi cảnh đời
Gian trần quỷ lộng máu đào rơi
Trùng khơi lũ giặc dềnh dang chiếm
Đất tổ bầy tham ngạo nghễ cười
Rã rượi thân cò đâu chốn ngủ
Bơ phờ thế cuộc hỏi ngày ngơi
Rằng đông có lạnh ngàn năm cũ
Hãy thắp dùm con ngọn lửa trời

Nguyễn Châm - 241217


*****
Dư Âm

KHỎI KÊU TRỜI!!!
Mừng vui dịp lễ Chúa ra đời,
Dõi ngắm mưa phùn nhỏ giọt rơi!
Lặng lẽ như chừng mơ tưởng khóc,
Trầm tư tựa giống mẩn mê cười!
Nhiều hôm tất bật hoài mong nghỉ,
Những dạo xô bồ chỉ muốn ngơi!
Khắc khoải bao lần xin nhận lỗi,
Hàm ơn Thượng đế khỏi kêu trời!!!
*****
Hữu Thiên 
CHÚA LẠI THĂM

Chúa lẹ làng thăm mãi nhớ đời
Bao mùa bỏ sức vội vàng rơi
Bờ tiêu gãy nát như òa khóc
Ruộng bắp nằm phơi nửa vỡ cười
Cứ ngỡ mai này êm nhẹ nghỉ
Chưa gì mốt nọ khổ sầu ngơi
Vườn hoang một chuyến sao người nỡ 
Tận thế phần tôi giữa cảnh trời..!

NL 26/12/2017
*****
Truong Thanh Son 
RỒI MAI SẼ ĐẸP

Đừng quy tội Chúa chẳng lo đời
Dẫu quỷ kia làm lệ máu rơi
Xã tắc dù muôn ngàn kẻ loạn
Trùng dương dẫu vạn đứa reo cười
Mau cùng diệt chúng đừng cho nghỉ
Hãy triệt tàn không để nó ngơi
Phải giữ nhà Nam dù khó nhọc
Rồi mai sẽ đẹp khắp khung Trời

Thứ Hai, 25 tháng 12, 2017

BIỂN VÀ EM

BIỂN VÀ EM

Biển hát cùng em tiễn vội chiều
Con thuyền bỏ bến cuộn dòng xiêu
Vần thơ ngủ muộn buồn chăn chiếu
Chén tửu phiền đêm lạnh nhiễu điều
Kệ ảnh vô hồn thương dáng liễu
Mâm mồi thất lễ đợi người yêu
Bàn tay một thuở từ nay thiếu
Cũng bởi vì dây tuột cánh diều ./.

LCT 25/12/2017

BÀI HỌA :
*****

DẠ BUỒN

Đìu hiu sóng vỗ biển hoang chiều
Một bóng bên trời nắng đổ xiêu
Lặng lẽ trông thuyền sầu lắm chuyện
Âm thầm ngó bến khổ bao điều
Lơ mơ trăng ngủ ru bờ liễu
Lãng đãng sương gieo dỗ mộng yêu
Giục giã canh tàn sầu quạnh chiếu
Lời thương mãi đó dạ buồn hiêu

Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).

25.12.2017
*****
SỢI TÌNH 
Trùng khơi tím lịm cảnh ban chiều 
Ngật ngưỡng thi sầu ngả bước xiêu
Nẫu dạ ngày qua cùng mảnh chiếu 
Buồn thân buổi lại với vuông điều 
Sương còn cợt nhả bông nhành liễu 
Gió đã lơ là nẻo mộng yêu
Tưởng lũng tình nông lùa sợi thiếu 
Nào hay mãi đặng thả con diều 
.
Trung Nhẫn 25/12/2017
*****
BẤT LỰC….

Vừa nghe ả gợi khẽ ban chiều 
Sẩm tối anh chàng dạ bỗng xiêu 
Vội lẻn liền sang nằm giữa chiếu 
Thầm mong sẽ được thỏa bao điều
Ngờ đâu hắn chạm hờ thân liễu
Đã thấy tâm buồn cạn tuổi yêu
Ngẫm lại bồi dương mình chẳng thiếu
Mà sao nỡ vội đứt thân diều..!!?

Nguyễn Châm - 251217
*****
Hữu Thiên 
TIẾC CỦA 
Mạ đề

Lần khân nhử mãi mới sang chiều
Đã biết cưa người cận đổ xiêu
Bỏ vội bên đường than những lúc
Rào nhanh cả ngõ tiếc bao điều
Non lòng vẫn thích ôm lời mộng
Nửa dạ nhưng thèm dỗ tiếng yêu
Lỡ chuyến bay cùng đau nhạn biển
Nàng không sức đợi phải bung diều..!

NL 25/12/2017
*****
Dư Âm 
BIỂN BUÔNG CHIỀU!
Trầm ngâm dõi biển lặng buông chiều,
Những buổi ban đầu dạ mới xiêu!
Vẫn tưởng ngày sau cùng một chiếu,
Nào hay dạo ấy nảy bao điều!
Luôn màng ngóng đợi thân ngà liễu,
Mãi vọng trông chờ vẻ dấu yêu!
Hụt hẫng nghe chừng ngơ ngẩn thiếu,
Buồn vương tựa thể... mất con diều!!!
*****
Truong Thanh Son 
CHẲNG CÒN EM

Đời ta chỉ tợ áng mây chiều
Lạc nẻo cung tình bước ngã xiêu
Những bận sầu côi cùng mảnh chiếu
Nhiều khi quạnh quẽ với bao điều
Thân tràn khắc khoải thèm hương liễu
Thể đẫm ưu sầu mộng dáng yêu
Mãi ủ niềm mơ vì dạ thiếu... 
Đài trang... đã đảo cánh theo diều


DTN Truong Thanh Son
*****
Đinh Vinh Long 

BIỂN TRÀO
Biển động hồn em rũ những chiều
Bên đường bóng lẻ dáng xiêu xiêu
Triều dâng bão tố lo nhiều thứ
Sóng cuộn sương giăng sợ đủ điều
Mắt lệ hoen nhòe vì trộm nhớ
Môi hồng tím nhạt bởi thầm yêu
Đường xưa lặng lẽ anh nào biết
Gió đã mang đi một cánh diều
Đinh Vĩnh Long
*****
Dinh Tuan Minh 

EM VÀ BIỂN
Chàng ra biển lớn lúc mưa chiều
Lối nhỏ em về bóng đổ xiêu
Định dặn vài câu không nhớ nỗi
Rồi ghi mấy chữ chẳng nên điều
Trùng dương cuộn sóng như lòng nhớ
Biển cả dâng trào tựa tiếng yêu
Lặng lẽ bên bờ trông biển vắng
Tàu xa khất bóng một con diều
Đ.T.M
*****
MỘNG VỠ 
Hoàng hôn phủ tím lạnh ban chiều 
Một thoáng mơ về bỗng đổ xiêu 
Biển rộng chưa bằng mang lắm nỗi 
Rừng sâu chẳng đặng chứa bao điều 
Dù cho gió đã không lời hẹn 
Vẫn ở ta còn một tiếng yêu 
Ngỡ tưởng mây về gom nước tụ 
Đâu hay vỡ mộng dứt dây diều ./.
______Huan Tran 25-12-2017
*****
Hà Ngân 
ỐM VÀ MẬP. 

Chàng đi vội vả lúc ban chiều 
Lẻ bước em về bóng đổ xiêu 
Gối chiếc từ nay đành chịu tiếng 
Mền đơn tháng lại sẽ mang điều :
- " Thân ù bởi vậy người ta ghét 
- xát mập nên là nẫu chẳng yêu "
Thử hỏi anh nào mê vợ ốm 
Rờ vô xẹp lép giống con diều...? 
*****

SÓNG LÒNG
( bài hoạ )

Phù sa sóng cuộn đỏ loang chiều
Rặng liễu im lìm nắng đổ xiêu
Dõi buổi phong trần trơ dáng kiệu
Vùi thân viễn xứ rạc thung điều
Anh hùng mãi vọng hào quang chiếu
Kẻ sĩ mơ hoài bóng nguyệt yêu
Ngẫm sự nhân tình ai có hiểu
Vì đâu bão nổi lạc dây diều ?

Nguyễn Hưng 25/12/2017
*****

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

KHI EM QUÊN MÙA ĐÔNG

KHI EM QUÊN MÙA ĐÔNG


Đã hứa mà sao chẳng chịu về
Mưa chiều lá đổ ngập đường quê
Vườn mai nụ trổ ngày xuân đến
Ngõ mộng sầu giăng buổi tết kề
Lạc lõng ai ngồi trông trước cửa
Âm thầm kẻ ngóng tận đầu đê
Mùa đông giá lạnh tìm hơi thở
Chả lẽ người quên hết hẹn thề ./.

LCT 24/12/2017
BÀI HỌA :
*****
THƯƠNG VỀ KỈ NIỆM

Trời xanh Chúa hỏi tại sao thề 
Lúc đã trong hồn nhạt nẻo quê 
Nó bảo ngày xưa vì lỡ hẹn 
Đời xui dạo nhỏ trót quên về 
Rồi trăng nửa tối đơn thềm hạ 
Bởi phận hai lòng đắng ngõ đê
Mỗi bận đông về nghe bấc trở 
Thầm thương kỉ niệm phút giao kề

Nguyễn Châm - 251217
*****
Dư Âm 
TÀN ĐÔNG!
Tàn đông chuẩn bị sắp đi về,
Rộn rã bao làng ở dưới quê!
Kẻ đợi chờ xuân giòn giã đến,
Người mong mỏi tết lẹ nhanh kề!
Mai đào rực thắm bên ngoài cửa,
Cúc huệ xanh rì khoảng giữa đê!
Lạnh lẽo sương tràn nên khó thở,
Dù sao vẫn nhớ thuở xưa thề!!!
*****
Hữu Thiên NGƯỜI QUÊN LỐI CŨ

Ngày đi bạn hứa sẽ mai về 
Sưởi lại đêm nồng dưới cõi quê
Đã bảy mùa xuân chờ gối cạnh
Rồi năm tháng hạ mỏi vai kề
Trăng sầu rũ tủi bên triền suối
Biển lạnh khô hờn cuối bãi đê
Những tưởng chim chiều thương một bến
Nào hay biệt tích vỡ câu thề..!

NL 24/12/2017
*****
Đinh Vinh Long 
SAO ANH
Đã hẹn sao anh chẳng thấy về
Bui ngùi lạc lõng giữa trời quê
Đào vừa nẩy lộc xuân gần tới
Quất đã đơm hoa tết cận kề
Sáng ngóng bồi hồi nơi bến nước
Chiều trông thấp thỏm cạnh triền đê
Dòng sông thưở ấy còn nguyên đó
Hãy nhớ người ơi tiếng hẹn thề
Đinh Vĩnh Long
*****
Huan Tran 
ĐỪNG QUÊN 
Ngày qua mỏi ngóng vẫn chưa về 
Đẫm lệ người chờ ở chốn quê 
Rộn rã cành rung mang cảnh đến 
Lao xao lá vẫy gọi xuân về 
Ai ngồi lạc lõng nương khung cửa 
Kẻ đợi âu sầu xõa bóng đê 
Vẫn tưởng thuyền còn thương bến đợi 
Đừng quên giữ vẹn với câu thề ./.
______Huan Tran 24-12-2017
*****
HẸN VỚI TÌNH XA

Chim bay cánh mỏi vẫn chưa về
Bóng lẻ em ngồi hẹn với quê
Cổ độ mênh mang chờ sóng vỗ
Cô miên lãng đãng đợi vai kề
Tương tư vạn kỷ mơ màng bến
Khắc khoải muôn trùng lóng ngóng đê
Dang dở tình nhau từ biệt tiễn
Nhìn trăng lãnh đạm nuốt xưa thề
Lý Đức Quỳnh
*****
CHẠNH THỀ
Sao người đã hẹn lại không về
Để bóng ngày phai nhạt ngõ quê
Phượng thắm đường xưa chờ em đến
Heo may lối cũ lạnh thu kề
Đêm mong lặng lẽ ngoài bậu cửa
Ngày ngóng âm thầm cạnh nẻo đê
Giá lạnh đông tàn vương nỗi nhớ
Lòng đành thắcthõm chạnh câu thề
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
23.12.2017

Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

NGHỊCH LÝ

NGHỊCH LÝ


Lỗi hẹn người quên để phố chờ
Đêm buồn tượng đá cũng làm thơ
Sầu trăng một bóng hoài ru biển
Khổ sóng ngàn thu mãi cuộn bờ
Những cội mai già bung cánh nở
Bao đầu tóc bạc thả hồn mơ
Còn em tuổi mộng vừa đôi tám
Chì mới tròn xuân lại hững hờ ./.

LCT 23/12/2017
BÀI HỌA :
*****
Duc Au 23/12
NGHỊCH LÝ 
Gian trần lắm việc mỏi mòn chờ
Dốc thảy vui buồn trải ý thơ
Sóng khởi giận người hoài vấn biển
Gió hờn sông dỗi mãi lay bờ
Đường thi xướng vận hoa đời nở
Lục bát vần hòa trỗi giấc mơ
Trí quẩn, tâm cùng vương khối nợ….
Đành thôi bất lực thế buông hờ !
*****
Hữu Thiên 
HOANG LÒNG

Đường quen lối cũ chỉ tôi chờ
Kẻ nỡ đem vò vụn cánh thơ
Nhọc buổi vun tình nay mất bãi
Đau ngày vén mộng mãi xa bờ
Mây trời lặng lẽ vùi cơn nhớ
Gió biển âm thầm dập nỗi mơ
Đốm lửa bao mùa khi đã lạnh
Mà em cứ nghĩ chuyện như hờ..!


NL 23/12/2017
*****
Suongmai Ngô 
VÔ TÌNH
Vô tình lướt mạng gặp vần thơ.
Nghịch lý mà sao chẳng hững hờ
Mạn phép vài câu vui họa tí
Xin đừng giận dỗi xoá niềm mơ
Thơ hay xướng họa lời hoa mỹ
Nét đẹp tình thơ khó hững hờ
Xin chúc bạn bè bao chuyện hỷ
Gia đình, sức khỏe vẹn niềm mơ
*****
Trung Nhẫn
ĐÈN KHUYA HẮT BÓNG 


Đường khuya quạnh quẽ chẳng ai chờ 
Lạnh lẽo âm thầm bước thẩn thơ 
Ngõ phố im lìm mơ vạt biển 
Vầng trăng lấp lửng rọi dây bờ
Vang làn sáo thổi đêm ngờ ngợ 
Vẳng khúc tiêu sầu liễu mộng mơ 
Khoảng trống canh trường chuông giục giã 
Nhà ai lặng lẽ cửa buông hờ 

Trung Nhẫn 23/12/2017
*****
Dư Âm 
CÒN ĐÂU...!?
Còn đâu lối hẹn để mong chờ,
Rệu rã tơ tình chỉ luyến thơ!
Mỗi sáng âu sầu ra tận biển,
Hằng đêm tủi hận đến bên bờ!
Đăm nhìn cúc huệ khoe mầm nở,
Dõi ngắm mai đào nhả nụ mơ!
Hụt hẫng duyên tròn đôi lẻ tám,
Thầm nghe cõi dạ quá ơ hờ!!!
*****

CAM LÒNG 

Dù duyên cách trở dạ luôn chờ 
Dõi áng mây chiều quạnh nẻo thơ
Cảnh cũ giờ đây sầu gợn mắt
Thuyền khơi thuở ấy lụy xô bờ
Thương về kỉ niệm rồi lưu luyến 
Nghĩ đến ân tình để mộng mơ
Lệ tiễn tràn tim buồn ngớ ngẩn 
Lòng cam chấp nhận nghĩa ơ hờ.

23/12/2017
Phạm Triều Hải
*****
Huan Tran
TRÁCH AI 
Chiều đông gió lạnh để ai chờ 
Có lẽ người còn mải bận thơ 
Quạnh quẽ hoài mong sương phủ lối 
Đìu hiu lại ngỡ sóng xô bờ 
Đêm về ấp ủ vui niềm mộng 
Buổi đến chan hòa đẹp cõi mơ 
Xóm nhỏ buồn tênh trong lặng lẽ 
Mà nghe dạ trách kẻ ơ hờ ./.
______Huan Tran 23-12-2017.
*****
MỘT THOÁNG
Lặng lẽ thời gian chẳng đợi chờ
Bóng câu thoảng vút bạc hồn thơ
Khi chiều nắng lịm tan hương mộng
Thì bóng xuân tàn đổ sắc mơ
Lận đận bên đời say ảo ành
Lao đao kiếp sống đắm huyễn bờ
Im lìm tháng lụn bay qua mãi
Một thoáng phù vân lụy dật dờ
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
22.12.2017

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

KHI MÙA ĐÔNG RA ĐI

KHI MÙA ĐÔNG RA ĐI


Đã bước dần qua khỏi cuộc đời
Nghe chiều lá đổ ngọn sầu rơi
Vườn xuân tẻ nhạt hồn hoa bướm
Ngõ mộng buồn đen khoảnh nắng trời
Tiếc bởi tơ hồng đan nhịp lỗi
Thương vì liễu thắm trải dòng lơi
Hoàng hôn cũng muộn phiền giăng lối
Bỗng thấy lòng trăn trở phận người ./.

LCT 22/12/2017
BÀI HỌA :
*****

VỀ BÊN LỐI CỎ
Cuộc thế buồn vui đã cạn đời
Nghe chiều vời vợi lá thu rơi
Lòng nhìn đá dựng soi hồn suối
Dạ ngắm thuyền đi ngẫm gió trời
Vẫn mái lều xưa cung mộng trỗi
Dù vườn liếp cũ nhịp mơ lơi
Tà dương tắt bóng chiều mờ lối
Về bên lối cỏ nhớ thương người
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
22.12.2017 
*****
KIẾP NGƯỜI
Xuống, lên, chìm, nổi bấy dòng đời
Cuộn, xoáy, xô, đùa chiếc lá rơi
Mãi ước thong dong như gió biển
Hoài mơ lãng đãng giống mây trời 
Ngàn điều trí uẩn sao buông được
Vạn nỗi tâm sầu khó bỏ lơi
Gánh nặng từng ngày thêm mệt mõi
Ôi thôi ngán ngẫm kiếp con người!
dovaden2010-22/12/2017
*****
THƯ CUỐI 

Thầm nghe nuối tiếc nửa trang đời 
Có phải Thu sầu bởi lá rơi 
Vẫn đó con thuyền neo bến hạ
Còn kia mặt biển tiếp chân trời 
Thương đêm gió lạnh hồn se sắt 
Mặc ánh trăng vàng mộng lả lơi 
Gác vắng đề thơ buồn nhỏ giọt 
Dòng thư viết vội gửi cho người !

Tường Vân 22/12/17

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

ĐỔ DỐC

ĐỔ DỐC


Bỗng chán khi đời bỏ mặc ta
Tàn đêm rượu đẫm với trăng ngà
Thơ sầu nhỏ giọt vùi trang giấy
Lệ vỡ tuôn dòng lấp cửa hoa
Vết rạn thời gian giờ rã mảnh
Niềm đau thế sự đã bung tà
Hiên chiều gió trở ngày đông lạnh
Chạnh nghĩ qua đèo chẳng mấy xa ./.

LCT 21/12/2017
BÀI HỌA :
*****

DẠO CẢNH CHIỀU
Thong dong dạo cảnh một mình ta
Nở rộ hồ sen nét ngọc ngà
Liễu đứng mơ màng trông bóng nhạn
Cau nghiêng lặng lẽ ngắm đường hoa
Bướm vờn lôi cỏ bên bờ biếc
Chim gọi cành cao dưới bóng tà
Quyện gió đồng làng thơm lúa mới
Trời thanh vọng lại tiếng chuông xa.
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
21.12.2017

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

PHỐ MÙA ĐÔNG

PHỐ MÙA ĐÔNG


Thả nhẹ bàn chân giữa phố chiều
Nghe đời nát vụn bởi hồn tiêu
Dòng sông trở lạnh choàng mây xám
Bãi cỏ vào đông khoác lụa điều
Vỡ vụn khoang lòng hiên lá đổ 
Tan tành lối mộng ngõ hồng xiêu
Bờ xa biển gió sầu đang trỗi
Bản tấu trùng dương vỗ ngọn triều ./.

LCT 20/12/2017
BÀI HỌA :
*****

KHÔNG BỜ BẾN

Vút vun lọn gió quất ngang chiều
Sởn lạnh gai lòng nỗi tán tiêu
Nghĩ tới ngày kia còn lũ lụt
Buồn sang mốt nọ chẳng đê điều
Đời như dòng nước sông bồi lở
Kiếp tựa rong bèo phận nát xiêu
Lắm bận quay đầu không thấy bến
Lênh đênh gió sóng dạt xô triều
Lý Đức Quỳnh 
*****

TIẾNG CHIỀU 

Anh hỡi về đâu giữa tiếng chiều 
Bên thềm nắng nhạt bóng xuân tiêu 
Cho mềm kỷ niệm từ muôn kiếp 
Để khổ lòng tôi với những điều 
Hạ vãn bơ phờ cơn nắng đổ
Thu tàn lạnh lẽo cánh buồm xiêu
Đò ai chở khách về đâu nhỉ 
Ngược ánh tà huy cuốn thủy triều !

Tường Vân 20/12/17

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

BÓNG HOÀNG HÔN

BÓNG HOÀNG HÔN


Mây chiều lặng lẽ cuốn về đâu
Để bóng hoàng hôn mãi nhuộm sầu
Khói nhạt lan dài trên bãi cỏ
Tơ hồng rụng xuống giữa vườn dâu
Tình hoang kẻ đợi hoen màu mắt
Nghĩa ảo người trông bạc mái đầu
Khắc khoải ai ngồi khâu mộng vỡ
Nghe vùng kỷ niệm chết từ lâu ./.

LCT 19/12/2017

BÀI HỌA :
*****

LẮM DÃI DẦU
Nắng lụn phai chiều nắng đến đâu
Mây xa rừng thẳm núi non sầu
Lê thê tuổi hạc qua bờ mộng
Lận đận thân gầy giữa bãi dâu
Gió tạc mây lùa nhòe kiếp phận
Mưa xang bão dội trắng sương đầu
Dòng đời cạn kiệt vòng luân chuyển
Trôi nổi nhân gian lắm dãi dầu.
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
19.12.2017
*****
CHÚT KỶ NIỆM BUỒN 

Lặng lẽ mong người mãi chốn đâu 
Chiều hoang hoải lạnh tiếng tơ sầu
Chim thưa thớt gọi bên đồi gió
Nắng lửng lơ chìm dưới rẫy dâu
Vẫn đó dư âm ngày hạ cũ
Còn đây kỷ niệm buổi ban đầu
Như vừa đọng lại trong tiềm thức 
Mà dấu yêu giờ đã khuất lâu !

Tường Vân 19/12/18

Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

DẤU CHÂN LẠC LOÀI

DẤU CHÂN LẠC LOÀI


Nắng hửng tan dần những vạt sương
Hàng cây đổ bóng gạt ngang tường
Em hờ hững đợi trôi dòng tóc
Gió lả lơi đùa rã đợt hương
Vẫn chuyện hờn căm tình đổi bến
Cùng cơn phẫn nộ phố thay đường
Đây vườn kỷ niệm ngày hai đứa
Mỗi bận đi về lối cỏ vương ./,

LCT 18/12/2017.
BÀI HỌA :
*****

NHẸ LÒNG VƯƠNG
Xoa tay ngắm bóng bạc đầu sương
Cúc dại le phe cạnh góc tường
Đổ bóng tà huy tàn ảo ảnh
Trôi dòng nhật nguyệt úa sắc hương
Quanh co tội lỗi đày muôn bến
Ngang trái tai ương đọa vạn đường
Gió thả đông tràn nghe lạnh buốt
Chuông chùa dìu dặt nhẹ lòng vương.
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
18.12.2017


Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2017

MÙA NẮNG RỤNG

MÙA NẮNG RỤNG


Mãi đắm chìm trong cuộc tửu trà
Quên ngày tháng dập mảnh hồn ta
Thời gian dẫm nát đời xuân trẻ
Thế cuộc vùi chôn lẫn tuổi già
Vẫn muốn mau rời xa bọn quỷ
Nhưng rồi lại ở kế bầy ma
Chiều nay tựa cửa nhìn mây trắng
Bỗng chạnh lòng thương buổi nắng tà ./.

LCT 17/12/2017
BÀI HỌA 
*****

THƯƠNG MÌNH
Hòa trong cuộc sống rượu cùng trà
Tháng lụn năm tàn thoái hóa ta
Nát bét đời trai thời son trẻ
Hư hao tuổi lão buổi tàn già
Lòng hoài muốn bỏ xa bầy quỷ
Dạ mãi mong rời lại gặp ma
Tựa cửa nhìn mây qua liếp cỏ
Thương mình lặn hụp chốn u tà
Hương Thềm Mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm).
17.12.2017