VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

NHƯ VÙNG ĐẤT CHẾT

NHƯ VÙNG ĐẤT CHẾT


Con đường nắng hạ cũng vừa sang
Ngõ phố hoàng hôn chảy rộn ràng
Dịch vẫn chen mồm không dám thở
Kinh còn nhớ mõ chẳng hề than
Buồn hôm lũ bạn về qua xóm
Chán bữa đàn em trở lại làng
Cảnh sống im lìm như nghĩa địa
Manh đời lạnh lẽo giống mồ hoang ./.

  LCT 03/04/2020
   

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020

MÙA HOA NỞ

MÙA HOA NỞ

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Mây trắng nhuộm chiều sợi vấn vương
Nắng mưa ngày nọ thuở chung đường
Lầy sân nước đọng tràn đêm gió
Lở bến trăng chìm ngập tối sương
Cây úa ngõ buồn em níu mộng
Cỏ xanh bờ nhạt nắng chen tường
Đầy hương lối cũ mùa hoa chớm
Đây đó chuyện lòng sẵn nhớ thương ...

Nghịch :

Thương nhớ sẵn lòng chuyện đó đây
Chớm hoa mùa cũ lối hương đầy
Tường chen nắng nhạt bờ xanh cỏ
Mộng níu em buồn ngõ úa cây
Sương tối ngập chìm trăng bến lở
Gió đêm tràn đọng nước sân lầy
Đường chung thuở nọ ngày mưa nắng
Vương vấn sợi chiều nhuộm trắng mây ./.

LCT 02/04/2020
BÀI HỌA :
*****

CÒN KHUNG KỶ NIỆM

Canh đời phẳng lặng khói buồn vương
Mẻ gió hoàng hôn rã mặt đường
Quạnh quẽ đêm nhoà mi ướt lệ
Âu sầu sáng nhạt tóc vùi sương
Vần thơ thấm rượu nằm chen cửa
Cảnh mộng chờ trăng đứng dõi tường
Ỏ chốn quê nghèo bao nỗi nhớ
Nơi này kỷ niệm vẫn hoài thương/

NPP 02/03/2020
*****

TỦI MÙA THƯƠNG
Thuận nghịch độc
*****
Mây trời trải lạnh kết sầu vương
Dậy võ vàng khơi úa hẻm đường
Lầy mỏi gót phiêu hờ hững tượng
Gẫy mòn canh ủ nhạt nhòa sương
Cây buồn héo lụy Xuân nào dưỡng
Giấy mục nhàu phai chữ chả tường
Đầy đọa nỗi đau choàng nẻo hướng
Đây còn tủi nhớ mộng chiều thương

Thương chiều mộng nhớ tủi còn đây
Hướng nẻo choàng đau nỗi đọa đầy
Tường chả chữ phai nhàu mục giấy
Dưỡng nào Xuân lụy héo buồn cây
Sương nhòa nhạt ủ canh mòn gẫy
Tượng hững hờ phiêu gót mỏi lầy
Đường hẻm úa khơi vàng võ dậy
Vương sầu kết lạnh trải trời mây.

Sầu Riêng: 02/04/2020
*****

NỐI LẠI NIỀM THƯƠNG
(Thuận nghịch độc)

Mây trời nhuốm cảnh ngóng chiều vương
Đợi mãi người xưa bóng thoảng đường
Lầy chạm gót đưa nhòa nhạt nắng
Lối nồng hương tỏa mịt mờ sương
Cây vờn trổ lá mong dào dạt
Bướm dỗ tìm hoa muốn tỏ tường
Đầy mộng vẫn khơi hồn dậy sóng
Đây cùng đó lại nối mùa thương.

Đọc ngược:

Thương mùa nối lại đó cùng đây
Sóng dậy hồn khơi vẫn mộng đầy
Tường tỏ muốn hoa tìm dỗ bướm
Dạt dào mong lá trổ vờn cây
Sương mờ mịt phủ hương nồng lối
Nắng nhạt nhòa đưa gót chạm lầy
Đường thoảng bóng xưa người mãi đợi
Vương chiều ngóng cảnh nhuốm trời mây.

Nguyễn Gia Khanh
*****

BẾN NEO
Thuận nghịch độc
Thuận
Mây choàng bãi nhạt bến sầu vương
Lở núi chiều mưa ngõ sạt đường
Lầy dốc bữa giông trời lộng gió
Ngập bờ hôm bão biển lồng sương
Cây tàn nụ héo không kề cận
Cỏ rũ chồi khô chẳng tận tường
Đầy tủi phận phai đời lỡ bước
Đây chờ đón bậu bởi tình thương

Nghịch
Thương tình bởi bậu đón chờ đây
Bước lỡ đời phai phận tủi đầy
Tường tận chẳng khô chồi rũ cỏ
Cận kề không héo nụ tàn cây
Sương lồng biển bão hôm bờ ngập
Gió lộng trời giông bữa dốc lầy
Đường sạt ngõ mưa chiều núi lở
Vương sầu bến nhạt bãi choàng mây
*****

MỘNG XƯA
(Thuận - nghịch độc)

Mây vờn khói gợi bóng hình vương
Mộng trải tình say đắm nẻo đường
Lầy lội gót loang chiều bủa gió
Thẫn thờ hoa rụng lá dầm sương
Cây hờn nắng nhạt hoài bày tỏ
Bướm dỗi cành trơ mãi giải tường
Đầy nhớ để yêu thời ngố dại
Đây còn mến thuở đẫm nhiều thương.

Đọc ngược:

Thương nhiều đẫm thuở mến còn đây
Dại ngố thời yêu để nhớ đầy
Tường giải mãi trơ cành dỗi bướm
Tỏ bày hoài nhạt nắng hờn cây
Sương dầm lá rụng hoa thờ thẫn
Gió bủa chiều loang gót lội lầy
Đường nẻo đắm say tình trải mộng
Vương hình bóng gợi gió vờn mây.

0411 H,02/4/2020
Thái Chung
*****

TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
TNĐ
Thuận
Mây hồng nhuộm bến cảnh hoài vương
Nhớ mãi chiều ai ngóng cạnh đường
Lầy ngõ hỏi hôm nhòa nhạt nắng
Ngập thềm thăm bữa mịt mờ sương
Cây bền Bách đẹp thân từng rõ
Gốc vững Tùng xinh lá những tường
Đầy đủ nghĩa duyên chờ số phận
Đây là chính đạo giữ người thương

Nghịch
Thương người giữ đạo chính là đây
Phận số chờ duyên nghĩa đủ đầy
Tường những lá xinh Tùng vững gốc
Rõ từng thân đẹp Bách bền cây
Sương mờ mịt bữa thăm thềm ngập
Nắng nhạt nhòa hôm hỏi ngõ lầy
Đường cạnh ngóng ai chiều mãi nhớ
Vương hoài cảnh bến nhuộm hồng mây
2/4
/2020
Đinh Tuấn Minh

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2020

XUÂN ÚA

XUÂN ÚA

(Thuận nghịch độc)

Thuận :
Xuân úa ngõ đời rượu chén say
Khói sương mờ ảo phố hương đầy
Ngần trăng bến đỗ thuyền chao sóng
Trắng mộng đêm tàn gió đảo mây
Ngân tiếng nhạc chiều ru hạ vắng
Vọng câu hò sớm đọng thu gầy
Lần xa cũng thế vì ly biệt
Ân nghĩa chuyện còn có dở hay.

Nghịch :

Hay dở có còn chuyện nghĩa ân
Biệt ly vì thế cũng xa lần
Gầy thu đọng sớm hò câu vọng
Vắng hạ ru chiều nhạc tiếng ngân
Mây đảo gió tàn đêm mộng trắng
Sóng chao thuyền đỗ bến trăng ngần
Đầy hương phố ảo mờ sương khói
Say chén rượu đời ngõ úa xuân.

  LCT 01/4/2020
   

Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

ĐẠI DỊCH

ĐẠI DỊCH

Đại dịch xem ra khó sống còn
Lần này chắc hẳn phải lên non
Đông tây bốn phía người rầu rĩ
Phố xá muôn nơi vẻ mỏi mòn
Những bữa đầu làng em má phấn
Từng chiều cuối xóm chị môi son
Khi không bóng tối tràn vào cửa
Khổ cảnh dân đen lại chịu đòn ./

LCT 31/03/2020
CÁC BÀI HỌA :
*****
XÓT XA

Nào ai phải nghĩ mất hay còn
Nặng nghĩa tang bồng bởi nước non
Mượn bút gieo vần ân đã trọn
Thay lời gửi vận ái đang mòn
Manh tình mới chạm phai làn phấn
Cuộc tửu chưa rời nhạt cánh son
Lạnh lẽo dâng sầu hoang cảnh vắng
Nằm đêm mất ngủ sợ đau đòn/

NPP 31/03/2020
*****
THẾ GIỚI ĐỒNG TÌNH

Siêu vi đến lúc chẳng hòng còn
Thế giới đồng tình hẳn đổ non
Giữa lũ hung hăng đường cứ tiến
Trong cơn khốn khó dạ đừng mòn
Tìm loài giặc nọ tuy ma mãnh
Dập dịch lòng này cứ sắt son
Nhổ cỏ nên chăng trừ tận gộc
Cho Cô vít ấy trận nhừ đòn.

Nguyễn Gia Khanh
*****
GIỮ GÌN SỨC KHỎE THẬT TỐT

Viêm hô hấp cấp dẫu nhiều còn
Cố gắng đừng làm khó nước non
Dịch bệnh lây lan cùng phải hủy
Cô-rô phát tán dễ bào mòn
Cầu nguyền cậu mợ luôn thơm sắc
Khẩn khoản chàng nàng mãi đẫm son
Vẫn giữ tay chân đều được sạch
Không nên hờ hững sẽ bầm đòn.
31/3/2020.
*****
CỨ VÔ TƯ
———————-
Xem như thiếu thốn chẳng giờ còn
Chật vật ngày nào giũ giữa non
Cứ bước thong dong dìm bữa thuỗn
Luôn vui tự tại nối đường mòn
Trừ dần lúc tiếc, êm thân trẻ
Khoả cả chiều hờn, rạng phận son
Dũng mãnh hiên ngang chừa lận đận
Xua tan rối rắm chặn lần đòn./.
——Gi😍’—————————-
*****
RÁNG….

Phương Tây dịch bệnh khối vùng còn
Nước Ý nhiều người khuất núi non
Bỉ phải lao đao bà ốm yếu
Anh đang chới với cụ gầy mòn
Lầm lì ả tủi môi thôi phấn
Lủi thủi nàng sầu má hết son
Mệnh lệnh ngồi nhà trưa tối sáng
Không nghe sợ họ đánh nhừ đòn
Đinh Tuấn Minh.
*****
TRÁNH NHỪ ĐÒN!
Mai đây nếu thấy dịch mà còn,
Cũng vẫn nằm nhà ngán tới non!
Chốn Á loan tin rồi sẽ đỡ,
Nơi Âu bén tiếng được dần mòn!
Ngày đà mãi dõi ai thoa phấn,
Bữa đã hoài nhìn kẻ rửa son!
Cúm "Vid" hung hăng trù lẻn cửa,
Nên ta quyết tránh khỏi nhừ đòn!!!
*****
Đối hoạ
CHIÊM BAO

Qua cơn mộng mị thấy mình còn
Lửa đỏ rừng chiều cháy núi non
Mẹ đợi con thơ đầu xóm vắng
Cha mong vợ dại cuối đường mòn
Nhìn làn nắng rát khô thân phượng
Thấy bóng tình già nhạt vệt son
Giữa cõi trăm năm nhiều khổ ải
Yêu thương gắn bó chẳng dùng đòn ./.

LCT 31/03//2020

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

TẠM QUÊN NÀNG EN CO VI

TẠM QUÊN NÀNG EN CO VI


Hãy thử tìm trong chén rượu chiều
Hương mùi cỏ dại giữa vườn yêu
Vì không phải sợ tình Cô Vít (*)
Thế chẳng còn lo nghĩa Chị Kiều
Đẹp ngõ mây buồn vương nắng biển
Xinh làn gió mỏng quyện hồn tiêu
Vùi chôn thế sự mòn nhân ngãi
Để thấy đời trong những ngọn triều ./.

LCT 29/03/2020
(*)Coronavirus
BÀI HỌA :
*****
NGẨN NGƠ TÌNH

Ngồi thơ thẩn ngắm mảnh sương chiều
Một phút chao lòng rộn rã yêu
Vỡ vụn buồng tim buồn phận nữ
Cuồng quay mạch máu khổ thân kiều
Quanh bờ cánh nhạn sầu say gió
Giữa bến manh buồm mộng đắm tiêu
Vẫn một minh em ngồi tựa cửa
Nhìn theo dải sóng đẩy cơn triều/
NPP 29/03/2020
*****
LAY CHIỀU...

Vài chung rượu đắng đủ lay chiều..
Đã có men vào dạ nhủ yêu
Buổi nọ đời ta hoài mến Liễu
Hồi kia số bậu chỉ thuơng Kiều
Xa vời nghĩa ấy ngày bên biển
Cách trở ân này bữa cạnh tiêu
Lặng lẽ buồng tim chờ nổi sóng
Đìu hiu cõi mộng ngóng dâng triều.
29/3/2020.
*****
SÓNG LÒNG

Ngùi khi tuổi đã nhuộm sương chiều
Ám ảnh ta hoài những cuộc yêu
Giữa vở ngày nao lồng cánh phượng
Ngoài hiên bữa ấy lẩy câu Kiều
Hoa tàn vỡ mộng phai hồn bướm
Phận lỡ ôm sầu ngỏ tiếng tiêu
Tủi ngắm dòng xưa thuyền lặng lẽ
Mà sao dạ cứ ngỡ dâng triều.

Nguyễn Gia Khanh
*****
NỖI ĐAU MÙA DỊCH

Hoàng hôn nhạt nắng bủa quanh chiều
Tắt lịm mơ vùi bỏ chữ yêu
Vẫn tủi bên đời co vít nọ
Hoài đau giữa cảnh lối nơi kiều
Thương ngày quạnh quẽ neo bờ biển
Chạnh thuở âm thầm trỗi khúc tiêu
Đỏ mắt buồn vương vì dịch nhiễm
Hồn nghe khắc khoải tựa cơn triều
*****
ẢM ĐẠM MÙA ĐẠI DỊCH

Hoàng hôn xám bủa giữa tan chiều
Biển sóng mây trời vỡ mộng yêu
Tận đảo đìu hiu trùm khách lữ
Từ bưng vắng vẻ chạnh thân kiều
Ơi Thần há để thù luôn quậy
Hỡi Thánh cam đành dịch chẳng tiêu
Thế sự nhân tình đau vạn nẻo
Mà chi hận mãi cố dâng triều?

0408 H,29/3/2020
Thái Chung
*****
Đối hoạ
BẾN HOÀNG HÔN

Mộng thẫn thờ quanh hẻm nắng chiều
Mơ làn sóng vỗ mạn thuyền yêu
Vần thơ thắm vở mùa hoa phượng
Lối cỏ hồng môi những nụ Kiều
Vẫn một khung trời say biển gió
Hay vài cánh nhạn đảo bờ tiêu
Nhìn quê khói nhạt lùa ngang cửa
Cảnh bến hoàng hôn vỡ vụn triều ./.

LCT 29/03/2020
*****
Bài đối họa
LỠ MỘNG YÊU

Nào yên đáy dạ nẫu trong chiều
Tửu ngấm tâm hồn lỡ mộng yêu
Ngẫm tuổi hoàng hôn rầu xác phượng
Nhìn duyên bóng ngã khổ thân kiều
Bao ngày lặng lẽ tìm ven biển
Lắm buổi ê chề dõi cạnh tiêu
Chạnh nỗi niềm riêng đời phủ sóng
Và nghe cõi thức nợ vương triều.
29/3/2020.
*****

DẤU YÊU XƯA

Trở lại làng quê nắng ngập chiều
Thăm vùng kỷ niệm thuở vừa yêu
Ngồi bên ghế đá xây tình mộng
Nép giữa bờ vai luận áng kiều
Cạn mảnh duyên nồng thơ sớm gãy
Khô dòng tửu đắng vận đời tiêu
Mà chưa được ngắm làn mây ủng
Đỏ mỗi hoàng hôn ngọn sóng triều

NkL 29 03 2020
*****
Dư Âm
LOÃNG XÔ TRIỀU!
Nhìn đôi cánh nhạn giữa nương chiều,
Cảnh đẫm mây trời thật đáng yêu!
Chạnh tởm bao thằng gây lũ "Vít",
Và ghê những đứa cợt thân Kiều!
Không còn rộn rã sau miền biển,
Cũng chẳng vui vầy trước rặng tiêu!
Trách dạo gần đây loài bỏ ngãi,
Thành ra ước vọng loãng xô triều!!!
*****

CÒN GÌ CHO NHAU

Lặng lẽ chàng đi bỏ lại chiều
Cho nàng nỗi nhớ một thời yêu
Đường xưa vạt nắng choàng thân liễu
Nẽo cũ hoàng hôn mộng dáng kiều
Nhạt cảnh mây bồng leo dãy núi
Mơ làn khói bổng dạo vườn tiêu
Bờ xa ngọn gió sầu đang trỗi
Biển vắng trùng dương vỗ ngọn triều/

NPP 30/03/2020

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

NHƯ HÌNH VỚI BÓNG

NHƯ HÌNH VỚI BÓNG

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Ta cạnh bóng chiều biển nắng phai
Số duyên buồn mộng thẩn thơ hoài
Ngà tay gối hận tình xô gót
Bạc sóng neo đời nợ bám vai
Qua bến đợi thuyền mong tháng rộng
Đến đêm chờ nguyệt đón canh dài
Mà không nói lại rồi vương vấn
Xa vắng nỗi lòng chạnh nhớ ai.

Nghịch :

Ai nhớ chạnh lòng nỗi vắng xa
Vấn vương rồi lại nói không mà
Dài canh đón nguyệt chờ đêm đến
Rộng tháng mong thuyền đợi bến qua
Vai bám nợ đời neo sóng bạc
Gót xô tình hận gối tay ngà
Hoài thơ thẩn mộng buồn duyên số
Phai nắng biển chiều bóng cạnh ta ./.

LCT 28/03/2020

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2020

MỘT BÓNG MA HAI CUỘC ĐỜI

MỘT BÓNG MA HAI CUỘC ĐỜI


Màn đêm lạnh lẽo bóng đen trùm
Giữa buổi xuân về ngọn khói um
Nọ gã nghèo cơm tình đổ đống
Kìa anh lắm của dịch đeo chùm
Qua Tàu rước bệnh người nhân bản
Đến Mỹ ươm mầm kẻ đạo chum
Chỉ có trời quê mình rộng rãi
Dù cho cực khổ đói no đùm ./.

LCT 27/03/2020
BÀI HỌA :
*****
NHƯ LÀ BÓNG QUỶ

Chợt nghĩ đời như bóng quỷ trùm
Phun ngừa lại tưởng khói trời um
Ngoài con phố nhỏ lo từng bận
Giữa đám người đông sợ cả chùm
Bảo vợ mong lành chui xuống rãnh
Khuyên người muốn vững bỏ vào chum
Làm sao khử được loài vi rút
Mới thỏa lòng khi gỡ mặt đùm.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BIỂN NẮNG HOÀNG HÔN

Biển nắng hoàng hôn đã phủ trùm
Khung trời ngọn khói rã tàn um
Vần thơ ướt lệ vàng nguyên mảnh
Bóng nguyệt sầu đêm đỏ một chùm
Sợ đám mây buồn che kín cửa
Lo dòng rượu đắng vỡ tràn chum
Rồi em sẽ sống cùng hư ảo
Biết phải nhờ ai bảo bọc đùm/
NPP 27/03/2020
*****
PHẢI ĐÙM

Hạ giới giờ đây bỗng phủ trùm
Ai làm để nhiễm dịch tràn chum
Mồ chôn chẳng kịp phơi thành đống
Hỏa táng nào xong rã một chùm
Lắm chỗ Tây về thân bị rủ
Bao miền Mỹ lại xác quàng um
Tình quê giúp đỡ lo rồi bọc
Nghĩa rộng cùng chung gắng phải đùm.
27/3/2020.
*****
MỎI ƯỚC ĐÙM!

Khắc khoải thầm lo dịch nhiễm trùm,
Đêm ngày nẫu bởi cúm hoài um!
Trời Tây kẻ bệnh đang dồn đống,
Nẻo Á người đau đã quện chùm!
Trữ thuốc hôm nào chia đủ lọ,
Mua hàng buổi nọ chứa đầy chum!
Giờ đây thấu rõ tình quê mẹ,
Đợi những bầy con...mỏi ước đùm...!!!
*****

NHỮNG NGÀY KHÔNG MUỐN CÓ
Mảng khói màu đen lặng lẽ trùm
Bên Tàu xuất xưởng buộc đời um
Ngày giăng nẻo Mỹ toi từng đống
Bữa nhuộm trời Âu chết cả chùm
Sợ buổi hàng khan bà trữ chóe
Lo thời của hiểm chị thầu chum
Rồi mơ hết dịch cho trường mở
Mộng cảnh bình an cháu ẵm đùm
Đinh Tuấn Minh
*****
TỦI CẢNH
Đèn khuya nhạt nhẽo khói giăng trùm
Cảnh cũng phai tàn họ khóc um
Mãi biệt ly nhà thây đổ đống
Vì chia trở ngõ xác bao chùm
Tôi buồn dịch nhiễm quanh đầy bản
Bạn xót thân choàng giữa cả chum
Thấy nẻo thôn mà thương dạ nghĩ
Cùng nhau chống trận khổ luôn đùm

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

TÌNH NGƯỜI THỜI COVID

TÌNH NGƯỜI THỜI COVID

Vẫn cảnh trời quê nắng nhuộm vàng
Sao đời lạnh lẽo giống mồ hoang
Người xuôi lại bỏ tình trên xóm
Kẻ ngược đành quên nghĩa cuối làng
Gặp gỡ nhưng nào đâu muốn hỏi
Vui mừng cũng chẳng dám choàng ngang
Nguồn lây chủ yếu vì chung đụng
Nhớ kỹ dùm cho kẻo muộn màng ./.

LCT 25/03/2020
CÁC BÀI HỌA :
*****
NỤ HÔN MÙA COVID

Màu da dẫu trắng hoặc đen vàng
Dịch đến nhân loài bỗng hoải hoang
Khoảng cách đành khơi dù nặng nghĩa
Vòng ôm chẳng dám mặc chung làng
Che mồm vẫn cứ khăn trùm ngược
Nhớ bậu nhưng nào buổi rẽ ngang
Những nụ hôn mùa cô vít ruổi
Dù yêu cũng ngại... hết mơ màng ./.
Nguyễn Gia Khanh
*****
MỘNG DỞ DANG

Hoàng hôn vạt nắng cũng thôi vàng
Gác trọ tiêu điều giống bãi hoang
Lặng lẽ người đi về lại xóm
Trầm ngâm kẻ ở muốn quên làng
Đêm mờ gió lạnh tình chia nẻo
Bữa vắng mưa buồn bóng rẽ ngang
Vẫn mấy vần thơ chờ gởi gắm
Mà nghe sợi nhớ chảy mơ màng/
NPP 25/03/2020
*****
CHẲNG MƠ MÀNG!?

Tàn xuân giọt nắng đã hanh vàng,
Thấy cảnh trên đường tựa bãi hoang!
Kẻ sợ đâu hề vô giữa xóm,
Người lo cũng ngại đến trong làng!
Đi gần nhớ miễn khâu chào hỏi,
Lại sát xin đừng kiểu ẵm ngang!
Hãy cách xa vừa cho khỏi đụng,
Vì do loại "Vít" chẳng mơ màng!!!???
*****
CHẲNG MƠ MÀNG
Trời quê vẫn cảnh nắng tươi vàng
Ngỡ tưởng manh đời tựa chốn hoang
Rảnh rỗi đành xa người cạnh xóm
Nhàn thư phải cách bạn bên làng
Mong nhằm chặn khỏi nguồn lây chéo
Muốn để ngăn ngừa dịch nhiễm ngang
Đợi bữa an toàn ta thoải mái
Niềm vui gặp gỡ chẳng mơ màng.

Củu Long Giang. 25/3/2020
*****
TÌNH THỜI HOẠN NẠN

Đời nay tốn bạc lẫn hao vàng
Những quán tưng bừng chịu bỏ hoang
Lắm ả rời Tây về ngụ xã
Nhiều cô bỏ Mỹ lại nương làng
Hồm rồi cửa khẩu vài anh bướng
Bữa nọ phi trường mấy kẻ ngang
Dỗi thét tùm lum đòi đủ chuyện
Trời Nam vẫn cực cớ sao màng....
Đinh Tuấn Minh
*****
ONG BƯỚM CŨNG DÈ CHỪNG

Vườn hoa rực thắm đỏ chen vàng
Bướm ngoảnh ong lờ nhỡ dịch hoang
Quạnh quẽ nhài than trời nổi gió
Đìu hiu cúc dỗi bệnh vây làng
Căm quần thể lạ vầy hung hãn
Tủi vít cô* kỳ nỡ ngược ngang
Dẫu cả ngàn bông vờn sắc đẹp
Thầm yêu trộm nhớ cũng đâu màng.

0402 H, 25/3/2020
Thái Chung
*Covid - 19
*****
VƯƠNG SẦU

Một nẻo trời mây rũ sắc vàng
Bên chiều khắc khoải ngõ đường hoang
Buồn nghe trĩu dạ người xa xóm
Tủi nghĩ nhàu tâm bạn vắng làng
Bữa ấy qua nhà nhưng ngại hỏi
Hôm kìa tới cửa nhẽ vào ngang
Vì cơn nhiễm khuẩn đành không gặp
Nhớ cũng vùi quên chuyện chẳng màng
*****
THẦM ƯỚC...

Trời Âu tĩnh mịch nắng thôi vàng
Lạnh lẽo con đường phố bỏ hoang
Đã mất người cha sầu cạnh cửa
Còn đâu bóng mẹ tủi bên làng
Trầm ngâm cảnh bạn vừa xa khuất
Khắc khoải ân tình chợt rẽ ngang
Chỉ ước nhân loài thôi nhiễm dịch
Bình yên cuộc sống khẽ mơ màng
Dat Nguyen
*****
MONG MỌI ĐIỀU TỐT ĐẸP
—————————————
Nào phân biệt trắng đỏ nâu vàng
Quẩn khắp đô thành tận bãi hoang
Dịch đẩy đưa choàng va mỗi lúc
Người thom thóp sợ ẩn trong làng
Mong ngày lắng đọng hôm kề ổn
Khấn hiệp sum vầy nghĩa trải ngang
Mãi ước bình yên hồ hởi quyện
Từng đêm đáy dạ vẫn mơ màng./.
———Gi😍’———
*****
KHẮC KHOẢI

Chiều buông nắng trải nhẹ hoe vàng
Phố chợ bây giờ đã vắng hoang
Tủi phận anh về trên ngõ bản
Sầu thân nhỏ đợi dưới thôn làng
Dăm nhìn gió lạnh lùa muôn hướng
Lặng ngó sương mù phủ lối ngang
Rũ rượi bao lần nghe khắc khoải
Buồn ngơ đúng lặng cứ mơ màng

NKL 25 O3 2020
*****
MIỀN QUÊ THỜI DỊCH

Trời quê nắng đã nhuộm phai vàng
Bỗng cảm lan đầy nấm mộ hoang
Phận bảnh đùa chơi miền viễn xứ
Thời nguy trở lại giếng ngôi làng
Tinh tường nắm hưởng mài hoan lạc
Túng quẫn quay về ẩn dọc ngang
Kẻ thượng lưu dành khi cứu chữa
Thường dân gối lụy chuỗi mơ màng.
Mai Thắng – 200327

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

KHÓ LƯỜNG

KHÓ LƯỜNG


Đời trần khổ ải lắm tai ương
Bệnh hoạn vây quanh rất khó lường
Sáng sớm đầu làng mua mẹt gạo
Chiều tàn cuối xóm nợ chai tương
Con Cô Vít ác đang giăng bẫy
Nhỏ quỷ Sa tăng đến lấn giường
Vẫn mãi ngồi nhìn cơn sóng gió
Dày vò thế thái ở muôn phương ./.

LCT 23/03/2020
BÀI HỌA :
*****
DỊCH DAI DẲNG
————————————————-
Đại dịch ngày càng hẳn dở ương
Vây quanh thế giới đận nào lường
Loằng ngoằng bấu víu bên ô cửa
Luẩn quẩn nằm kề những hũ tương
Khắc đến là đà chen ngưỡng mũi
Hôm len xoắn xuýt bện đầu giường
Dần dà lấn chiếm xuôi khoang miệng
Lãng đãng cù nhầy tận chục phương./.
———Gi😅————
*****
TÌM MÃI CƠN MƠ

Cuộc mộng màng gì chín với ương
Sông sâu vực cạn dễ nào lường
Vầy đời tuổi trẻ tan như khói
Tủi cảnh nhà nghèo nát giống tương
Kiếp khó đau khi tiền mượn bạn
Hiên khuya xót lúc bệ làm giường
Còn tìm mãi những cơn mơ ấy
Giữa quãng chiều buồn ngóng bốn phương.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BUỒN VUI LẪN LỘN

Rộn rã quanh hồ tiếng ễnh ương
Buồn vui lẫn lộn biết đâu lường
Thương người mẹ sớm lo vườn cải
Nhớ đứa em chiều gánh đậu tương
Vẫn mảnh lều tranh vàng khói bếp
Và manh chiếu rách cũ trên giường
Đi về một cõi sầu mưa nắng
Chẳng bận tâm gì ở bốn phương/
NPP 23/03/2020
*****
PHÀN NÀN

Ếch Nhái phàn nàn lũ Ễnh ương
Cô rô* phát tán chẳng nào lường
Ngàn người khổ sở lo đong gạo
Vạn họ buồn phiền vét hết tương
Lủ khủ thân phơi vì kiếm thuốc
Liên miên xác mất bởi chờ giường
Ngồi nhìn bệnh dịch lây trăm cõi
Ngẫm nghĩ Trời hành rải đủ phương...
23/3/2020..* dịch corona.
*****
ĐÀNH NGƯNG

Lụi cụi lần mò kiếm trái ương
Loay xoay lựa chọn đếm rồi lường
Vào hàng những bữa mua bao ớt
Lại chợ từng chiều bán gánh tương
Mít chín tuần này thu cạnh sập
Na xanh tháng tới tập đầu gường
Con Cô Vít đến nhiều người sợ
Thế giới bồn chồn giận ngập phượng
Đinh Tuấn Minh
*****
TAI ƯƠNG

Phiền lòng thế giới rõ lương ương
Dịch bệnh ôi thôi quả chẳng lường
Thấy chán đầy người kêu sạch gạo
Nhìn buồn đủ kẻ nói không tương
Bao phen tính toán còn rào ngõ
Những bữa lo toan cứ xếp giường
Khổ cảnh nhưng nay đành đứng ngó
Bùi ngùi lại chạnh xót xa phương
*****
CHỢ QUÊ

Dạo chợ nhìn nàng má chín ương
Lao xao tiếng nói mạn Đò lường*
Thì thầm lại gạ anh xơi mít
Thỏ thẻ vào mời chú nếm tương
Dưới bến tràn trề mâm sập chạn
Trên đê chất ngất tủ bàn gường
Quê Covid lấn muôn nơi sợ
Dịch bệnh hoành hành xót tứ phương
Tên gọi Đô lương ngày xưa
Đinh Vĩnh Long
*****
CÔ VI ƯƠNG NGẠNH

(Song thanh, bát láy)
Choáng váng Cô vi lại ngạnh ương
Âu châu khệnh khạng chẳng thèm lường
Bầy Tàu ấm ức mưu mô tựu
Tụi Mẹo* hằm hằm chước kế tương
Bỡ ngỡ... quân dân tìm đối sách
Gian nan... lính tráng sẵn nhường giường
Người già bối rối như ma đuổi
Trẻ nhỏ bần thần lạy mọi phương.
0399 H.23/3/2020
Thái Chung
*Mỹ
+Hạc tất
*****
Nguyễn Kim Oanhh
VÁI
Hạ giới bây giờ thiệt dở ương
Đi đâu cũng thấy dịch khôn lường
Hò la phố xóm lo dầu, gạo
Réo gọi người nhà tậu mắm , tương
Chính phủ Đường biên khuyên chốt chặt
Tình duyên lớp trẻ hoãn chung giường
Trần gian hoảng loạn vì cô vích
Cúi lạy mong trời ổn tứ phương
*****
Dat Nguyen
VIỆT NAM QUYẾT TÂM THẮNG DỊCH
Dịch bệnh tràn đầy xác chất ương
Cô Vy khác cúm chẳng nào lường
Sầu từng nước lớn luôn xao nhãng
Nể cảnh mình nghèo vẫn hỗ tương
Bóng xế mau buông đời ngụ huyệt
Thân cô sắp chết họ giành giường
Nhìn mà tránh vết nhưng không để
Giữ vững cờ đầu sáng bốn phương
Dat Nguyen