VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

CÒN ĐÓ LỐI THU XƯA

CÒN ĐÓ LỐI THU XƯA


Bên thềm gió thả ngọn sầu khơi
Lạnh mảnh hồn trăng đứng giữa trời
Nửa giọt thu vàng đang héo rũ
Đôi làn khói bạc đẩy tàn rơi
Chiều vương lối mộng người quên tuổi
Tóc xõa bờ vai kẻ nhớ đời
Bãi sóng leo bờ chao nổi bọt
Như tình đã cạn hết nồng hơi ./.

LCT 25/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỘNG ÚA
Mạ đề

Mộng vỡ bên chiều nắng thả rơi
Tình em đã cuộn cuối chân trời
Trăng tàn lạnh lẽo vì không gió
Liễu úa âu sầu tại chẳng hơi
Kỷ niệm dần trôi về cuối bãi
Thời gian mãi khép lại bên đời..NL
Chiều nay nó gợi hồng đôi quả
Đứng ngẩn ôi chà..bọt rãi khơi..NC

Hợp tác ..25/07/2018
*****
Tòng Trần
CHIỀU NGHIÊNG

Những sợi tơ vàng tỏa sắc khơi
Chiều nghiêng nắng nhẹ võng lưng trời
Thu buồn bởi Hạ làm hoa rũ
Gió nẫu do rừng chặn nẻo rơi
Mãi đợi tình lang ngày đếm tuổi
Hoài trông nghĩa thiếp buổi quên đời
Nghe hồn bỗng gọi lên thành tiếng
Ngẫm dạ bơ thờ hỏi có hơi..! 
25/7/2018.
*****
Dư Âm
TƯỞNG HẾT HƠI!!!
Lặng cảnh đêm hè dõi lá rơi,
Vầng trăng nhạt nhẽo ngút chân trời!
Canh tàn gió cuộn như quần rũ,
Khắc lụn mây vờn ngỡ đảo rơi!
Ngõ mộng năm nào đâu nhớ tuổi,
Đường duyên thuở nọ có quên đời?
Đôi lần nghĩ kiếp sao bèo bọt,
Rệu rã thân gầy tưởng hết hơi!!!
*****
Nguyễn Gia Khanh
NHẠT CHÉN QUAN HÀ

Dõi mảng mây chiều gió nhẹ khơi
Buồn trông bóng nhạn thoảng lưng trời
Nâng chùm phượng đỏ ngoài hiên rũ
Chạm mảnh thu vàng trước ngõ rơi
Chốn cũ còn vương đằm tuổi mộng
Niềm xưa vẫn ủ ấm hương đời
Môi mềm lạnh lẽo vầy cơn tủi
Để chén quan hà mãi nhạt hơi.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Diệu Tiên
NHỚ MÙA ĐÔNG CŨ

Thấy cảnh Đông về giấc mộng rơi
Niềm thương cứ trỗi tím chân trời
Nhìn qua ánh nguyệt em thầm tưởng
Nhớ rõ đêm tình ái vội khơi
Tiếng thệ ngày nao tràn gốc biển
Lời yêu thuở đó khảm trang đời
Nhưng giờ kỷ niệm thôi đành giấu
Bởi tại duyên già đã hết hơi.
*****
Củu Long Giang
ÊM ĐỀM

Nắng cũng êm đềm thả nhẹ khơi
Ngày vui đẹp đẽ cả khung trời
Mây hồng lẳng lặng hờn cơn gió
Sóng nhỏ im lìm dỗi ngọn hơi
Lặng lẽ thời gian còn ủ mộng
Âm thầm kỷ niệm vẫn ươm đời 
Mùa thu mãi gợi lòng say đắm
Lại ngẩn ngơ nhìn những lá rơi.

CLG. 25/7/2018
*****
Phạm Triều Hải
THÓI ĐỜI (Mạ đề)
Lục mỹ thanh. 
Lục thanh vi thủ. 
***
Ngớ ngẩn ân tình đã vụt khơi
Bởi khi nghĩa ấy tụt chân trời
Rộn lời ý bẩn neo lòng ngẫm
Trỗi tiếng câu bần chảy lệ rơi
Vớ vẩn hồn nhơ hoài hãm dạ
Lẳng lơ mộng ác vẫn bêu đời 
Hỡi người tỉnh lại xem và nhớ
Nói nữa thêm sầu thở hụt hơi.

25/07/2018
Phạm Triều Hải
*****
Phượng Đặng
LÒNG HẠ 

Sóng vỗ lay thuyền gợn nẻo khơi
Làn mây lặng lẽ ngắm bên đời
Âm thầm gió đoạn chân mềm thả
Quạnh quẽ duyên buồn mắt vẫn rơi
Kỷ niệm giờ phai tình rẽ lối
Thời gian nghĩa nhạt gót xua đời
Vương lòng hạ tủi màu lam ngã
Nghẹn buổi đông về trắng thẫm hơi
*****

CUNG ĐÀN LỖI NHỊP 

Chẳng khóc sao mà lệ vẫn khơi
Buồn thương sáo nhỏ lạc bên trời 
Vàng khung tuổi hạ tình chưa thắp
Quạnh buổi thu chiều lá đã rơi 
Nửa chuỗi tơ lòng thương nhớ bạn 
Từng đêm chén rượu lãng quên đời
Đàn buông lỗi nhịp sầu ai oán
Phím vỡ dây chùng tửu cạn hơi..

Tường Vân - 25/07/18
*****
Bài đối họa
HƯƠNG MUỘN
(nđt-ltvt-ntvv)

Sông chiều vỡ ngọn sóng lùa khơi
Bến cũ hoàng hôn nhuộm đỏ trời
Nhạt mảnh tơ hồng bên rẫy rớt
Đen viền khói bạc giữa vườn rơi
Màn sương cuối ngọn tràn hiên cửa
Khoảng nắng đầu cây rụng bãi đời 
Vẫn đám mưa tàn đang nhỏ giọt
Trôi vào gác lạnh rã luồng hơi ./.


LCT 25/07/2018
*****
Ngọc Dũng
THU ĐẾN

Dõi cảnh thu về lá rụng khơi
Tình yêu rực rỡ phía lưng trời
Bao làn gió quyện ôm ngày rũ
Vạn tiếng chim hòa đỡ mảnh rơi
Bản nhạc thầm vang hoài ấm ngõ
Vần thơ lặng thoảng mãi êm đời
Tâm hồn khởi sắc không hề quạnh
Níu tuổi thêm hồng mạnh quãng hơi.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

THƠ & MỘNG

THƠ & MỘNG

Vẳng tiếng đàn ngân rụng giữa chiều
Thơ nằm dỗ mộng đắm hồn tiêu
Chờ khi giọt tửu trồi leo sóng
Đợi bữa vầng trăng nổi cuốn triều
Bãi nắng bên hè đi ngủ muộn
Cây hồng mép cửa lại làm kiêu 
Vườn xưa đủ mọi loài chim trú
Khỏa nhịp tình đêm với mỗi Kiều ./.

LCT 24/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
MỎI MÒN

Hồn ngơ ngẩn chạm bóng mây chiều
Mẹ quẩn quanh đời giữa khóm tiêu
Mỏi đứa con khờ chân bạt lũ
Mong bầy trẻ dại gót vương triều
Đêm hờn mãi buốt vườn trăng lạnh
Buổi dỗi luôn sầu vạt nắng kiêu
Có lẽ quên lời ru thuở nọ
Và phai nhạt hẳn những câu kiều..!

NL24/07/2018
*****
Tòng Trần
NÃO NUỘT

Hồn say giọng hát thả trong chiều
Não nuột cung hờn của tiếng tiêu
Mặt biển lùa theo từng dãy sóng 
Trùng dương uốn lượn những cơn triều
Hong tình giữa lúc đời yêu muộn
Trải nghĩa bây giờ kiếp mộng kiêu
Có phải vườn hoa lòng chợt rỡ
Rằng hay ngõ ái lạnh hơn Kiều. 

24/7/2018
*****
Đinh Vĩnh Long
ĐỜI
Ngoảnh mặt nhìn lên giữa xế chiều
U sầu bởi tóc ngã màu tiêu
Đâu còn cuộn chảy như làn sóng
Đã hết trào sôi tựa thủy triều
Cũng bởi trao tình cho bé điệu
Do vì gửi nghĩa với nàng kiêu
Giờ như vạt cỏ đời quên lãng
Rũ sạch hồng nhan tủi giống Kiều
*****
Nguyễn Châm
TRẺ MỒ CÔI

Vừa trông nó dọn bữa cơm chiều
Tủi nghẹn khi nhìn dĩa muối tiêu
Đã bấy nhiêu ngày rau độn củ
Còn bao những tháng ngủ lo triều
Buồn thân vắng mẹ chan sầu khổ
Xót cảnh không nhà vỡ mộng kiêu
Nửa túp chòi hoang lầm lũi ngụ
Thầm mơ sẽ gột nước sông kiều

Nguyễn Châm - 240718
*****
Phạm Triều Hải
NHẠT HƯƠNG KIỀU

Hồn đau sẽ quyện áng mây chiều
Vọng những âm sầu bởi khúc tiêu
Đã biệt tình kia thuyền đảo hướng
Rồi chao nghĩa nọ biển dâng triều
Neo đời rỡn bóng vào đêm quạnh
Trải mộng xoa lòng giữ dáng kiêu
Tuyết phủ đường mơ hồn lạnh lẽo
Màu yêu ngả sắc nhạt hương kiều.

24/07/2018
Phạm Triều Hải

*****
Bài đối họa
CHIỀU MỘT MÌNH
(nđt-ltvt-ntvv)

Vẫn một mình ta xoải bước chiều
Sương buồn khói nhạt đảo rừng tiêu
Trời lơ lửng gió đùa quanh mộng
Biển rã rời mây lướt dọc triều
Vắng vẻ con thuyền trôi tự mãn
Êm đềm bóng nhạn thả tinh kiêu
Hoàng hôn chợt ngã vàng bên núi
Lặng giữa đường quê đủ bóng kiều ./.

LCT 24/07/2018

*****
Dư Âm
CẢNH ĐẸP CHIỀU TAN...!
Ngồi xem cảnh đẹp lúc tan chiều,
Vẳng vọng bên mình những tiếng tiêu!
Cạnh bãi nghe chừng đang phủ sóng,
Gần sông tựa thể đã dâng triều!
Cho dù đổi tiết mưa hoài muộn,
Hoặc giả sang mùa gió mãi kiêu!
Chẳng lẽ vương buồn nơi xứ lạ,
Từ nay chỉ luyến...một thân Kiều!!!???
*****
Ngọc Dũng
GIÓ THOÁNG QUA

Bài ca vọng giữa buổi lam chiều
Lại ngỡ cung trầm của tiếng tiêu
Khiến mộng hoài tan vào bãi cỏ
Làm em mãi ngóng đợi cơn triều
Chân mòn mỏi đứng trên phà lạnh
Não ngẩn ngơ buồn trước nụ kiêu
Để những vần thơ quàng mịt lối
Rồi bao nỗi khổ tựa thân Kiều.
Lê Ngọc Dũng

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI

Mong rằng Huế chẳng giận hờn tôi
Bốn bảy mùa xa lặng lẽ rồi
Vỹ Dạ hôm nào đêm mỏi gót
Nam Hòa thuở nọ sáng mềm môi
Chiều lăng Khải Định ngồi nâng chén
Tối cổng Hoàng Cung mãi cạn mồi
Bỗng chốc quên dần khung kỷ niệm
Canh đời bạc bẽo giống màu vôi ./.

LCT 23/11/2017

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
ƯƠM NỒNG CỐ ĐÔ

Huế sẽ không còn giận ở tôi
Vì hôm Bến Ngự đã quên rồi
Xuôi về Vỹ Dạ chiều lê gót
Ngược đến Nam Hòa bữa thỏa môi 
Khải Định hoàng hôn cùng đãi chén
Dòng Hương bóng sẫm lại xơi mồi
Ân tình ủ thắm sao mà nhạt
Nghĩa ái ươm nồng chẳng tại vôi.. 
23/7/2018.
*****
Diệu Tiên
THƯƠNG HOÀI PHỐ CŨ 
(Tập danh,Gcđ)

Đại Nội bao mùa giữa mắt tôi
Thề xưa Bến Ngự đã trao rồi
Trường Tiền nhịp nối người đan mộng
Bạch Mã duyên lồng buổi chạm môi
Đẩy mạn đò thương tìm Vỹ Dạ
Nhìn Thiên Mụ tỏa khói hương mồi
Kim Long nghĩa đượm tình trai gái
Gửi Huế cau trầu thắm quện vôi.


Tiên Diệu 23/7/2018 
*****
Đinh Vĩnh Long
HUẾ VÀ TÔI
Chẳng lại kinh thành Huế dỗi tôi
Hàng cau Vỹ Dạ xác xơ rồi
Bên chiều Bạch Hổ phai màu tím
Giữa buổi An Hòa nhạt sắc môi
Vẫn đợi dòng Hương người thả lưới
Hoài trông Đập Đá kẻ giăng mồi
Nào hay kỷ niệm chờ không tới 
Để tội cau trầu mãi thiếu vôi
*****
Trai Dang Van
HOÀI NIỆM HUẾ. 

Kỉ niệm vương hoài mãi trí tôi. 
Dù xa cách biệt đã lâu rồi. 
TRƯỜNG TIỀN bão nổi làm bay tóc. 
VỸ DẠ mưa dầm phải mím môi. 
Phố cổ ngày xưa thừa hũ rượu. 
Thần kính buổi nọ thiếu khay mồi.
Buồn vui một thuở còn đâu nữa. 
Những tưởng như màu nước trộn vôi .
23/7/18
TRAI Dang Van 
*****
Hiền Nguyễn Trọng
Chưa họa kịp, đệ gởi bài về Huế sang chung vui hunh nhé.

TRĂNG NGỰ HÀ

"Trăng sáng treo lơ lửng giữa trời
Ngự Hà nước biếc cả dòng khơi"*
Vần thơ cứ vậy tuôn thành tứ
Ý nhạc nào đâu tả hết lời
Cống Thủy Quan nhìn hoa sứ nở
Cầu Hàm Tế ngắm lục bình trôi
Dòng sông quyến rũ đầy mơ mộng
Vẻ đẹp yêu kiều Huế của tôi.

NTH 11/7/2018
*****
Bài đối họa cùng các thi hữu
HUẾ VÀ TÔI

Em về Vỹ Dạ nhắn dùm tôi
Những buổi vào đêm Huế lạnh rồi
Bạch Mã trăng tàn treo đỉnh núi
Hương Cần tửu nhạt níu bờ môi
Nhiều hôm Bến Ngự sầu không lửa
Lắm bữa Dòng Hương hận chẳng mồi
Trở lại An Hòa xe đã vắng 
Quay về Diệu Đế trắng chiều vôi ./.

LCT 23/07/2018
*****

HUẾ MỘNG
Đối họa

Xa nhìn Núi Ngự mở lòng tôi
Ngọc Trản rừng cao đã đến rồi
Hữu Trạch êm đềm mong cả mắt 
Cung Đình thắc thỏm đợi ngàn môi 
Trầm ngâm Bạch Mã niềm yêu suối
Khắc khoải dòng Hương nỗi gợi mồi
Vĩ Dạ rong thuyền mơ biển ái
An Hiền Huế mộng đẫm tình vôi. 
23/7/2018.
*****
Dư Âm
CẢNH ĐẸP DÒNG HƯƠNG...!
Cảnh đẹp nơi này quyến rũ tôi,
Dòng Hương lặng lẽ chảy đây rồi!
Bao lần trở lại ca tròn mắt,
Những đợt đi về hát mỏi môi!
Cũng tại yêu mà nâng cả chén,
Và do mến lại đỡ tô mồi!
Bây giờ chỉ thấy trong hoài niệm,
Mặn đắng cung đời tựa thể vôi!!!???
*****
Hữu Thiên
ĐỜI VIỄN XỨ

Xứ cũ lâu rồi chẳng gặp tôi
Gần hai mấy hạ đã xa rồi
Khoai lùi lỡ buổi từng no ruột 
Củ độn ngang tầm mãi ấm môi
Vẹn bữa cơm nghèo bên lửa nhóm
Tròn khi cháo hẩm cạnh than mồi
Nay ngồi nghĩ lại thời ấu
Ngẫm cảnh hơn gì trắng tựa vôi..!

NL23/07/2018
*****

HUẾ MỘNG MƠ
Giữ trọn ân tình Huế của tôi
Dù cho cách biệt đã lâu rồi
Tư Hiền bãi biển tươi màu nắng
Vỹ Dạ cô nàng đỏ sắc môi
Mãi nhớ ngày nao về Tả Trạch
Hoài thương thuở ấy lại sông Truồi
Hồi chuông khắc khoải từ thiên Mụ 
Bạch Mã sương mờ phủ đá vôi
*****
Tường Vân
XA RỒI KỶ NIỆM 

Lặng lẽ phương này một bóng tôi 
Người ơi có phải biệt ly rồi ?
Trăng về ngõ lạnh gầy chăn chiếu 
Gió trở đêm buồn mặn nét môi
Đẫm giọt men sầu đêm lẻ bóng
Đầy chung nỗi nhớ rượu không mồi
Ngồi ôn kỷ niệm ngày thu trước
Chạnh nghĩ duyên đời bạc tựa vôi.!

Tường Vân - 23/07/18
*****
Đối họa cùng Tường Vân .
VẪN LÀ EM

Nơi này vẫn chỉ một mình tôi
Tối vẫn lòng đơn dạ lẻ rồi
Nét chữ xưa buồn trên vẻ mặt
Duyên tình cũ lạnh cuối vành môi
Niềm thương chẳng thiết gì phiên rượu
Nỗi nhớ nào mơ buổi tiệc mồi
Chỉ muốn tìm trong hoài niệm cũ
Bao ngày tháng đẹp chẳng là vôi ./.

LCT 23/07/2018
*****
Ngọc Dũng Y ĐỀ

Vỹ Dạ đem hồn gửi gắm tôi
Mà sao kỉ niệm úa tan rồi
Mơ về Khải Định cay lồng mắt
Nghĩ đến Nam Hòa lạnh phủ môi
Nửa kiếp rời quê lòng đẫm rượu
Vài năm nhớ mẹ cảnh loang mồi
Nên dòng sóng lệ hoen vì nghĩa
Trách mãi thân mình chỉ phận vôi.

Lê Ngọc Dũng
*****

HUẾ VÀ TÔI 

Huế đã xa vời chuyện của tôi 
Mà sao kỷ niệm vẫn chưa rồi ?
Dòng Hương bữa nọ buồn lên mắt 
Cửa Thuận hôm nào lạnh nét môi
Đập Đá buông chài mơ cạn chén 
Sông Truồi thả lưới mộng thêm mồi
Thời gian liệu có lưu hoài vọng ? 
Cát bụi thiên tường bạc quá vôi

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2018

NỐI MỘNG TỪ EM

NỐI MỘNG TỪ EM


Từ khi nối lại những đêm tình
Chuyện dấu yêu rồi cũng nẩy sinh
Tiếng thở em dồn lan vỡ mạch
Trào tuôn cảm xúc nụ hôn minh
Bàn tay đẹp vẫn hằng mong nắm
Để mãi thương chờ nét mặt xinh
Mỗi phút dìu nhau vào mộng ảo
Cùng cơn lửa loạn bóng bên hình ./.

LCT 22/07/2018

BÀI XƯỚNG :
*****
Tường Vân
LỐI RÊU PHONG 

Hỏi đá rêu phong thật có tình ?
Sao đời chẳng toại chí bình sinh 
Duyên thơ mấy tuổi còn xao xuyến 
Vẫn ngậm ngùi đêm rượu một mình 
Thất thểu trăng vàng soi biển lạnh 
Âu sầu gối mỏng khép mi xinh
Thời gian đã nhạt nhòa xuân sắc 
Mỏi gót người đi cuộc diễn trình.!

Tường Vân 
*****
BÀI HỌA 
*****
Hữu Thiên
Đệ họa y đề y vận y luôn hồn thơ đó. Chúc huynh ngày vui nhé
NỐI MỘNG TỪ EM

Từ khi nối lại mỗi đêm tình
Chuyện dấu yêu rồi cũng nẩy sinh
Tiếng thở em dồn lan vỡ mạch
Trào tuôn cảm xúc nụ hôn mình
Bàn tay đẹp vẫn hằng mong nắm
Để mãi thương chờ nét mặt xinh
Những phút dìu nhau vào mộng ảo
Cùng cơn lửa loạn bóng bên hình ./.

LCT 22/07/2018
*****
Tòng Trần
NHỮNG CUỘC TÌNH

Đổ bóng hoàng hôn những cuộc tình
Cho tròn nợ ái của trời sinh
Hoài trao bậu giữ bền năm tháng
Siết chặt ngày đêm mãi gửi mình
Đẫm biếc tươi đời vương tuổi mộng
Duyên tràn cõi phúc đượm hồng xinh
Tìm trong kỷ niệm vui bờ thắm
Lục chỗ thời gian thỏa dáng hình. 
22/7/2018.
*****
Ngọc Dũng
MỘNG TÌNH SI

Kết nghĩa cùng em bởi mộng tình
Nên đời lữ khách đạt trường sinh
Vầng trăng phủ lối ngàn câu hẹn
Vạn chữ chờ cơn sóng trải mình
Liễu thắm tươi lồng hương mật gởi
Mang làn tóc thoảng phận ngời xinh
Lòng ta hạnh phúc trào dâng cõi
Thỏa mãn ngồi thêu tạc nét hình.

Lê Ngọc Dũng
*****
Phạm Triều Hải
TIẾNG VỌNG DIỄM TÌNH 

Khoảnh khắc kề môi thật diễm tình
Nghe lòng thỏa chí mộng hoài sinh
Bình yên giấc điệp từng đêm khảm
Dõi biển chiều mơ hạnh phúc mình 
Rạng mỗi tim hồng khơi cảnh sáng
Phô đời thắm đậm những màu xinh
Niềm yêu vẫn đón làn hương quyện
Gắn nghĩa lồng duyên đẹp ảnh hình.

22/07/2018
Phạm Triều Hải
*****
Hữu Thiên
NỢ TÌNH

Ả nợ thằng tui cái chữ tình
Nay đòi chẳng được khó tồn sinh
Mừng cho gã đắm làn hơi ngọt
Đuối vạt chiều cay dỗi gửi mình
Ngọn gió xuân người vui hãy thỏa
Ai sầu chẳng toại Bóng hồng xinh
Thì thôi khép lại đường duyên lỡ
Bởi mãi ngàn thu nhạt dáng hình...!

NL22/07/2018
*****
Dư Âm
GIẬN DỖI...!
Giận dỗi làm hoen cả mối tình,
Tin rằng khó được thuở bình sinh!
Nồng ân bé vẫn không liền nợ,
Chẳng nối cùng duyên nghĩa đượm mình!
Vẻ mỹ miều trông hoài lại ngắm,
Để mãi qua nhìn dáng đẹp xinh!
Chừng nghe ướp mộng phương trời ảo,
Chạnh ngỡ thầm đau khắp thể hình!!!
*****
Bài đối họa
MONG LẦN GẶP GỠ
(nđt-ltvt-ntvv-2gcđ)

Đừng mơ nắng rụng vỡ thêm tình
Một cõi gian trần lắm tử sinh
Đá vẫn buồn thân nhìn mảnh nguyệt
Sầu cơn gió biển bỗng thương mình
Con đò nhỏ giận ngày mưa trắng
Dỗi buổi thu vàng giấc mộng xinh
Chẳng biết rồi đây chiều lạnh lẽo
Ngồi không có tủi phận đơn hình ./.

LCT 22/07/2018

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

GHIỀN THƠ

Thơ vui cuối tuần
GHIỀN THƠ

Xem chừng mẹ nó đã ghiền thơ
Mỗi tối trầm ngâm vọng nẻo mờ
Cảnh hớ hênh cười khi giữa mộng
Đêm bình thản nói dạo vào mơ
Từ hôm luyện bút tâm đờ đẫn
Tự buổi mài văn trí thẫn thờ
Bóng gã nhân tình luôn ẩn hiện
Ra vào lặng lẽ giống thằng ngơ ./.

LCT 21/07/2018
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
KHÓ BỎ THƠ
Nđt - Ltvt - Ntvv. 

Cũng tội me này khó bỏ thơ
Hằng đêm dõi ảo riết nên mờ
Bên chàng chẳng đã mà ôm mộng
Cạnh gã không vừa chỉ thích mơ
Khổ tri còn văn nhìn lạ lẫm
Rầu tâm để ý ngẫm bơ thờ
Eo sèo giữa dạ hoài u uất
Khắc khoải canh trường dễ bị ngơ. 
21/7/2018.
*****
Dư Âm
KỶ NIỆM XA MỜ...!
Mỗi bận ra vào cứ thẩn thơ,
Lòng vương kỷ niệm đã xa mờ!
Đêm về khắc khoải bao niềm mộng,
Buổi lại u hoài lắm nỗi mơ!
Quạnh quẽ như chừng luôn ngớ ngẩn,
Đìu hiu tựa thể mãi ơ thờ!
Đâm buồn bởi lẽ duyên nhoà nhạt,
Tiếc rẻ nên tình cũng nghệch ngơ!!!
*****
Ngọc Dũng
TẠM NGHỈ THƠ 

Chẳng lẽ bây chừ lặng viêt thơ
Vì bao tiếng gọi giữa sương mờ
Hôm mần chén tửu say bờ mộng
Bận thưởng em Hằng đắm nỗi mơ
Dưỡng đoạn trường ca hồn ngớ ngẩn
Vờn câu đoản khúc dạ ơ thờ
Êm đềm khoảnh khắc cho đời trỗi
Vắt cạn ưu sầu não chẳng ngơ.

Lê Ngọc Dũng 
*****
Hiền Nguyễn Trọng
CAI THÔI
Mấy bữa hôm này bỗng bí thơ
Vần gieo tứ vận ý hoai mờ
Trang face bạn vắng đêm nằm mộng
Mạng ảo người quên tối ngủ mơ
Cứ vậy rồi nghe hồn lẩn thẩn
Mà sao lại thấy dạ ơ thờ
Tìm mua thuốc giải đà cai nghiện
Để ngấm lâu ngày giống kẻ ngơ.
NTH 21/7/2018
*****

CHUYỆN CÁC NÀNG
Mấy ả bây giờ đã đọc thơ
Cùng buôn bán chuyện giữa trăng mờ
Phê bình lão ấy luôn nằm mộng
Nhận xét ông này mãi ngủ mơ
Lắm bữa bình sơ rồi bỏ mặc
Nhiều hôm chọn kỹ để tôn thờ
Hình như cũng thích niềm tâm sự
Một số cô nàng bỗng ngẩn ngơ
*****
Tòng Trần
MÊ THƠ
Đối họa

Mê gì dữ vậy chẳng rời thơ
Mắt mũi tèm lem lại chỉ mờ
Chữ kiếm canh tàn văn ủ mộng
Câu tìm khắc vãn tự hòng mơ
Còn mong ý tưởng cho lành lẽ
Để muốn vần thi được lững lờ
Rộn rã đêm về tim ngớ ngẩn
Eo sèo tối lại não hoài ngơ.. 

21/7/2018.
*****
Hữu Thiên
CŨNG VÌ THƠ


Vợ trách ông à cũng chỉ thơ
Mà sao cắm mặt giữa khuya mờ
Quên hoài chỗ ấy dài đêm mộng
Bỏ mãi nơi này tận sớm mơ
Những kẻ hô hào lo kính trọng 
Bao người cổ vũ vội tôn thờ
Ngày mai xuống lỗ đâu còn cửa
Gặp lão Diêm rồi tiếc ngẩn ngơ.. !

NL21/07/2018
*****

ANH VẪN CÒN TUI

Mấy lượt khuyên chàng hãy bỏ thơ
Bằng không khuất núi hổng ai thờ
Vì chưa vẹn nghĩa dù thương nhớ 
Cũng chẳng yên bề dẫu ước mơ 
Để mộ vừa xanh nhiều kẻ khóc 
Rồi đêm chớm lạnh mỗi tui chờ
Cho dầu bóng quế hồn ma thật
Được cái không còn kẻ ngẩn ngơ !

Tường Vân - 21/07/18
*****
Đối họa cùng các thi hữu
YÊU NGƯỜI BẮNG CẢ CÂU THƠ

Âu là cũng chỉ mấy vần thơ
Họ mãi chìm trong mảng khói mờ
Giữa cội nhân tình ta chẳng ước
Bên dòng thế cuộc ả hoài mơ
Sầu thương đỏ mắt ngày em vọng 
Khổ hạnh vàng đêm bữa nó thờ
Vét biển tâm hồn trau đoạn ngữ
Trao người ý nguyện cõi lòng ngơ ./.

LCT 21/07/2018
*****

GỞI TRỌN VẦN THƠ

Gởi trọn cho người cả áng thơ
Hòa lên những nét chẳng lu mờ
Tay đưa vẫy bút ngàn cung đợi
Giấy ngự khoanh lề vạn giấc mơ
Khởi cuộc tình yêu vùi chữ nhớ
Dìu đêm hạnh phúc giữ câu thờ
Gam đời vẫn thế say vườn mộng
Cuộn ái bên lòng hết ngẩn ngơ.
*****
NÃO MẮC NGƠ

Có lẽ tương phùng chỉ họa thơ
Nhìn nhau giáp mặt chữ lu mờ
Tan tầm chỉ chát nằm lay mộng
Vãn buổi bông đùa thiếp lại mơ 
Gặp gỡ tình loang nhà lãng hỏi
Hòa giao rượu ngấm nhỏ si thờ
Đêm trường vợ bảo này anh ấy
Ngẩn mặt như bà não mắc ngơ

21/07/2018

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018

BÀI THƠ VĨNH BIỆT

BÀI THƠ VĨNH BIỆT


Đêm trở về cơn gió lại đi hoang
Đời phiền muộn bến địa đàng duyên lỡ
Kể từ nay treo tình lên sợi nhớ
Ném vui buồn vào bếp lửa thời gian

Người xa rồi ta cứ mãi miên man
Thôi cũng thế giấc mơ tàn trôi nổl
Câu thơ xưa tưởng rằng như gạch nối 
Nhưng đâu ngờ đời đổi trắng thay đen

Dấu lụa là em bận mãi rồi quen
Chiếc áo cũ sang hèn thôi bỏ ngắm
Thì tình yêu khi trở thành bụi bặm
Cũng ra đi chẳng thiết nói năng gì

Đời lạnh lùng khi chết giữa cơn si
Tình mê hoặc mang sầu bi tiếp nối
Thì câu thơ cũng làm nên tội lỗi
Cõi trăm năm gian dối có chi buồn

Thôi cũng đành vui với nắng hoàng hôn
Có tiếng sóng đêm dồn qua hèm lạnh
Những lời thơ có thể là kinh thánh
Sẽ bay cao tìm phẩm hạnh con người

Ngày lại về khi đêm đã dần trôi
Ta ngồi lại nhìn nhau rồi không nói
Cũng là lúc khép mình vào một cõi
Phía đầu đông le lói ánh dương buồn

Tình muộn màng chẳng biết nói gì hơn
Cơn ác mộng chập chờn quanh gối ngủ
Thì trần gian chỉ là nơi tạm trú
Để rồi mai vùi quá khứ cho mình

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018

BÀI HỌA & ĐỐI HỌA :
******
Dung Nguyen
KHÚC BUỒN THÁNG SÁU
Giọt mưa sầu thấm lạnh mảnh hồn hoang
Đêm nghe tiếng ai đàn câu "tình lỡ"
Giọng hát buồn mang theo bao nỗi nhớ...
Hành khúc nào đuổi kịp bước thời gian !

Ký ức xưa khơi sầu não miên man
Từ hạ đỏ tới thu vàng...nông nổi...
Tháng năm qua giòng đời như tiếp nối
Cung trầm nào mãi trỗi nốt buồn đen!

Từ xa người,xa giọng hát thân quen...
Mùa thu tới cúc vàng không buồn ngắm
Cây đàn cũ nhện giăng cùng bụi bặm
Khúc nhạc vui còn có nghĩa lý gì ?

Ta lặng thầm ôm cả mối tình si
Và cứ thế giữa hài -bi tiếp nối...
Bài kinh cầu gởi gắm bao lầm lỗi
Dệt câu thơ trong những tối vui, buồn...

Giấu tình sầu khi mỗi buổi hoàng hôn
Tiếng kinh đêm ru hồn trong giấc ngủ
Thiên đàng đâu?Ta tìm nơi ẩn trú ...
Khép tình xưa là quá khứ riêng mình

Nốt nhạc sầu xin trỗi khúc u linh!

Dung Nguyen góp buồn cùng huynh
*****
Bài đối họa với Dung Nguyen:
*****
DẤU CHÂN HOANG

Đời lạnh lùng như những bước chân hoang
Khúc ca cũ muộn màng duyên đã lỡ
Cuộc tình xưa chỉ còn trong nỗi nhớ
Tình nhạt nhòa trăn trở bến trần gian

Ta trở về khi ngọn gió sầu man
Căn gác lạnh võ vàng sương trắng nổi
Bến đò xưa ai thả lời ru nối
Những điệu buồn vời vợi giữa trời đen

Người đi rồi ta lối nhỏ thân quen
Đêm đếm gót ngọn đèn xanh vọng ngắm
Vết chân đơn đã bao ngày bụi bặm
Trở về đây đâu dám ước mơ gì

Thôi cùng đành vùi một kiếp sân si
Người ở lại còn chi lời tiếp nối
Vẫn là ta với cuộc tình tội lỗi
Bóng trăng đêm rọi lối cảnh thu buồn

Chưa một lần đắm giữa nụ môi hôn
Để mộng mị thả hồn trong giấc ngủ
Lẽ nào quên căn nhà xưa tạm trú
Những cơn mưa vần vũ tối riêng mình

Nghĩ tình đời là một cuộc phiêu linh ./.

LCT 20/07/2018
******
DẤU TÌNH SẦU

Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh 
Và từ đó bài thơ tình trôi mãi 
Bỏ ta đi không hẹn ngày trở lại 
Chữ rối bời vần ngây dại hoang mang

Mỗi hè qua phượng rơi rụng ven đàng 
Ta gom nhặt kết thành trang tình lỡ 
Dệt khúc thu dẫu muộn màng dang dở 
Sưởi ấm lòng lúc gió chở đông sang

Ta với tay chạm khẽ lá thu vàng 
Nghe trong gió một tiếng đàn nức nở 
Vẫn bản nhạc bốn mùa hoài trăn trở 
Dấu tình sầu ta cứ ngỡ đã quên

Bởi khi xưa chôn rất kỹ mộ thuyền 
Nhờ băng giá gởi qua miền đất lạnh 
Giữ cho chặt đừng để hồn rã mảnh 
Dấu tình sầu trỗi dậy chạnh lòng đau

Bỗng chiều nay một nốt nhạc dạo đầu 
Khêu nỗi nhớ tiềm thức sâu bừng tỉnh 
Mà năm tháng nhớ chất chồng vượt đỉnh 
Khuấy tâm hồn chưa yên tĩnh phút giây

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy...

Cảnh Xê 20/7/2018
*****
Viết nối vội cùng cháu Cảnh Xê 
TÌNH TRỞ LẠI

Và dường như cảm xúc lại dâng đầy

Để đêm về nỗi nhớ lại bao vây
Căn gác nhỏ sương gầy treo mép cửa
Lại tìm trong những lời em đã hứa
Có hay không lần nữa dối gian lòng

Đã bao chiều nhung nhớ vẫn thầm mong
Người trở lại cho vòng tay mãi ấm
Lối thu xưa vẫn một màu xanh thẫm
Thì trăng đêm cũng thắm mộng ân tình

Cơn gió buồn thổi nhẹ mái tóc xinh
Cho mây nước in hình đôi ta gợn
Bến sông xưa những đêm ngồi đùa bỡn
Sóng lung linh lỡn vỡn dưới chân cầu

Để một chiều tình bỗng cuốn về đâu
Căn gác nhỏ mây sầu giăng khắp nẻo
Người ra đi góc thu vàng cũng héo
Mộng trăm năm lắt lẻo bến trăng buồn

Tình muộn màng chưa ấm nụ môi hôn
Em biền biệt cho ngõ hồn xa vắng
Tưởng niềm vui sẽ chìm vào khoảng lặng
Có ngờ đâu mây trắng rụng bên thềm

Đêm nay ngồi nhìn cơn gió ru êm ./.

LCT 21/07/2018
*****
BÀI THƠ VĨNH BIỆT

Anh giã từ nốt nhạc cũng tan hoang
Dòng thơ cạn hoài mơ màng phận lỡ
Đêm gối lẻ bài ca quàng nỗi nhớ
Cánh hoa tàn từ lối cửa không gian

Tình nhân hờ nay bỗng chốc miên man
Quau đầu lại đau như làn sóng nổi
Mây thêm nặng chiều hoang vu lại nối
Trái tim buồn vết mực dỗi loang đen

Đêm trăng sầu mãi cũng sẽ thân quen
Nào lưu giữ tình yêu bèn để ngắm
Khi lối cũ đầy thân thương bụi bặm
Thì đôi ta cũng chẳng thắm duyên gì

Anh đơn hình quạnh quẽ nhói cơn si
Như sợi chỉ tan tành không thể nối
Lời hẹn ấy giờ đây nhiều tội lỗi
Khiến lòng anh lãng đãng nỗi u buồn

Nhớ đêm ngày những lúc ngọt môi hôn
Anh thờ thẫn nằm trên cồn giá lạnh
Tiếng chuông vọng trong vòng tay của thánh
Làm anh say ngớ ngẩn chạnh tim người

Kỉ niệm hồng đã vĩnh viễn dạt trôi
Chỉ để lại tấm thân mồi khẽ nói
Kiếp trai phải dìu tâm hồn khắp cõi
Thỏa niềm vui giữa tiếng gọi khơi buồn

Bao lỗi lầm mãi cứ thấy nặng hơn
Nào vơi bớt để lòng yên giấc ngủ
Anh lạc lõng muốn buông đời ngụ trú
Để cơn đau lặng lẽ ngủ trong mình

"Vĩnh biệt người cùng giấc mộng phiêu linh "

Lê Ngọc Dũng 
*****
Đỗ Định

KHÚC BIỆT LY

Đã bao chiều anh lạc bước đi hoang
Câu thơ rớt giữa thiên đàng tình lỡ
Và từ đây chỉ còn là nỗi nhớ
Khúc tiêu sầu nức nở giữa không gian

Rồi thu về nghe gió trở mơn man
Như ru lại giấc mộng tàn trôi nổi
Tiếng yêu xưa chỉ còn trong tiếc nối
Và trang đời le lói bủa màu đen

Xa anh rồi xa bóng dáng thân quen
Ta còn khát buổi say mèn để ngắm
Vết tình loang đã nhuốm màu "bụi bặm"
Cuộc ra đi còn đăm đắm nỗi gì

Ta thẫn thờ rời nhau giữa cuồng si
Bao mệt mỏi cứ xoay vần tiếp nối
Nếu bên nhau sẽ mang nhiều tội lỗi
Cuộc bể dâu trôi nổi mãi vương buồn

Ta giã từ trong chiều tím hoàng hôn
Em còn nhớ buổi dầm mưa thấm lạnh
Mỗi lời nguyện tựa ngàn câu kinh thánh
Mãi trong nhau gìn đạo nghĩa con người

Để vuông tình cứ chới với buông trôi
Ta gom nhặt xét soi từng câu nói
Và cứ vậy mỗi người riêng một cõi
Để cuộc tình hờ hững lẻ loi buồn

Ngày lại ngày nỗi buồn trĩu nặng hơn
Canh khuya về lệ tràn nơi giấc ngủ
NỗI đau vẫn nhằm trái tim lưu trú
Bao chênh chao buồn tủi nép bên mình

"Vĩnh biệt người với giấc mộng điêu linh"

Đỗ Định 21/07/2018