VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2020

TẠ ƠN

Nhân ngày hiến chương các nhà giáo 20/11. Kính chúc quý thầy cô đang nhiệm sở hoặc đã nghỉ hưu lời chúc tốt đẹp nhất . Và đây là bài thơ viết tặng quý cô thầy 

TẠ ƠN

Vần thơ viết để tạ ơn thầy
Suốt tuổi xuân thì nghĩa dựng xây
Chẳng mộng quyền cao hoài đức giữ
Nào mong chức trọng mãi nhân gầy
Trau dồi đạo lý giàu kinh sử
Gọt giũa nhân tình đủ cánh vây
Dẫu biết thời gian nhiều khổ lụy
Mà tâm khảm vẫn ước mơ đầy ./.

LCT 19/11/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Thế An
KÍNH MẾN THẦY CÔ

Nghĩa mẹ tình cha để kính thầy
Muôn đài ước vọng chữ vàng xây
Đời con lại hỏi từng cô đỡ
Tiếng Việt còn trông những kẻ gầy
Trọn lễ thường niên ngời cảnh nắng
Xanh mầu trí tuệ đỏ đường vây
Trường em lộng lẫy ngàn hoa nở
Chảy ngọt dòng xưa nước mãi đầy.

Nguyễn Thế An
*****
NHỚ BẾN XƯA

Giữa cuộc hình như chỉ có thầy
Ươm mầm dưỡng búp trọn đời xây
Đưa đò bữa lốc dù thân mỏng
Chở đạo ngày giông dẫu dáng gầy
Nhỏ nhẹ khuyên lời khi rét hãm
Ân cần dạy chữ buổi hàn vây
Cho đàn én nhỏ vươn trời rộng
Để cõi rồng tiên hạnh phúc đầy

Đinh Tuấn Minh.
*****
MÃI TRONG TÔI NGÔI TRƯỜNG ẤY

Hãy viết vần thơ để tặng thầy
Ân đền nghĩa trả mộng đời xây
Vòng tay tuổi dại nhờ cô góp
Khối óc ngày thơ có mẹ gầy
Chỉ sợ tâm mình chưa đủ gánh
Nhưng còn ý họ quá nhiều vây
Làm ta đứng giữa đôi dòng chảy
Khó để tìm câu ước nguyện đầy/

NPP 19/11/2020
*****
KHẮC KHOẢI

Đã hiểu rồi theo trọn ý thầy
Tâm rèn chí luyện vững vàng xây
Cho đời thắm đỏ dù sương nhạt
Để phận hồng tươi dẫu nắng gầy
Những tháng nào quên thời giặc bủa
Bao mùa mãi nhớ thuở thù vây
Ơn người giữa cảnh tràn bom đạn
Vãn chở đàn con vượt sóng đầy.

Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh
NGHĨA THẦY KHÓ TRẢ

Biết trả làm sao đặng nghĩa thầy
Lâu đài trí tuệ đã cùng xây
Từng đêm vở chép ngàn trang vội
Những buổi chiều in một dáng gầy
Tuổi dại em cầu thêm vững chí
Sông dài cá lội đã bền vây
Từ câu "bán tự..." mà suy ngẫm
Lại chép vần thơ mãi chẳng đầy.
*****
KHẮC DẠ ÂN THẦY 

Ý viết vần thơ tạ đến thầy
Xanh thời trọn gửi tuổi mơ xây
Quyền cao chẳng ước – gìn tâm luyện
Chức trọng nào mong – giữ ý gầy
Gạn đục khơi trong khi khó bủa
Gom tình ủ nghĩa lúc hàn vây
Đà nghe “nhất tự…” lòng luôn biết
Khắc dạ ghi lòng mãi khẳm đầy.

Hương thềm Mây 19.11.2020
*****
CON ĐÒ NẶNG NGHĨA

Hạnh phúc thành danh bởi chữ thầy 
Công người tỏa rạng mến lòng xây 
Bồi nhân giáo nghĩa đời luôn mẩy
Dưỡng đạo rèn tâm đức chả gầy 
Cửa ngõ chân tình mang trọn ý 
Con đường trí tuệ giữ bền vây 
Dù muôn bão tố nào than lụy 
Bến lạnh đò ân vẫn chở đầy.

Sầu Riêng: 19/11/2020
*****
NHỚ ƠN THẦY CÔ
(Thay cho lời tri ân các thế hệ thầy cô giáo - nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11)
***
Ngẫm thuở còn thơ chạnh nhớ thầy
Tay dìu lũ trẻ móng đời xây
Rèn câu luyện chữ tìm hương mới
Thắp mộng truyền hơi giữ mảnh gầy
Mặc xót duyên này luôn dỗi quẩn
Cho sầu tiếng nọ mãi hờn vây
Trời trao bổn phận ươm mầm trỗi
Bỏ lại quyền danh vẫn gánh đầy.

0533 H,20/11/2020
Thái Chung
*****
GỬI THẦY

Viết những lời thương để tặng thầy
Bên thềm bục giảng đức hoài xây
Vần thơ khẽ ủ hành trang mộng
Nét chữ thầm ươm kỷ niệm gầy
Có phải yêu nghề đơm nghĩa nặng
Hay là mến trẻ dệt tình vây
Cầm viên phấn nhỏ đời giông bão
Bể ái hiền sư mãi quyện đầy.. 

CT 20.11.20

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2020

LỜI BUỒN CUỐI THU

LỜI BUỒN CUỐI THU

(Thuận nghịch độc)

Thuận:

Thu vắng ngõ chiều biển lạnh mây
Trọn đêm cùng tửu chén hao gầy 
Mù giăng bến vỡ triều xao sóng
Khói rã hiên sầu mộng bủa vây
U ám cảnh tình duyên vét cạn
Lửng lơ đầu nợ gánh vơi đầy
Dù đau nén giữ gìn mơ ước
Tu dưỡng đạo đời ý lại xây...

Nghịch :

Xây lại ý đời đạo dưỡng tu
Ước mơ gìn giữ nén đau dù
Đầy vơi gánh nợ đầu lơ lửng
Cạn vét duyên tình cảnh ám u
Vây bủa mộng sầu hiên rã khói
Sóng xao triều vỡ bến giăng mù
Gầy hao chén tửu cùng đêm trọn
Mây trắng lạnh chiều ngõ vắng thu

LCT 17/11/2020
BÀI HỌA :
*****
THU TÀN.
Thuận nghịch độc

Thuận
Thu tàn cảnh nhạt khói lồng mây
Tiết chuyển chiều hanh nắng guộc gầy
Mù ngập nẻo xưa đường lạnh bủa
Gió tràn nơi cũ lối hàn vây
U đầu phận tủi hôm gùi nặng
Buốt ngực đời đau buổi gánh đầy
Dù lọng những mơ thời hẫng hụt
Tu hoài kiếp cực giữa rào xây

Nghịch
Vây rào giữa cực kiếp hoài tu
Hụt hẫng thời mơ những lọng dù
Đầy gánh buổi đau đời ngực buốt
Nặng gùi hôm tủi phận đầu u
Vây hàn lối cũ nơi tràn gió
Bủa lạnh đường xưa nẻo ngập mù
Gầy guộc nắng hanh chiều chuyển tiết
Mây lồng khói nhạt cảnh tàn thu

Vĩnh Long.
*****
GỞI GIÓ VỀ ANH

Khung trời ảm đạm úa làn mây
Cảnh vắng hoàng hôn ngõ nắng gầy
Lạnh mảnh vai trần cơn gió hãm
Xanh tà áo mỏng cuộc tình vây
Đường xưa bóng ngã sầu chưa cạn
Hẻm vắng đèn chao mộng chửa đầy
Nhạt mảnh trăng buồn trôi dọc bến
Bên dòng rượu nát nỗi đời xây/

NPP 17/11_2020
*****
CÒN LẠI GÌ CHO TA

Muốn được hòa mình với lãng mây
Hư hao một thoáng với trăng gầy
Dù cho lắm việc trong ngoài bủa
Mặc kệ bao điều bếp núc vây
Thả mộng vì ngày riêng sắp hết
Tìm mơ bởi tối sẽ xâm đầy
Thời gian một kiếp đâu nhiều nữa
Cớ sự lâu đài cứ mãi xây

Nganha
*****
Nguyễn Thế An
GIẤC MỘNG DU
(Thuận - nghịch độc)

Thu buồn trải chiếu lững lờ mây
Bỗng nhẹ hồ tiên cảnh héo gầy
Mù mịt tỏa sương chiều lặng gió
Khói thuyền êm nước nhạt nhòa vây
U hoài mộng cũ tơ màu bạc
Lạnh mãi tình xưa lối cỏ đầy
Dù chuyển hóa duyên sầu tiếng mõ
Tu huyền diệu đức để mà xây.

Đọc ngược:
Xây mà để đức diệu huyền tu
Mõ tiếng sầu duyên hóa chuyển dù...
Đầy cỏ lối xưa tình mãi lạnh
Bạc màu tơ cũ mộng hoài u
Vây nhòa nhạt nước êm thuyền khói
Gió lặng chiều sương tỏa mịt mù
Gầy úa cảnh tiên hồ nhẹ bỗng
Mây lờ lững chiếu trải buồn thu...
Nguyễn Thế An
*****
CẢNH BUỒN CUỐI THU
(Thuận nghịch độc)

Thuận:
Thu rời cảnh muộn bóng choàng mây
Phủ sắc trầm vương quãng lạnh gầy
Mù khuất ngõ đêm ghìm cuộc trẩy
Úa tàn hoa nguyệt khảm màu vây
U buồn đắng mộng tâm hờn đẫy
Gụ nẫu mờ thương mắt tủi đầy
Dù chỉ nhớ mong sầu mãi vậy
Tu lòng khó lụy khổ mùa xây

Nghịch:

Xây mùa khổ lụy khó lòng tu
Vậy mãi sầu mong nhớ chỉ dù
Đầy tủi mắt thương mờ nẫu gụ
Đẫy hờn tâm mộng đắng buồn u
Vây màu khảm nguyệt hoa tàn úa
Trẩy cuộc ghìm đêm ngõ khuất mù
Gầy lạnh quãng vương trầm sắc phủ
Mây choàng bóng muộn cảnh rời Thu.
Sầu Riêng : 17/11/2020
******
NHỮNG MÙA THU ĐI
Thuận nghịch độc

Thuận
Thu hờn biển cuộn gió lùa mây
Buốt lạnh chiều hanh nắng mỏng gầy
Mù mịt khói trong miền rét hãm
Nhạt nhòa sương giữa chốn hàn vây
U thầy tủi tháng bao phiền nặng
Chú Cậu sầu năm những lụy đầy
Dù vướng cảnh phai tình lỡ nhịp
Tu đời cực mãi kiếm gì xây

Nghich
Xây gì kiếm mãi cực đời tu
Nhịp lỡ tình phai cảnh vướng dù
Đầy lụy những năm sầu cậu chú
Nặng phiền bao tháng tủi thầy U
Vây hàn chốn giữa sương nhòa nhạt
Hãm rét miền trong khói mịt mù
Gầy mỏng nắng hanh chiều lạnh buốt
Mây lùa gió cuộn biển hờn Thu

Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyễn Gia Khanh
DÙ ĐỜI DÂU BỂ
(Thuận nghịch độc)

Thu vàng sắc tỏa điệp trùng mây
Lặng gió thềm đan sợi nắng gầy
Mù dạt đã trong trời nắng trải
Cảnh ngời thêm biếc mộng hồn vây
U trầm vợi kiếp bao lòng thỏa
Trọn đủ hòa duyên bấy nghĩa đầy
Dù thế cuộc dâu rồi lại biển
Tu mình giữ đạo thắm đời xây.

Đọc ngược :

Xây đời thắm đạo giữ mình tu
Biển lại rồi dâu cuộc thế dù
Đầy nghĩa bấy duyên hòa đủ trọn
Thỏa lòng bao kiếp vợi trầm u
Vây hồn mộng biếc thêm ngời cảnh
Trải nắng trời trong đã dạt mù
Gầy nắng sợi đan thềm gió lặng
Mây trùng điệp tỏa sắc vàng thu.

Nguyễn Gia Khanh
*****
NẪU CẢNH
(Thuận - nghịch độc)

Đọc xuôi:
Thu sầu xám bủa gió dồn mây
Nẫu cảnh trời khuya bóng nguyệt gầy
Mù lạnh thấm day lòng dạ mủi
Nắng hờ loang đổ ráng chiều vây
U sầu chuyện hão tình thêm đắng
Ảo huyễn thời xưa mộng ước đầy
Dù nhạo báng duyên vầy phận hẩm
Tu buồn chẳng hám lộc chùa xây.

Đọc ngược:

Xây chùa lộc hám...
chẳng buồn tu
Hẩm phận vầy duyên báng nhạo dù
Đầy ước mộng xưa thời huyễn ảo
Đắng thêm tình hão chuyện sầu u
Vây chiều ráng đổ loang hờ nắng
Mủi dạ lòng day thấm lạnh mù
Vầy nguyệt bóng khuya trời cảnh nẫu
Mây dồn gió bủa xám sầu thu.

0531 H,17/11/2020
Thái Chung
*****
DÁNG HÌNH CHA MẸ MỘT CHIỀU THU
(Thuận nghịch độc)

Thuận
Thu chiều nắng nhuộm tím màu mây
Thoảng gió ngày rung vạc cánh gầy
Mù mịt quãng Sông giăng lưới vẩy
Sững sờ con sóng khỏa vùng vây
U nhìn ảnh ruộng ươm chồi mẩy
Phận khảm hình cha hiểu ý đầy
Dù mệt khó thân gìn nghĩa dấy
Tu rèn đức hạnh thỏa tình xây.

Nghịch

Xây tình thỏa hạnh đức rèn tu
Dấy nghĩa gìn thân khó mệt dù
Đầy ý hiểu cha hình khảm phận
Mẩy chồi ươm ruộng ảnh nhìn u
Vây vùng khỏa sóng con sờ sững
Vẩy lưới giăng sông quãng mịt mù
Gầy cánh Vạc rung ngày gió thoảng
Mây màu tím nhuộm nắng chiều Thu.

Quang Lê Vũ - 18.11.2020




Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2020

CẢM XÚC ĐẦU ĐÔNG

CẢM XÚC ĐẦU ĐÔNG


Lỡ để hồn chao gối mộng luồn
Đêm cài bóng nguyệt đã tròn khuôn
Bờ tre cứng rễ còn xanh ngọn
Liếp cỏ mềm thân vẫn mượt nguồn
Lặng giữa thiên hà sông nước phẳng
Êm vùng địa chấn biển tình suôn
Ngày đông vó ngựa tìm phiêu lãng
Cảm nhận đời ôi lắm nỗi buồn ./.

LCT 15/11/2020
BÀI HỌA :
*****
ĐÔNG CHỜM…

Màn đêm phủ xuống lạnh theo luồn
Tủi Nguyệt bên đồi cũng méo khuôn
Cõi ải sương mờ đang lấp ngọn
Vùng biên khói nhạt đã che nguồn
Bầy Dơi giận dỗi đời không phẳng
Lũ Vạc than gào kiếp chẳng suôn
Nhớ những ân tình len ngập cảnh
Cùng bao kỷ niệm giữa đông buồn

Vĩnh Long.
*****
HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG

Vườn khuya nguyệt ảo đám mây luồn
Bỗng thấy manh đời tựa đóng khuôn
Nhạt nhẽo vườn hoa tàn giữa lối
Thờ ơ ngọn gió rã bên nguồn
Xuân thời trở lại tình không phẳng
Hạ chí qua rồi mộng chẳng suôn
Những tháng năm dài luôn ngóng đợi
Nhìn quanh cũng chỉ bóng quê buồn/

NPP 15/11/2020
*****
Tòng Trần
ĐỂ TIM BUỒN

Tình theo giấc điệp cả đêm luồn
Hẹn mảnh trăng vàng đã đóng khuôn
Dõi cảnh trùng dương triều oán ngọn
Nhìn cơn biển bạc sóng than nguồn
Khuya về quạnh quẽ sầu canh phẳng
Sáng lại bơ phờ tủi bữa suôn
Hỏi gió vì đâu miền dạ não
Còn ta cứ mãi để tim buồn !

15/11/2020.
*****
LƠ ĐỄNH

Đường kim mũi chỉ tái tê luồn
Giọt máu vô tình rỏ giữa khuôn
Mải nghĩ mùa đông còn đọng tuyết
Ngồi đan áo dạ để khơi nguồn
Em ghìm sợi nhớ làn khâu phẳng
Võng trẩy xuân về đoạn nối suôn
Tiếng động nào quen ngoài cửa ngõ
Nhìn ra chẳng thấy... lại thêm buồn.

Nguyễn Thế An 
*****
GIẤC HOANG BUỒN

Tìm trong huyễn hoặc thấy u buồn
Giữa cuộc trơ tàn kiếp chẳng suôn
Nặng cõi tình vương buồn ngả mối
Nhòa trang lệ phủ nẫu chan nguồn
Nhân thời lụy nhiễu lòng đơn mảnh
Cảnh thế dâng bày mộng lỗi khuôn
Bóng quạnh trầm hoang đời tủi giữ
Thầm thương một giấc ảo mơ luồn.

Sầu Riêng: 15/11/2020
*****
GIẤC MƠ ĐÔNG....

Đời như sợi chỉ muốn xâu luồn
Phận cũng đang chờ kẻ đúng khuôn
Để bữa hanh tràn hoa thắm ngọn
Cùng hôm lạnh phủ lá xanh nguồn
Ngày mơ hạnh phúc rồi luôn phẳng
Buổi mộng ân tình ắt mãi suôn
Đỏ những mùa xuân ngời khát vọng
Hồng bao ý tưởng sẽ quên buồn

Đinh Tuấn Minh
*****
Phạm Văn
ĐÔNG BUỒN.
-------------
Tình như giấc mộng để ta buồn.
Ái tựa giăng màn nhện chẳng suôn.
Nghĩa nặng xem thường quên bội lãng.
Ân sâu tựa nước bỏ xa nguồn.
Miền Trung bão tố mây cuồn cuộn.
Cõi thế  nhân đời diễn kịch khuôn. 
Thổ nhưỡng  cây rừng bao trạng luống.
Trời đông ảm đạm áng mây luồn.

Phạm văn...
*****

Nguyễn Gia Khanh
LẠI MỘT MÙA ĐÔNG...

Nằm nghe gió lạnh kẽ phên luồn
Ngắm mảnh trăng tàn nhạt nhẽo khuôn 
Bỗng đếm mùa đi hoài chạnh kẻ
Mà dâng mạch nhớ mãi khơi nguồn 
Đêm còn gối đợi tìm mơ huyễn 
Bưởi vẫn hương chờ gội tóc suôn
Chợt tủi câu thề ai nỡ dứt
Càng thương mẹ cứ dõi đêm buồn.

Nguyễn Gia Khanh
*****
Quang Lê Vũ
DƯỠNG ĐẠO 

Nhiều đêm bóng ảo cũng hay luồn 
Khéo giữ thân mình kẻo rạn khuôn 
Những hiểu bình yên gìn đẹp cuốn 
Và mơ hạnh phúc giữ trong nguồn
Qua ghềnh vững lái muôn ngày ổn 
Bỏ nhụy thơm quàng nghĩa ý suôn
Phận hưởng Gia ngời xua thói hỗn 
Trường canh thảo vận lẽ đâu buồn.

Quang Lê Vũ - 15.11.2020


Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2020

NÓI VỚI EM

NÓI VỚI EM 


Em có về thăm lại phố mùa đông
Tìm lại chút hương nồng năm tháng cũ
Lối mòn xưa mây đen buồn quyến rũ
Sóng xôn xao ấp ủ bến trăng tàn

Cột khói buồn treo nỗi nhớ miên man
Hàng liễu rũ đêm ngàn vi vút gió
Cánh đồng quê tươi xanh màu lá cỏ
Vẫn chênh chao đây đó cảnh mưa nguồn

Em có về thăm lại nắng đầu thôn
Bờ tre cũ nay chẳng còn che gió
Mái nhà tranh thô sơ từ thuở nọ
Cũng lên ngôi bằng ngói đỏ tươi màu

Vạt lúa vàng ướp sẵn cả hương cau
Đời mẹ vẫn nghiêng gàu đêm tát nước
Gió mùa thu vây quanh chiều mà mượt
Khói bay cao lã lướt bóng xanh dừa

Em có về thăm lại xóm nghèo xưa
Đời trầm mặc với hai mùa mưa nắng
Bến đò ngang cha một thời bình lặng
Dòng sông xanh xa vắng nắng nghiêng chiều

Góc tình sầu sớm tối mãi cô liêu 
Đời bạc nhược bao điều chưa nói hết
Cũng là lúc cuộc tình trường mỏi mệt
Buồn không em tha thiết một khung trời

Anh chẳng hề ưa chót lưỡi đầu môi
Tình thuở ấy xa rồi trong đáy mắt
Cũng là lúc lòng người đang nhỏ nhặt
Cuộc riêng tư vết cắt nhói tim lòng

Thôi chẳng còn gì nữa để mà mong
Ngày nắng tắt đêm một vòng lẩn quẩn
Nỗi niềm riêng biết bao điều gay cấn
Thi em ơi chẳng phải bận tâm gì ./.

LCT 13/11/2020
BÀI HỌA :
*****
NGÀY KHÔNG NHAU

Nhớ một thời nơi ấy cảnh mùa đông
Dòng nước vẫn lớn ròng con sông cũ
Thời gian trôi lòng em sầu ủ rũ
Muốn cùng anh ấp ủ mộng canh tàn

Những khi buồn bên ngọn nến sầu man
Ngồi mê hoặc giữa mây ngàn trăng gió
Câu yêu thương những lần trên bãi cỏ
Giờ xa xôi đâu đó sóng vơi nguồn

Lũy tre già nghiêng ngã phía đầu thôn
Cũng héo hắt thả hồn theo tiếng gió
Em ngồi đây chờ anh từ buổi nọ
Trăng bơ vơ lối nhỏ sáng muôn màu

Em mơ màng cùng ruộng lúa nương cau
Bờ cỏ dại tươi màu ươm giọt nước
Gió mùa thu lơi tóc chiều mà mượt
Bóng mây đen lã lướt bóng xanh dừa

Em đi về con phố nhỏ ngày xưa
Tìm giọt nhớ hôm chờ hương sớm nắng
Bóng thời gian đã chìm vào khoảng lặng
Dòng sông xanh xa vắng nắng loang chiều

Bước chân về qua xóm nhỏ cô liêu
Ngày nhạt nhẽo bao điều chưa nói hết
Thẫn thờ nghe con tim rời rã mệt
Lòng miên man tha thiết một góc trời

Dang dở rồi câu nói ở đầu môi
Em đau đớn dỗi đời qua nước mắt
Tình trái ngang còn đâu mà góp nhặt
Buồn bao đêm quặn thắt vết thương lòng

Thôi chẳng còn hoài bảo với niềm mong
Dù vương vấn nhưng đôi lòng quanh quẩn
Nước mắt rơi những đêm buồn gay cấn
Cuộc trăm năm thơ thẩn có vui gì/

NPP 13/11/2020
*****
EM SẼ VỀ...

Bậu sẽ về đúng dịp tiết trời đông
Cùng nếm trải hương ấm nồng tình cũ
Dẫu lá rụng thân có gầy cành rũ
Nguyện thề xưa vẫn ủ bóng nguyệt tàn

Triền đê dìu em ruổi nghĩ lan man
Bầy bướm dỗi bung đàn vì cuộn gió
Màn sương ngủ mơ màng trên lối cỏ
Đám bèo trôi như rỏ lệ theo nguồn

Rặng dừa xanh hiện thấp thoáng đầu thôn
Dòng sông trải thổi hồn quê bởi gió
Lời ru vọng ngân xa từ thuở nọ
Bến chênh chao trăng lấp ló hoen màu

Bụi trầu thưa quyến luyến vịn hàng cau
Góc sân nhỏ rêu nhàu bao giếng nước
Khoảnh vườn cũ vắng người đâu có mượt
Lũ ong chao lả lướt nuối hoa dừa

Bậu sẽ về lưu lại mái nhà xưa
Bên xóm nhỏ cảnh bộn thừa mưa nắng
Thiếu hình mẹ, chỉ khung trời vắng lặng
Tiếng cha yêu văng vẳng dội hiên chiều

Đêm khuya sầu thảng thốt giữa hoang liêu
Vầy kỷ niệm theo cánh diều chửa hết
Bao trăn trở day tâm lòng rã mệt
Để lời than thống thiết thấu chăng Trời?

Em chẳng còn nhớ lệ thấm làn môi
Tay ai vuốt vỗ về đôi khóe mắt
Thì anh hỡi niềm xưa tìm góp nhặt
Viết nên trang tình sử nhói tâm lòng

Thôi cũng đành để nỗi nhớ niềm mong
Trầm dĩ vãng trôi theo dòng nước quẩn
Thà mai một chẳng còn ai lấn cấn
Trách chi yêu gây hấn nữa hay gì?

0530 H,13/11/2020
Thái Chung 
*****
Nguyễn Gia Khanh
LỜI CUỐI CHO EM

Ta một mình đứng lặng dưới trời đông
Chén độc ẩm men rượu nồng quán cũ
Bàn tay lạnh nhớ tóc mềm buông rũ
Hương bưởi xưa mãi ủ giấc mơ tàn

Làn môi nào thuở ấy khẽ mơn man
Giờ chát đắng khi đời ngàn sương gió
Ta vẫn kẻ tay gươm cùn gót cỏ
Nên mơ chi chốn đó gác son người

Ta một mình đứng lặng ngóng chiều thôn
Bờ đê cũ lời yêu còn bỏ ngỏ
Con bướm lạc nơi vườn hoang dạo nọ
Bỗng ngẩn ngơ nhìn hoa đỏ phai màu

Đành lỡ làng mẹ đợi úa mùa cau
Bến sông cũ nay đục ngầu trăng nước
Bỗng chợt nhớ tóc ai dài óng mượt
Chiều hắt hiu nghe gió lướt hiên dừa

Ta một mình nhặt nhạnh mảnh tình xưa
Đã tơi tả sau bao mùa gió nắng
Trái tim nhỏ thôi cũng đành im lặng
Giấc mơ hoa hồn đã vắng bao chiều

Thương con đò còn đợi bến hoang liêu
Cho sóng cuốn những điều chưa kể hết
Ân ái ấy rong ruổi đà thấm mệt
Trong cô đơn ai thảm thiết kêu trời!

Rượu đã tàn men đắng vẫn tràn môi
Nghiêng đáy chén trăng nát rồi trong mắt
Những mảnh vỡ ta nghẹn ngào góp nhặt
Tình nhân ơi! Sao nỡ cắt chia lòng

Giấc mơ hồng từ đây hết chờ mong
Bao kỷ niệm buông theo dòng xoáy quẩn
Lời thề cũ thôi chẳng còn vương vấn
Người xưa ơi! Lòng chớ bận thêm gì.

Nguyễn Gia Khanh
*****
Nguyễn Thế An
TA CÒN NỢ NHAU

Chén tiêu sầu bớt quạnh quẽ đầu đông
Rượu hoàng hoa vẫn nồng hương ướp cũ
Thu bỏ đi làm liễu buồn, liễu rũ
Nỗi mong nàng ủ ấm những canh tàn.

Giấc mộng du tràn ý nghĩ lan man 
Bay lãng đãng hơi ngàn, thây kệ gió
Đậm heo may rét dài xơ xác cỏ
Về đi em, chỗ đó đợi ta - nguồn.

Gửi nhớ tình trúc mã ở cô thôn
Em buốt lạnh mà anh còn hẹn gió
Ở nơi ấy đòi cái này cái nọ
Má không thoa son cũng đỏ thắm màu.

Ai thẹn thùng liếc nhũ quả cau
Rồi vội vã vò gàu như vuốt nước 
Lúa con gái đương thì mướt mượt 
Mây lang thang bay lướt ngọn cây dừa.

Chẳng quên ngày lam lũ thuở chưa xưa
Mới vỡ ruộng phơi mùa hoang hoải nắng
Chiếc lá rơi rồi chìm trong ắng lặng 
Sương phủ dần cảnh vắng ngả sang chiều. 

Dẫu hoàng hôn đổ xuống bóng tịch liêu
Vành kim ô nhiễu điều che chửa hết 
Vó ngựa rã rời đường xa thấm mệt 
Mà thơ đâu nhất thiết lạc phương trời.

Giọt nào rơi nêm mặn chát vành môi
Kỷ niệm tuột qua rồi đau khóe mắt
Bụi trần gian chẳng ai thèm góp nhặt
Cứ dầy lên chia cắt được sông lòng.

Trí tưởng tượng gợi nỗi nhớ niềm mong 
Luẩn quẩn hoài lại thêm vòng luẩn quẩn 
Sóng lãng tử cuốn theo đàn lân cấn
Nợ về nhau, mấy bận trả nhau gì.

Nguyễn Thế An
*****
Ngọc Bích
EM SẼ VỀ ....

Em sẽ về khi tuyết rã tàn đông 
Chiều viễn xứ nhớ hương nồng Xuân cũ 
Rồi năm tháng bao mùa thương quyến rũ 
Hạ xôn xao ước mộng ủ không tàn 

Khơi tâm hồn cảm xúc quyện mơn man 
Con phố cổ xoay ngút ngàn chiều gió 
Sương rớt nhẹ long lanh từng lọn cỏ 
Thấm thoắt thoi xa nơi đó thương nguồn 

Em sẽ về thăm gốc gạo đầu thôn 
Ngày xưa ấy chắc không còn diều gió 
Ta dìu bước như ngày xưa lúc nọ 
Kề bên nhau chùm hoa đỏ khoe màu 

Anh vẫn đùa bảo em hãy chờ cau 
Bên giếng cổ nâng tay gàu kéo nước 
Gội bồ kết mái tóc đen và mượt 
Cảnh chiều quê mây lả lướt hàng dừa 

Đêm hạ huyền da diết nhớ ngày xưa 
Quê hương mẹ rõ bốn mùa tươi nắng 
Có những lúc tâm hồn như chết lặng 
Giữa mênh mông vạt nắng chiếu xiên chiều

Em sẽ về xoã hờn tủi hoang liêu 
Xây đắp lại với những điều chưa hết 
Trong tâm thức chẳng bao giờ thấy mệt 
Bởi niềm tin còn tha thiết muông trời 

Em sẽ về nếm vị ngọt hôn môi 
Đêm huyền diệu bao Xuân rồi mỏi mắt 
Từng cơn khát trái tim yêu góp nhặt 
Lửa tình yêu không thể cắt chia lòng 

Em sẽ về thỏa bến hẹn chờ mong 
Dẫu khoảng cách là cung vòng đan quẩn
Anh hãy đợi khoảnh khắc tràn hưng phấn 
Quyện hồn nhau chẳng chút bận lo gì ...

Ngọc Bích : 13 . 11 . 2020 .
*****
EM HÃY VỀ....

Em hãy về sưởi ấm mộng mùa đông 
Dìu hạnh phúc ân nồng qua ngày cũ 
Khép buồn khổ cô đơn trầm bóng rũ 
Thắm duyên mơ mãi ủ khó hoen tàn

Sợi nhớ bừng tuôn dạ thấm mê man 
Niềm xa tủi vạn ngàn thương gọi gió 
Vầng trăng lỡ bóng tàn phơi ngọn cỏ 
Vạt sương rơi còn đó đổ chan nguồn 

Em hãy về hong bước giữa làng thôn 
Khi tình vẫn mong còn theo ngọn gió 
Từng đêm vắng giấc mờ bôi cảnh nọ 
Bóng hoang sơ nhạt bỏ úa gam màu 

Hương nắng chiều ủ vội lối hàng cau 
Bên thềm giếng khơi gàu ai dội nước 
Gió Thu hát nghe êm vần thắm mượt 
Nhìn trời đan mây lướt dưới rặng dừa 

Em hãy về chăm chuốt cuộc tình xưa 
Dù chia cách khơi mùa mưa với nắng 
Tim gắng giữ ái nồng trong trầm lặng
Niềm yêu ru đâu vắng buổi ban chiều 

Vơi ngõ hồn lẻ quạnh giữa hoang liêu 
Rằng ái nguyện muôn điều đâu tỏ hết 
Trang mộng lỡ giấc tàn nghe mỏi mệt 
Tiếng thương xa thảm thiết ủ mây trời 

Anh mãi thời say đắm sắc hường môi 
Niềm mê mẩn vương rồi trên ánh mắt
Manh niệm ước sẽ luôn còn góp nhặt 
Giữ mùa duyên chẳng cắt mối tơ lòng 

Em nhé..! Về thêu vẹn nỗi niềm mong 
Rồi buông giũ một vòng xưa lẩn quẩn
Gom hạnh phúc khi ngày vui hiệp cẩn 
Sưởi thềm đông chẳng bận giá đơn gì.

Sầu Riêng: 13/11/2020

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2020

MÙA ĐÔNG CỦA EM

MÙA ĐÔNG CỦA EM 


Em buồn số phận giữa chiều đông
Khắc khoải niềm riêng lệ vỡ dòng
Cuộc tửu đêm cùng chưa rã gánh
Phiên tình buổi tận vẫn còn đong
Sầu hôm biển vắt làn mây cuộn
Nản bữa đời treo mối nhợ lòng
Ngỡ sợi tơ trời giăng mép cửa
Đâu ngờ cụm khói rẽ bờ song ./.

LCT 11/11/2020
BÀI HỌA :
*****
HỒI TƯỞNG MỘT MÙA ĐÔNG

Nhạn lẻ loi về cuối buổi đông
Từng cơn sóng bạc cuốn theo dòng
Nghe buồn kỷ niệm ta thường đếm
Thấy nhạt ân tình thuở vẫn đong
Nẻo cũ trăng hờn xa cách mộng
Vườn xưa gió đẩy cuộn chao lòng
Nhìn bên xóm nhỏ mây rời rã
Nắng nhạt loang chiều lướt giữa song

NKL 11 11 20
*****
KHÚC TÌNH ĐÔNG
(Liên hoàn TNV)

Một mảnh duyên buồn chết giữa đông
Rằng con nước vẫn chảy xuôi dòng
Bao mùa phượng ủ niềm mơ đếm
Mỗi độ ve rền nỗi nhớ đong
Rã bóng thời gian sầu đổ lệ
Mòn khung kỷ niệm tiếc chao lòng
Đêm về lặng ngắm vì sao lẻ
Gió thoảng hương lùa lướt kẽ song

Gió thoảng hương lùa lướt kẽ song
Chiều hoang lạnh giá buốt tê lòng
Sương buồn nhỏ giọt em ngồi khóc
Rượu đắng xoay vần nó lại đong
Bến cũ vầng trăng về giỡn sóng
Bờ xưa cánh nhạn đến thăm dòng
Câu hò vụn vỡ trôi đầu xóm
Bỗng xuyến xao cùng cảnh lập đông/

NPP 11/11/2020
*****
Nguyễn Thế An
BÓNG THỜI GIAN 

Lũ trẻ nô đùa một đám đông
Nhìn xem muốn trở ngược theo dòng
Hoa đào rực ngõ xuân còn tiếc
Rượu cúc thơm nhà hũ để đong
Lả giữa khu vườn tươi thắm mộng
Chờ bên suối liễu quạnh hiu lòng
Ai ngồi đợi đến ngày xưa nữa
Nắng vẫn bay ngoài chẳng lọt song.

Nguyễn Thế An 
*****
Dinh Tuan Minh
TRĂNG MUỘN 

Mẹ nhủ bây giờ đã chớm đông
Mà sao vẫn nép ở bên dòng
Ngày qua chẳng chịu mời ai rước
Tháng lại không thèm rủ nẫu đong
Để rũ thân ngà tan nát mộng
Rồi phai dáng ngọc tả tơi lòng…
Em ngồi lặng lẽ nhìn mưa đổ
Bỗng tủi dâng trào lệ nhuốm song

Đinh Tuấn Minh
*****
Thái Chung
MÙA ĐÔNG TỰ SỰ

Tủi ngẫm bao đời ghét lạnh đông
Mà sao chẳng thấy vẽ đôi dòng
Âu trời tuyết đẹp nào ai thưởng
Á cõi mây nhòe lại kẻ đong
Những tưởng đêm hàn vui chén rượu
Nào hay buổi giá dỗi tâm lòng
Ganh hè phượng vỹ người đưa đón
Chạnh mủi như mình hám rã song.

0529H,11/11/2020
Thái Chung 
*****
Nguyễn Gia Khanh
KHẮC KHOẢI CHIỀU ĐÔNG

Dạ bỗng mơ màng buổi chớm đông
Thuyền ai vội vã ruổi theo dòng
Trông mùa nhạn lảng cơn sầu trỗi
Rỏ lệ môi vầy nỗi nhớ đong
Gót ngọc dù chưa về giữa nẻo
Vần thơ vẫn cứ ủ bên lòng
Vương thềm gió trở mành lay động
Ngỡ nhịp câu dồn bóng thoảng song.

Nguyễn Gia Khanh
*****
MÀN ĐÊM ĐÔNG
(1Giao cổ đối)
Thấm lạnh khi trời đã chuyển đông 
Đường xưa cảnh vãn nhạt trơ dòng
Cung đàn phách lẻ từng đêm vọng 
Cuộc tửu men sầu những tối đong
Trở bóng mùa phai buồn đoạn nẫu 
Tràn thương buổi muộn níu tơ lòng 
Trăng tàn rũ quạnh mờ hoang hoải 
Vỡ mộng canh trường đổ ướt song.
Sầu Riêng: 11/11/2020
*****
BẾN XƯA
Buổi ấy em về đã lập đông
Mà sao chẳng thấy đợi bên dòng
Thương từng tiếng hẹn đời quên giữ
Giận những câu thề kiếp bỏ đong 
Hẩm phận người chê sầu rũ mắt
Mờ duyên kẻ trách hận tê lòng
Hờn đêm gió lạnh len vào cửa
Dỗi cảnh mưa phùn tạt ướt song
Vĩnh Long
*****
Ngọc Bích
KHẮC KHOẢI 
Viễn xứ bây giờ phủ lạnh Đông
Hàng cây lá rụng tủi đan dòng 
Se từng cảm xúc Xuân đà hẹn
Phủ góc tâm hồn Hạ mãi đong 
Gió khẽ vừa run sầu nẻo mộng
Tình xa hẵng gác hiểu nơi lòng
Canh dài nức nở Thu còn vọng
Gạn nỗi u hoài khắc khoải song
Ngọc Bích . 11 . 11 .2020

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2020

TÌNH ĐÔNG

TÌNH ĐÔNG


Đông lại về giấc ngủ có tròn không 
Sương đêm vẫn mênh mông lùa rớt vội 
Nỗi niềm riêng miên man cùng gió dỗi 
Bến đìu hiu ôm tuổi nhớ mong chờ 

Tiếng nhạc buồn quanh ngõ ngách bơ vơ 
Thuyền tách bến để trăng hờ hững đợi 
Bóng người xa còn đâu niềm phấn khởi 
Tiếng mưa đêm vời vợi cánh mi buồn 

Khúc tự tình như dòng lệ ứa tuôn 
Gầy sóng mắt chợt hồn len sợi nhớ 
Nợ trần ai cuộc tình duyên tạm bợ 
Cũng lên men đêm trở gió loang mùi 

Ta muốn tìm cho được một ngày vui 
Mà nước mắt cứ ngậm ngùi thương cảm 
Cuộc đời đau vết bụi trần đeo bám 
Tuổi xuân xanh không dám ngẩng cao đầu 

Mộng cũng nhiều nhưng chẳng muốn dài lâu 
Đời mòn mỏi với nguyệt sầu mây nhạt 
Giữa lòng đêm mãi ngồi nghe gió hát 
Rượu ly bôi nhoà nhạt chén vơi đầy 

Góc phố buồn mù mịt lối che mây 
Vàng khóc thuốc mi gầy đêm đứng đợi 
Tình ly bôi có ai buồn giận dỗi 
Buổi đông về còn mỗi góc đời phai ./.

LCT 1O/11/2O2O

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2020

NƯỚC MẮT MÙA ĐÔNG

NƯỚC MẮT MÙA ĐÔNG

(Thuận nghịch độc)


Thuận :

Đêm ướt lệ sầu đông giá lạnh
Khói sương mờ nhạt tàn bên rãnh
Thềm chao nước cuộn gió xoay bờ
Ngõ đọng mưa lùa mây rớt sảnh
Êm ấm chẳng chờ mộng vắng xa
Khổ đau còn nhớ lòng hiu quạnh
Mềm môi chuốc tửu giọt cay đời
Thêm xót cảnh tình tâm đặc quánh ...

Nghịch :

Quánh đặc tâm tình cảnh xót thêm
Đời cay giọt tửu chuốc môi mềm
Quạnh hiu lòng nhớ còn đau khổ
Xa vắng mộng chờ chẳng ấm êm
Sảnh rớt mây lùa mưa đọng ngõ
Bờ xoay gió cuộn nước chao thềm
Rãnh bên tàn nhạt mờ sương khói
Lạnh giá đông sầu lệ ướt đêm ./.

LCT 09/11/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
NGÓNG ĐÊM
(Thuận nghịch độc )

Đêm từng ngóng mãi ôm hồn lạnh
Sóng gợn lòng đau hằn khắc rãnh
Thềm rụng lá xưa khách đợi thuyền
Bóng nhòa trăng cũ mành buông sảnh
Êm nào gối mộng tủi người xa
Dịu mấy niềm mơ sầu gác quạnh
Mềm nhũn dạ khơi cảnh võ vàng
Thêm sầu lối bủa sương vầy quánh.

Đọc ngược :
Quánh vầy sương bủa lối sầu thêm
Vàng võ cảnh khơi dạ nhũn mềm
Quạnh gác sầu mơ niềm mấy dịu
Xa người tủi mộng gối nào êm
Sảnh buông mành cũ trăng nhòa bóng
Thuyền đợi khách xưa lá rụng thềm
Rãnh khắc hằn đau lòng gợn sóng
Lạnh hồn ôm mãi ngóng từng đêm.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
LÒNG ĐÊM

Con đường kỷ niệm nhạt nhòa thêm
Ngõ gió đầu đông nắng lụa mềm
Bước giữa quê nồng hương cỏ nhạt
Trôi vào hẻm quạnh khói chiều êm
Buồn đau mấy thuở chờ trên bến
Chán nản nhiều khi đợi dưới thềm
Bản nhạc xuân lòng nay phím lỗi
Nên dìu ảo mộng thả vào đêm/

NPP 09/11/2020
*****
Quang Lê Vũ 
NHỚ MÌNH
(Thuận nghịch độc)

Thuận
Đêm mình nhớ đấy hôm Trời lạnh
Rét ngấm da nhau chờ cạnh rãnh
Thềm dõi mắt trông dọi sáng đèn
Tiếng hòa em gọi vang trầm sảnh
Êm từ vọng cổng ngóng người xa
Ngọt nước cho trà pha nỗi quạnh
Mềm dạ ngẫm câu hẹn đến ngày
Thêm tình lý vẽ tranh màu quánh.

Nghịch
Quánh màu tranh vẽ lý ngời thêm
Ngày đến hẹn câu ngẫm dạ mềm
Quạnh nỗi pha trà cho nước ngọt
Xa người ngóng cổng vọng từ êm
Sảnh trầm vang gọi em hòa tiếng
Đèn sáng dọi trông mắt dõi thềm
Rãnh cạnh chờ nhau da ngấm rét
Lạnh trời hôm đấy nhớ mình đêm.

Quang Lê Vũ - 9.11.2020
*****
Nguyễn Thế An
ĐÊM...
(Thuận - nghịch độc)

Đêm hờ hững chén trơ bầu lạnh
Gợi dế buồn kia ngoài cống rãnh
Thềm gạch cũ rêu phủ lớp tường
Bạn tình xưa lối quên đường sảnh
Êm làn liễu nhẹ gió dòng xa
Biếc bãi dâu mờ sương nẻo quạnh
Mềm mỏng áo hoa tựa ngõ vàng
Thêm dài nỗi nhớ trăng hồ quánh...

Đọc ngược:
Quánh hồ trăng nhớ nỗi dài thêm
Vàng ngõ tựa hoa áo mỏng mềm
Quạnh nẻo sương mờ dâu bãi biếc
Xa dòng gió nhẹ liễu làn êm
Sảnh đường quên lối xưa tình bạn
Tường lớp phủ rêu cũ gạch thềm
Rãnh cống ngoài kia buồn dế gợi
Lạnh bầu trơ chén hững hờ đêm.

Nguyễn Thế An
*****
TỦI LẠNH HỒN ĐÊM
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Đêm nhòa trở giấc lay mình lạnh 
Nhớ buổi tàn thu buồn ngập rãnh 
Thềm vọng gió trơ cảnh nẫu lòng 
Nguyệt dìu hoa tím mây mờ sảnh 
Êm hồn níu mộng vỡ niềm hoang 
Oải bóng ru tình giăng ngõ quạnh 
Mềm thấm rượu say trải giữa sàn 
Thêm nhiều tủi lụy tâm ghì quánh 
Nghịch:
Quánh ghì tâm lụy tủi nhiều thêm 
Sàn giữa trải say rượu thấm mềm 
Quạnh ngõ giăng tình ru bóng oải 
Hoang niềm vỡ mộng níu hồn êm 
Sảnh mờ mây tím hoa dìu nguyệt 
Lòng nẫu cảnh trơ gió lộng thềm 
Rãnh ngập buồn thu tàn buổi nhớ 
Lạnh mình lay giấc trở buồn thêm.
Sầu Riêng: 09/11/2020

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2020

TÌNH EM BỐN MÙA

TÌNH EM BỐN MÙA


Khổ nỗi mình em nuốt lệ thầm
Đêm lòng bão cuộn sóng hoà âm
Đầu THU lá rụng sầu chen gối
Giữa gió chiều bay mộng nẩy mầm
Nhạt cảnh ĐÔNG nhìn cơn nắng rã
Phai màu HẠ ngắm mảnh tình thâm
Mùa XUÂN én vẫn về xây tổ
Gác cũ buồn duyên gảy nguyệt cầm ./.

LCT 07/11/2020
BÀI HOẠ :
*****
CÕI TRẦM ĐAN
Nhìn Thu biệt giã tủi len thầm 
Giống cảnh u hoài một cõi âm 
Mộng lối xưa tàn tan vỡ mảnh 
Tình đêm cũ lạc đứt bay mầm 
Đan sầu ủ ám thềm Đông lạnh 
Cảm nhớ cơi tràn ngõ Hạ thâm 
Não nuột mình ai buồn lẻ bóng
Chờ Xuân nức nở dệt cung cầm.
Sầu Riêng: 07/11/2020
*****
TÌNH THƠ BUỐN MÙA
Vườn khuya vắng vẻ lá rơi thầm
Đẹp cảnh THU về sóng quyện âm
Đón cả trời XUÂN vào kết nụ
Dìu luôn cảnh HẠ đến ươm mầm
Thương mùa gió rụng sầu ĐÔNG rã
Nhớ buổi mưa tràn ủ vết thâm
HẠ tiễn người đi lòng chẳng ấm
Vì không có được tiếng dương cầm/
NPP 0711/2020
*****
Nguyễn Thế An
THANG ÂM

Nỡ để thềm trăng bóng lặng thầm 
Sương mềm gió nhẹ chẳng thành âm
Vàng THU nét cũ chưa dời vẻ
Thắm HẠ cành xưa vẫn trổ mầm
Cửa phới hoa đào XUÂN đỡ quạnh
ĐÔNG nhìn ngọn lửa mắt còn thâm
Ngày xanh lệ nhớ đong đầy mãi
Bạc bẽo đừng chia nửa sắt cầm... 

Nguyễn Thế An
*****
CHỚM ĐÔNG
Người trong nhớ trộm lẫn thương thầm 
Chẳng rõ sao mà lại tách âm 
Để bữa XUÂN tàn xơ xác mộng
Rồi đêm HẠ mãn tả tơi mầm 
Vai gầy ủ rũ hờn THU tím
Dáng mỏng âu sầu dỗi phận thâm 
Mãi đợi chờ ĐÔNG chàng giải cứu
Hoài mong giữa lạnh hết giam cầm.
7/11/2020
Đinh Tuấn Minh

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2020

ĐÊM HOANG LIÊU

HOANG LIÊU


Khi chiều lãng mạn nép bờ sông
Cũng lúc vườn đêm toả nguyệt hồng
Thả bóng mơ màng bên rặng liễu
Buông màn thổn thức cạnh rừng thông
Chòm sao đứng lặng mê tình biển
Đóm lửa nằm yên nghĩ chuyện lòng
Sợ tuổi xuân già quanh ngõ nắng
Nên buồn ngắm mãi cảnh mùa đông ./.

LCT 5/11/2020
BÀI HOẠ :
*****
QUẠNH VẮNG
Dấu muộn dâng chiều phủ bãi sông 
Thềm xưa đã nhạt ánh dương hồng 
Buông mình gió thỏa trên hàng liễu 
Gọi mảnh trăng ngà cuối dãy thông 
Cảnh lỡ trầm phai buồn thấm mộng
Niềm hoang lạnh trải não chan lòng 
Tiêu điều khảm đọng len mùa vắng 
Ngõ quạnh vương sầu bởi tiết đông.
Sầu Riêng: O5/11/2O2O
*****
MÙA ĐÔNG BUỒN 
Những cụm sương tàn đảo mé sông
Thuyền ai ngược nước đuổi mây hồng
Mưa rời rã giọt lay hàng liễu
Gió lửng lơ chiều đẩy rặng thông
Vắng mẹ sầu dâng vàng ngọn lửa
Buồn anh mộng úa khổ khoang lòng
Xuân thì đã héo bên thềm cũ
Sợi nắng xa chiều bởi nhớ đông/
NPP 05/11/2020
*****
CẢNH GIÓ ĐÔNG
Vẫn đợi ai về ở bến sông
Chờ anh lỗi hẹn nát tim hồng
Cho diều rũ cánh bên hàng liễu
Để dạ si tình dưới rặng thông
Quạnh quẽ sương luồn quanh bệ cửa
Thờ ơ mộng chảy cuối khoang lòng
Muôn ngàn nỗi nhớ giờ chôn chặt
Số hẩm cam đành chịu gió đông
NKL 5 11 20

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2020

NGÀY TRỞ VỀ

NGÀY TRỞ VỀ


Hôm về xóm nhỏ nhạt nhoà thêm
Một cảnh trời đông rã trước thềm
Gió vẫn mơ màng trôi cạnh hẻm
Mưa còn thổn thức gọi hồn đêm
Sầu quanh bếp lửa làn môi nhạt
Vỡ dưới tàn trăng giọt tửu mềm
Kỷ niệm muôn chiều như bãi sóng
Xô từng đợt cuốn dễ nào êm ./.

LCT 03/11/2020
BÀI HỌA:
*****

MỘT THOÁNG DỊU ÊM
Ngắm cảnh trăng tàn quạnh quẽ thêm
Mình ta độc ẩm ngóng bên thềm
Ôm lòng ảnh úa sầu trông nhạn
Tưởng bóng em về dỗ mộng đêm
Ngọc thể dù xa mùa liễu thắm
Làn hơi vẫn ấm mảnh vai mềm
La ngà chén rượu dìu mơ huyễn
Giữa nẻo hoang đường thoáng dịu êm.
Nguyễn Gia Khanh
*****

NỖI NHỚ DỊU ÊM
Ngõ quạnh sương lùa cảnh tối thêm
Vườn khuya gió nhạt vẫn chao thềm
Hoa vừa chớm nụ chờ hương sớm
Mộng cũng ươm mầm đợi sóng đêm
Đắm giữa hồn trăng sầu biển lạnh
Chìm trong chén rượu để môi mềm
Câu hò vụn vỡ cùng mưa cuốn
Bão tố xoay chiều nỗi nhớ êm/
NPP 03/11/2020








Thứ Hai, 2 tháng 11, 2020

BIẾT GỬI VỀ AI

BIẾT GỬI VỀ AI

Thả gót trong chiều đã nhạt phai 
Bờ xưa sóng cuộn mảng mây cài 
Đông vừa trở lạnh choàng lên áo
Ngõ chợt rơi buồn thả xuống vai 
Lặng lẽ người mơ làn tóc mỏng
Trầm ngâm kẻ ước mẫu khăn dài
Hương lần hẹn cuối còn thơm mãi
Biết gởi chung sầu tặng những ai ./.

LCT 02/11/2020



Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2020

PHẬN NGHÈO

PHẬN NGHÈO

(Thuận nghịch độc-1giao duyên đối )

Thuận :

Côi cút phận nghèo kiếp tả tơi
Nắng mưa vùi dập lỡ xuân thời
Rồi đêm phố nhạt vàng mây khói
Lở bến trăng mờ lạnh sóng hơi
Môi thấm lệ chiều thu lá đổ
Rã sương hồ bạc nước soi trời
Đồi xanh lá nhuộm màu hoa trắng
Trôi nổi bọt dồn sóng lả lơi ...

Nghịch :

Lơi lả sóng dồn bọt nổi trôi
Trắng hoa màu nhuộm lá xanh đồi
Trời soi nước bạc hồ sương rã
Đổ lá thu chiều lệ thấm môi
Hơi sóng lạnh mờ trăng bến lở
Núi mây vàng nhạt gió đêm rồi
Thời xuân lỡ dập vùi mưa nắng
Tơi tả kiếp nghèo phận cút côi ./.

LCT 01/11/2020
BÀI HỌA :
*****
KHOẢNG LẶNG 
Nhìn đôi bướm đậu nhánh mồng tơi
Quạnh quẽ ngày hoang của một thời
Góp trở trăn này chôn biển khói
Gom vòi vĩnh nọ lấp làn hơi
Đầu đông ngọn gió về ngang ngõ
Cuối cửa màn sương rẽ dọc trời
Những tiếng côn trùng đêm ảm đạm
Trôi vào khoảng lặng xé buồn lơi/
NPP 01/11/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
HẰNG MONG

(Thuận nghịch độc, 1 Gdđ)
Côi sầu kiếp bạc áo choàng tơi
Đổi phận hằng mong sẽ đáo thời
Rồi lũ lại vương hoài chịu cảnh
Hết mùa thêm tủi mãi tàn hơi
Môi bầm tím trẻ con nhìn xót
Ngắm chạnh thềm đông lạnh buốt trời
Đồi lở nỡ chi còn nổi bão
Trôi mờ mịt bến rã dòng lơi.

Đọc ngược :

Lơi dòng rã bến mịt mờ trôi
Bão nổi còn chi nỡ lở đồi
Trời buốt lạnh đông thềm chạnh ngắm
Xót nhìn con trẻ tím bầm môi
Hơi tàn mãi tủi thêm mùa hết
Cảnh chịu hoài vương lại lũ rồi
Thời đáo sẽ mong hằng phận đổi
Tơi choàng áo bạc kiếp sầu côi.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
PHẬN HẨM
Thuận nghịch độc
1Giao duyên đối
*****************
Thuận:

Côi lòng phận trải kiếp mùng tơi
Ủ cõi trầm vương mộng hết thời
Rồi nghĩa biệt phai mòn ái cảnh
Cũng niềm tan trở cách tình hơi
Môi nhòa lệ thấm tâm buồn trỗi
Gợi tủi hồn thương buổi tím trời
Đồi núi thả sương tràn ngõ lạnh
Trôi dòng thảm cuộc níu sầu lơi

Nghịch:

Lơi sầu níu cuộc thảm dòng trôi
Lạnh ngõ tràn sương thả núi đồi
Trời tím buổi thương hồn tủi gợi
Trỗi buồn tâm thấm lệ nhòa môi
Hơi tình cách trở tan niềm cũng
Cảnh ái mòn phai biệt nghĩa rồi
Thời hết mộng vương trầm cõi ủ
Tơi mùng kiếp trải phận lòng côi.

: 01/11/2020Sầu Riêng