VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

NỬA CUỘC BUỒN VUI

NỬA CUỘC BUỒN VUI

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Chui lòn cuộc sống mỏi mòn ta
Hạn hữu lòng em có nghĩa là
Mùi vị đắng cay đời mẹ vắng
Sắc màu xanh thẳm bến quê xa
Xui hên bởi diễn phiên cầm lệch
Xấu đẹp nào phô cảnh nguyệt tà
Bùi ngọt tiếng yêu ngày lại nhớ
Vui buồn chỉ viết tự tình ca....

Nghịch:

Ca tình tự viết chỉ buồn vui
Nhớ lại ngày yêu tiếng ngọt bùi
Tà nguyệt cảnh phô nào đẹp xấu
Lệch cầm phiên diễn bởi hên xui
Xa quê bến thẳm xanh màu sắc
Vắng mẹ đời cay đắng vị mùi
Là nghĩa có em lòng hữu hạn
Ta mòn mỏi sống cuộc lòn chui ./.

LCT 22/04/2020
BÀI HỌA :
*****
KHÚC HẬN CA
(Thuận - nghịch độc)

Chui lủi vẫn hoài bóng với ta
Mỏi mong thuyền cũ bến lơi là
Mùi tơi tả gối chờ đêm lạnh
Cảnh vấn vương chiều nhớ thuở xa
Xui mộng huyễn sầu khi lệ ứa
Ngóng canh thâu tủi lúc trăng tà
Bùi, cay, đắng trải bao năm tháng
Vui mấy dạ này hận khúc ca.

Đọc ngược:

Ca khúc hận này dạ mấy vui
Tháng năm bao trải đắng, cay, bùi
Tà trăng lúc tủi thâu canh ngóng
Ứa lệ khi sầu huyễn mộng xui
Xa thuở nhớ chiều vương vấn cảnh
Lạnh đêm chờ gối tả tơi mùi
Là lơi bến cũ thuyền mong mỏi
Ta với bóng hoài vẫn lủi chui.

Nguyễn Gia Khanh
*****
GIỮA MIỀN HOANG LẠNH

Ngõ nhỏ ra vào chỉ bóng ta
Bờ sân cỏ dại mọc hoang là
Trăng vàng hát điệu tình thu vắng
Biển mộng ru bài tuổi hạ xa
Rượu ở bên lòng nghiêng sóng đẩy
Đời trôi dọc phố đảo sương tà
Mây chiều lướt giữa miền hoang lạnh
Lối cũ ai về vỡ giọng ca/

NPP 22/04/2020
*****
NGUYỆN MÃI CA
(Thuận nghịch độc)

Thuận:

Chui lủi đã từng bậu với ta
Hạn khô, đồng úng ngập như là
Mùi khua gió trở thuyền luôn vắng
Sắc đổi hương dời bến mãi xa
Xui số phận đành cam sóng dạt
Xấu duyên tình phải níu dương tà
Bùi thêm ngọt nhuốm đời mơ mộng
Vui ước hẹn thề nguyện mãi ca...

Nghịch:

Ca mãi nguyện thề hẹn ước vui
Mộng mơ đời nhuốm ngọt thêm bùi
Tà dương níu phải tình duyên xấu
Dạt sóng cam đành phận số xui
Xa mãi bến dời hương đổi sắc
Vắng luôn thuyền trở gió khua mùi
Là như ngập úng, đồng khô hạn
Ta với bậu từng đã lủi chui.

0438 H,22/4/2020
Thái Chung
*****
Thuận

Chui lách giữa đời tủi quá ta
Đắng cay choàng phận xót đau là
Mùi phai nhạt để người luôn vắng
Cảnh nát tan làm kẻ mãi xa
Xui vướng tại sầu đêm lá rụng
Rủi vương vì hận buổi trăng tà
Bùi quên kiếp lạnh chiều tê tái
Vui sướng rã dần bỏ hát ca

Nghịch

Ca hát bỏ dần rã sướng vui
Tái tê chiều lạnh kiếp quên bùi
Tà trăng buổi hận vì vương rủi
Rụng lá đêm sầu tại vướng xui
Xa mãi kẻ làm tan nát cảnh
Vắng luôn người để nhạt phai mùi
Là đau xót phận choàng cay đắng
Ta quá tủi đời giữa lách chui
Vĩnh Long
*****
Đối họa :

NGÕ NGÁCH CUỘC ĐỜI
(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Chui sống cảnh đời chán nản ta
Tháng năm sầu hận biết đâu là
Mùi thơm chẳng ước người lân cận
Sắc đẹp mong tìm kẻ vắng xa
Xui phận nghĩ tình buông tuổi xế
Rủi duyên ngờ nợ gánh tâm tà
Bùi đêm tiếng ngọt mềm ai dỗ
Vui viết mượn lời những ngợi ca....

Nghịch:

Ca ngợi những lời mượn viết vui
Dỗ ai mềm ngọt tiếng đêm bùi
Tà tâm gánh nợ ngờ duyên rủi
Xế tuổi buông tình nghĩ phận xui
Xa vắng kẻ tìm mong đẹp sắc
Cận lân người ước chẳng thơm mùi
Là đâu biết hận sầu năm tháng
Ta chán nản đời cảnh sống chui ./.

LCT 22/04/2020
*****

BÓNG SẦU
(Hoạ Thuận nghịch độc)

Thuận:

Chui thẹn bóng sầu vẫn thấy ta
Cạn vơi tình nghĩa giống như là..
Mùi vương vấn gã đời luôn nhạt
Thuở đắm say kiều phận mãi xa
Xui cảnh mộng lìa khô dáng liễu
Phủ mây hờn giận xám dương tà
Bùi cay đắng ngọt cười tâm lảng
Vui khổ chạnh buồn tiễn khúc ca

Nghịch:

Ca khúc tiễn buồn chạnh khổ vui
Lảng tâm cười ngọt đắng cay bùi
Tà dương xám giận hờn mây phủ
Liễu dáng khô lìa mộng cảnh xui
Xa mãi phận kiều say đắm thuở
Nhạt luôn đời gã vấn vương mùi
Là như giống nghĩa tình vơi cạn
Ta thấy vẫn sầu bóng thẹn chui

Dat Nguyen

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

EM VỀ XỨ LẠ

EM VỀ XỨ LẠ

(Khoán thủ)
(Nếu nước mắt xoá nhoà đi tất cả
Xin một lần được khóc cho thật lâu)
*********
  
NẾU chiều nay em về xứ lạ
NƯỚC đôi bờ trắng dã con sông
MẮT xanh lệ đẫm đôi tròng
XÓA tình thư cũ mênh mông tuổi sầu

NHÒA hẹn ước cạn bầu tâm sự
ĐI đã đành lữ thứ chân hoang
TẤT duyên long phụng bẽ bàng
CẢ câu tình ái xưa loang vết chiều

XIN thề thốt cuộc liều sao nở
 MỘT nhịp đời cắc cớ riêng em
LẦN thôi buông cửa che rèm
ĐƯỢC nhìn mây úa đêm đen cuối mùa

KHÓC cũng thế đời chua mặn ngọt
CHO duyên trần đáng đót vì ai
THẬT hư gái sắc trai tài
LÂU đài tình ái dặm dài xót xa ./.

LCT 21/04/2020

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

THƠ GỞI MỤ TÌNH NHÂN

THƠ GỞI MỤ TÌNH NHÂN
(Cách cú đối)

Gác bỏ đằng sau chuyện cõi trần
Thơ này viết gởi mụ tình nhân
Hồi hôm mộng ảo về xây sóng
Những đợt triều tuôn cứ chuyển vần
Cảnh cuối mưa buồn giăng ngập bãi
Bao dòng thác đổ lặp trình ngân
Hồn ta tựa bóng thuyền lơ lửng
Lạc giữa trùng khơi chẳng bến gần ./.

LCT 20/04/2020
BÀI HỌA :
*****
XA VỜI BẾN MỘNG
(Cách cú đối)

Đành cam nỗi khổ chốn dương trần
Dẫu chẳng hay gì chuyện thế nhân
Bởi vẫn muôn trùng cơn gió giật
Thuyền xưa chuốc hận cảnh xoay vần
Tuy còn vạn thuở men đời dỗ
Sáo cũ thêm sầu buổi vọng ngân
Lặng lẽ mình ta ngồi đối ẩm
Nhìn sang bến mộng vẫn chưa gần.

Nguyễn Gia Khanh
*****
CÕI TẠM
(Cách cú đối)

Thời gian sống tạm ở dương trần
Hãy cạch xa bầy quỷ lốt nhân
Ảo tiếng tiền hư đừng mộng hão
Dời sao vật đổi chớ tâm vần
Thâm tình bạn cũ mài thêm sáng
Đắm buổi hè sang trỗi nhạc ngân
Nặng nghĩa dày ân nào há trả
Mà sao phận kết lỏi len gần.

0435 H,20/4/2020
*****
LỜI RU CHO NHAU

Đời ta lạc bước cõi phong trần
Chẳng đợi mong gì nghĩa thế nhân
Sớm dẫn hồn thơ vào gối mộng
Chiều ru ngọn gió đến ươm vần
Cho dù bảo táp tình luôn vọng
Dẫu có mưa chìm rượu cứ ngân
Chợt thấy ngoài sân màu nắng hửng
Lòng mơ ước được một đêm gần/

NPP 20/04/2020
*****
NGẠI NGẦN

Nhiều đêm ủ rũ ngước lên trần
Não nuột khi nhìn cảnh đối nhân
Nghĩa dệt vừa lia về cuối bản
Từng cơn bão cuộn tả tơi vần
Tình đan đã liệng ra đầu bãi
Những đợt mưa phùn rả rích ngân
Xử thế điên cuồng ngôn ngữ loạn
Làm ta ái ngại chẳng mong gần

Vĩnh Long
*****
TƯƠNG TƯ

Rằng thôi chẳng bận nỗi phong trần
Lại ngẩn ngơ sầu mãi cố nhân
Chải chuốt câu từ chưa trọn nghĩa
Dồi trau ý đoạn cũng xa vần
Lời thơ giữa cuộc còn lưu luyến
Sóng nhạc trong lòng vẫn trổi ngân
Những tưởng xa rồi duyên với nợ
Ngờ đâu bóng cũ hiện xa gần
*****
LẦN HẠ GIỚI
Cách cú đối

Lần vui ướp mộng ở dương trần
Đã chẳng duyên đành gọi cố nhân
Buổi lỡ dừng chân triền hạ thế
Rồi mơ lộng gió đảo mây vần
Canh tàn quyện lối miền tiên cảnh
Mất cuộc say tình vỗ sóng ngân
Ngọc đế lôi về nên phải lãnh
Từ đây bị ép nẻo yêu gần..!

NL20/04/2020
*****
GIÃ BIỆT ĐƯỜNG DUYÊN

Người ơi khổ lắm cảnh dương trần
Có phải câu nguyền của thế nhân
Cứ nghĩ Xuân về tơ dịch chuyển
Ngờ đâu hạ đến mộng xoay vần
Mưa dồn gió dập thuyền chao đảo
Bão nổi mây quần sóng cuộn ngân
Số hẩm đôi đường Loan Phụng rẽ
Đành cam cách biệt mãi không gần

NKL 20 4 04 2020
*****
MÃI LƯNG TRẦN
(Cách cú đối)

Nghèo nên chịu cảnh mãi lưng trần
Dẫu khó thân này chẳng đợi nhân
Hẩm phận thuyền trôi đầy những sóng
Lời luôn vọng ái nghĩa xoay vần
Đen phần thác đổ tràn bao bãi
Tiếng đã mong tình nợ rải ngân
Vội vã đời chưa hề biết mỏi
Thờ ơ số cũng lại đâu gần.
20/4/2020.
*****
Dư Âm
SỐNG THÊM GẦN!
Nhiều khi nghĩ tới chuyện gian trần,
Chạnh hỏi đâu là tiếng nghĩa nhân!?
Não nuột khơi bùng loang dải sóng,
Mần câu lục bát...chẳng trôi vần!
Đau buồn gợi phát tràn ven bãi,
Thảo đoạn thơ đường...hết trỗi ngân!
Thấy nỗi đời sao hoài nhẹ lửng,
Làm sao để được sống thêm gần!!!???

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

KIỆT LỰC

KIỆT LỰC


Mắm cặn cơm thừa ả đãi thiu
Còn ta sức kiệt mỗi đêm dìu
Hôm rầu rĩ mộng nhìn trăng hắt
Bữa ngẩn ngơ lòng thấy dạ hiu
Sợ hãi ngồi nghe bà múa mỏ
Trầm tư đứng thở mụ phang rìu
Như làn sóng điện trườn qua ngõ
Chửa dám to mồm dẫm chị miu ./.

LCT 19/04/2020

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

NỖI LO TRẦN THẾ

NỖI LO TRẦN THẾ


Ngày đêm vẫn chuyện của ông Cồ (*)
Sợ lỡ xui mà chết để mô
Mỹ cậy tù moi rồi thả hố
Tàu thuê thợ đốt khỏi xây mồ
Quay về đất mẹ mình chưa khổ
Trở lại quê người chúng đã khô
Thiết tưởng trời đang tìm chọn chỗ
Vùi thây bọn quỷ lắm mưu đồ ./.

LCT 18/04/2020
(*)Coronavirus
BÀI HỌA :
*****
NGÀY Tàn
Bình đầu

Chứ nghĩ rằng anh kẻ bự cồ*
Ưa làm bá chủ tận phường mô
Tàu tây gặp cảnh đều chui hố
Giặc giã vào phiên chỉ xuống mồ
Đám nhận thua hàng ôm nỗi khổ
Quân còn buộc cúi bỏ vườn khô
Loài đang thống trị chờ khoanh lỗ
Bỗng cả trần gian hóa tội đồ..!.?
NL18/04/2020
*to đầu
*****
CÙNG CHUNG SỐ PHẬN

Khiếp đảm làm sao chuyện gã Cồ
Nhân loài khổ lụy đến chừng mô
Dù đang ngụ cả ngàn con phố
Vẫn phải nằm chung một nấm mồ
Nghiệp đã tuông vào tuy lớn nhỏ
Vi mà chạm đến thảy mềm khô
Ngùi Anh Mỹ Nhật...ngời danh hổ
Để lũ Tàu kia xé địa đồ.

Nguyễn Gia Khanh
*****
RÃ MỘNG ĐỒ.

Giãn cách là không gặp ả Cồ*
Mong nàng biệt tích chẳng cần mô
Nhiều nơi dịch nhiễm người xây hố
Lắm cõi trùng lây kẻ dựng mồ
Chợt biến muôn nhà mang nỗi khổ
Đang làm vạn nẻo gánh đời khô
Cầu van lũ quỷ đừng tao ngộ
Khẩn vái bầy ma rã mộng đồ.
18/4/2020. *corona...
*****
Trai Dang Van Họa y đề
NỖI LO TRẦN THẾ

Cũng bởi vì con mụ "vít cồ"
Thân già chẳng biết chạy về mô
Bên Tàu đốt trụi không cần lỗ
Tại Mỹ vùi chôn phải đắp mồ
Chính phủ yêu cầu "ly" một chỗ
Dân mình tự chủ trữ đồ khô
Buồn thay thế sự sao hoài khổ
Những muốn trừ đi kẻ tội đồ.

18/4/20
Trai Dang Van
*****
QUYẾT TRIỆT HẠ LŨ CORONA
Mạnh mẽ từng phen trảm đám cồ
Không thì rũ rượi đến chừng mô
Ngày năng nhặt thả đầy trăm hố
Phút vẫn đào chôn tận mả mồ
Vãn lượt đìu hiu người há khổ
Xua giờ quạnh quẽ xác nào khô
Dềnh dang lục kiếm từ muôn chỗ
Sổng chúng dường ta lãnh tội đồ./.
———Gi🤣’———
*****
VẪN ĐÓ NIỀM ĐAU

Nhỏ xíu nào đâu phải Đại Cồ
Nhưng lòng bất nhẫn biết tìm mô
Trời Tây xác cũng chôn đầy hố
Biển bắc người đang dập kín mồ
Ngẫm cội gian trần manh sống khổ
Nghe miền thế tục cảnh đời khô
Ngồi đây chẳng biết giờ bao chỗ
Chết giữa vòng vây kẻ tội đồ/

NPP 18/04/2020
*****

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

KHÉP LÒNG

KHÉP LÒNG

(Thuận nghịch độc)

Thôi khép lại lòng chuyện vá khâu
Nợ duyên rời bỏ gối chăn sầu
Chồi non lá dập vùi sương trắng
Nụ héo cây chìm ngập nước sâu
Trôi nổi bến tình đêm nhạt rượu
Thở than chiều mộng lối trơn dầu
Nhồi mưa át nhạc buồn trăng gió
Môi đắng giọt đời cuộc bể dâu ./.

Đọc ngược:

Dâu bể cuộc đời giọt đắng môi !
Gió trăng buồn nhạc át mưa nhồi
Dầu trơn lối mộng chiều than thở
Rượu nhạt đêm tình bến nổi trôi
Sâu nước ngập chìm cây héo nụ
Trắng sương vùi dập lá non chồi
Sầu chăn gối bỏ rời duyên nợ
Khâu vá chuyện lòng lại khép thôi ./.

LCT 17/04/2020

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2020

NHẬP TÂM

NHẬP TÂM

Tự bữa bà Cô Vít hỏi nhà
Đêm nằm ảo giác chập chờn ma
Nhiều hôm lũ quái về nâng cửa
Có buổi bầy yêu lại dỡ xà
Vẻ mặt chai lỳ cha Vũ Hán
Thân hình kệch cỡm Cố Rồ Na
Từ Âu đến Mỹ đều thua trận
Nghĩa lý gì mi cụ tuổi già ./.

LCT 16/04/2020
BÀI HỌA :
*****
VẦN THƠ MA ÁM

Nhiều hôm lẩn trốn đợi trong nhà
Bởi dịch thơ này cũng ám ma
Một mớ đường thi toàn cõng quỷ
Mười câu lục bát thảy rên xà
Dân ngồi réo mãi "văc xì ịn" (vắc xin🤣)
Lão sợ kêu hoài "cổ rố na" (Co ro na🤣)
Khắp nẻo đường quê trùm lặng lẽ
Niềm lo há phải mỗi thân già.

Nguyễn Gia Khanh
*****
NHƯ LÀ BÓNG MA

Nhìn sương trắng rụng phía sau nhà
Quạnh quẽ mây vờn tựa bóng ma
Rượu rã nguyên bầu đêm kín cửa
Đời say mấy nỗi sáng bung xà
La đà ngọn gió đè thân liễu
Lẽo đẽo chân người đạp lá na
Lớp cỏ xanh bò quanh hố thẳm
Vầng trăng cuối tháng vẫn chưa già/

NPP 16/04/2020
*****
LŨ MA

Cầm chân buộc cẳng mãi trong nhà
Chẳng dám ra đường sợ lũ ma
Dịch rải tràn lan..gờm bẫy ná
Trùng lây rộng khắp..rủi cung xà
Nên chờ quá buổi bình yên đã
Sẽ đợi qua ngày... bất ổn na..!
Quét những loài ''cô" rời mọi ngả
Làm cho bọn "vít" rũ thân già.
16/4/2020.
*****
LIỆU NHÉ!

Này tên dịch* khốn - kẻ không nhà
Ẩn hiện đêm ngày giỡn bóng ma
Đã quậy phiền đau, bầy ác quỷ
Còn gieo rắc độc, lũ hung xà
Lan hoài bệnh tỏa dường đa cấp
Xich mãi cơn sầu tựa vỏ na
Liệu nhé! Hồn khôn thì ngả mũ
Bằng không một nhát chẳng nương già.

0432 H,16/4/2020
Thái Chung
*Covid -19

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2020

NHỮNG BÓNG MA THỜI COVID

NHỮNG BÓNG MA THỜI COVID


Những bóng ma buồn lẳng lặng đi
Nhìn nhau họ chẳng nói năng gì
Sầu hôm nhiễm bệnh người xa cách
Chán buổi chia lòng ngõ biệt ly
Cảnh nọ trần gian còn mấy bữa
Tình kia thế tục hỏi bao thì
Ta ngồi gặm nhấm niềm riêng cảm
Mọi nẻo quay vòng giống mẫu bi ./.

LCT 15/4/2020

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

CƠN ÁC MỘNG

CƠN ÁC MỘNG

Một cõi nhân tình quá khổ đau
Nhìn cơn ác mộng nhãn quan Tàu
Thiên đường bịt cửa ngừng lui tới
Lãnh hải dong thuyền đậu trước sau
Cảm thán lòng dân tràn đọng vũng
Sầu ta vận nước đổ trôi bàu
Manh đời đã vướng treo mành chỉ
Khốn cảnh con người ngược đãi nhau ./.

LCT 14/04/2020
BÀI HỌA :
*****
LŨ ÁC NHÂN

Nhân loài đã chịu quá nhiều đau
Tự thuở tràn "vi" nhãn mác Tàu
Chẳng nghĩ đây là tai họa cuối
Nên buồn đó cũng nghiệp đời sau
Dùng sinh học mới gieo đầy bão
Lấy nghĩa tình xưa đổ ngập bàu
Vẫn hiểu mưu này luôn chúng mộng
Bao triều đại ấy mãi hùa nhau ./.

Nguyễn Gia Khanh
*****
SỢ RỒI ĐÂY

Khi nhìn cõi thế nặng niềm đau
Vũ trụ nằm chung cả chuyến tàu
Họa đổ trên đầu hoang ngõ trước
Đêm tàn giữa hố lạnh vườn sau
Buồn cơn dịch chảy đen ngòm bãi
Tủi nỗi triều loang tím rịm bàu
Thống khổ cho loài đang giữ vận
Lo rằng cuộc chiến chẳng đồng nhau..!

NL14/04/2020
*****
CÒN GÌ CHO NHAU

Đêm ngồi vụn vỡ nhói lòng đau
Kỷ niệm đời như những chuyến tàu
Nát mảnh tim buồn treo ngõ trước
Tan vườn cỏ mượt nối bờ sau
Nhiều hôm lưỡng lự nhìn qua biển
Những buổi trầm ngâm ngó xuống bàu
Thấy ánh sao trời đang lịm tắt
Nghe tình đã hết chẳng còn nhau/

NPP 14/04/2020
*****
Thái Chung
HÚC NHAU

Sao đời lại phải hứng buồn đau
Quá đủ trò ma tụi Mỹ - Tàu
Giặc giã gây sầu bao thuở trước
Bong bòng* quấy tủi những thời sau
Hờn ai kẻ lại bày hung hãn
Giỗi ấy người cam tỏ bạu bàu
Cổ cưỡi lưng đè sao khốn vậy?
Tham bành trướng cả lũ gườm nhau.

0430 H,14/4/2020
*****
NGHĨ MÀ ĐAU

Bao người chết thảm nghĩ mà đau
Dịch nhiễm bùng ra ở xứ Tàu
Ủ bệnh dăm ngày tim rũ trước
Ươm mầm ít bữa phổi lìa sau
Phần thân gởi đốt rời bên vũng
Xác phận đành chôn bỏ chỗ bàu
Những tưởng âm thầm vong mấy mạng
Đâu ngờ lặng lẽ hết gần nhau.
14/4/2020.
*****
ĐÀNH THÔI

Bao ngày vất vưởng thật là đau
Nhiễm dịch đời than rước của Tàu
Xã hội đường vây ngừa cửa trước
Gia đình cổng khép chặn tường sau
Nên tàn sắc Bưởi bên ngoài ngõ
Để rũ màu Sen cạnh mé bầu
Giãn cách nghe chừng chưa bỏ được
Thôi thì lỡ hẹn ráng chờ nhau
Đinh Vĩnh Long
*****
TRÔNG ÁC MỘNG QUA MAU

Dương trần đã nhận lắm buồn đau
Bởi “vít” nguồn cơn tận gã tàu
Á thẩn thơ dồn xây những trại
Âu ròng rã lượng nới nhà sau
Cầu mong vạn khó nhanh dìm lỗ
Nguyện ước điều may vững khoả bàu
Dẫn cả sum vầy đan hạnh phúc
Cho người vẹn nghĩa thỏa lòng nhau./.
———Gi😋’———
*****
MÃI CHỜ NHAU

Em đành gánh khổ một mình đau
Hãy để người đi thuận chuyến tàu
Níu lọn mây về bên ngõ trước
Mơ ngày nắng lộng bến chiều sau
Vườn xưa quả mọng xanh đầy bãi
Bến cũ dòng khô nước cạn bàu
Quạnh quẽ canh trường ôm giối mỏng
Cô phòng Yến Phụng mãi chờ nhau

NKL 14 04 2020
*****
NGẪM MÀ ĐAU!

Trông người sống tệ ngẫm mà đau,
Cạn ráo lòng nhân rũ khởi Tàu!
Tởm lợm kinh hoàng gây nẫu tới,
Ghê hồn khủng khiếp tạo buồn sau!
Sầu bi trải rộng ra ngàn vũng,
Não nuột tràn lan đến tỉ bàu!
Khốn nỗi xem đời như sợi chỉ,
Tham tàn đố kỵ khử trừ nhau!!!

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

CHUYỆN BUỒN TÌNH YÊU

CHUYỆN BUỒN TÌNH YÊU


Mỗi bận nhìn em đóng cửa chờ
Anh về níu mộng để rồi mơ
Tình trăng cuối hạ nhồi lơ lửng
Sóng biển đầu thu vỗ phạc phờ
Chợt hiểu manh đời như khói loãng 
Nên rằng chén tửu gợi hồn lơ
Vi ai để chúng mình ly biệt
Ý nghĩa gi đây chuyện ảo mờ ./.

LCT 13/4/2020.

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

PHỐ NHỮNG NGÀY CÁCH LY

PHỐ NHỮNG NGÀY CÁCH LY

Những bóng ma đời lại bủa vây
Trần gian chẳng lẽ cứ như vầy
Trăng mùa hạ đỏ tàn trên lối
Gió biển đêm buồn đọng giữa mây
Cận cảnh trời quê màu trắng lũ
Kề khoang mộng cũ hố đen lầy
Nên tình đã khép ngoài song cửa
Để phố vô hồn rệu rã lây ./.

LCT 12/04/2020
BÀI HỌA :
*****
NỤ HÔN MÙA DỊCH

Thôn làng khắp nẻo dựng lều vây
Đã mấy ngày qua phải chịu vầy
Xuống chợ âm thầm trông bãi cỏ
Ra đường lặng lẽ ngó trời mây
Vì thương muốn ngỏ lo truyền bệnh
Bởi hám mò sang sợ cuỗm lầy
Bịt khẩu trang rồi hôn đếch nữa 🤣
Thôi đành cố nhịn khỏi phiền lây ./.

Nguyễn Gia Khanh
*****
NỖI SẦU VÂY

Mong cùng chén rượu giải sầu vây
Chẳng lẽ trần gian cứ mãi vầy
Mấy thuở đêm về hong ngọn gió
Bao lần sáng lại hứng làn mây
Rồi hôm cảnh dịch về thôn xóm
Lại bữa lòng dân tựa bãi lầy
Vẫn chỉ em ngôi bên gác lạnh
Trông ngoài phố cảm nỗi buồn lây/
NPP 12/04/2020
*****
KHOẢNG LẶNG>

Biên thùy khắp nẻo buộc rào vây
“Giãn cách” đời nên phải chịu vầy
Nhạn tủi âm thầm quên cõi gió
Sao buồn lặng lẽ bỏ miền mây
Kề thôn ả cũng rời nơi vũng
Cận bản nàng đang tách chỗ lầy
Những sáng cà phê giờ tạm nghỉ
Khi nhiều kẻ ngại đến rồi lây
Đinh Tuấn Minh.
*****
SẼ RA SAO NGÀY MAI

Lối đã đen ngồm dịch bủa vây
trần gian hứng chịu nỗi đau vầy
Im lìm ngõ vắng hờn con phố
Lặng lẽ quê buồn tủi áng mây
Cảnh sống như chìm trong trận lũ
Đời chôn tựa ủ giữa chân lầy
Dân tình sợ đến hồi than khổ
Sẽ phải chung phần hạn cuốn lây...!

NN12/04/2020
*****
THÌ THÔI

Thôi thì tránh dịch cổng đành vây
Khách xịn vào chơi cũng bỏ vầy
Bởi lũ vi trùng nương mạn gió
Do bầy tụ khuẩn náu vùng mây
Trời Âu kẻ chết ngàn nơi lũ
Đất Mỹ người toi vạn nẻo lầy
Giữa cảnh đường biên thì quá rộng
Không ngừa chắc hẳn dễ dàng lây
Đinh Vĩnh Long
*****
MONG CẦU

Đang mùa mắc dịch muội ngồi đây
Chẳng muốn thời gian khổ mãi vầy
Bó cẳng buồn hiu chờ vãn gió
Ôm đầu quạnh quẽ đợi tàn mây!😂
Dừa xiêm mấy chục không vơi bớt
Mía diệu vài ôm vẫn cứ đầy
Chúa Phật có thương xin độ tịnh
Ro na cô vít hãy ngừng lây!
*****
NGẠI ẢM ĐẠM CHOÀNG LÂY

Dương trần ảm đạm miết choàng vây
Phủ rộng tràn lan khắp ngõ vầy
Vất vưởng bên lề giăng vạn trũng
Lơ là giữa núi vịnh chòm mây
Hằng trương rộn rã cùng mưa gió
Vẫn quấn triền miên tận khoản lầy
Doạ dẫn sang người phiên hối hả
Trăm nhà cố thủ sợ bùng lây./.
———Gi😍’———
*****
NHẮN BẦY CÔ VÍT

Sao hoài dịch giã bủa cuồng vây
Khắp nẻo bi thương lụy mãi vầy?
Liệu thế đành hanh vùi đáy biển
Coi chừng rệu rã quẳng rừng mây
Tình nhân thỏa thích nào nên tội
Xã tắc bình yên phải chịu lầy
Bởi dỗi hờn ai đành chịu nhé
Ngưng lùa mối hận rải sầu lây.

0427 h, 12/4/2020
Thái Chung
*****
GIẶC TRÙNG VÂY
Chui lòn khắp cõi giặc trùng vây
Dịch nhiễm toàn dân khổ quá vầy...!
Giãn cách bao ngày tim tủi mộng
Chia lìa mấy bữa dạ hờn mây
Quỷ tặc lan tràn... băm "vít" dữ
Hồ lô nhốt giữ...diệt "vi" lầy
Ngăn bầy mãi đợi nhiều nơi mắc
Giết lũ luôn chờ cả họ lây...
12/4/2020.
*****
Dư Âm
DỊCH QUẦN VÂY!
Bao ngày dịch "Vít" đã quần vây,
Hỏi cớ làm sao lộng mãi vầy!?
Bữa lại ngang tàng chao cản lối,
Hôm về bướng bỉnh lượn chèn mây!
Đìu hiu cảnh sáng như tràn lũ,
Quạnh quẽ trời đêm giống phủ lầy!
Có lẽ tình nên dừng tại cửa,
Cho dần đẩy hết bệnh truyền lây!!!