VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY

CHO TÔI ĐƯỢC MỘT NGÀY


Bên chén rượu đêm ngồi trăn trở
Bến tục trần vạn thuở ganh đua
Con quan chẳng lẽ vô chùa
Còn quân áo vải hơn thua được gì

Đời một bãi sân si tội lỗi
Vó ngựa chiều dong ruổi bao năm
Chưa no bó gối lại nằm
Để tuồng tích nọ trăm năm giãi bày

Ta chẳng muốn tai bay họa gởi
Mặc trần đời lắm nỗi đua chen
Dốc mơ chỉ một ngọn đèn
Dòng sông đục nước đêm quen đảo bờ

Nhìn tảng đá trơ vơ tuế nguyệt
Tiếng tiêu sầu điểm xuyết hồn thơ
Trên non đỏ một ngọn cờ
Bóng người quân tử đêm mơ hiện về

Vừa nhắm mắt chưa mê lại tỉnh
Ngày chập chờn xó xỉnh hơi men
Chưa quên nỗi kiếp sang hèn
Đã cùng thế sự bôi đen mặt mày

Đời bạc bẽo xưa nay vẫn thế
Nước ngược dòng chẳng thể leo cao
Chen vai thử bước cẳng vào
Mới hay hơi hám lộng trào quanh mâm

Ngồi thở dốc lâm râm lại khấn
Cõi thiên đường chất vấn lòng nhau
Ơn trên phép Phật nhiệm màu
Cùng câu kinh Thánh trước sau răn đời

Ta vẫn chỉ một lời ao ước
Bến nợ đời mực thước cân đo
Xuôi tay thở một tiếng khò
Thành người thiên cổ âu lo nhọc lòng

Giọt nước mắt lưng tròng đã chảy
Nỗi ngậm ngùi mót máy lâu nay
Mong sao có được một ngày
Không hờn không giận không say không buồn

Mà chỉ có môi hôn đắm đuối
Để không còn tiếp nối cơn đau
Câu thơ hẳn sẽ đẹp màu
Vùng trời hoa mộng trước sau trọn tình ./.

LCT 06/06/2049
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BẾN TRẦN GIAN
Muôn nhơ nhớp cho đời lạnh trở
Chốn dương trần lỡ dở đường đua
Chiều nghe vọng tiếng chuông chùa
Ngồi tâm thiền nghĩ ganh đua hơn gì


Đường trần đắm vô tri muôn lỗi
Dẫu cho đời rửa gội ngàn năm
Vẫn vương vết bẩn trơ nằm
Ấy đâu lẽ phải tối tăm họ bày


Ta ngơ ngác cơn say đọa gởi
Cớ sao người chẳng cởi bon chen 
Thiêu thân chết dưới ánh đèn
Mà chui rúc mãi bùn ven mép bờ


Hồn đêm lạnh ngẩn ngơ bóng nguyệt
Ta đắng lòng chỉ tiếc vần thơ
Xót thương hết một ván cờ
Cõi trăm năm chạm xác xơ lối về


Đời hoang lạnh tái tê chợt tỉnh
Sau khi chìm trong bãi lên men
Chạnh đau một cõi ương hèn
Mà thêm thấm lệ sầu hoen ướt mày


Lòng canh cánh cơn say là thế
Muốn quên đời ngạo nghễ trèo cao
Bước chân xưa lỡ cuốn vào
Cuộc chơi đặt sẵn lời chào trọn mâm


Khi hoang bãi đăm đăm quỳ khấn
Mộng phù du ghép hận cùng nhau
Chỉ lem vết bẩn một mùa
Còn chăng hương khói ngả nâu để đời


Câu kinh nguyện chôn sầu mơ ước
Chốn dương trần mực thước nào đo
Cũng chung một cái cửa lò
Chui ra trăm thứ tàn tro bẩn lòng


Đêm tận thế cuốn dòng lửa chảy
Quét sạch nhơ vùng vẫy xưa nay
Chỉ là giấc mộng đêm ngày
Hàng trăm bãi ố vẫn gây chạnh buồn


Giữa vòng xoáy còn tuôn xắp đuối
Câu thơ buồn rong ruổi càng đau
Phải chi đây đó một mùa
Thì đâu đến nỗi nhìn đau úa tình..!


NL06 /06/2019
*****
CƠN MƯA LÒNG

Cơn mưa nhỏ bên bờ gió trở
Em bây giờ chẳng nỡ tranh đua
Chỉ mơ tiếng mõ sư chùa
Cùng câu niệm phật hơn thua sao đành

Người giả biệt quên manh chiếu cũ
Em vỗ về quá khứ bao năm
Đêm không yên mãi chẳng nằm
Câu thơ nét chữ xa xăm giải bày

Tình đã đứt thư say bỏ gởi
Em một mình chẳng nối đua chen
Đêm nay héo hắt ngọn đèn
Thấy đời cô lẻ leo men bến bờ

Thu vàng võ bơ vơ bóng nguyệt
Đông chưa về khiếm khuyết vần thơ
Gió chao nghiêng ngã cột cờ
Một mình trở giấc cơn mơ lại về

Sầu mãi kéo lê thê chưa tỉnh
Nghe khoang lòng chợt xỉn hơi men
Biết đâu kiếp mọn thân hèn
Mà sao lại nhớ rối ren mặt mày

Em vẫn đó nơi này trần thế
Mộng bình thường đâu dễ vươn cao
Giang tay đón lối mộng vào
Mà nghe nước mắt rơi trào bên mâm

Rồi cứ thế âm thầm vái khấn
Mong tình đời bớt giận hờn nhau
Giấc mơ luôn đẹp một màu
Chẳng còn ánh mắt thương đau giữa đời

Em cũng muốn một lời mơ ước
Chẳng phải cần mực thước cân đo
Đêm không nặng tiếng thở khò
Tâm hồn thoải mái đo so khổ lòng

Đời là vậy như dòng nước chảy
Con sông chiều vẫn mãi xưa nay
Trôi xuôi cứ thế mỗi ngày
Như dòng tâm sự chia tay nỗi buồn

Nghe tiếng nấc khi hồn đắm đuối
Để rồi buồn tận cuối cơn đau
Phố đêm một ngõ đèn màu
Chỉ mình em với đêm đau men tình/
NPP 06/06/2019
*****
Đối hoạ
CẢM XÚC CHIỀU HẠ

Chiều cuối hạ nghe làn gió trở
Bên kia đường đám nhỏ tranh đua
Xa xa vọng tiếng chuông chùa
Trời đang tắt nắng em chua chát gì

Tình vẫn biết đôi khi có lỗi
Ta đang còn bối rối bao năm
Đêm mơ cạn chén lại nằm
Còn ngày tháng cũ xa xăm chẳng bày

Vần thơ viết lâu nay chẳng gởi
Tấm thiệp hồng mãi đợi trăng chen
Đêm mơ với bóng ngọn đèn
Ngày tìm ảo giác hơi men cuối bờ

Dòng nước vẫn hoang sơ bóng nguyệt
Ai đang còn tha thiết dòng thơ
Bến xuân xanh một lá cờ
Đây miền gió núi giấc mơ chưa về

Ngày tháng lại mê mê tỉnh tỉnh
Ta một mình say xỉn bên men
Quên đi thế sự thấp hèn
Tình người bạc trắng hố đen tận mày

Ta cũng muốn xa bay cõi thế
Trốn dòng đời đủ kế siêu cao
Mon men lũ quỷ bước vào 
Đưa vòi bạch tuộc muốn cào nguyên mâm

Người thấy vậy thương tâm cúng khấn
Chén nợ đời khổ hận lòng nhau
Chẳng mơ chi phép nhiệm màu
Tại sao lại bỏ duyên nhau trên đời

Xin cho trọn bao lời nguyện ước
Tấm lòng vàng sau trước thôi đo
Đêm say giấc ngủ thở khò
Lại không thấp thỏm cơn no đói lòng

Giọt nước mắt khô dòng thôi chảy
Sẽ không còn khắc khoải xưa nay
Câu thơ nét chữ mỗi ngày
Đẹp như nỗi nhớ em hay biết buồn

Và cũng thế đêm hôn đắm đuối
Mãi mất dần mấy nỗi thương đau
Đêm trăng mộng trắng muôn màu
Một miền ký ức theo sau giọt tình ./.


LCT 06/06/2019

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019

CHƯA THỂ NGỒI YÊN

CHƯA THỂ NGỒI YÊN

(Thuận nghịch độc)

Thuận :
Đâu phải có rồi mãi phận yên
Ngẫm đau lòng hận mối ưu phiền
Dầu mưa cảnh khổ tình buông gót
Dãi nắng thân hèn nợ bỏ duyên
Dâu bể cuộc đời quên ý nguyện
Đá thau cùng chí phỉ câu nguyền
Đầu môi chuyện phiếm lời riêng cạn
Sâu lắng điệu buồn lại nhớ quên.

Nghịch :
Quên nhớ lại buồn điệu lắng sâu
Cạn riêng lời phiếm chuyện môi đầu
Nguyền câu phỉ chí cùng thau đá
Nguyện ý quên đời cuộc bể dâu
Duyên bỏ nợ hèn thân nắng dãi
Gót buông tình khổ cảnh mưa dầu
Phiền ưu mối hận lòng đau ngẫm
Yên phận mãi rồi có phải đâu ./.

LCT 05/06/2019

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2019

CHỒNG CHUNG

CHỒNG CHUNG

(Thuận nghịch độc)

Không biết hỏi đời cuộc nổi trôi *
Phận duyên sầu muộn trắng đêm rồi
Gồng thân níu mãi tình khơi rượu
Bám nợ quên hoài lệ ứa môi
Đông chạm tối buồn hoa nhớ mộng
Nắng tan chiều lạnh lá thương chồi
Chồng chung cứ lại ngồi thơ thẩn
Mong ước cạn lời nói vậy thôi *...

Nghịch :
Thôi vậy nói lời cạn ước mong
Thẩn thơ ngồi lại cứ chung chồng
Chồi thương lá lạnh chiều tan nắng
Mộng nhớ hoa buồn tối chạm đông
Môi ứa lệ hoài quên nợ bám
Rượu khơi tình mãi níu thân gồng
Rồi đêm trắng muộn sầu duyên phận
Trôi nổi cuộc đời hỏi biết không ./.

LCT 04/6//2019
(*) Lỗi đại vận

   

MƯA CHIỀU

MƯA CHIỀU


Xóm cũ mưa chiều nhỏ giọt rơi
Vườn cây ướt mộng rã hương đời
Sao chìm bến hạ tầm mây biển
Nguyệt bỏ đêm hồng đến ngõ khơi
Ửng vạt sương rừng loang rãnh nước
Mềm manh chiếu cỏ đậm chân trời
Thương người thiếu phụ tình tan vỡ
Những dạo đơn lòng nhớ chẳng vơi ./.

LCT 04/06/2019
BÀI HỌA :
*****
Loan Nguyen
 ĐÊM LẶNG LẼ
Đêm chìm lạnh lẽo gió buồn rơi
Góc phố đìu hiu bãi cuộc đời
Lũ trẻ đơn lòng hiên rướm lệ
Ông già tủi phận bến nhìn khợi
Chìm sau mặt biển vầng trăng mộng
Lịm giữa hồn ta ánh mặt trời
Cuộc sống muôn màu trôi hỗn độn
Em ngồi níu mãi ngọn sầu vơi/
NPP 04/06/2019
*****
Hữu Thiên 
MƯA QUA LỐI CŨ
Mưa về lối cũ chạnh sầu rơi
Lỡ cuộc tình đau cả kiếp đời
Cuốn nẻo thu vàng em đã nhặt
Trôi ghềnh hạ biết kẻ vừa khơi
Thời gian ngả lạnh theo triền sóng
Kỷ niệm tàn phai vỡ cuối trời
Lệ cũng hoen tròng như hết chảy
Nhưng ngàn nỗi nhớ chẳng hề vơi..!
NL04/06/2019
*****
Đinh Vĩnh Long
 GIÃ BẠN
Sân trường xác phượng não nề rơi
Bỗng thấy sầu giăng nhuộm nẻo đời
Kẻ mãi âu sầu bên nắng gợi
Ta hoài nức nở cạnh chiều khơi
Tình yêu vẫn đó xanh màu biển
Kỷ niệm còn đây sẫm sắc trời
Giã biệt ngày xuân buồn phủ lối 
Chia lìa tuổi ngọc nhớ nào vơi
*****
Dư Âm 
NỖI SẦU VƠI!
Bên thềm cánh phượng lững lờ rơi,
Giữa hạ chiều mưa thấm nẻo đời!
Nguyệt thẫn thờ buông trùm chốn biển,
Mây vần vũ lộng khắp miền khơi!
Nhìn ra lũ nhạn vây triền nước,
Ngó lại đàn chim sải vũng trời!
Chạnh cảm manh tình đang nát vỡ,
Mong đừng vướng bận...nỗi sầu vơi!!!
*****
Thái Chung 
LÚC NÀO VƠI
Đêm nằm cứ nghĩ tưởng mình rơi
Tủi kiếp trầm luân bĩ cực đời
Sớm nổi khuya chìm bên bãi lộng
Đông vùi hạ cuốn giữa trùng khơi
Đà hay lộc phúc vì ân Tổ
Vẫn hiểu tình duyên tại ý Trời
Chạnh hỏi ưu phiền sao quấn mãi
Đau lòng nẫu phận lúc nào vơi?
Sài Gòn, 04/6/2019
Thái Chung
Nguyễn Kim Oanhh 
ĐỜI CÔ PHỤ
Đêm vò võ gối lệ hoài rơi
Cuộn giữa sầu bi lịm mảnh đời
Xót cảnh đơn phòng duyên há trỗi
Thương chiều bóng lẻ ái nào khơi
Như thuyền mất lái trong ngày bão 
Tựa áng phù vân thiếu gió trời
Khắc khoải từng canh hồn não nuột 
Tim tràn nỗi nhớ chẳng hề vơi
*****


PHƯƠNG XA

Ta ngồi đếm những giọt sầu rơi
Giữa vạt mù u khuất nẻo đời 
Nhớ thuở vai kề khung nhạc trỗi
Thương chiều biển hát cuộc tình khơi 
Thời gian mệt mỏi vùi ngang giấc
Khoảnh khắc buồn đau lõa dọc trời 
Mộng cũ bây giờ theo gió thoảng 
Nhưng ngày hẹn ấy chẳng hề vơi.

4/6/2019
Tg:Nguyên Như(LND)

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2019

MỘNG ƯỚP HOA

MỘNG ƯỚP HOA

(Thuận nghịch độc)

Thuận :
Mây khói nhuộm chiều biển vắng xa
Gối đêm tình muộn bến dương tà
Gầy sương bóng đượm hồn xuân chớm
Nhạt mép môi hồng tuổi dáng pha
Vây sóng hãm thành nghiêng gió lộng
Níu thơ tìm mộng nối trăng ngà
Lầy chân dấu đọng sầu giăng lối
Ngây dại nỗi lòng chuyện bướm hoa ...

Nghịch :
Hoa bướm chuyên lòng nỗi dại ngây
Lối giăng sầu đọng dấu chân lầy
Ngà trăng ướp mộng tìm thơ níu
Lộng gió nghiêng thành hãm sóng vây
Pha dáng tuổi hồng môi mép nhạt
Chớm xuân hồn đượm bóng sương gầy
Tà dương bến muộn tình đêm gối
Xa vắng biển chiều nhuộm khói mây ./.

LCT 03/06/2019
BÀI HOẠ :
*****
MỘNG HỒN THỤC NỮ
(Thuận - nghịch độc )

Mây chiều tím nhuộm bóng người xa
Nữ thục lồng mai, mảnh nguyệt tà
Gầy guộc liễu sương mành trúc động
Thẫn thờ đêm lệ giọt lòng pha
Vây sầu buổi vỡ duyên tần tấn
Chuốc tủi niềm say thuở ngọc ngà
Lầy ngập bước chân dìu lữ khách
Ngây hồn mộng cũ cảnh tàn hoa.

Đọc ngược:

Hoa tàn cảnh cũ mộng hồn ngây
Khách lữ dìu chân bước ngập lầy
Ngà ngọc thuở say niềm tủi chuốc
Tấn tần duyên vỡ buổi sầu vây
Pha lòng giọt lệ đêm thờ thẫn
Động trúc mành sương liễu guộc gầy
Tà nguyệt mảnh mai, lồng thục nữ
Xa người bóng nhuộm tím chiều mây.

Nguyễn Gia Khanh
(Bình đầu)
*****
LỖI HẸN

Đâu rồi buổi hẹn mãi lìa xa
Vẫn cảnh đìu hiu sóng gợn tà
Phận đã tan dần trong nắng nhạt
Duyên vừa rã bởi bóng chiều pha
Nằm nghe nỗi nhớ vàng như nghệ
Ngủ thấy niềm mơ trắng tựa ngà
Mỗi độ trăng tàn bên vũng nước
Em chờ lối mộng nở ngàn hoa/

NPP 03/06/2019
*****
BẾN CHIỀU PHAI SẮC
Thuận nghịch độc

...........Thuận..........

Mây lồng bóng quyện bến mờ xa
Gió lộng chiều khua sóng nhẹ tà
Gầy guộc tháng năm tình cảnh úa
Ngẩn ngơ sương khói mộng đời pha
Vây hồn để lối tràn đêm lạnh
Ghép chữ tìm thơ trải nắng Ngà
Lầy ướt lệ rơi sầu cuộc rã
Ngây người mãi đợi đón chờ hoa..

..........Nghịch.......

Hoa chờ đón đợi mãi người ngây
Rã cuộc sầu rơi lệ ướt lầy
Ngà nắng trải thơ tìm chữ ghép
Lạnh đêm tràn lối để hồn vây
Pha đời mộng khói sương ngơ ngẩn 
Úa cảnh tình năm tháng guộc gầy 
Tà nhẹ sóng khua chiều lộng gió
Xa mờ bến quyện bống lồng mây..!

NL03 06/2019
*****
Đối hoạ cùng anh Nguyễn Gia Khanh và đệ Hữu Thiên
NGÕ ÚA MÀU MÂY
(Thuận nghịch độc )

Thuận :
Mây úa ngõ chiều nhớ bạn xa
Sóng chao thuyền đợi bến trăng tà
Gầy vai mảnh tóc cài suơng trắng
Lạnh gót chân hài dạo nắng pha
Vây bủa cuộc đời bên dáng ngọc
Khát khao dòng rượu kế thân ngà
Lầy môi thuở nọ ngày ong bướm
Ngây bóng lụa hồng tuổi gấm hoa....

Nghịch :
Hoa gấm tuổi hồng lụa bóng ngây
Bướm ong ngày nọ thuở môi lầy
Ngà thân kế rượu tình khao khát
Ngọc dáng bên đời cuộc bủa vây
Pha nắng dạo hài chân gót lạnh
Trắng sương cài tóc mảnh vai gầy
Tà trăng bến đợi thuyền chao sóng
Xa bạn nhớ chiều ngõ úa mây ./.

LCT 04/06/2019
*****


HÁI TRỘM HOA
Mây gió dỗi hờn kẻ cách xa
Mộng đêm từng gặp lão ma tà
Gầy trăng cảnh nhạt lòng đau chớm
Nặng tửu đêm nhòe lệ xót pha
Vây lưới ngõ vào ta trách Ngọc
Bủa chông đường lại tớ than Ngà
Lầy vương chịu ráng đành theo lối
Ngây ngất dạ vì trộm hái hoa

Hoa hái trộm vì dạ ngất ngây
Lối theo đành ráng chịu vương lầy
Ngà than tớ lại đường chông bủa
Ngọc trách ta vào ngõ lưới vây
Pha xót lệ nhòe đêm tửu nặng
Chớm đau lòng nhạt cảnh trăng gầy
Tà ma lão gặp từng đêm mộng


Xa cách kẻ hờn dỗi gió mây
*****
BÀI HỌA:

LẠI NHỚ CHIỀU XA
(Thuận - nghịch độc)

Thuận:
Mây vờn buổi lại nhớ chiều xa
Bến biệt thuyền xuôi trải nắng tà
Gầy nguyệt võng chao vờn nhạn đuổi
Vắng thềm sương bủa giỡn mù pha
Vây người trí quẫn do tình bạc
Giục kẻ lòng đau bởi nghĩa ngà
Lầy lội mãi đâu do bậu luyến
Ngây đời rã đám tủi nhàu hoa.
Nghịch:
Hoa nhàu tủi đám rã đời ngây
Luyến bậu do đâu mãi lội lầy
Ngà nghĩa bởi đau lòng kẻ giục
Bạc tình do quẫn trí người vây 
Pha mù giỡn bủa sương thềm vắng
Đuổi nhạn vờn chao võng nguyệt gầy
Tà nắng trải xuôi thuyền biệt bến
Xa chiều nhớ lại buổi vờn mây.

Sài Gòn, 04/6/2019

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019

QUẲNG GÁNH THỜI GIAN

QUẲNG GÁNH THỜI GIAN


Vườn khuya trở mộng ánh trăng chìm
Những giọt mưa buồn lối cỏ im
Sóng vỡ bờ xuôi cuồn cuộn chảy
Hồn neo bến ngược ngả nghiêng tìm
Thương chiều lửa dội lùa cơn khói
Hận bữa mây càn đuổi bóng chim
Bỏ gánh đời trôi đầu ngõ lặng
Đành thôi cứ mặc bão giông dìm ./.

LCT 02/06/2019
BÀI HOẠ :
*****
CAM LÒNG

Để lỡ nằm trong bến mộng chìm
Ta cùng chén tửu lặng ngồi im
Buồn trang kỷ niệm dần đi trốn
Giận khoảnh thời gian mãi hết tìm
Bến tủi không chờ vin ngọn liễu
Đêm hờn chẳng đợi níu hình chim
Ờ thôi gác vợi ngày mê mải 
Hãy để hoàng hôn khép lạnh dìm..!

NN02/06/2019
*****
THÔI ĐÀNH
Chẳng rõ vì sao giấc mộng chìm
Đâu ngờ khát vọng cũng đành im
Tình trôi giữa biển người không kiếm
Ái dạt đầu non lão bỏ tìm
Dỗi cảnh mây lồng che dáng nguyệt
Thương chiều gió quyện phủ hình chim 
Đời như hạt cát nằm ven bãi
Đã phải ghìm thân chịu sóng dìm
*****
Dư Âm
HOÀI MONG...!
Gió thoảng trời đêm vẫn lịm chìm,
Con thuyền vượt sóng lững lờ im!
Giờ đây đứng dõi dòng xuôi chảy,
Bữa ấy ngồi trông nhỏ ngược tìm!
Chạnh ngỡ làng xưa còn phủ khói,
Hay là bản cũ hết sà chim!
Hoài mong nẻo ái luôn bình lặng,
Để kiếp đời không bị bão dìm!!!
*****

BÀI HỌA:

NỠ MẢI DÌM
(Họa hoán vận)

Gặng hỏi đời sao mãi trốn tìm
Canh trường lệ ngấn giả nằm im
Cho hồn lạc lối vào mơ trỗi
Để phách dò đêm ngỡ mộng chìm
Những tưởng trời xoay vần số phận
Đâu ngờ khói bủa mịt đường chim 
Đành cam ước nguyện vùi trong biển
Gánh nặng hàn vi nỡ mải dìm?

Sài Gòn, 02/6/2019
Thái Chung
*****
GIẤC MƠ ĐÊM

Mãi nhớ người xa dấu lệ chìm
Đôi dòng kỷ niệm đã nằm im
Vầng trăng phố cũ không còn đợi
Ngọn gió miền xa khỏi phải tìm
Cõi mộng không là âm của thánh
Thiên đường cũng chẳng tiếng loài chim
Thì em có lẽ nào ngây dại
Để giấc mơ đêm cứ mãi dìm/

NPP 02/06 2019
*****
Bài đối hoạ

CHẾT CẢ NIỀM MƠ

Hoàng hôn lá rụng cảnh mưa chìm
Khoảng vắng con đường vẫn lặng im
Bến cũ thuyền xa người mỏi đợi
Đường xưa phố lạ kẻ mong tìm
Quên chiều hạ mãn đùa ong bướm
Đợi buổi thu về vỡ tiếng chim
Những nốt đàn ngân từ bệ cửa
Dường như cũng chết thuở đông dìm ./.

LCT 02/06/2019
*****

LẶNG LẼ
Gió cuộn mây loang bóng nguyệt chìm
Ngồi nhìn cuộc thế lặng đêm im
Trang lòng kỷ niệm hoài xuôi chảy
Tấc dạ thời gian mãi ngược tìm
Kỷ niệm còn đây thương dặm cá
Thời gian mãi đó nhớ tình chim
Tình thâm nặng nghĩa sầu chan chứa
Lặng lẽ thu đông mộng ước dìm
Hương Thềm Mây 
GM.Nguyễn Đình Diệm 3.5.2019

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2019

GIẤC MƠ CỦA ĐÁ

GIẤC MƠ CỦA ĐÁ


Sông chiều nắng hạ trải vàng mơ
Những buổi hoàng hôn khói lịm mờ
Hẻm lạnh chân về vương mẫu tóc
Quê nghèo ngõ lại níu dòng tơ
Nhìn trăng giữa bến dìu sương ngủ
Thấy nhạn đầu mây dõi biển chờ
Cội đá muôn đời ôm tuổi cũ
Mong ngày lớn dậy để làm thơ ./.

LCT 31/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
ĐẾM GIỌT THỜI GIAN

Tuổi đã sang ngày hết mộng mơ
Buồn trông kỷ niệm cuối xa mờ
Em ngồi nhớ lại chiều vương nắng
Nó chỉ mong tìm bữa dệt tơ
Vẫn đó bài ca vừa nhẹ ngủ
Còn kia dáng hạ đã say chờ
Đêm hờn dỗi trách vườn trăng lạnh
Vội úa nên nhòa những mảng thơ..!

NL31/05/2016
*****
GIẤC MỘNG PHÙ DU

Cứ mỗi chiều về lại ước mơ
Vườn hoa chẳng bị khói giăng mờ
Hiên buồn có kẻ ngồi hong tóc
Phố cũ không người đợi kết tơ
Lỡ gởi hồn đêm vào bến hẹn
Đành trao lối mộng giữa trăng chờ
Hương lòng mãi ướp tinh thi lữ
Giấc điệp muôn đời đẹp giống thơ/
NPP 31/05/2019
*****
Dư Âm
DUYÊN TÀN ...!
Đã hiểu duyên tàn khó mộng mơ,
Vì nay nẻo hạnh khá lu mờ!
Không còn mãi đẹp bên làn tóc,
Cũng chẳng luôn bền cạnh múi tơ!
Những dạo u buồn đêm hết ngủ,
Nhiều hôm não nuột buổi thôi chờ!
Ân tình khắc khoải ngờ như cũ,
Hụt hẫng nên người cứ thẩn thơ!!!
*****
MỘNG LIÊU TRAI

Một áng thu vàng lộng suối mơ 
Hoàng hôn rải nắng giữa sương mờ 
Êm đềm vũ điệu lan bờ sóng
Nhã nhặn cung đàn lặng tiếng tơ
Có phải chàng Ngưu vò võ đợi 
Và chăng Chức Nữ ủ ê chờ
Ngàn năm sỏi đá đau lòng vậy
  Tháng Bảy Ngâu về họa khúc thơ.

Hạ Phương Lê 
31/5/2019
*****

MỘNG ƯỚC ĐƠN SƠ 

Cõi tạm ta bà chẳng dám mơ
Phù du cũng tựa áng mây mờ
Vì sao dỗi bạn lời thêu gió 
Có phải chê người chữ dệt tơ ...??
Cửa trước vô thường luôn vẫn đợi
Nhà sau cát bụi mãi đang chờ
Ươm mầm đạo đức lành hoa quả
Để dạ an bình rãnh viết thơ ...
*****
Đối hoạ cùng Mai Tuyên

VUI THƠ
(Nđt-ltvt-ntvv)

Vui buồn cũng thế hổng thèm mơ
Nét chữ hờn duyên chảy mập mờ
Cũng chẳng tu hành không kết nhợ
Đâu còn khổ hạnh muốn nhồi tơ
Đường thi đục nghĩa nào ai đón
Lục bát tròn câu vẫn kẻ chờ
Hiểu ý mong rằng không giận dữ
Xin người hãy sạch mấy vần thơ ./.

LCT 31/05/2019
*****
Mai Tuyên bài hoạ 2
HẾT GIẬN ANH

Em buồn chẳng muốn mộng và mơ
Cũng bởi vì anh quá mập mờ
Thạch Hãn chờ chê làm đứt nhợ 
Mai Tuyền khóc hận để chìm tơ ...
Làng phây chẳng biết còn ai đỡ 
Ngõ mạng nào hay mấy kẻ chờ
Đã hiểu đời ta là bụi cát 
Thôi giờ hết giận trỗi nguồn thơ ....
*****
Đối hoạ 2 cùng Mai Tuyên
GIẢI TRÍ MÀ THÔI
(Nđt-ltvt-ntvv)

Nghĩ chẳng vui gì lại nói mơ
Đường thi họ viết kiểu lu mờ
Duyên miền ảo kéo như nùi nhợ
Nợ cõi trần banh giống giỏ tơ
Mở ngõ ngồi trông nhiều bạn đến
Cài then sẽ thấy chả ai chờ
Nơi này giãi trí nào đâu phải
Lúa gạo kim tiền giữa khổ thơ ./.

LCT 31/05/2019
*****

BÀI HỌA của Chung Thái

ĐÁ VẪN CÒN MƠ
(Họa đảo vận - Nđt, Ltvt, Ntvv)

Đá lại nao lòng bởi hão thơ
Ngày đêm khắc khoải nỗi trông chờ 
Niềm mong tựa thể còng se cát
Nỗi ước như là nhện thả tơ 
Lụi kiếp đành cam nhìn biển nẫu
Tàn duyên phải chịu ngắm trăng mờ.
Do vì phận héo còn vương bủa
Để mộng dai đùa những giấc mơ.

Sài Gòn, 31/5/2019
Thái Chung
*****
LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ
Những tưởng chung tình dệt ước mơ
Nào hay núi mộng phủ sương mờ
Hờn phen bão giật làm bung tóc
Dỗi bận mưa dồn để rối tơ
Nhạn bỏ bờ sông chiều vẫn ngóng
Thuyền quên bến bãi tối luôn chờ
Hồn như tượng đá neo thềm biển
Dạ tủi đâu còn nghĩ đến thơ
*****
ỐM

Ốm mãi tan dần những ước mơ
Nằm lâu mắt ướt lệ hoen mờ
Người trơ chẳng mộng hoa cài tóc
Xác rũ không thèm nhện kết tơ
Chửa tối y gà đà lách ngủ 
Vừa trưa giống lợn cứ măm chờ
Ngồi ăn cả buổi giành thêm sức 
Khỏi hóng luôn bè bạn lẫn thơ

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2019

THI HẬN

THI HẬN


Vần thơ chén rượu rủ nhau nằm
Chẳng lẽ ta ngồi nuốt hận căm
Giận kẻ phàm phu sờ sẫm gáy
Hờn quân tục tử vuốt ve cằm
Gia tài của mẹ bầy gian giữ
Lễ trí con người bọn quỷ chăm
Kéo cửa nhìn vô toàn những chuột
Lòng đau bỗng muốn mượn dao bằm ./.

LCT 29/05/2019
BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
THỨ CHẾT BẰM
Chắc sẽ rồi đây chẳng được nằm
Khi còn nghĩ chuyện để hờn căm
Bầy con thiếu nợ đành khô của 
Lũ cẩu đòi xơi đến rụi cằm
Phải tội thân già cong sức giữ
Nên buồn số mọn bể mình chăm
Nhiều đêm chạnh tủi lòng cay đắng 
Giận lã buồng gan chỉ muốn bằm..!
NL29/05/2019
*****
Dư Âm
BUỒN LO...!
Những buổi buồn lo lại muốn nằm,
Trong lòng trỗi dậy đủ hờn căm!
Hoài khinh bọn tiểu nhân sờ gáy,
Mãi tởm loài man rợ vuốt cằm!
Tráo trở vì tham tiền độc giữ,
Đê hèn tại hám của mình chăm!
Giờ đây quá thể trông bầy chuột,
Sớm muộn rồi ta cũng phải bằm!!!
*****
Loan Nguyen
GIẬN CÁ CHÉM THỚT
Lặng lẽ đầu sân mảnh lá nằm
Nghe triền gió rụng giữa mùa căm
Tình xa vạn thuở còn xanh mắt
Nghĩa vắng ngàn thu đã lạnh cằm
Nghĩ đến đau lòng thôi khỏi giữ
Suy rồi khổ trí chẳng cần chăm
Nhiều hôm trước cửa nhìn mây rụng
Giận quá đành đem thớt mãi bằm
NPP 29 /05/2019
*****
Thái Chung

CHẲNG THIẾT BẰM
Biển nhuốm tàn trăng lặng lẽ nằm
Bên thềm nuốt hận xả thù căm
Đành thanh thản sống đừng ghi dạ
Chớ nạng nề suy khỏi trễ cằm
Đạo nghĩa phù gia luôn mải nhớ
Ân tình phụng tổ mãi còn chăm
Dù cho sói cọp còn khuynh đảo
Vẫn nặng lòng trung chẳng 
thiết bằm.
Sài Gòn, 29/5/2019
Thái Chung 
*****
Đinh Vĩnh Long
UẤT HẬN
Giận đứa phàm phu lão phải nằm
Khi đời ứ đọng nỗi hờn căm
Nhìn qua những tưởng đang phùng má
Đảo tới hình như đã bạnh cầm
Xót tại nhân tình không thể giữ
Đau vì vợ bé chẳng còn chăm
Dao mài sắc lẹm gương đầu ngõ
Nếu gặp thằng kia hẳn sẽ bằm
*****
Hạ Phương Lê
ĐỪNG LO

Chỉ thấy còng queo chén tửu nằm 
Thơ buồn khúc khuỷu nỗi hờn căm 
Nào đâu có kẻ gian sờ má 
Chẳng thể người ngay nhẹ vuốt cằm 
Của quý bao đời do mẹ giữ 
Sinh phần một thuở bởi bà chăm
Đừng lo vách mỏng chui chuột cống 
Chớ sợ rèm thưa lọt gió bằm.
Hạ Phương Lê
29/5/2019.
*****
BÀI ĐỐI HỌA :

NỖI ĐAU MUÔN ĐỜI
Lòng đau thế sự chẳng yên nằm
Ngõ gió đêm luồn hẻm lạnh căm
Lại kẻ cuồng ngôn làm đãng trí
Còn tên loạn ngữ nói vênh cằm
Quê nhà mẹ yếu nào lo giữ
Xứ sở cha già lại bỏ chăm
Mảnh đất phèn xưa cằn cỗi vậy 
Giờ chia chác cũng khổ tâm bằm ./.
LCT 29/05/2019
*****


NGHIỆP ĐEO 

Mỏi mệt nhiều khi cũng muốn nằm 
Buông lòng bỏ hết những hờn căm 
Hoàng hôn ngắm biển se se tóc 
Tối muộn xem phim vuốt vuốt cằm 
Ruộng trước dạo này mong được bón 
Sau vườn bữa nọ muốn lần chăm 
Mà thơ với rượu luôn hoài réo 
Để vợ vào ra cứ lẫm bằm .

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

ĐÊM LẠC LOÀI

ĐÊM LẠC LOÀI


Mãi nổi chìm như sóng lạc loài
Đêm choàng cổ tự có gì oai
Quần đôi miếng nhuộm màu loang lổ
Lụa mỗi tà chen cảnh sóng soài
Gối những canh sầu bên hẻm lạnh
Ôm từng buổi mộng cuối chiều phai
Hồn thơ đọng giữa vườn hoa lá
Để gió mùa giăng quạnh quẽ hoài ./.

LCT 27/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
TRÒ ĐỜI

Cùng ăn thứ gạo đẻ trăm loài
Nói kiểu nhân từ vẫn thị oai
Giữa chợ em còn khao cẳng ướm 
Đầu hiên hắn vẫn chạm tay soài
Cho miền hạ giới tình trơ mỏng
Để chốn thiên đường nghĩa lạnh phai
Giận cảnh bề tôi ngồi hốt bã
Mà ông sướng miệng xả ra hoài..!

NL27/05/2019
*****
CHUNG LOÀI
Bầu ơi bí rợ cũng chung loài
Vẫn chịu leo giàn bởi muốn oai 
Tại gió từng hôm cành duỗi thẳng
Vì sương những buổi lá vươn soài
Hoa vàng bướm lượn nhiều nên rũ
Nhụy đỏ ong vờn lắm đã phai
Chỉ biết dâng đời trong lặng lẽ
Rồi khô héo vội khổ thân hoài
*****

CHỚ ĐỂ
(Họa đảo vận)

Rằng ta, bạn hữu khác chi loài
Cũng chỉ dân tèo rất kị oai
Buổi nọ bà quan hành tớ mãi
Ngày kia ổng sếp rượt anh hoài
Tham tiền đạo nghĩa đà xô bỏ
Hám của ân tình mãi nhạt phai
Chạnh nghĩ sao người say mải thế
Quyền danh chớ để ngã thân soài.

Sài Gòn, 27/5/2019
Thái Chung
*****
VẪN GIỐNG NHAU

Vì ta với họ vốn chung loài
Chẳng cậy sang giàu để thị oai
Những dạo đầy cơm nhìn chị ngã
Nhiều hôm cạn túi thấy anh soài
Thương người mỗi tối nằm hiên lạnh
Xót bạn bao mùa ngủ gác phai
Nếm trải đời đau nhìn phận hẫm
Lòng ta cũng chạnh nỗi u hoài/

NPP 27/05/2019
*****
BỞI GIÓ MÙA GIĂNG

Bởi gió mùa giăng lạnh lẽo hoài
Nên bờ giậu thắm dễ tàn phai
Hiên nhà gọi én chiều ngơ ngẩn
Cánh cổng chờ anh dáng miệt mài
Vẫn lối yêu này buông giọng khẽ
Sao đường mộng ấy tỏ mình oai
Làm duyên vụn vỡ sầu trăm mối
Trở gót lang thang bước lạc loài.
*****
Dư Âm
THỨ VÔ L0ÀI!!!
Từng nghe bị chửi thứ vô loài,
Những dạng ngông cuồng cứ tưởng oai!
Áo rịt sưa người trông rõ lổ,
Quần treo sát bụng dõi phơi soài!
Như chừng thể loã môi nào lạnh,
Hoặc ngỡ thân truồng mắt chẳng phai!
Trụi lủi hơn hàng cây rũ lá,
Hèn chi nhẫn nhục ghé thăm hoài!!!
*****

NỖI U HOÀI
(Họa xuất vận)

Mình ta gặm nhấm nỗi u hoài
Bởi chút ân tình đã nhạt phai
Nẫu cảnh vườn yêu tàn nụ thắm
Buồn cơn gió thổi chạnh đêm dài
Mơ màng nghĩa hết đời sao nhạt
Hụt hẫng duyên lìa sắc chẳng oai
Giấu mảnh sầu riêng hồn nặng trĩu
Thầm như giọt nắng tỏa muôn loài

Dat Nguyen
*****
XÓT CẢNH THIÊN TAI
Oblivion
***

Trời ơi hãy xót cảnh nhân loài
Chớ để ôn thần họ diễu oai
Lợn mới đầy cân nằm ngã chổng
Gà chưa đủ thịt chết lăn soài
Mưa dầm đã ngập lên giường chiếu
Lũ quét đang tràn ở đập phai
Của mót nhiều năm giờ nhẵn sạch
Tùng theo trận bão kiếp trâu hoài.

Oblivion Thach
*****
Bài đối hoạ
CÙNG CHUNG SỐ PHẬN

Vốn dĩ cùng chung một chủng loài
Cơ trời họ bỗng biến thành oai
Nhìn ta mạch máu dần xơ vữa
Nghĩ nó bàn chân trở xuội soài
Thảm não trên bàn cây viết nhạt
Âu sầu dưới kệ mấy dòng phai
Còn đây chén rượu đời chưa thử
Tự bữa nhìn em cảm thán hoài ./.

LCT 27/05/2019