VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

BẾN THIÊN THAI

BẾN THIÊN THAI


Chỉ muốn rời xa cõi nợ trần
Đêm làm ngọn gió trỗi lời ngân
Chiều trên đỉnh núi nhìn mây lộng
Tối giữa trùng khơi vọng biển ngần
Hận lũ gian thần gieo thống khổ
Căm bầy ác quỷ nhận hồng ân
Nhiều hôm chợp mắt hồn lơ đãng
Nghĩ đến ngày ra cửa mộ phần ./.

LCT 23/5/2019
BÀI HOẠ :
*****

SỐNG ĐẸP
(GC-NV)

Người ta sớm muộn cũng lìa trần
Phải sống chan hoà nghĩa nhẹ ngân
Mãi sáng ngời tâm thì đỏ vận
Tình do đủ phước sẽ trong ngần 
Mưu bồi tiếp nữa lo gìn phận
Chữ học xong rồi biết trả ân
Cõi tạm nương nhờ ko nên lấn
Về sau chánh quả đẹp muôn phần.

Minh Quân
*****
BƯỚC LỠ

Đời ta lỡ vướng cõi phong trần
Cũng phải vui cùng ngọn gió ngân
Sớm dẫn hồn thơ vào nắng nhạt
Chiều ru ngọn sóng tới mây ngần
Cho dù bão táp tình không hận
Dẫu có mưa chìm mộng đủ ân
Vững chí vì nhau lòng rộng mở
Thì sao nói chuyên ước riêng phần/

NPP 23/05/2019
*****
KHÁT VỌNG...XANH.
Hoài vương những nợ ở dương trần
Giục mãi không hoàn ả cứ ngân
Để phận bơ phờ trong nắng sẫm
Làm thân rũ rượi dưới trăng ngần
Tiền vơi chẳng nghĩ mùa duyên ái
Bạc hết đâu màng cảnh nghĩa ân
Đã muốn cùng ai rời nẻo tạm
Rồi mong cõi lạc ấm muôn phần
*****

NÀO MONG THOÁT TỤC

Mà sao phải giã sớm dương trần
Bản nhạc ân tình vẫn thoáng ngân
Cõi Thánh răn đời hay tuyệt đỉnh
Bồng Lai dưỡng cảnh đẹp vô ngần
Đừng căm phận hẩm quên trời đất
Chớ hận duyên tàn bỏ nghĩa ân
Nặng bởi trầm luân vò tâm mãi
Nào mong thoát tục đã chia phần.

Sài Gòn, 23/5/2019
Thái Chung
*****
XIN HUYNH

Hà chi muốn bỏ lại bên trần
Chỉ sáu mươi mùa hạ khẽ ngân
Mạch chữ còn mong ngày chín đỏ
Vần thơ vẫn đợi buổi xanh ngần
Say tình chục ả ru đường ái
Thắm dạ đôi nàng thả ngõ ân
Nghĩ chẳng ai bằng lo sớm vậy
Đừng đi tụi nói sẽ chia phần..!

NL23/05/2019
*****
KHUÔN MẶT THỨ HAI

Từ khi bỏ mặc chốn dương trần
Chẳng thiết tha gì cõi dục ngân
Dẫu chuyện tình vương liền mấy nẻo
Mà hương tóc cuộn đã bao ngần
Kia người rạng rỡ vun nồng ái
Đó kẻ im lìm giũ sạch ân
Gặm những buồn đau cùng xót tủi
Rồi xa cuộc sống nghĩ chi phần.

23/5/2019
Tg: Nguyên Như( LND)
*****
ÂU CŨNG DUYÊN TRẦN

Từ bi hỷ xả chốn dương trần
Cõi lạc khi về tiếng nhẹ ngân
Ý bạn tham sân còn nỗi khổ
Tâm ta bớt hận tựa trăng ngần
Trông rằm tỏa sáng bên đường Phật
Để phúc khai hồng giữa nẻo ân
Bến giác muôn bờ ai muốn đậu
Là duyên sẵn có mãi dư phần.
*****
Dư Âm
CÒN KHÔNG!?
Còn không vướng nợ cõi gian trần,
Để mối duyên đời mãi vọng ngân?
Những buổi đi về nghe gió lộng,
Nhiều hôm trở lại thấy trăng ngần!
Mong từng lối mộng nhanh dừng khổ,
Ước mỗi manh tình lẹ thoả ân!
Khẩn nguyện sau này ngưng phí lãng,
Và thêm phấn khởi mấy trăm phần!!!
*****
VỆT SÁNG CUỐI CÙNG

Còn ai nữa để níu dương trần
Chẳng muốn nghe lời lũ mọt ngân
Buổi giữa bờ sông nhìn bọt trắng
Chiều trên mỏm đá dõi sương ngần
Thương vì vận lỡ muôn tâm ý
Xót bởi cơ lầm vạn nghĩa ân
Những giọt mưa về xua mảnh nắng
Cầu mong sẽ được ước riêng phần

Củu Long Giang. 23/5/2019
*****
Trần Tòng
THỎA MÃN

Đành thôi tới buổi cũng xa trần
Để tiếng chuông chùa sẽ vọng ngân
Cõi thượng về trên chờ gió lộng
Thiền môn đến cửa đợi hương ngần
Xua bầy lục súc sao làm khổ
Biến lũ vô đồ tại hủy ân
Hạnh phúc giờ đây là thỏa mãn
Niềm vui đã toại cả trăm phần. 
23/5/2019.
*****
Bài đối hoạ
NGÀY BUỒN

Nghĩ đến ngày xa cảnh tục trần
Em ngồi khóc cạnh bản đàn ngân
Lòng đau chẳng thiết vầng trăng đẹp 
Mộng khổ nào mơ bãi đá ngần
Kỷ niệm quay về nhưng hết nghĩa
Khung trời ở lại chỉ còn ân
Nhìn quanh lệ đẫm cay tròng mắt
Cuối ngõ hoàng hôn lạnh cửu phần ./.

LCT 23/5/2019

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2019

TRỞ MỘNG

TRỞ MỘNG


Quê nhà vắng mãi lạnh hồn hoang
Những buổi chiều mưa gối mộng choàng
Nhớ cảnh xưa sầu mây hạ vỡ
Thương vườn cũ đọng khói chiều loang
Vòng tay của mẹ niềm đau gánh
Cuộc lữ đời cha núi khổ quàng
Chỉ bát cơm nghèo không dễ được
Khi thuyền rẽ bến chẳng đầy khoang ./.

LCT 21/05/2019

BÀI HOẠ :
*****
HOANG CÀNG THÊM PHẾ

Tính lại bao mùa đã bỏ hoang 
Vườn xưa rậm cỏ lối xanh choàng
Mương tràn đục nước cần tay vỡ
Bãi ngập đen dòng mỏi bóng loang
Bởi lão bên nhà không mộng phát
Vì anh cạnh ngõ chẳng mơ quàng
Đâu còn mấy kẻ vui hào hiệp 
Giận cảnh phơi bè trống rỗng khoang..!

NL21/05/2019
*****

BÀI HỌA:
NHỚ LẠI
Nhớ lại ngôi nhà nẻo cũ hoang
Buồn tênh lạnh lẽo gió mưa choàng
Bên thềm lũ trẻ cơn thèm khát
Cạnh bãi thân gầy bóng đổ loang
Vẫn nguyện đông về thêm áo phủ
Còn mong lễ đến có khăn quàng
Ơn trời bão tố đừng gây nữa
Để mãi con thuyền cá ngập khoang.

Sài Gòn, 21/5/2019
Thái Chung
*****
NỬA HỒN THƯƠNG ĐAU

Những đám mưa tràn lạnh bến hoang
Đường xưa lối cũ sánh vai choàng
Hiên chiều thuở nọ nhìn mây lướt
Hẻm tối năm nào đợi nắng loang
Lại thấy buồn khi mùa lá rụng
Rồi mơ dạo ấy cảnh sương quàng
Bây giờ ngõ quạnh tình xưa vắng
Ước nguyện nay còn đọng dưới khoang/

NPP 21/05/2019
*****
MỘT MÌNH
Lối cũ ta về bị bỏ hoang
Đường kia vắng vẻ giữa sương choàng
Bên thềm nắng nhạt như vừa trải 
Cạnh sảnh mây vàng cũng mới loang 
Lặng lẽ thương ngày ân ái phủ 
Đìu hiu nhớ cảnh nghĩa duyên quàng
Hờn ai chẳng đợi cùng chung bước
Dỗi kẻ không chờ đến một khoang
*****
Dư Âm
MONG RỒI ĐƯỢC ..!
Mệt mỏi trông vời giữa chốn hoang,
Đầu canh nẻo quạnh bóng trăng choàng!
Bên đồi gió lộng hoa đào vỡ,
Cạnh bãi mây vờn dải sóng loang!
Những buổi vô mùa trông chị gánh,
Nhiều hôm cuối vụ dõi anh quàng!
Đêm ngày vất vả mong rồi được,
Thoả mãn vô chừng lúa ngập khoang!!!
*****
NGÕ HOANG

Chợt để tâm hồn khép ngõ hoang
Buồng tim lạnh lẽo quấn khăn choàng
Ân tình ví thể bờ bong vỡ
Nghĩa mộng như là sóng trải loang
Bởi tại làm sao đành mãi gánh 
Vì bao cớ sự nỡ luôn quàng 
Con thuyền buổi ấy do sờn mạn 
Lái gỗ bây giờ phải cột khoang. 
22/5/2019.
*****
LỐI MÒN KỈ NIỆM
Oblivion
***

Bậu bỏ đi rồi lối cũ hoang
Chiều rơi chạnh nhớ thuở vai choàng
Trên đường lá đổ sương mờ quyện
Giữa hẻm mưa luồn khí lạnh loang
Điểm hẹn xe tàn êm chỗ lái
Nàng ôm má ngả chặt tay quàng
Nhưng rồi biến cuộc, đời chia ngã
Xót để tim này trĩu nặng khoang.

Oblivion Thach

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2019

XA ÁNH MẶT TRỜI

XA ÁNH MẶT TRỜI


Sẽ phải rời xa ánh mặt trời
Buông ngày tháng cũ một làn hơi
Nghìn thu chẳng tiếc bờ trăng mộng
Vạn kỷ nào mơ bãi sóng đời
Trút bỏ danh hèn không cội rễ
Chôn vùi kiếp mọn ở trùng khơi
Từ đây giữa bến trần dâu bể
Chỉ có vần thơ mãi tặng người ./.

LCT 19/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
Dư Âm
CHỈ ƯỚC...!
Tàn xuân rọi nắng đỏ quanh trời,
Đứng lại đôi lần thở rã hơi!
Vẫn nhớ bao ngày luôn ủ mộng,
Nào quên lắm dạo mãi ươm đời!
Cho dù cách biệt miền xa thẳm,
Hoặc dẫu xa lìa chốn biển khơi!
Chỉ ước duyên tình không rạn vỡ,
Dòng thơ lắng đọng ở bên người!!!
*****
Hữu Thiên
LỠ CUỘC

Rồi đây có lẽ phải xa người
mộng chết lâu rồi chẳng dễ khơi
Hãy để xem là do phận số
Còn như nghĩ tại bởi duyên đời
Buông dòng nhật ký vừa trơ lũ
Bỏ áng thơ tình đã rụi hơi
Cứ nhẹ nhàng cho rằng nghĩa mỏng
Nào ai dám đổ tại ông trời..!

NL18/05/2019
*****
Trần Tòng
ẢO MỘNG

Còn mơ níu được những sao trời
Ảo mộng chưa thành bỗng hết hơi
Dẫu hiểu tầng cao dành vạn kiếp
Dù ôm cõi hạ đến muôn đời
Thân này hẹn gởi hoài không tiễn
Xác nọ mong gìn mãi chẳng khơi
Nặng gánh trần gian đầy nỗi khổ
Oằn vai số phận.. vẫn nên người. 
19/5/2019.
*****
Loan Nguyen
CHỈ MỘT MÌNH 

Mình ta lặng lẽ đếm sao trời
Những bước chân mòn trĩu nặng hơi
Cảnh cũ đìu hiu đầu bến mộng
Đường xưa vắng vẻ cuối hiên đời
Đôi lời thuở ấy sầu trăng nước
Vạn ý bay giờ thả biển khơi
Vẫn biết rằng xa rời kỷ niệm
Mà em vẫn mãi ngóng trông người/
NPP 19/05/2019
*****
Chung Thái

CÒN CHI

Rồi ai cũng trả đất theo trời 
Cõi tục xa dần chẳng tốn hơi
Thổn thức tình xưa ngùi nghĩa đạo
Trầm ngâm cảnh cũ xót ân đời
Danh hèn đạp bỏ theo làn gió
Tước mọn chôn vùi giữa biển khơi
Lợi hám tiền vun tình ảo hão
Còn chi tiếng đẹp để cho người.

Vũng Tàu, 19/5/ 2019
Thái Chung
*****
Duy Anh

SẦU THẾ NHÂN

Ngồi ôm ảo vọng cuối chân trời
Nửa kiếp phong trần đã hụt hơi
Muốn bỏ niềm đau tình cõi tục
Tìm quên nỗi khổ bến sông đời
Ân nồng cũng mặc theo chiều gió
Nghĩa nhạt âu đành đắm bể khơi
Lặng lẽ nhìn trăng vàng bóng đổ
Lời yêu đứt đoạn chẳng trao người.

Anh Duy
*****
Oblivion Thach
MAI PHẢI XA NGƯỜI
Oblivion
***
Làm dâu xứ lạ ở phương trời
Buộc xóa phai tình hẳn sẽ hơi...
Cố lãng ngày xưa hòng ổn phận
Đành quên chuyện cũ nhốt yên đời
Cha già mẹ yếu nhờ anh dưỡng
Trũng lúa mương trầu gởi bạn khơi
Chỉ hận trời cao lòng nỡ ghét
Mà em lỗi hẹn phải xa người.
Oblivion Thach
*****
Bài đối hoạ 
CẢM NGHĨ

Có bữa đèn nhang lạy cổng trời
Mong rằng giấc ngủ được dài hơi
Hồn thơ chớ phải vùi men rượu
Ngõ mộng rằng không xén tuổi đời
Lặng lẽ mơ chiều mây lướt biển
Âm thầm đợi buổi sóng vờn khơi
Rồi khi ngọn gió tàn sau bãi
Chẳng thiếu niềm vui giữa mọi người ./.

LCT 19/05/2019

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019

KHƯỚC TỪ

KHƯỚC TỪ


Một kiếp trèo non cũng đủ rồi
Nay thần cúi lạy phải từ thôi
Đầu hôm chén rượu đèo trăng giỡn
Giữa buổi vần thơ níu mộng ngồi
Sóng cõi thiên hà đang chuyển động
Mây miền hạ giới sẽ ngừng trôi
Còn ta muợn thói đời tiêu khiển
Chẳng bận lòng chi lũ háu mồi ./.

LCT 17/05/2019
(Bình đầu)
BÀI HỌA :
*****
Loan Nguyen
ĐÊM ĐỢI CHỜ
Chờ nhau cũng đã trắng đêm rồi
Mấy chữ thơ tình lãng mạn thôi
Cửa trước cài then nào bạn ghé
Phòng trong khóa chốt chỉ em ngồi
Nghe mùa sóng biển dồn chao động
Thấy cảnh mây trời cuộn nổi trôi
Buổi tối vườn hoa vàng giỡn gió
Mà thương lắm bởi tiếng cu mồi/
NPP 17/05 /2019
*****
Thái Chung
CẢ NGHĨ
(Họa đảo vận)
Ngoài kia bĩ cực dốc ai ngồi
Vọng thái lai về ngỡ khổ trôi
Chén tửu hòa mây cùng cõi tục
Vần thơ gửi bạn với hoa mồi
Dù cho bể có thành dâu nữa
Hãy để tâm nhìn hướng Phật thôi
Cả nghĩ sầu thêm nhàu tạng phủ
Rèm buông dưỡng sức nghỉ cho rồi.
Sài Gòn, 17/5/2019
Thái Chung 
*****
Dinh Tuan Minh
NÓI CÙNG AI
Trần ai giữa cuộc thấy quen rồi
Khổ cực đeo hoài cũng thế thôi
Kẻ lại cười chê thề vẫn đứng
Người sang bỡn cợt quyết không ngồi
Dù nơi hạ thế mơ vừa dạt
Dẫu nẻo dương trần mộng mới trôi
Lặng lẽ tìm vui cùng chén tửu
Nào ganh với bọn chỉ ham mồi
*****
Hữu Thiên
CẠN NIỀN TIN
Niềm tin đã chết tự lâu rồi
Kẻ muốn chia lìa cũng chịu thôi 
Khiến để âu sầu đêm lũ cuộn
Làm cho lặng lẽ bóng ta ngồi
Tình như bến đục đâu cần giữ
Nghĩa tựa trăng mờ cứ bỏ trôi
Giận ánh hoàng hôn tàn giữa buổi
Đời ui..! chẳng khác phận chim mồi..!
NL17/05/2019
*****
Củu Long Giang
CẢM ĐÀNH 
Đời nay sướng khổ cũng va rồi
Phải lúc thăng trầm cũng chịu thôi
Hũ rượu lăn tròn ra ngẩn đứng
Bài văn viết dở lại đơ ngồi
Âm thầm giữa buổi vầng mây nổi
Lặng lẽ trong chiều mảnh nắng trôi
Thiết nghĩ đâu còn mơ mông nữa
Đành mang gác lại cảnh ham mồi.
Củu Long Giang. 17/5/2019

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019

VẾT MÒN THỜI GIAN

 VẾT MÒN THỜI GIAN


Em về nắng rụng ở đầu sân
Chỉ tiếc thời gian đã cạn dần
Chén tửu âm mòn không dễ vọng
Đêm tình sóng lặng chẳng buồn ngân
Nhiều hôm bỏ ngắm vườn trăng cũ
Những buổi ngồi mơ lệch suối ngần
Mộng giữa đôi bờ quay ảo giác
Nên đời lại mãi níu bàn chân ./.

LCT 15/05/2019
BÀI HOẠ :
*****

ĐÊM THU NHỚ
Vàng thu giỡn gió xạc xào sân
Tựa cửa nhìn trăng tỏ lộ dần
Nhớ ngập người xưa tình mãi vọng
Thương tràn lối cũ nghĩa hoài ngân
Bồi hồi mái lá mùi hương cũ
Hiu hắt vườn quê sắc bưởi ngần
Tiếng vạc lạnh lùng sương rơi lá
Còn trong tưởng vọng những lời chân.
Hương Thềm Mây – GM nguyễn đình Diệm
15.5.2019
*****
SỢI NẮNG RỜI...

Sợi nắng đan rời ở giữa sân
Hoàng hôn chuẩn bị tối len dần
Nghe chiều khắc khoải buồn tâm vọng 
Ngẫm dáng bơ phờ khổ dạ ngân
Quạnh quẽ phần côi đời phải trắng
Đìu hiu phận hẩm kiếp đâu ngần
Do tình bữa nọ chùn tay lỏng
Chắc nghĩa bây giờ mỏi cạnh chân. 
15/5/2019.
*****
BÊN CHIỀU 
Nắng nhạt theo về phủ ngõ sân 
Hoàng hôn rực rỡ sắp phai dần 
Lời ca điệu ví không còn tỏa
Tiếng nhạc câu hò cũng chẳng ngân
Những tưởng người luôn chờ hạc trắng
Nào hay kẻ đã ngóng trăng ngần
Nên đời lạc lõng như chiều úa
Để mãi bơ phờ lạnh bước chân
*****
GÁNH HÀNG RONG

Vệt nắng trưa hè thả ngõ sân
Nhìn quanh thấy chợ cũng thưa dần
Trong lều nhạc sống vừa thôi vọng
Quãng ngọn ve sầu chửa hết ngân
Lặng lẽ mơ về hôm sáng tỏ
Trầm ngâm nghĩ đến cảnh trong ngần
Bên thềm chậu cúc nhiều bông nở
Chạnh nghĩ khi đời mỏi bước chân.

Củu Long Giang. 15/5/2019
*****
CHIẾC LÁ

Chiếc lá bay vèo rụng giữa sân
Thềm vương sợi khói loãng tan dần
Sông chiều rộn rã lời mưa hát
Lối hạ im lìm tiếng gió ngân
Trắc ẩn nhìn mây luồn núi nhạt
Trầm tư thấy mộng kéo sương ngần
Con đò lẳng lặng trườn leo sóng
Cạnh bến ai về thả bước chân/

NPP 15/05/2019
*****
Dư Âm
MỎI GÓT CHÂN!
Đứng đợi ai về ở giữa sân,
Chiều nghiêng vệt nắng đỏ vơi dần!
Trên làng cũng ngớt hồi chuông vọng,
Dưới bản thôi bùng đợt mõ ngân!
Chạnh thấy khoang lòng vương cảnh cũ,
Và trông cõi dạ vướng trăng ngần!
Ơ hờ giấc mộng đêm tàn rã,
Quạnh quẽ u buồn mỏi gót chân!!!
*****
CHIỀU
Lặng lẽ em ngồi ở góc sân
Buồn theo cảnh nắng rụng rơi dần
Hoài thương xóm giữa đàn thôi vọng
Mãi tủi thôn ngoài nhị hết ngân
Dỗi kẻ vừa quên bờ suối bạc
Hờn ai đã bỏ bến sông ngần
Cho tình quạnh quẽ bên chiều đổ
Để nghĩa bơ phờ lạnh gót chân
*****
Bài đối hoạ 
DẤU CHÂN CHIỀU

Tan chiều khói lượn ở bìa sân
Mảnh nắng hoàng hôn đã nhạt dần
Những tiếng chuông chùa xa vọng đổ
Đôi làn sóng biển muộn tràn ngân
Hồn quê lịm giữa màu trăng úa
Mộng cũ chìm trong chén tửu ngần
Chán bởi duyên trần như gỗ mục
Sao mình chẳng mượn bến dừng chân ./.

LCT 15/05/2019
*****
Tòng Trần
TỪNG BƯỚC THẦM...
Bài đối họa.

Nắng tỏa tia vàng lượn chỗ sân
Bờ tre cạnh xóm cũng đen dần
Tâm hồn lữ khách đầy âm vọng
Cõi dạ cô nàng đủ tiếng ngân
Lịm ánh chiều phai tình phủ nõn 
Chìm khuôn buổi nhạt nghĩa tan ngần
Cho hồn chợt đắng sầu hoang hoải
Để bước lê dài rũ rượi chân.
*****

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2019

TRẮC ẨN

TRẮC ẨN


Canh tàn cảnh vắng mỗi mình ta
Giữa chốn phù vân mộng hải hà
Rượu vẫn nguyên bầu duyên đủ bến
Thơ còn nửa gánh nợ đầy xa
 Sầu đêm mãi ngắm màn sương bạc
 Tủi phận ngồi trông trũng nước ngà
Bếp lửa xông mùi hôi cặn bã
 Quanh hè trắc ẩn nguyệt buồn hoa  ./.

LCT 13/05/2019
BÀI HOẠ :
*****
CHỈ MỖI TA

Ngắm vạn sao trời chỉ mỗi ta
Vầng trăng tỏa sáng giữa ngân hà
Êm đềm thưởng lãm dù ngăn cách
Lặng lẽ mơ nhìn bởi quá xa
Hỏi khoảng tầng cao sầu gió bạc
Tìm trong cõi hạc tủi canh ngà 
Ân tình thuở ấy gây buồn bã
Nghĩa nợ bây giờ khổ kiếp hoa. 
13/5/2019.
*****
BÓNG ĐÊM

Vãn cảnh đêm buồn chỉ có ta
Thềm trăng gợn sóng bến ngân hà
Thương bờ gối mộng chiều thu vắng
Nhớ biển ru đời buổi hạ xa
Mãi đẹp vần thơ tờ giấy mỏng
Hoài xinh nét chữ cánh tay ngà
Bây giờ giữa cuộc đời giông tố
Lạc lõng em về một bóng hoa/

NPP 13/05/2019
*****
Dư Âm
QUẠNH QUẼ!
Quạnh quẽ đêm về chỉ có ta,
Thầm trông nguyệt chiếu dải ngân hà!
Bao lần tửu cạn nơi đầu bến,
Những bận mâm tàn ở chốn xa!
Khắc khoải ngày qua sầu não bạc,
Lần khân buổi lại nẫu mi ngà!
Bây giờ vẻ mặt hay buồn bã,
Rã rượi như chừng nước đẩy hoa!!!
*****
MÀN ĐÊM

Lặng ngắm sao trời chỉ mỗi ta
Màn đêm đặc quánh dải ngân hà
Côn trùng rả rích kêu ngoài ruộng
Mảng khói âm thầm cuộn giữa xa
Níu cảnh buồn vương màu nhũ bạc
Dìu đêm lạnh phủ sắc sương ngà
Bên nhà nước thải trôi thành vũng
Liễu rủ quanh thềm gió đợi hoa.

Củu Long Giang. 13/5/2019
*****
BƯỚC NGOẶT
Bình đầu

Lặng lẽ hiên chiều chỉ bóng ta
Đời thêm ruỗng nát tựa khoai hà 
Khi tình lạnh với làn mây trở
Lúc nghĩa phai cùng vạt cỏ xa
Bữa ấy ân tràn say cảnh mộng
Chiều nay rượu đẫm tủi trăng ngà
Thôi thì gửi lại khung trời nhớ
Để lãng quên dần một kiếp hoa..!

NL13/05/2019
*****
MEN TÌNH 
Lặng lẽ hiên buồn chỉ mỗi ta
Nhìn sao lấp lánh dãi ngân hà 
Hiu sầu gió chuyển khung trời vắng 
Hắt tủi mây vờn ánh nguyệt xa 
Cảnh vẫy cầu duyên đùa dáng ngọc 
Đời xoay mảnh ái giỡn thân ngà 
Do tình viễn vọng dâng trào mắt 
Bấc guộc canh tàn vỡ nát hoa

Nguyễn phượng
*****
ÁC MỘNG
Oblivion
***

Giấc mộng đêm rồi chỉ mỗi ta
Dường như mắc kẹt ở thiên hà
Trong thời quỷ lộng đầy gian trá
Giữa vận ma hành đủ xấu xa
Chỏ mõm nhe hàm dương vuốt bạc
Thèm xơi muốn ngoạm diễu nanh ngà
Co giò chạy miết tìm nơi ẩn
Lạc phải vô rừng lắm những hoa.

Oblivion Thach
*****
TRỞ LẠI VÙNG CAO
Giữ đất canh trời bổn phận ta
Rồi ngăn lũ giặc lấn sơn hà
Ngày ven lãnh địa hoài cay đắng
Thuở cạnh biên thùy mãi xót xa
Kỷ niệm gìm cong vòng kính lão
Thời gian bẻ vẹo tấm thân ngà
Bây giờ xã tắc cùng châu thổ
Đã tỏa bên đời vạn sắc hoa

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2019

MẮT CHIỀU

MẮT CHIỀU


Sân chiều giọt nắng vỡ làm đôi
Rượu dẫn hồn ta quẩn trí rồi
Mối hận muôn đời nay cũng bỏ
Manh tình vạn kiếp phải đành thôi
Sầu trăng để bóng chìm sau bão
Tưởng mộng dìu đêm rớt giữa đồi
Những tiếng thơ buồn chao khoảng lặng
Quay nhìn tóc đã bạc màu vôi  ./.

LCT 11/05/2019

BÀI HỌA:

VÔ THƯỜNG

Bởi trận phong cuồng vẫn có đôi
Trầm luân một thuở sắp qua rồi 
Dương trần dẫu luyến nào ôm được
Cõi Phật đâu chờ phải đến thôi
Mối hận hồi nao vùi giữa biển
Đường duyên buổi ấy lạc trên đồi
Luân thường đạo lý đành vương mãi
Nặng gánh ân tình nỡ bỏ vôi?

Sài Gòn, 11/5/2019
Thái Chung
*****

NHẸ BUÔNG

Biết cuộc ân tàn đã xẻ đôi
Hồn như lú lẫn tự đây rồi
Em hờn gót rẽ thôi đành bỏ
Nghĩa lánh đêm chờ buộc để trôi
Tủi lúc trăng nhòa rơi cạnh lũ
Buồn khi nắng nhạt rũ ven đồi
Manh đời phủ bám màu tro bụi
Chạnh hiểu duyên này ngã trắng vôi..!

NL11/05/2019
*****

MỘNG ÚA

Lỡ cuộc duyên trần vỡ mộng đôi
Vần thơ huyễn ảo những đêm rồi
Câu chờ chẳng dễ nào mong bỏ
Chữ nhớ không hề lại muốn thôi
Gối mảnh hồn hoang nhìn ngọn sóng
Choàng cơn gió lạnh ngắm nương đồi
Đôi dòng lệ nếm mùi cay đắng
Nghĩ bến nhân tình bạc trắng vôi/
NPP/11/05/2019
*****

MỐI TÌNH SI

Cứ ngỡ duyên mình sẽ kết đôi
Ngờ đâu rẽ lối biệt ly rồi
Thềm ân tiếng hẹn huynh còn giữ 
Bể ái câu thề muội nỡ thôi
Góp nhặt duyên mờ đem thả biển
Về gom ảnh cũ bỏ lên đồi 
Si tình thuở ấy sầu chưa hết 
Suối ngọc phai màu trắng tựa vôi .

Tân Hưng 11/5/2019 
*****

HOÀNG HÔN TRƯỚC CỬA

Giọt nắng sau hè đã bẻ đôi
Hoàng hôn trước cửa cũng nghiêng rồi
Nhưng mà nợ ái hoài chưa bỏ
Ấy vậy ân tình mãi chẳng thôi
Hỏi sắc giờ đây đời mộng bão
Nhìn dung bữa nọ kiếp mơ đồi
Duyên chờ khắc khoải ngày im lặng
Nghĩa ước âm thầm buổi đọng vôi. 
11/5/2019.
*****

ƯỚC VỌNG...!
Ước vọng năm nào đã lẻ đôi,
Đường duyên thắm đượm cũng phai rồi!
Ân tình dạo ấy như ruồng bỏ,
Nghĩa ái bây giờ chỉ vậy thôi!
Có thuở đau nhừ sau trận bão,
Nhiều khi rượi rã trước khu đồi!
U sầu lắm bữa đành thinh lặng,
Những tưởng ơ hờ tóc bạc vôi!!!
*****

ĐÊM CUỐI

Phận lỡ ta đành chẳng sánh đôi
Người mang nguyện ước bỏ đi rồi
Xem dòng ái loãng tim buồn vậy
Níu mảnh duyên hờ dạ nẫu thôi
Nghĩa lạc đường mơ chìm đáy bể
Tình say nẻo mộng chết bên đồi
Ôm cầm bậu nỡ sang thuyền khác
Để vạn câu thề mãi hóa vôi.

Anh Duy
*****

MUỘN MÀNG

Thuở cũ ta mình ghép một đôi
Thời mơ mộng ấy đã qua rồi
Do hờn dạ tối tình quăng bỏ
Bởi giận đen hồn nghĩa ném thôi
Ngõ lạnh đìu hiu dường hỏm núi
Nhà hoang vắng vẻ tựa sâu đồi
Thơ buồn viết vội chiều thu loãng
Lặng lẽ nom trời xám tưởng vôi.

Củu Long Giang. 11/5/2019


*****

CHUYỆN LÒNG (7)
Oblivion
***

Gánh của ân tình mục gãy đôi
Người chung chiếu mộng ngoảnh đi rồi
Ta gìn kỉ niệm yêu còn trỗi
Họ bỏ gia đình luyến đã thôi
Cũng khẩn hương nguyền theo một lối
Và xin lễ hứa vượt muôn đồi
Nhưng lòng dạ đó giờ thay đổi
Bởi vấy kim tiền nghĩa tựa vôi.

Oblivion Thach
*****
ĐOẠN DỨT LÒNG ĐAU.

Vẫn biết duyên mình hỏng đẹp đôi
Thì nên giải quyết gọn cho rồi
Ân tình dạo ấy còn chi nữa
Đạo nghĩa bây giờ phải thế thôi
Giữ lại bài thơ tàn đỉnh núi
Kèm theo bản nhạc rớt chân đồi
Chôn vùi nỗi nhớ đau thầm lặng
Bạc bẽo hương đời chẳng khác vôi.

Thúy Hằng (359)12/05/2019.
*****
Đối hoạ :
LẠC LOÀI

Con thuyền rẽ sóng xẻ dòng đôi
Nửa bến hoàng hôn đã lịm rồi
Cuối bãi ai ngồi hai kẻ vậy
Trên bờ nhỏ đứng một mình thôi
Tìm trong sợi nắng màu hoa biển 
Lục giữa màn đêm mảng gió đồi
Chuỗi mộng bao mùa nay đã chết
Canh đời bạc bẽo giống lằn vôi ./.

LCT 11/05/2019