VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2018

GÓC TRỜI KỶ NIỆM

GÓC TRỜI KỶ NIỆM


Thương vùng kỷ niệm nhớ ngày xưa
Nhạt buổi hoàng hôn rũ bóng dừa
Dẫu nắng chưa hồng mây buổi muộn
Nhưng tình mãi đượm gió chiều thưa
Vườn xuân đủ sắc lòng em cạn
Nẻo mộng đầy hương nghĩa nó thừa
Chốn cũ bao mùa sương lạnh phủ
Nghe sầu quạnh quẽ đắng lòng chưa ?

LCT 16/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Dư Âm
ĐÀNH XA NẺO HẸN...!!!
Bỏ lại ân nồng giữa bến xưa,
Đành xa nẻo hẹn dưới thân dừa!
Bao lần gót mỏi ai về muộn,
Mỗi bận chân nhừ kẻ đến thưa!?
Khắc khoải buồn vương tình đã cạn,
Trầm ngâm tủi vướng nghĩa đang thừa!?
Canh tàn bóng nguyệt sương mờ phủ,
Quạnh quẽ đơn phòng đắng dạ chưa!!!???
*****
Bich Tran Ba
CHỐN CŨ 

Chốn cũ mơ về những buổi xưa 
Chiều loang nắng dội gốc cây dừa 
Thời gian góp lại đầu xuân mỏng 
Kỷ niệm đan về cuối rặng thưa 
Mãi nhớ người sang tình đáp trả 
Hoài mong bạn đến dạ đong thừa 
Cho lòng nếm trải đời mơ mộng 
Hỏi có ai chờ liệu biết chưa ?
Bich Tran Ba 
*****
Đinh Vĩnh Long
CHIỀU MƯA BAY
Giã biệt cô nàng ở chốn xưa
Đành xa cảnh đẹp dưới nương dừa
Ngày thương kỷ niệm trong chiều vắng
Buổi nhớ ân tình giữa nguyệt thưa
Để Tết về thăm sầu phận rũ
Rồi xuân đến gặp tủi duyên mờ
Từng cơn gió lạnh tràn qua ngõ…
Bé vội theo chồng đã khổ chưa ?
*****

CHỐN CŨ
Kỷ niệm xa rồi quãng bến xưa,
Từng đêm vẫn đợi gốc cây dừa
Thương chiều lỡ hẹn bên triền vắng
Xót buổi quên thề cạnh bãi thưa
Vẫn đó duyên nồng không để cạn 
Còn đây nghĩa đượm chẳng cho thừa
Qua rồi những bận hồn xao xuyến
Chốn cũ bây giờ được ổn chưa?
CLG 16/7/2018
*****

KẺ CÔ ĐỘC

Tĩnh mịch đêm buồn trước biển xưa
Lòng vương vấn mãi chuyện dư thừa
Ân tình trải thắm êm chiều muộn
Kỉ niệm khơi nồng ấm quãng thưa
Nhớ những lời yêu ngoài ruộng cải
Quàng bao nỗi hận phía nương dừa
Đơn hình thỏa mộng riêng làn sóng
Lặng hỏi xem trời giết đã chưa ?

Lê Ngọc Dũng
*****

KỶ NIỆM XƯA 
Ôn từng kỷ niệm của ngày xưa
Cái thuở mình yêu chẳng nói thừa 
Buổi nọ ong vờn trong nắng sớm 
Hôm rồi bướm lượn giữa chiều thưa
Cùng ôm ước vọng đừng cho thiếu 
Vẫn ủ niềm tin phải để thừa 
Thả mảnh tình mơ vào sắc tím 
Đôi lòng tự hỏi mộng đầy chưa 
Nguyễn phượng

Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018

THU XÓT XA BAY

THU XÓT XA BAY


Lòng chợt buồn khi ngọn gió thu qua
Câu thơ cũng nhạt nhòa mất cảm xúc
Bóng người yêu phai dần theo vết mực
Đêm miên man câu hư thực trên đời

Cũng chỉ là ngọn gió giữa chiều rơi
Sao người vội quên lời ân ái cũ
Bến tình ta như vừa qua bão tố
Những cơn mưa bay vần vũ bên trời

Chốn tự tình hai đứa đã cùng khơi
Câu thơ đắm những lời yêu đậm nhạt
Và suối lệ cuốn theo chiều khao khát
Giấc mơ hồng dào dạt để rồi xa

Em lại tìm vần thơ sóng thăng hoa
Hay dòng chữ mặn mà hương ái ố
Những lời yêu muộn màng mong thổ lộ
Trớ trêu thay lòng ham hố suy đồi

Cũng chỉ là ảo ảnh giữa dòng trôi
Người bám víu để rồi mơ mộng huyễn
Chẳng là gì sao đem lòng lưu luyến
Bến gian trần ngồi nhớ chuyện ngản đêm

Xin một lần làm ngọn gió ru êm
Đưa em đến hương mềm môi mỗi tối
Và có thể xin thêm lần tội lỗi
Để rồi mai ngồi sám hối riêng mình

Thôi cũng đành đời được mất hư vinh
Bên cuộc sống vô hình ta kiếm mãi
Chỉ là đêm không có ngày tồn tại
Thì em ơi khờ dại đến bao giờ ./.

LCT 15/07/2018

BÀI HỌA :
*****
THU TỰ TÌNH !

Năm ngón gầy vén gió đón Thu qua 
Mây bãng lãng nhạt nhòa trôi cảm xúc 
Đêm tối quá hình như ai pha mực 
Tự hát ru những hư thực trong đời 

Lời yêu nào theo gió giữa chiều rơi
Ta khắc khoải bao lời thương nhớ cũ 
Bến đứng đợi chịu cuồng phong bão tố 
Mưa giăng giăng mây xám ngắt ngang trời 

Bao suối nguồn hai đứa đã từng khơi
Cung đàn cũ giữa chơi vơi đậm nhạt 
Thơ say đắm gieo bao điều khao khát
Sao bây giờ lại hát khúc chia xa

Anh đi tìm cảm xúc mới thăng hoa 
Quên hết thảy mặn mà hương ái ố
Thì anh hỡi xem chưa từng thổ lộ 
Chẳng trách ai đứng núi lại mơ đồi 

Ừ cuộc đời viễn khách chuyến đò trôi
Tại xao động để rồi ôm mộng huyễn 
Tự giăng mắc sợi tơ lòng quyến luyến 
Bến tự tình ai xao xuyến ngàn đêm 

Đêm thu về mơ một cánh tay êm 
Trao hương ái bên thềm hoa mỗi tối 
Và có thể xin thêm lần tội lỗi 
Bình minh lên tự trách tội riêng mình

Giữa dòng đời bề bộn chốn hư vinh
Có rồi không vô hình chen chúc mãi 
Đời thiếu vắng tin yêu như tồn tại 
Cố nhân ơi chờ mãi đến bao giờ

15/6/2018
Lê Ngọc Mai

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

THEO GIÓ NGÀN BAY

THEO GIÓ NGÀN BAY


Chỉ muốn cùng em chuộc lỗi lầm
Nhưng đời lắm nỗi phải đành câm
Tình đem rã mảnh người riêng tấm
Nghĩa xé rời manh kẻ một tầm 
Bởi tại tơ trời vương khói sẫm 
Hay vì lối mộng ngã màu thâm
Nảo quên buổi chạm bàn tay ấm
Với những lần hôn lệ nhỏ thầm ./.

LCT 14/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
MƠ THẦM

Ngày xưa lỡ để bước sai lầm
Bởi vậy bây giờ thiếp mãi câm
Nghĩa bỏ màng chi người vọng tấm
Tình quên mặc sức kẻ xa tầm
Than vì số phận sầu mi sẫm
Nẫu tại duyên đời tủi mắt thâm
Lạnh lẽo về đêm nào sưởi ấm
Đìu hiu khắc lại vẫn mơ thầm.
14/7/2018.
*****
Hữu Thiên
CÓ THỂ LẦM

Này xem lại kỹ kẻo không lầm
Đã hỏi đâu mà biết lặng câm
Mộng vẫn chưa vào như cả với
Tình luôn mãi chạm chỉ ngang tầm
Buông rào dạ sẽ làm sao thẩm
Dọn ngõ tim rồi chẳng có thâm 
một chút làm eo chờ kẻ ẵm
Mần răng phải ước gọi tên thầm..!

NL14/07/2018
*****
Kim Sao
CÁNH CHIM TRỜI

Này em chớ giận bởi anh lầm 
Hiểu được ra thì đã hóa câm
Kẻ mỗi phương còn chi trọn tấm
Người hai ngã lạc biết đâu tầm
Từng qua chốn hẹn chiều mưa sẫm
Đã lại nơi chờ buổi nắng thâm
Ở mãi đây tìm mong được ấm
Còn đâu bóng cũ chỉ ...âm thầm...

Vôtinh 14/7/2018
*****
Dư Âm
VÌ YÊU...!
Vì yêu cũng mặc có sai lầm,
Đến nỗi bao lần phải lặng câm...!
Bởi lẽ duyên tình đan lạ tấm,
Vì do nghĩa ái dệt xa tầm!
Đâu ngờ gió quyện trăng màu sẫm,
Những tưởng mây lồng nguyệt sắc thâm!
Vẫn mộng ta mình thêm đủ ấm,
Từ nay hạnh phúc sẽ gieo thầm!!!
*****
Nguyễn Phượng ·
NẾU LẦM 

Nếu đã yêu em chớ bảo lầm 
Nên đừng gạn đục lấy tình câm
Ngàn câu chẳng gửi do cần tấm 
Vạn tiếng không trao bởi kén tầm 
Ngõ hẹn riêng mình khi tối sẫm 
Sông thề lẻ bóng lúc chiều thâm 
Rồi than trách phận duyên đâu ấm 
Để mảnh tim kia mãi lặng thầm 

Nguyễn phượng
*****
Củu Long Giang

MUỐN BÌNH YÊN
Vì em lỡ chót bị sai lầm
Để đến bây giờ mãi lặng câm
Chuyện cũ cầm theo vào sáu mảnh 
Tình nay thắm đượm ở trong tầm 
Âm thầm gửi gọn vầng mây xám
Lặng lẽ trao tròn mảnh khói thâm
Cuộc sống ngày nay đều chẳng dễ
Bình yên hạnh phúc vẫn mơ thầm.

CLG 14/7/2018
*****
Sầu Riêng
MỘNG QUA 

Đành quên ảo vọng ước mơ lầm 
Nuốt tủi vương sầu mãi lặng câm 
Lão nguyệt manh tình mang xẻ tấm 
Bà tơ mảnh ái rẽ chia tầm 
Tim lòng xót quặn hoen màu sẫm 
Mắt lệ buông hờn dõng ngả thâm 
Cửa ngõ Đông choàng xa Hạ ấm 
Tàn Thu khắc khoải gọi Xuân thầm 

Sầu Riêng 17/07/2018
*****
Bài đối họa
GÁC NHỎ VỀ KHUYA

Muốn để người ta nhận lỡ lầm
Nhưng rồi họ vẫn cứ ngồi câm
Vì duyên đã gởi thằng đôi tấm
Bởi nợ vừa trao gã mấy tầm
Bỏ mặc căn nhà xưa tối sẫm
Ôm choàng ổ chuột lối buồn thâm
Giờ đây hẻm lạnh tìm đâu ấm
Gác nhỏ về khuya nghĩ ngợi thầm ./.

LCT 14/07/2018
*****
Ngọc Dũng
SAI LẦM VẪN ĐẾN

Tình yêu rạn vỡ bởi sai lầm
Khiến những cơn sầu chẳng lặng câm
Mãi hỏi trời cao rồi vọng tấm
Hoài la núi thẳm sẽ mong tầm
Khoang lòng vụn nát buông màu sẫm
Mảnh phận phai tàn giũ sắc thâm
Nặng nghĩa còn lưu trường khúc hẩm
Quàng sang cuộc sống buổi mơ thầm.

Lê Ngọc Dũng
*****
Dinh Tuan Minh
SAI RỒI 
Tình yêu vội vã chuốc sai lầm 
Lỡ chuyện nên đành phải nín câm 
Những mộng ân tinh không xẻ tâm
Từng mơ hạnh phúc chẳng chia tầm 
Nào hay tủi đến bên chiều sẫm
Chả rõ đau về cạnh nắng thâm 
Đã nhạt hương đời nơi tổ ấm 
Còn đâu nhớ trộm lẫn thương thầm

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2018

HƯƠNG THẦM

HƯƠNG THẦM


Vẫn đó vầng trăng của cuộc đời
Hương thầm mãi đậm ý tình khơi
Đường tơ hẹn biển nào thay tiếng
Ngõ mộng thề non chớ đổi lời
Bỗng trận thu vàng nghiêng lá đổ
Nên miền hạ úa đảo chiều rơi
Ngồi xem lại những dòng thơ nối
Chạm phải lòng đau đến rã rời ./.

LCT 13/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
SÔNG ĐỜI

Dòng sông gắn chặt ở bên đời
Để sóng hôn bờ mãi lượn khơi
Dẫu nhạc thời gian đàn tỷ tiếng
Dù cung đáy dạ gảy trăm lời
Đông hờn khắc khoải tình sao rã
Hạ tủi ê chề nghĩa há rơi
Đếm những thuyền qua buồn chợt nổi
Nhìn bao khách lại nẫu tim rời. 
13/7/2018.
*****
Dư Âm
NGẦM SUY...!
Ngầm suy mặn đắng cả duyên đời,.
Ủ mộng bao lần vẫn luyến khơi!
Cạnh ngõ hôm nào không khản tiếng,
Gần hiên bữa nọ chẳng khan lời!
Cho dù hạ vãn sương hoài đổ,
Hoặc giả đông tràn tuyết mãi rơi!
Cõi dạ mơ màng luôn để nối,
Và mong hạnh phúc khỏi xa rời!!!
*****
Hiền Nguyễn Trọng
MỘNG THẮM
Nghĩa ấy rồi theo tận cuối đời
Duyên này vẫn thắm mộng tràn khơi
Vần thơ đẫm ngọt gieo hòa tiếng
Chén rượu nồng cay thả xướng lời
Gió dỗi ghen hình ngơ ngẩn đổ
Trăng hờn giận bóng nhạt nhòa rơi
Hoài mong kết chỉ đường tơ nối
Ước nguyện tình ta mãi chẳng rời.
NTH 13/8/2018
*****
Hữu Thiên
HÂM NÓNG LỬA TÌNH

Tìm trang kỷ niệm giữa hiên đời
Đắp những đêm tình ả định khơi
Chục phút tan sòng anh bảo lỗ
Vài canh rã đám mụ kêu lời
Ngồi rung mỏi gối như tàn tạ 
Đứng nhảy tê giò đã rụng rơi
Ngõ mộng hâm hoài chưa đủ ấm
Mà thân chạm lỗ xắp xa rời..!

NL 13/07/2018
*****
Nguyễn Châm
ĐÊM LẶNG 

Người ta nỡ phụ mối duyên đời 
Nhặt những ân tình ném bể khơi 
Để quãng ngày xanh ngờ nghệch tiếng 
Rồi khi tóc bạc dở dang lời 
Buồn thơ thẩn một mùa trăng khóc 
Tiếc ngẩn ngơ từng chữ thệ rơi 
Mỗi bước thời gian nhàu kỉ niệm 
Tàn canh chén mộng vẫn không rời 

Nguyễn Châm - 130718
*****
Tường Vân
ĐÊM LẠNH 

Từ anh giã biệt bến xuân đời
Đã mấy năm rồi mộng vẫn khơi
Nỗi khổ âm thầm chưa ráo lệ
Niềm đau khắc khoải chẳng nên lời 
Vàng thu gió trở sầu đông rụng 
Bạc tóc em hờn bóng hạ rơi 
Tiễn ánh trăng gầy qua cửa sổ 
Tàn đêm giá lạnh mãi không rời !

Tường Vân - 13/07/18
*****

Đinh Vĩnh Long 
VẪN LÀ TA

Vần thơ khúc nhạc gửi cho đời
Dẫu được coi là cát biển khơi
Đã hiểu thầy chê vì lệch tiếng
Rồi nghe bạn trách bởi sai lời
Quên từng chỉ trích dù mưa tạt
Bỏ những phê bình mặc gió rơi
Để giữ ân tình luôn lắng đọng
Và mong hạnh phúc mãi không rời
*****
Bài đối họa
XIN LÀM NGỌN SÓNG

Có lẽ rồi đây trả lại đời
Xin làm ngọn sóng giữa trùng khơi
Ngày ôm mặt biển đùa bao tiếng
Tối dỗ hồn trăng rộn đủ lời
Bỏ những đêm ngồi nghe lá rụng
Quên từng buổi lặng ngắm chiều rơi
Tình em cũng chỉ là cơn gió
Cuộn giữa đồi hoang vắng vẻ rời ./.

LCT 13/07/2018
*****
Đinh Vĩnh Long 
NUỐI TIÉC
Vần thơ nhạt nhẽo trước hiên đời
Ngọn gió thưa dần giữa biển khơi
Đã giận chàng say vào gửi tiếng
Rồi căm cậu xỉn đến trao lời
Từng phen ủ rũ sầu mưa dội
Những bận âu sầu tủi gió rơi
Tiếc cả trời yêu vừa giã biệt
Và thương bản nhạc mới chia rời

*****
TO Ny Trần
TRĂNG NGỜI

Nguyệt sáng trời cao tỏa xuống đời
Như là muốn ngỏ nghĩa nồng khơi
Vầng mây đã thệ gom tròn ý
Ngọn gió còn hong giữ vẹn lời
Để những đêm huyền đâu bóng ngả
Cho từng giấc điệp chẳng tình rơi
Ngày vui cuối Hạ cùng nhau quấn
Ngập đắm hồn trăng khó thể rời.

13/07/2018
*****
Dinh Tuan Minh
SAO ĐÀNH 
Từ khi thấy bạn lãng quên đời 
Sợ dỗi nên mình chẳng dám khơi
Đã hỏi đôi lần nhưng lặng tiêng
Từng thưa mấy bận cũng im lời
Hình như mắc tủi ngày sao rụng
Chắc lẽ vương sầu buổi nguyệt rơi
Biển thắm mây hồng bay rực rỡ 
Mà sao ngọn gió phải xa rời
*****
Kim Sao
LẶNG THẦM

Đan lòng nhớ những chuyện bên đời
Ấy đã lâu rồi chẳng dậy khơi
Bữa đợi em chờ đâu thể tiếng
Ngày trông phải lặng vẫn im lời
Bao mùa phượng vỹ tàn mau đổ
Cũng bấy lần lan rụng khẻ rơi
Ngõ hẹn thề chi còn để nối
Tìm bao kỷ niệm cũng xa rời...

Vôtinh 13/7/2018
*****


SÔNG ĐỜI 

Mình em lặng lẽ ngắm sông đời
Gió đã xô thuyền vượt biển khơi 
Để mảnh trăng vàng ôm trọn tiếng 
Cho con nước bạc giữ nguyên lời 
Niềm thương lạc lõng khi tình đổ 
Nổi nhớ bơ phờ lúc mộng rơi 
Lật chuỗi thời gian thề với hẹn 
Mà nghe uất nghẹn bởi duyên rời 
Nguyễn phượng
*****
ĐỜI ĐÂU CÓ THẲNG 

Buồn trong cõi tạm nẫu canh đời
Bởi phận đâu bằng sóng mãi khơi
Vượt cảnh nghèo kia hoài rã tiếng
Trườn phương khổ ấy vẫn khan lời
Tâm hồn chẳng vẹn đưa lòng ngã
Lẽ sống không giàu đẩy phận rơi
Nếm đủ cuồng phong và bão dập
Vòng tay nhỏ bé cũng buông rời.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

CHIỀU LÁ RỤNG

CHIỀU LÁ RỤNG


Chiều xuống thấp mây về đan sợi nhớ
Trăng ru hồn thả bóng xuống dòng đêm
Em nhặt nắng bên hồ khơi bếp lửa
Ta gom ngày cay đắng nhốt vào tim

Dòng nước mắt như mưa chìm bãi vắng
Con sông buồn chở nặng buổi hoàng hôn
Ngọn gió lướt qua ngõ hồn sâu lắng
Tiếng ai hò còn nặng những lời thương

Làn thu xưa thả hồn soi biển ảo
Tiếng thơ ru làm chao đảo linh hồn
Để giọt nhớ bôi trơn làn mắt biếc
Ai đang ngồi nuối tiếc một lần hôn

Miền ảo ảnh chập chờn hương ái ố
Bến trăm năm loang lỗ dấu chân người
Em chẳng phải tinh khôi màu áo trắng
Cũng không là sợi nắng cõi càn khôn

Bóng mây lạnh trôi luồn qua hẻm tối
Rồi đem gieo tội lỗi xuống gian trần
Em thảng thốt với bao lời than oán
Dấu thăng trầm mệt mỏi bến tình nhân

Dòng nước mắt vơi dần môi bỏng rát
Cõi hư vô nhòa nhạt bóng con người
Ta trở về bên hiên chiều lá đổ
Bỗng ngập ngừng quên hẳn một làn môi

Đời nhỏ lệ hay tình em đã chết
Câu thơ xưa vắt kiệt dấu thu buồn
Dòng rượu nhạt đắng mùi hôn thuở trước
Tình cho em như sợi nắng vô hồn

Ta trở lại lối xưa gầy guộc gió
Ánh trăng quen bên ngõ xuyến xao chờ
Tình vẫn ở bên kia bờ vực thẳm
Tìm muộn màng bên cạnh mấy trang thơ

Cơn đói khát chực chờ bên hẻm lạnh
Người ban ơn bố thí những đêm tình
Ta tội lỗi mong xin lời sám hối
Em một đời mòn mỏi kiếp điêu linh ./.

LCT 12/07/2018


BÀI VIẾT CHUNG :
*****
KHÚC CHIỀU

Anh vẫn hoài rong ruổi kiếp điêu linh
Đời lãng tử bước đăng trình chưa mỏi 
Chiều xứ lạ chợt nghe lòng bổi hổi 
Nẻo quay về còm cõi bóng chiều tan

Chiều lại chiều cứ tiếp diễn miên man 
Miền hạ trắng như võ vàng thương nhớ 
Người về đâu bước chân trần bỡ ngỡ 
Giữa một chiều hoang vỡ bóng hoàng hôn

Đông chưa sang mà lạnh sắt se hồn
Vài cơn gió nhẹ hôn làn tóc rối 
Cánh phong rơi cũng nghe lòng nhoi nhói 
Bước đường trần mòn mỏi dáng người đi

Dòng thác buồn khe khẽ khúc từ ly
Con suối nhỏ thầm thì con trong chiều nắng 
Bước lang thang qua cõi đời thầm lặng 
Nghe nửa hồn trống vắng buổi vào thu ! (TV)

Ta yêu em như yêu đám sương mù
Màu lụa trắng mây thu hờ hững chảy
Đẹp tình thơ trao nhau từ độ ấy
Ánh mắt buồn vẫn vậy với thời gian

Ngọn gió chiều mãi thổi nhẹ miên man
Màu mắt biếc như làn mơ nắng quyện
Đôi môi mỏng để hồn ta lưu luyến
Men yêu đương xao xuyến lối thương hờn

Em vẫn là cơn gió mãi thơm hương
Cho đêm chết bên vườn thơ kỷ niệm
Có đời anh men theo lời âu yếm
Lẽ nào quên để ngày liệm bên đời

Ta vẫn là giọt nắng giữa chiều rơi 
Đưa em đến một trời hoa mộng đẹp
Gối tình thu bên dòng thơ đã khép
Để không còn chật hẹp với thời gian

Em mãi là khúc hát cuối chiều tan ...(LCT)

Tường Vân & LCT 12/07/2018
*****
NGÀY BUỒN
Ngày cuối hạ nghe hồn len nỗi nhớ
Tiếng ve buồn như nức nở từng cơn
Ta lặng lẽ thu mình bên bếp lửa
Chút tro tàn có sưởi ấm buồng tim ?

Hàng phượng đứng bên đường sao im vắng
Từng cánh sầu rơi rụng cuối tà hôn
Tiếng đàn ai cung trầm buông lỡ nhịp...
Giọng hát nào chất chứa những buồn thương...

Người vẽ ra một thiên đường mộng ảo
Ta đâu hay giông bão vốn đang chờ
Để một ngày lặng hồn nghe tiếng pháo...
Đêm hạ buồn ta bỏ nửa vần thơ ...

Ta gói ghém niềm mơ chôn huyệt lạnh
Thiên đường xa gởi gắm chút u tình
Đêm từng đêm buông lời kinh thống hối...
Xin nửa đời đừng mỏi gót phiêu linh...!😰(DN)

Cũng là chuyện nhân tình em vướng víu
Câu thơ đêm tiu nghĩu khóc duyên trần
Giọt rượu đắng bên sân chiều đã cạn
Ta ngồi chờ vết rạn nửa đời đau

Hờ hững bước em qua đầu xóm vắng
Ta miên man ngồi ngắm bãi sao trời
Cơn gió nhẹ chơi vơi buồn cuối hạ
Tiếng tiêu sầu rời rã cuốn về đâu

Người mãi bước qua chân cầu năm cũ
Ta tìm về góc phố bỏ đời ta
Chiều lạnh lẽo mây pha màu nắng úa
Tiếng em cười sặc sụa đắng mùi men

Đời bỗng chốc như cây đèn gặp gió
Em xa ta vàng võ kiếp gian trần
Đành phải thế cơn đau tình lận đận
Dốc đời buồn trả lại chốn phù vân ./.(LCT)

Dung Nguyen & LCT 12/07/2018
*****
EM TRONG MẮT ANH 
( y vận )

Mùa thu gọi tình yêu vào nỗi nhớ
Cơn mưa chiều đã phủ kín trời đêm
Vầng trăng nhạt dần pha màu ánh lửa
Mối tình đầu sẽ ngọt thắm hồng tim

Người yêu hỡi đừng trôi chìm biển vắng
Để anh sầu chết lặng giữa hoàng hôn
Để tâm hận câu thề xưa chẳng lắng
Cho nụ cười mãi tỏa rạng mến thương

Anh sẽ gánh đêm trường vào mộng ảo
Như lời thơ mát dịu chẳng vô hồn
Như khúc nhạc phiêu bồng nơi suối biếc
Thấy êm đềm môi chạm khẽ thầm hôn

Tình yêu đẹp nào ôm đường ái ố
Dấu yêu ơi hẹn gặp gỡ dâng người
Thoa dáng ngọc sắc tươi cùng lụa trắng
Gấp đôi thuyền thả giữa kiếp càn khôn

Ngọn gió thoảng nụ hôn quàng đêm tối
Len lỏi qua giấc điệp ,lối gian trần
Nghe tiếng vọng ai hò mà mãi oán
Khấp khởi lòng lo lắng đoạn tình nhân

Làn môi lạnh em ngồi than bỏng rát
Muốn cùng nhau hòa tiếng hát bên người
Tay quàng chéo nhìn mưa rơi lá đổ
Tiếng yêu nồng vội trải ấm bờ môi 

Tình rực rỡ anh nào đâu nghĩ chết
Bởi sợi tơ mãi dệt nét vui buồn
Vì ước hẹn phủ ngàn cơn buổi trước
Nên giờ đây nhịp lỗi bước tâm hồn

Mây lặng lẽ luồn sâu vào cơn gió
Quyện hương hoa để mộng gởi câu chờ
Bài ca cũ nghĩa tình mơ vàng thẳm
Lại phai mờ như cảm xúc làm thơ

Đêm mộng ảo kẻ thờ ơ chẳng lạnh
Hoài trông mong chuyện luyến ái duyên tình
Nhưng cõi tạm dường như là hấp hối
Gọi ta về nếm trọn cõi điêu linh.

Lê Ngọc Dũng

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

NỖI NHỚ

NỖI NHỚ

Nỗi nhớ chao dòng lệ chảy rơi
Lời đêm nhỏ giọt ướt hiên đời 
Thơ sầu dỗi mộng nằm im tiếng
Tửu đắng ru hồn mãi lặng hơi
Cuộn mảnh tình thu vàng cuối ngõ
Vùi cơn nắng hạ đỏ bên trời
Thương vùng kỷ niệm buồn xơ xác
Giữa tối ta rời bỏ cuộc chơi ./.

LCT 11/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
TÌM LẠI DƯ HƯƠNG

Anh về góp nhặt mảnh tình rơi
Những lúc đùa hoa bỏ lại đời
Thuở lão no mồi nên lặng tiếng
Hôm chàng ấm cật đã lòn hơi
Đàn con đủ chục bày muôn phố
Lũ vợ gần mươi rải khắp trời
Kiếm để sang chiều thân được dưỡng
Khi vào chạm xế sẽ ngồi chơi..!

NL11/07/2018
*****
LÃNG TRÁNH...!
Trưa hè lá đỏ nhẹ nhàng rơi,
Cảnh vật nồng oi thấm cõi đời!
Những tưởng ve sầu không bặt tiếng,
Đâu ngờ sáo sậu cũng dài hơi!
Nào quên buổi đợi ...ngay đầu ngõ,
Vẫn lửng ngày mong... tận cuối trời!
Rệu rã bao lần đơ thể xác,
Nên đành lãng tránh chẳng còn chơi...!!!
*****
Tòng Trần
GIỌT VẮN

Ai làm lệ đổ giữa chiều rơi
Giọt vắn hoài tuôn mãi buổi đời
Để cõi tâm hồn im lặng tiếng
Cho miền đáy dạ rã rời hơi
Niềm đau chợt đến nơi vòm ngõ 
Nỗi khổ vừa len tận cuối trời
Nhớ lại đêm nào hương vẫn tỏa 
Sao đành nghĩa cạn ví trò chơi... 
11/7/2018.
*****
Nguyễn Gia Khanh
GIỌT LÒNG

Ta ngồi vớt những giọt lòng rơi
Bỏ quãng buồn vui lại bến đời
Lối cũ chưa mờ bao kỷ niệm
Vai gầy vẫn ấm một làn hơi
Mùa thu ấy đã về trong mộng
Cánh nhạn nào đang ruổi giữa trời
Ủ tiếng tơ đồng xưa lạnh lẽo
Dây chùng phím rạc chẳng buồn chơi.
*****
Hiền Nguyễn Trọng
TƠ LÒNG
Đôi dòng dư lệ chẳng ngừng rơi
Lửa mộng còn đeo suốt cuộc đời 
Cõi dạ buồn tênh mòn mỏi trí
Tơ lòng khắc khoải võ vàng hơi
Chia lìa cách trở do duyên phận
Tác hợp tương giao bởi số trời
Biết vậy mà sao người vẫn cố...
Trao tình gửi hẹn để đùa chơi.... 
*****
Đinh Vĩnh Long
CHƠI VƠI
Anh về tủi đọng với sầu rơi
Nát vụn lòng em giữa nẻo đời
Để những ngày mơ gào lạc tiếng 
Cho từng buổi mộng khóc lìa hơi 
Niềm đau mới tỏa nơi đầu ngõ
Nỗi khổ vừa lan tận cuối trời
Gió giận bay về nơi biển cả
Trăng hờn chẳng lại chốn này chơi
*****
Bài đối họa
CẢM GIÁC LẠ
(Nđt-ltvt-ntvv)

Buổi muộn em về nắng vẫn rơi
Dòng sông chở nặng mấy canh đời
Thương từng đoản nhạc vừa im tiếng
Nhớ bản dương cầm đã lặng hơi
Lạnh lẽo người mong tìm bếp lửa
Trầm ngâm kẻ đợi đếm sao trời 
Nghe luồng cảm xúc buồn bao nỗi
Vỡ vụn khoang lòng chẳng muốn chơi ./

LCT 11/07/2018
*****

HOÀNG HÔN BÊN EM

Êm đềm hưởng thụ khúc đàn rơi
Vút giữa hoàng hôn rực đỏ trời
Cảnh xõa bên người luôn ngọt tiếng
Duyên bày trước cửa mãi nồng hơi
Từng năm phận lẻ lìa theo cõi
Những khắc hình đơn biệt phủ trời
Nguyện sẽ chung đường qua khắp nẻo
Xanh đầu bạc tóc vẫn cùng chơi.

Lê Ngọc Dũng
*****
ANh Mai
LỆ SẦU RƠI 
Có kẻ sang thuyền lệ bỗng rơi 
Thề xưa vội bỏ cạnh hiên đời 
Làm em lực kiệt không còn sức 
Để cánh hoa tàn chẳng có hơi
Mộng ủ ngày nao vùi cửa biển 
Duyên trao thuở nọ khỏa mây trời 
Còn đâu ước vọng hòa chung lối 
Vỡ mảnh ân tình khổ dạo chơi

ANh Mai
*****

NIỀM RIÊNG

Lỡ bước sang thuyền lệ chảy rơi
Lòng ai hiểu được mới thương đời
Về nơi chẳng chọn đành im tiếng
Ở chốn không dành mãi lặng hơi
Tuổi ngọc phai dần nơi tím ngõ
Và em cũng nhạt cuối xanh trời
Ngồi nghe kỷ niệm mà tan tác
Tiếc tuổi xuân dừng vội đã chơi..

Vôtinh 12/7/2018
*****

SỰ ĐỜI 

Tơ lòng quặn thắt mỗi chiều rơi 
Sấp ngửa đòi phen cái sự đời 
Lưỡi đó tôi đành cam nghẹn tiếng 
Đây mồm bạn cũng chịu im hơi 
Xương tràn khắp cõi hờn trao đất 
Máu đổ đầy sông oán gửi trời 
Cháu Lạc con Hồng luôn ứa lệ
Nhân tình thế sự một trò chơi 

11 - 07 - 2018
*****
Bài đối họa 2
MUỘN PHIỀN

Bản nhạc lay hồn vẫn nhẹ rơi
Vì sao rớt đụng phải canh đời
Đêm sầu mọt rỉa vườn ru gió
Nẻo mộng mưa lùa ngõ vắng hơi
Lặng lẽ vầng trăng rời góc biển
Đìu hiu cánh nhạn vẫy lưng trời
Căn nhà một thuở buồn nhang khói
Chỉ ước mong từ giã bạn chơi ./.

LCT 13/07/2018

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2018

THIẾU TẾ NHỊ

THIẾU TẾ NHỊ


Để lỡ lời khen trước mặt chồng
Nên đành nhận lấy chuỗi cuồng phong
Thầy khuyên dẫu mến đành câm họng
Mẹ bảo dù thương cũng nén lòng
Thẳng bụng xin mời qua bãi trống
Xiêu tình hẹn đến chỗ đồng không
Ngồi đây mặc cả làm sao sống
Ghét phải chiều ai bẽ mặt rồng ./.

LCT 10/07/2018

BÀI HỌA :
*****
Hữu Thiên
BỎ ĐÓI

Từng đêm tới cữ gọi tên chồng
Bữa giảm khi trồi giống tựa phong
Thấy lão nhà bên thèm hả họng
Nhìn anh ngõ cạnh khát rung lòng
Hôm đòi cứ ngủ nghe buồn lắm
Buổi muốn lo nằm nghĩ hận không
Mộng thuở ban đầu hâm ngỡ nóng
Mà nay trở mặt dám xâm rồng..!

NL10/07/2018
*****
Dư Âm
GIỐNG NHƯ RỒNG...!
Thường ra bậu cửa ngóng trông chồng,
Lắm bận thu về cảnh vũ phong!
Ủ rũ bao ngày nghe đắng họng,
Sầu lo mỗi buổi thấy đau lòng!
Bơ phờ mãi đợi bên vườn trống,
Mỏi mệt luôn chờ giữa bến không!
Bởi lẽ mong cùng chung cuộc sống,
Từ nay sẽ đẹp giống như rồng!!!
*****
Đinh Vĩnh Long
NHỊN
Nhiều đêm thấy mụ dỗi ông chồng
Lão ấy đâu thèm nổi vũ phong
Mặc buổi than gào như cháy họng
Rồi hôm mắng chửi tựa thiêu lòng
Căm hờn tạm ngủ nơi bàn trống
Tức giận ra nằm chỗ chiếu không
Nhẫn nhục cho đời yên để sống
Dù khi Quỷ cái tự xưng Rồng

*****
Tòng Trần
NỔI TRẬN PHONG

Vì sao ả lại nỡ chê chồng
Gã tức đêm về nổi trận phong
Nã xác bà ra chèn cổ họng
Đè thân mụ xuống xẻ tim lòng
Xưa tình chẳng trọn hồn luôn trống
Trước nghĩa chưa tròn dạ chỉ không
Bởi tại gia đinh nên mãi sống
Còn chi kỷ niệm với duyên rồng.
10/7/2018.
*****
Bài đối họa
KHÔNG THỂ
(nđt-ltvt-ntvv-bvđâ)

Chẳng lẽ người quên việc quý chồng
Nhân tình cũng chỉ cái bình phong
Đừng mơ ở đó duyên tràn họng
Chớ nghĩ về đây mộng khẳm lòng
Họ vẫn căn nhà khoang cửa trống
Em còn bếp lửa cạnh nồi không
Đường tơ vốn dĩ làn sương mỏng
Mãi vậy mà thôi khó chuyển rồng ./.

LCT 10/07/2018
*****
Dinh Tuan Minh
NHÙNG NHẰNG
Từng khuyên giữ miệng bớt la chồng
Bởi giận lâu ngày sẽ nổi phong
Chớ để ba rầy thêm rát họng
Đừng cho mẹ trách nữa đau lòng
Hình như khóc dỗi sau nhà trống
Chắc đã than hờn trước ngõ không
Lại phải buông lời vui để sống 
Đời như vạt khói đuổi theo rồng
*****
Ngọc Dũng
SỢ VỢ 

Vào khuya thấy mụ lãng quên chồng
Quẳng hết chăn mền dỗi tựa phong
Mõm chửi nào ngưng bà rát họng
Quần bay chẳng tiếc lão đau lòng
Âm thầm nhẫn nhục nương lầu trống
Lặng lẽ xa giường ngủ chiếu không
Tức vợ mà thương đành phải cõng
Rồi xoa bóp nhẹ dưỡng thân rồng.

Lê Ngọc Dũng