VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

TÌNH KHÚC BUỒN


TÌNH KHÚC BUỒN

Lối cũ đường xưa lại trở về
Đi tìm kỷ niệm giữa hồn quê
Chiều nghiêng mảnh nắng khoanh thềm mộng 
Bóng ngã làn mây ngủ cạnh hè
Mẹ đã không còn thương đám cỏ
Em thì một bóng dỗ bầy dê
Chồng con lỡ đoạn tình vay mướn
Khát vọng chìm trong cảnh não nề ./.

LCT 18/04/2014
BÀI HỌA :
*****
Biết đến khi nào

Ngày xa khắc nguyện sẽ quay về
Lặng lẽ mây mờ dưới khoảnh quê
Rũ bước chiều nay thương bến hạ
Khờn vai một sớm nhớ trưa hè
cha buồn khắc khoải bên triền cỏ
Mẹ lặng u hoài cuối khoảng đê
Đấu gạo người đi còn nhẩm tính
Chờ con viễn xứ lịm đau nề..!!

Nguyễn Lâm 18/04/2016
*****
CHỜ NGƯỜI

Mòn chân viễn xứ nẻo quay về
Trên nhánh sông chờ một bóng quê
Vạt nắng còn vàng bên xóm lụa
Vầng trăng vẫn tỏ giữa đêm hè
Thương chiều lá rụng đầy con ngõ
Nhớ buổi mưa tràn ngập mé đê
Trở lại thời gian nhiều nuối tiếc
Dù bao tháng đợi dạ đâu nề !

Tường Vân 18/4/17

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

THƠ SAY




THƠ SAY

Vặt vãnh lời thơ muốn tỏ bày
Câu từ thấm rượu đã nằm say
Còn đâu ý tưởng dành cho chị
Chẳng có niềm suy nghĩ tặng mày
Cõi ảo bao chiều đang náo loạn
Khoang tình mỗi tối đợi cuồng quay 
Hồn ta lạc giữa tầng mây trắng
Với những buồn vui của một ngày ./.

LCT 17/04/2017
BÀI HỌA :
*****
ĐỜI SAY

Can chi tớ phải nhọc tâm bày
Mặc kệ tình trần khập khiễng quay
Nếu đã không tròn duyên cá nước 
Đành thôi chẳng thiết chuyện tao mày
Còn đây chén rượu mình ta chuốc 
Vẫn đó môi nàng những tối say
Cuộc sống muôn màu bao ý vị 
Đời vui cứ vậy tháng qua ngày !

Tường Vân 17/04/17
*****
LẶNG NGẮM CHIỀU QUA

Trời đất mênh mông lại hiển bày
Trăng treo vắt vẻo cạn bầu say
Hàng tre tưởng mộng dành cho gió
Lối cỏ mơ màng chỉ có mày
Mắt đốm* nhìn tau bên cuộc loạn
Thân gầy ngó bóng giữa đời quay
Thời gian nhạt nhẽo bên lề sống
Lặng ngắm chiều qua chết một ngày.

GM.Nguyễn Đình Diệm. 17.4.2017
*****
Tơ lòng

Hồn thơ gục ngã giữa trang bầy
Đẫm ướt tơ lòng rã rệu say
ý cạn nên đành quay gót bạn
Từ vơi chấp nhận phải xa mày
Thương mùa lá rụng mây trời đảo
Xót vụ thu về gió biển quay
Tịch vắng cô phòng đau nét mực
Mình ta lặng bước lẫn đêm ngay..!!

Nguyễn Lâm 17/04/2017

Chủ Nhật, 16 tháng 4, 2017

MÙA HẠ CUỐI


MÙA HẠ CUỐI

Tôi trở về mùa hạ đẫm màu tang
Tình tiễn biệt mây vàng xao xuyến rụng
Có người quên bỏ lòng ai nao núng
Câu thơ rơi thung lũng gió mây sầu


Thôi được rồi ta chẳng muốn tìm đâu
Để góc nhớ gởi vào câu duyên phận
Dỗi hờn thơ khúc tình đời gay cấn
Lời yêu xưa xen lẫn gió thu buồn

Ta không về hong tuổi muộn hoàng hôn
Dù bóng xế bên kia cồn đỏ rực
Đã biết em bao đêm rồi thao thức
Bóng hình ai náo nức nụ hôn đầu

Ta tìm về kỷ niệm nhớ mùa ngâu
Vần thơ chết hôm đầu tiên gặp gỡ
Để rồi khi đôi lòng neo sợi nhớ
Giờ chia tay duyên nợ vỡ tan rồi

Em quên ta như gió bỏ lưng trời
Ngày héo úa như lời ca đứt đoạn
Thì xin em đừng đem lời than oán
Giết lòng nhau câu toan tính điên rồ

Ta chẳng hề là đứa trẻ ngây ngô
Hay giọt nắng bên hồ vô tư rọi
Hoặc lời ca của đêm tình bối rối
Sẽ chìm sâu sau buổi tối tan về

Ta không em như đường phố không lề 
Chiều tắt nắng đi về đơn độc bước
Lời tình xưa khúc thi dài mà mượt
Như con sông dòng nước cũng hiền hòa

Để bây giờ như gió thoảng lùa qua
Ngày chợt héo phôi pha màu nắng sữa
Những lời yêu muôn lần ai vội hứa
Thành tro bay tan giữa khoảng không tàn

Thôi ta về nhặt lại cánh hoàng lan
Chiều hạ đỏ hoa vàng lay trong nắng
Tiếng con ve khóc chiều rơi bình lặng
Phượng hồng ơi chở nặng cánh thư buồn

Ta trở về màu nắng vỡ hoàng hôn
Cơn gió nhẹ dỗi hờn lay ngọn sóng
Bến tình xưa sao hôm nằm dỗ mộng
Thì em ơi đừng tiếc bóng trăng mờ ...

LCT 15/04/2017


BÀI CẢM TÁC :
*****
TÌNH KHÚC HẠ

Ta ngậm ngùi đem ghép những vần thơ
Tình khúc hạ hay là lời chia biệt 
Tiếng ai hát giữa trưa hè da diết 
Thở than buồn tiễn biệt bóng người xa

Tháng ngày dài cứ lặng lẽ trôi qua 
Thời gian hỡi sao nhạt nhòa đến vậy 
Trên phố cổ cơn mưa chiều rơi rẩy
Trắng con đường tê tái cả hồn anh 

Tháng tư về màu nắng cũng vàng hanh
Ta cứ thế độc hành qua nẻo vắng 
Thờ thẫn bước mà nghe hồn trĩu nặng 
Thung lũng sầu mây trắng nhạt nhòa trôi 

Từ bây giờ ta sẽ mãi đơn côi 
Trang kỷ niệm bồi hồi xin giữ lại 
Thu chưa đến một trời buồn hoang dại 
Tím hồn ta tím tái giấc mơ buồn 

Thôi ta về nhặt lại bóng hoàng hôn
Thì quên nhé những dỗi hờn cay đắng 
Tháng tư đến tiếng ve sầu dai dẳng 
Thời gian ơi trĩu nặng mảnh tim sầu ! 

Tường Vân 16/4/17
*****
MÙA HẠ CUỐI

Em đã về cho riêng mùa hạ ấy
Chợt thoáng nhìn tà áo trắng bay bay
Hương làn gió mái tóc mến thương thay
Miệng mũm mĩm như hoa vừa mới nở

Dáng em đi thướt tha còn bỡ ngỡ
Len lén nhìn ánh mắt thật xuyến xao
Chuỗi hạ dài ngày tháng quá đi mau
Giờ phút cuối gặp nhau còn luyến tiếc

Dòng lưu bút tâm tình sao tha thiết
Chiếc khăn thêu tạm biệt mối tình thơ
Kỷ niệm nào trăn trở buổi ban sơ
Dòng lệ đổ rưng rưng chào từ giã

Gốc phượng già bao năm rồi thay lá
Trước cổng trường nhìn hoa đỏ đang rơi
Dư âm xưa gợi nhớ bỗng chơi vơi
Ngày tháng cũ trong lòng thêm day dứt..

LienNguyen

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

THI CHẢY


THI CHẢY

Muốn nghỉ mà sao mãi bận lòng
Cho dù cõi ảo tháng ngày đong
Tinh anh ngọn sóng chao đầu biển
Nghĩa chị hồn trăng níu cửa phòng
Mộng ngủ quanh vườn lay nỗi nhớ
Thơ nằm cạnh gối dỗ niềm mong 
Vần thi viết đủ lời hoa mỹ
Giữa ánh đèn loang chảy cuộn dòng ./.

LCT 15/04/2017
BÀI HỌA :
*****

NGƯỢC DÒNG 

Từng đêm sóng vỗ ngập khoang lòng 
Lẫn tháng ngày chờ mãi đếm đong
Ngọn gió bơ phờ lay bậu cửa 
Vầng trăng hờ hững níu gian phòng 
Thi đường tắt lịm vì thương nhớ 
Lục bát hao gầy bởi đợi mong
Mặc chuỗi thời gian buồn vỡ vụn
Tình như nước lạ chảy đôi dòng ! 

Tường Vân 15/4/17

*****

GỢI NHƠ ĐÊM TRĂNG
Trăng vằng vặt tỏa gợi khêu lòng
Quạnh vắng đêm khuya gió nhẹ đong
Đóa cúc mơ màng bên lối cỏ
Cành lan trăn trở cạnh thư phòng
Còn yêu nắng xế tình thu ngóng
Mãi nhớ mây chiều ý hạ mong
Lặng bước chiêm bao trời mộng thẳm
Còn nghe tiếng sóng vỗ bao dòng.
GM.Nguyễn Đình Diệm
15.4.2017

Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

BUỒN LÊN NGÔI


BUỒN LÊN NGÔI

Tự hỏi lòng nay viết những gì
Thơ cùng tửu kiệt tiếc mà chi
Miền trăng đã nhạt không còn ý
Ngõ mộng hoài mơ chẳng có thì
Đóng cõi tâm hồn xin tạm nghỉ
Khoanh vùng trí tưởng nguyện dừng ghi
Từ đây khép lại tình tri kỷ
Để nỗi buồn riêng đến trị vì ./.

LCT 14/04/2017
BÀI HỌA :
*****
VIẾT CHO VUI

Rằng ta tuổi lão chẳng còn chi
Viết lách cho vui ấy có gì
Gió quyện bờ sông đâu ngại ý
Trăng treo bến trúc nỏ đợi thì
Lòng hòa vạn cảnh an nhiên nghĩ
Dạ thỏa muôn miền tự khắc ghi
Mở cánh tâm tư cùng sắc vị
Mười phương cánh hạc sống vui vì...

GM.Nguyễn Đình Diệm
14.4.2017
*****
Đường xa lỡ bước

Hồn thơ bạn hữu chẳng cho gì
Nếu lỡ yêu rồi có mộng chi
súng đã dương nòng sao phải nghĩ
Cò luôn đợi sẵn ấn không thì
Thi hòa bởi nghĩa đâu cần ký
Nhạc nối do tình cứ việc ghi
Vẫn biết thành văn thời xét kỹ
Nào ai muốn được dể ăn vì..!!

Nguyễn Lâm 14/04/2017

*****

TÌNH KHÚC BUỒN

Đường hoa dặm liễu hỏi mơ gì
Chẳng lẽ anh còn ước chuyện chi
Một tiếng yêu thương ngày hạ chí
Ngàn câu luyến nhớ buổi xuân thì
Trang tình nhạt nhẽo tâm hoài nghĩ
Giấc mộng ơ thờ dạ mãi ghi
Chuỗi tháng ngày qua buồn vạn kỷ
Còn nghe xót lại nỗi đau vì...

Tường Vân 14/4/17
*****
TRONG MƠ CÒN SỢ
Đêm khuya ướm mộng,hỏi mơ gì
Mơ cứ dùng dằng chẳng nói chi
Mãi cuối canh tàn tai rủ rỉ
Rồi qua khắc sáng miệng thầm thì
Gieo tình những muốn tình đăng ký
Kết nghĩa luôn chờ nghĩa khắc ghi
Ngại sợ đôi lòng phai diễm ý
Ngày sau dở sống nhạt yêu vì
Lý Đức Quỳnh 14.04.2017
*****
ĐỐI HỌA :

QUÁ KHỨ

Đã biết từ nay chẳng có gì
Thôi buồn cũng vậy níu làm chi
Người đem giấc mộng tìm hương vị
Kẻ lấy niêm mơ thả gió thì
Chẳng phải buông tình thân thích đổi
Hay là kiếm nghĩa bạn bè ghi
Đời đau sẽ kéo dài thiên kỷ
Một khoảng thời gian đủ chết vì ...

LCT 14/04/2017

Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

TÌNH KHÚC CHIỀU


TÌNH KHÚC CHIỀU

Mây hờ hững nắng chiều rơi trước ngõ
Bến quê buồn cơn gió cũng hoang liêu
Tình lặng lẽ như cánh diều say gió
Em đi rồi lối nhỏ bóng quàng xiêu


Người về đâu bến sông chiều quạnh vắng
Khúc thơ tình ai lặng thả vào đêm
Niềm thương nhớ khi môi mềm bỏ ngỏ
Mây hạ buồn sợi gió nhạt nhòa thêm

Chiều dần buông bên thềm ai mãi đứng 
Con đò chiều lơ lửng cuối dòng sông
Tiếng chuông rơi nỗi lòng nghe mặn đắng
Khúc tiêu sầu trầm lắng buổi hoàng hôn

Đường quê xưa mây buồn giăng phủ lối
Cơn mưa chiều chìm nỗi kín hàng me
Người đã quên không về thăm xóm cũ
Mái tranh nghèo vần vũ khói tàn rơi

Người bước vội qua đời ta dạo ấy
Sao không về để lấy lại tình xưa
Áo dài bay ai vừa qua ngõ hẹp
Khúc thu phai khép lại mảnh trăng sầu

Em có về tìm lại gió mùa ngâu
Xin hãy đợi trăng bên cầu rọi bóng
Mảnh vườn xưa say đêm cùng gió lộng
Khúc tiêu dao sầu mộng những canh dài

Ngồi thả hồn tìm lại chuỗi vàng phai
Màu hạ cuối bóng trăng cài lặng lẽ
Tiếng chuông rơi chỉ dài thêm xâu xé
Giữa mùa thương quạnh quẽ bóng đôi mình

Dòng sông buồn mặt nước vỗ lung linh
Con đò nhỏ chở tình đi vạn nẻo
Có người ôm khúc thơ sầu khô héo
Ngắm trăng chao lắt lẽo dưới chân cầu

Ngày qua rồi trăng đã lặn từ lâu
Bên xóm nhỏ ai ngồi khâu mảnh vá
Nửa đời hư bên nửa đời xa lạ
Có thầm nghe nghiêng ngã sóng xô lòng

Chiều hạ buồn nắng rát khóc tình đông
Người lặng lẽ bên chồng đan nhịp bước
Để hồn ai ngóng theo sầu não nuột
Tím hoàng hôn giá buốt cả khoang chiều ./.

LCT 13/04/2017

Thứ Tư, 12 tháng 4, 2017

HOANG LIÊU


HOANG LIÊU
(Họa thơ Lý Đức Quỳnh)

Khẽ chạm bên thềm mảnh lá rơi
Hồn trăng bất chợt nửa đêm rời 
Canh tàn lẻ bóng tình xưa gợi
Cảnh vắng đơn lòng mộng cũ khơi
Biết chẳng thề non chiều tiễn bạn
Rằng không hẹn biển tối xa người
Manh lòng trống trải đành thôi vậy
Để chuyện vui buồn sẽ sớm vơi ./.

LCT 12/04/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
HOANG LIÊU

Chiều buông ánh gợn lặng thầm rơi
Gió khẽ khàng lay lá rụng rời
Lũng nhớ mù sương vầy ải thẳm
Phương sầu lãng sóng dậy trùng khơi
Ngoài không lãnh đạm trăng mờ ánh
Giữa tối thờ ơ bóng quạnh người
Nhịp gõ thời gian vào thảng thốt
Miên trường ngụp lặn phía chơi vơi

Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA :
*****
ĐÊM VẮNG 

Khi nhìn mảnh lá cuối cùng rơi 
Chợt thấy hồn đau đến rã rời 
Nỗi khổ dâng trào lên khóe mắt 
Cung sầu đọng lại giữa trùng khơi
Trầm ngâm giấc mộng bao ngày tháng 
Khắc khoải canh thâu một bóng người 
Chén rượu cô đơn chờ bạn hữu 
Ly tình chuốc mãi cứ đầy vơi ! 

Tường Vân 12/4/17
*****
THỔN THỨC

Lá rụng bên thềm thả nhẹ rơi
Tình xa vạn dặm nhớ không rời
Lòng xưa mãi vọng bờ mây thẳm
Dạ cũ hoài vương bến gió khơi
Gió thoảng chiều nghe lời mộng ngọc
Trăng cài tối lắng giấc mơ người
Hoang liêu bến vắng sầu trăm mối
Thổn thức canh tàn ngóng chả vơi

GM.Nguyễn Đình Diệm
12.4.2017

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

MỘNG NGỦ CÙNG TRĂNG


MỘNG NGỦ CÙNG TRĂNG

Vẫn muốn cùng trăng ngủ một lần
Cho đời đẹp mãi bến phù vân
Nồng khâu tửu đắng đêm trời lộng
Đượm mẫu tình say buổi gió ngần
Mãn cuộc quay về thăm bản xứ
Tan chiều trở lại viếng người thân
Tìm chân thiện mỹ ngày cha giấu
Giữa chốn hồng hoang trả nợ trần ./.

LCT 11/04/2017


BÀI HỌA :
*****
BƯỚC PHONG TRẦN 

Dù sao cũng ước được đôi lần 
Ngắm bóng trăng tà ngoạn cảnh vân
Một chén men tình chưa thỏa mộng
Vài chung rượu ái đã say ngần
Gom từng nốt nhạc trao người cũ
Dạo phím tơ đàn gửi bạn thân 
Kẻo gió đông về se sắt lạnh
Sờn vai lãng tử bước phong trần ! 

Tường Vân 11/4/17
*****

MỘNG ĐÊM TRĂNG
Hồn say chếnh choáng đã bao lần
Đắm đuối nghìn trùng mộng bóng vân
Nguyệt quảng lừng hương mùi diễm tuyệt
Hằng cung lộng ánh sắc trong ngần
Truy hoan tỉnh giấc niềm đau phận
Gặm khổ mê đời nỗi xót thân
Duyên nợ chi hoài trôi bạc bẽo
Tìm vui huyễn ảo ngược sông trần
Lý Đức Quỳnh 11.04.2017

*****
THỎA LÒNG TRĂNG
Trăng thu rọi tỏa sáng muôn lần
Với bậu lên đồi dạo bước vân
Lúc tiếng sông hồ theo gió lộng
Thì lời lãng tử dẫn bến ngần
Mênh mông đất nước hòa chung xứ
Bát ngát non sông quyện vầy thân
Suối hát sông ru trời nhã điệu
Muôn trùng diệu dụng giữa chân trần.
GM.Nguyễn Đình Diệm.
11.4.2017

Thứ Hai, 10 tháng 4, 2017

RƯỢU & TA


RƯỢU & TA

Mỏi mắt chờ đêm rượu dỗi lòng
Ta mình sóng dậy mỗi hừng đông
Thì sao mãi nhớ người trong mộng
Chẳng lẽ còn mơ một bóng hồng
Cạn nghĩa bao lần chăn chửa nóng
Chao tình mấy bận lửa vừa bong 
Dù em vẫn thiếu bờ môi mỏng 
Cũng đủ làm anh đến trợn tròng ./.

LCT 10/04/2017
BÀI HỌA :
*****
GIÃ BIỆT 

Mùa sang gió trở chạnh nao lòng
Chớm hạ nghe buồn tợ cảnh đông 
Buổi tiễn chân người xa bến mộng
Chiều mơ cánh nhạn bặt tin hồng 
Năm chờ tháng đợi bờ môi nóng
Phấn nhạt hương gầy lọn tóc bong
Lặng đếm canh dài bên gối mỏng
Sầu ai ngấn lệ ướt lưng tròng ! 

Tường Vân 10/4/17
*****
VỀ ĐÂU NGƯỜI
Gió thả hồn mây giữa lạnh đông
Tiếng trúc ru xa chạnh cả lòng
Nhạn vắng tình vơi môi nhạt thắm
Chim sầu dạ nhớ má phai hồng
Bâng khuâng mộng tỏa năm mong ngóng
Thổn thức tàn mơ tháng đợi hong
Cát bụi về đâu người viễn xứ
Buồn trôi cạn chén mắt rưng tròng.
GM.Nguyễn Đình Diệm.10.4.2017

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

DÒNG TRÔI


DÒNG TRÔI
(Họa thơ Lý Đức Quỳnh)

Nước vẫn xuôi chiều chảy dọc sông
Nhìn theo bọt vỡ xót xa lòng
Xuân tàn nắng đổ bừng hoa phượng
Mộng rã đêm vùi bởi tiếng thông
Tiếc chuỗi thời gian chìm nổi mộng
Tìm khung kỷ niệm hắt hiu dòng
Nay ngồi đếm lại thời xuân trẻ
Chạm cảnh mưa buồn những nhớ mong ./.

LCT 08/04/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
CHƠI TRÊN SÔNG TRĂNG

Xuồng nan gác mái thả chơi sông
Sông nước mênh mang bóng nguyệt lồng
Veo vẻo tầng mây đùa ngọn trúc
Rì rào đỉnh gió cợt ngàn thông
Tâm hòa cảnh ngoại về chung cõi
Biển đón nguồn xa nối lại dòng
Tận thỏa cùng trăng vờn sóng lướt
Vui bừng nguyện ý mãn niềm mong

Lý Đức Quỳnh
----------------------
KỶ NIỆM XƯA
(Họa thơ anh Thiên Minh)

Mây chiều cuộn gió thả bờ sông
Khoảnh khắc vào đêm vỗ mạn lòng
Chốn cũ sương lùa nương cỏ dại
Quê buồn gió phủ cụm rừng thông
Người đi thuở nọ rời xa bến
Kẻ đợi giờ đây vắng mãi dòng
Những tháng năm dài hoang hoải đợi
Hương tình vẫn giấu lặng niềm mong ./,

LCT 08/04/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
TRÊN SÔNG ĐÊM

Gió lộng thuyền nan nhẹ lướt sông
Lung linh nguyệt tỏa ánh sao lồng
Bờ kia núi dựng mờ mây xám
Bến nọ chùa nằm ẩn bóng thông
Nước chảy khua chèo nghe sóng vỗ
Bèo trôi cá quẫy động xao dòng
Rong chơi mặc sức ta thư thả
Nhẹ bước phong trần ý nguyện mong

GM.Nguyễn Đình Diệm

BÀI HỌA :
*****

NGẬM NGÙI 

Nghiêng chiều ráng đỏ cập triền sông 
Sóng vỗ triều dâng tím sợi lòng 
Lãng đãng sương lam xòa đỉnh núi
Mơ màng khói xám phủ đồi thông
Chiều thương sáo nhỏ sao rời bến 
Bữa trách thuyền xa mãi ngược dòng 
Đã mấy mùa thu buồn lá rụng 
Bao lần nó cũng ngậm ngùi mong ! 

Tường Vân 9/4/17
*****
HOÀI MONG

Trời thu lãng đãng gió lùa sông
Mặt nước in mây thả lội dòng
Những cánh bèo trôi về viễn xứ
Bao mùa lá rụng nhớ chiều thông
Người xa dạ đợi đau lần tiễn
Kẻ ở tình chờ khổ tái lòng
Một bóng sầu riêng trăng lặng lẽ
Canh dài thắc thõm lệ hoài mong

GM.Nguyễn Đình Diệm.9.4.2017

Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2017

THẦN DÂN


THẦN DÂN

Người ta bảo họ đấng thiên thần
Hắn vẫn cho rằng kẻ hại dân
Hãy nhớ lời hay tình thưởng phạt
Đừng quên ý dở nợ chia phần
Ân từ thuở nọ thành xô rác
Nghĩa tận bây giờ đúng giỏ phân
Lưỡi chẳng cùn nên nào thấy sợ
Dù ai nịnh hót cũng không cần ./.

LCT 08/04/2017

BÀI HỌA :
*****

ĐIẾC ĐÂU CẦN
Hãy thóat ra đi những vị thần
Còn chi mãi có giữa thằng dân
Mò tìm của báu trong thân rách
Lặng kiếm vàng chum dưới xác phân
Lận đận bao mùa đời huyễn ảo
Xơ xơ mấy vụ kiếp hư phần
Trâu phờ nghé phạt trời không mắt
Mãi gọi tai lừa điếc chả cần.
GM.Nguyễn Đình Diệm
8.4.2017
*****
SÂU MỌT 

Mở miệng là xưng bậc thánh thần 
Ai dè cũng chỉ thứ sâu dân
Trên thì giở giọng hơn cầy cáo 
Dưới cũng lòn trôn đủ loại phần
Mặc xác thằng bây đồ phản chủ 
Thây đời lũ cẩu đứa giành phân
Đầu to trí rỗng như loài lợn
Cái ngữ nhà mi tớ cốc cần ! 

Tường Vân 8/4/17
*****
PHÓ DÂN
Mặc ai xúng xính được phong thần
Vẫn thế ta đời mãi phó dân
Hạt thóc mồ hôi dài mấy ngõ
Nồi cơm thuế má đủ bao phần
Quanh năm vợ gạo nhờ trên nước
Suốt tháng con tiền cậy dưới phân
Ma quỷ vô hồn đêm liếm láp
Nghèo thơm,ta quyết sống chuyên cần !
Lý Đức Quỳnh 8.4.2017

Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

NGƯỢC LỐI


NGƯỢC LỐI

Thường chiều lá đổ ngập đầy sân
Chỉ mấy dòng thơ mãi chọn vần
Nắng vẫn ươm mầm mơ đủ hạt
Hoa còn ủ mộng ước đầy nhân
Người mong kết tử đường duyên phận
Kẻ muốn hồi sinh chuỗi nợ trần
Để những đêm nằm nghe ớn lạnh
Len vào mạch máu chảy toàn thân ./.

LCT 07/04/2017


BÀI HỌA :
*****

LẶNG LẼ CHIỀU
Chiều tàn gió cuốn lá gieo sân
Nhắp chén trà xanh nghĩ mấy vần
Xếp lại đôi câu vui tuổi lão
Cho còn đủ tứ thỏa già thân
Như mầm đủ nước ra từ hạt
Tựa gió no mây nhả tự nhân
Lặng lẽ thời gian đời mấy nã
Hoàng hôn nhuộm nắng bạc duyên trần
GM.Nguyễn Đình Diệm
7.4.2017

*****
TRÁCH HỜN

Lá cũng rơi đầy cả nhánh sân
Tình anh cứ mãi ghép sai vần 
Cho hoa rã rượi bên thềm ái 
Để bướm âu sầu giữa thế nhân 
Ước buổi tương phùng phai má phấn
Chờ câu tái ngộ bạc duyên trần 
Đành ôm số phận như bèo nước 
Nửa cuộc đường đời lỡ dấn thân ! 

Tường Vân 7/4/17
*****
Đối họa cùng anh Thiên Minh và Tường Vân

VẮNG XA

Hoa buồn rủ cánh ở đâu sân
Rã một dòng thơ chỉ thiếu vần
Tiếc mãi manh tinh khi đổi vận
Thương hoài ngõ mộng thuở thành nhân
Lìa xa chẳng nhớ rồi ân hận
Tách biệt đành quên cả cõi trần
Nắng vỡ hiên đời đau nửa phận
Ta giờ tựa cảnh vắng người thân ./. 

LCT 07/04/2017

Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

VÙNG KÝ ỨC


VÙNG KÝ ỨC

Ta về chốn cũ chợt buồn tênh
Lối nhỏ đường xưa vẫn gập ghềnh
Cảnh vắng sương lùa giăng ngõ hẹp
Quê nghèo nước đổ cuộn bờ kênh
Hồi chuông gợn sóng trôi rời rã
Đoản sáo luồn mây vỗ bập bềnh
Những dạo đông tràn quanh bếp lửa
Thương nồi cháo lỏng ngọn đèn chênh ./.

LCT 06/04/2017
BÀI HỌA :
*****
Vận khó

Lão trưởng vui cùng cái vận tênh
Làm cho xắp nhỏ bước chao ghềnh
Vần thơ có lẽ luồn chui rạch
Nét mực chăng còn rộng cửa kênh
bút vẽ theo chàng hồn sóng lượn
màu tô bám cụ trí mây bềnh
Do vì chẳng luyện nên từ kiệt
Đứng lịm thôi nhìn bóng nghĩa chênh..!!

Nguyễn Lâm 06/04/2017
*****
VUI CÙNG TÊNH
Quả khó ham vui với cái tênh
Suy tìm trí mỏi cố qua gềnh
Phòng văn chữ nghĩa đi đâu nhỉ
Bờ lau bút mực dạo dòng kênh
Vẽ vời mấy tứ theo mây lượn
Tô bồi đôi vận sóng chao bềnh
Thân già mọi việc hay tùy thích
Chuyện hảo thi thư nước lửa chênh
GM.Nguyễn Đình Diệm
6.4.2017

Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

ĐỜI XOAY


ĐỜI XOAY

Nghiêng lòng đổ bớt giọt sầu cay
Một cõi càn khôn thống khổ đầy
Mọt khoét chân giường đau mảnh gỗ
Sâu ruồng dãy lá khổ rừng cây
Tình anh đổi chác rời duyên vợ 
Ý chị lường đong bỏ nghĩa thầy
Chẳng biết vui buồn hay giận dữ
Khi dòng thế sự vẫn còn xoay ./.

LCT 05/04/2017
BÀI HỌA :
*****

BƯỚC THĂNG TRẦM 

Ngắm giọt đông hàn khóe mắt cay
Dường như cái lạnh cũng hao gầy 
Vườn xưa quạnh quẽ chim rời tổ
Phố cũ tiêu điều lá bỏ cây 
Mỏi gót sông hồ thương dáng Mẹ 
Sờn manh áo vải nhớ chân Thầy
Ngày mai vạn nẻo đường thiên lý 
Vẫn cứ mong chờ cuộc chuyển xoay ! 

Tường Vân 5/4/17
*****
VÌ ĐÂU
Vượn hú chiều về thẩm bóng cây
Vòng đời cơm áo lắm vơi đầy
Nhìn đêm thờ thẫn lòng chua chát
Ngắm tối sắt se dạ đắng cay
Cha con biến chất ôm nhau nhảy
Tín thí rồ cuồng bỏ ngải thầy
Suy đồi đạo lý cơn cuồng loạn
Cuộc thế vì đâu mãi cuốn xoay.
GM.Nguyễn Đình Diệm
5.4.2017
*****
SẼ CÒN AI

Mi buồn ướt đẫm lệ lòng cay
Nghiệt ngã trần gian khốn khổ đầy
Mục rửa chân tường quân khoét gỗ
Tan tành đỉnh núi lũ đào cây
Thằng đang chỉ ngực xưng hùng bá
Kẻ lại điền tên nói lão thầy
Chẳng biết rồi đây nằm cạnh lỗ
Khung trời một mảnh đứa nào xoay ./.

LCT 05/04/2017
*****
BIẾT BAO GIỜ
Ướt đẫm mi buồn dạ đắng cay
Trần gian khốn khổ não phiền đầy
Giang sơn mục rửa quân đào núi
Đất nước tan tành họa khoét cây
Đứa đứng khoành tay lòng dáo mác
Thằng loa mép dãi miệng ca thầy
Non sông gấm vóc còn chi nữa
Biết đến bao giờ vận chuyển xoay
GM.Nguyễn Đình Diệm
5.4.2017
*****
Đời xoay
Y đề

Vẫn biết ta còn ngậm đắng cay
Lòng tham túi rổng đổ sao đầy
Bầy ngưu mất bạn rừng trơ gốc
Lũ hoẵng xa đàn đất trụi cây
Ngõ bắc yên hùng luôn tự bá
Bờ nam đại trượng muốn xưng thầy
Rằng khi mạch sống vừa hoen đục
Vật đổi sao dời thế vận xoay..!!

Nguyễn Lâm 5/4/2017

*****

HOANG TƯỞNG
Những tưởng gừng già đậm chất cay
Nào đâu nhợt nhạt xác xơ đầy
Sông xưa chẳng thể chung nguồn nước
Đất cũ không cùng một cội cây
Rậm rực thân hèn khom phận tớ
Loi nhoi kiếp tặc bợ quan thầy
Tầng cao trí tuệ huênh hoang đỉnh
Vũng xoáy mê cuồng nghiệt ngã xoay…
Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

VƯỜN KHUYA


VƯỜN KHUYA
(Họa thơ Lý Dức Quỳnh)

Vườn khuya lạnh lẽo gió rơi nhiều
Vắng vẻ ai hờn dỗi chuyện yêu
Kè đợi say từng phiên lã lướt
Người đang lịm bởi khúc nuông chiều
Trăng giờ chẳng nhạt miền xa vắng
Biển cũng đâu còn bến tịch liêu
Chớ bảo trần gian vùng tội lỗi
Đời ta chỉ mộng bấy nhiêu điều ./.

LCT 04/04/2017
*****
BÀI XƯỚNG :
*****
NHÁNH SẦU XUÂN
Lặng rót vào tim nhớ mỗi nhiều
Phương trời cách trở nỗi niềm yêu
Ngàn xanh ngời rụng tàn qua tối
Vạn biếc nõn đơm héo cuối chiều
Mãi chẳng tăm khơi ngoài lạnh lẽo
Đâu nào bọt sủi giữa đìu hiu
Trường giang điệp điệp muôn trùng sóng
Quạnh quẽ sầu như mảnh lụa điều
Lý Đức Quỳnh

BÀI HỌA :
*****
TIỄN BIỆT 

Tiễn biệt người đi tủi dạ nhiều 
Như vừa sụp đổ một trời yêu 
Thầm nghe thớ ruột đau từng khúc
Chạnh thấy buồng tim xót mỗi chiều 
Có phút giây chờ trong quạnh quẽ 
Rồi ngày tháng đợi giữa cô liêu 
Sầu kia chẳng biết bao giờ rụng 
Để nặng lòng ta với những điều... 

Tường Vân 4/4/17
*****
Đối họa cùng Tường Vân
ĐỂ MẶC NGƯỜI ĐI

Người đi mặc kệ nói chi nhiều
Đã lỡ duyên tình thiếu chữ yêu
Buổi gặp đầu tiên chờ tới sáng
Lần mong dạo cuối cũng qua chiều
Quen dần kết lai ngày hoang vắng
Biêt vậy xâu thành chuỗi cố liêu
Cảnh cũ người xưa hờ hững quá
Đành thôi viết lại bấy nhiêu điều ...

LCT 4/4/17
*****
KHẮC KHOẢI ĐÊM
Lạnh lẽo đêm khuya gió lộng nhiều
Lòng sầu những mối nỗi lòng yêu
Trăng gầy úa bóng bờ mơ tối
Lá xác xơ hồn lối mộng chiều
Nhạn đã muôn trùng nơi bến thẳm
Mây còn lãng đãng chốn bờ hiu
Con tim khắc khoải sương giăng huyễn
Thổn thức khêu hoài giữa vạn điều.
GM.Nguyễn Đình Diệm
4.4.2017
*****
Ký ức còn đây

Hạ đến đường xưa phượng nở nhiều
Đây còn kỷ niệm nhũng mùa yêu
Hàng me xõa dáng từng ban sớm
Cội trúc che nghiêng những buổi chiều
Gợi nhớ cho lòng nghe lạnh vắng
U hoài để dạ thấm cô liêu
Rồi bao thổn thức òa tan vỡ
Khoái động hồn ta nhói đủ điều..!!


Lâm Nguyễn  4/4/2017