VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2021

BẮT CUA

BẮT CUA 


Cái lỗ đen sì mụ bảo xoi
Thằng cha tỏ rõ dáng dân nòi
Ao hồ chẳng ngại dù khô nước
Mặt biển không nề dẫu trắng oi
Giữ cẳng lôi dài cho lép miệng
Cầm lông kéo ngược để thun vòi
Ta ngồi nín thở lòng suy nghĩ
Hỏi sướng sung gì lũ họ moi ./.

LCT O8/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
TỤT HỨNG.
Hang Còng ngón giữa thọc và xoi...
Rủi kẹp nhầm tay sẽ mất nòi
Chạm ở bên ngoài da cũng nóng
Xoa vào chỗ mép thịt càng oi
Nhiều khi nước rỉ quanh vùng miệng
Lắm bữa bèo lan phủ cọng vòi
Giỡn cợt trăm lần môi nó hở
Thôi đành tụt hứng khỏi cần moi.
08/11/2021
*****
MẶT TRỜI MÙA ĐÔNG
Thương làn nắng đỏ mặt trời xoi
Chẳng lẽ người quên cả giống nòi
Lệ ủ bao mùa chưa đủ chén
Nhân sầu một kiếp đã đầy oi
Vì tơ rụng giữa chiều giăng sóng
Bởi mộng buồn bên lối rã vòi
Nghĩ đến ân tình như gió mỏng
Căn nhà rách nát mặc người moi/
NPP 08/11/2021

Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2021

SÓNG ĐỜI

SÓNG ĐỜI

(Thuận nghịch độc)

Tơi tả gió chiều biển nước non
Sóng cao nhồi mộng bến đêm mòn
Lời chua chén hận mùi tôn tử
Lệ đắng môi đời vị cháu con
Chơi gánh nợ trần duyên chối bỏ
Thử xem tình thế cuộc chui lòn
Rời xa lẽ sống phàm vinh nhục
Hơi hám chẳng cần chuyện phấn son...

Son phấn chuyện cần chẳng hám hơi
Nhục vinh phàm sống lẽ xa rời
Lòn chui cuộc thế tình xem thử
Bỏ chối duyên trần nợ gánh chơi
Con cháu vị đời môi đắng lệ
Tử tôn mùi hận chén chua lời
Mòn đêm bến mộng nhồi cao sóng
Non nước biển chiều gió tả tơi ./.

LecanhTien O6/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Ngạn Bùi Xuân
. TRẦN AI
( Thuận nghịch độc )

Tơi tàn bão đổ gẫy cành non
Lốc cuộn nhà trơ cảnh nẫu mòn
Lời buốt tiếng đau chìm số phận
Lệ nhòa my đẫm phủ đời con
Chơi nào tuổi thắm đâu diều thả
Trải mãi thời xanh đấy cuộc lòn
Sầu mủi bóng vương lòng thắt quặn
Hơi truyền ấm nặng nghĩa tình son 

Son tình nghĩa nặng ấm truyền hơi
Quặn thắt lòng vương bóng mủi sầu
Lòn cuộc đấy xanh thời mãi trải
Thả diều đâu thắm tuổi nào chơi
Con đời phủ đẫm my nhòa lệ
Phận số chìm đau tiếng buốt lời
Mòn nẫu cảnh trơ nhà cuộn lốc
Non cành gẫy đổ bão tàn tơi

Xuân Ngạn : 06.11.21
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐÔNG VỀ LẠI NHỚ MẸ TA
(Thuận nghịch độc)

Tơi choàng áo mẹ khuất ngàn non
Lạnh buốt thềm đông ngóng mỏi mòn
Lời vọng ngõ xưa người nhớ cảnh
Cỏ vầy hiên vắng cửa chờ con
Chơi đùa biếng trẻ thương bà đợi
Ngẫm tủi nhiều đêm chạnh gió lòn
Rời rã mộng thêm buồn lại nhắc
Hơi tìm gối cũ bóng nhòa son.

Đọc ngược :
Son nhòa bóng cũ gối tìm hơi
Nhắc lại buồn thêm mộng rã rời
Lòn gió chạnh đêm nhiều tủi ngẫm
Đợi bà thương trẻ biếng đùa chơi
Con chờ cửa vắng hiên vầy cỏ
Cảnh nhớ người xưa ngõ vọng lời
Mòn mỏi ngóng đông thềm buốt lạnh
Non ngàn khuất mẹ áo choàng tơi./.

Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
GIÓ GIAO MÙA
(Thuận nghịch độc)

Tơi choàng phố lạnh gió đầu non
Rụng lá vàng thu lối mỏi mòn
Lời đọng khói hương ngày vắng mẹ
Hẻm sầu mưa nắng buổi xa con
Chơi trăng bến gợn đêm tình vướng
Giỡn sóng bờ chao nước biển lòn
Rời rã trắng mây màu hạ thắm
Hơi buồn mắt đẹp dáng còn son

Nghịch
Son còn dáng đẹp mắt buồn hơi
Thắm hạ màu mây trắng rã rời
Lòn biển nước chao bờ sóng giỡn
Vướng tình đêm gợn bến trăng chơi
Con xa buổi nắng mưa sầu hẻm
Mẹ vắng ngày hương khói đọng lời
Mòn mỏi lối thu vàng lá rụng
Non đầu gió lạnh phố choàng tơi/

NPP 06/11/2021

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2021

GIỌT LỆ TƯƠNG TƯ

GIỌT LỆ TƯƠNG TƯ


Giọt lệ tương tư rớt xuống hồn
Người ngồi sắp xếp cuộc ly hôn 
Sương khuya thấm áo thành dòng chảy
Nắng sớm nghiêng vai đọng sợi buồn
Để kẻ sầu đời nghe gió hát
Còn người dệt mộng thấy mưa tuôn 
Năm canh khổ sở lòng rầu rĩ
Giữa những cơn mưa lướt trắng cồn ./.

LecanhTien

O5/11/2O21

Thứ Năm, 4 tháng 11, 2021

GÓC KHUẤT

GÓC KHUẤT


Cổ tự chuông rền tiếng mõ khua
Vầng trăng lẹm đỏ rớt sân chùa
Sư ngồi chánh niệm lòng sâu thẳm
Sãi đứng tâm thiền cảnh nợ chua
Kiếm giữa tàng thư lời chủ nịnh
Tìm trong điển tích nghĩa ông đùa
Mâm đời nghiệt ngã nào ai biết
Một lũ côn đồ giả bán mua ./.

LecanhTien O4/11/2O21
BÀI HỌA :
*****
Hoàng Hải
HƯỚNG PHẬT
Dương trần bỏ hết nỗi lòng khua
Giũ sạch phồn hoa tới cửa chùa
Để mắt không buồn tim mãi sạch
Cho người bỗng nhẹ ý nào chua
Cùng thơ phú giỏi tìm trăng ghẹo
Lẫn nhạc đàn hay thả gió đùa
Cảnh sẽ thư nhàn đâu vướng bận
Tâm hiền giống Phật chả gì mua.
Hải Hoàng
*****
Tòng Trần
XA MIỀN BIẾN SÓNG
Chuông lồng tiếng kệ mõ Thầy khua
Cửa Phật lời kinh luyến ngõ chùa
Mãi tụng bao ngày xua khổ chát
Luôn cầu lắm bữa đuổi buồn chua
Đời đau lại biết nên tìm hiểu
Kiếp cực cần hay nỏ giỡn đùa
Nghiệp chướng nhanh tàn tâm để rỗi
Xa miền biển sóng dễ gì mua.
04/11/2021.
*****
TIẾNG MÕ ĐÊM
Con thuyền lướt sóng nhịp chèo khua
Những tối ngồi nghe tiếng mõ chùa
Ngẫm chuyện trên trời sao mãi đắng
Suy tình giữa chợ cứ hoài chua
Nhiều hôm thấm rượu rồi siêng nói
Lắm bữa mềm cơm lại nhác đùa
Ánh mắt vô hồn ngơ ngác đợi
Không tiền cũng chẳng dám đòi mua
NPP 04/11/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
NẾU ĐƯỢC LÀM QUAN
Ta dường kiếp gậy não nùng khua
Dẫu họ giàu khi hốt của chùa
Tủi quãng đê chiều em gánh nặng
Thương màu áo mẹ vải sờn chua
Đời tơi tả chạnh vì duyên hết
Phận bẽ bàng trêu bởi tiếng đùa
Nếu đổi làm quan dù một bữa
Ngai vàng chắc hẳn dễ dàng mua.
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2021

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI

BẠC BẼO TÌNH ĐỜI (Mạ đề)


Cuộc lữ đành thôi khép nửa chừng
Ơn trời gặp phải đám người dưng
Giờ đây bội nghĩa mời không đến
Thuở đó hàm ân mượn cũng mừng
Xót cõi nhân tình thân bỏ bụng
Xa đời lãng tử bạn quày lưng
Nhiều đêm ngấn lệ sầu tan chảy
Ngẫm kiếp phù sinh chẳng đặng đừng ./.

LCT O2/11/2O21
 
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
NÊN ĐỪNG.
Tình yêu thấy vậy cũng vô chừng
Vẫn biết như vầy tội kẻ dưng
Lúc vội vàng đeo hồn mãi thỏa
Hồi trân tráo đổi dạ luôn mừng
Do ngày lãng tử nào ưng bụng
Tại buổi xuân thời đã ngắm lưng
Phải đợi già đi người mới rõ
Thành ra thất bại hãy nên đừng.
02/11/2021.
*****
Nguyễn Gia Khanh
LỠ LÀNG
Người đi thuở ấy mộng xưa chừng...
Rạn vỡ theo ngày tháng dửng dưng
Bữa ngóng trời đêm vừa định bỏ
Ngày trông bóng nhạn đã toan mừng
Bao lời nghĩa ái vơi đầy dạ
Nửa gánh ân tình trĩu nặng lưng
Chắc bởi chưa tròn duyên nguyệt lão
Đành thôi chuyện cũ phải nên đừng.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Phượng Phượng
CHÚT KỶ NIỆM BUỒN
Mùa đông lại đến nhớ khôn chừng
Kỷ niệm xưa buồn cứ dửng dưng
Nhỏ ở cùng quê bày bỡn cợt
Thằng chung một lớp bảo vui mừng
Khăn quàng thuở ấy cài ngang cổ
Cặp sách hôm nào quảy dưới lưng
Những buổi về ngang đường đuổi bướm
Hồn xuân đẹp lắm cớ sao đừng/
NPP 02/11/2021
*****
Vĩnh Long
BẾN MƠ
Ngày xây dựng ngỡ chỉ non chừng
Nẻo ấy bây giờ bỗng tự dưng
Đẹp những màu hoa đầy phấn khởi
Ngời bao sắc cảnh thật vui mừng
Toà ngang lộng lẫy không còn lửng
Dãy dọc huy hoàng hết bỏ lưng
Đã chuyển đồi hoang thành phố thị
Làng xinh muốn quậy cũng xin đừng
Vĩnh Long
*****
Tiến Trịnh
NẢN CHÍ
Đành thôi cuộc lữ chỉ lưng chừng
Ước mộng nay rồi cũng dửng dưng
Vực thẳm rừng sâu lòng đã ngán
Nhà cao cửa rộng ý đâu mừng
Thêm vào ách buộc phiền tâm não
Rũ bỏ đai quàng nhẹ tấm lưng
Thoả mãn vui đời yên kiếp phận
Phù du huyễn ảo, mặc nên đừng./.
Trịnh Hùng Tiến, 02/11/21
*****
Dinh Tuan Minh
LẤP LỬNG
Bình phê xướng họa vẫn vô chừng
Đã gợi sao nàng cứ dửng dưng
Lão duyệt lời hay nhìn chẳng thích
Chàng khen ý đẹp hiểu đâu mừng
Làm hôm ả dỗi vì quay mặt
Khiến bữa cô hờn tại trở lưng
Nếu giữ ân tình nên thể hiện
Còn như giả bộ cũng mong đừng
Đinh Tuấn Minh
*****
Ngạn Bùi Xuân
. KIẾP PHÙ DU
Nhiều năm gặp gỡ hỏi xem chừng
Bạn hữu danh thành mới dửng dưng
Nghĩa nhạt tình phai nghèo chẳng đến
Hàn vi sớm muộn khổ không mừng
Đâu ngờ cõi tạm trơ lì tiếng
Cũng thể nơi trần nặng gánh lưng
Đoản kiếp phù du đầy tội lỗi
Rằng nên thức tỉnh bạc mau đừng .
Xuân Ngạn : 02.10.21
*****
Mặc Thế Nhân
Tưởng rằng đã quên, quên đi rồi không bao giờ nhớ nữa ... Tôi – cái thằng tôi, cái gã đã một lần vô tình bội bạc với nơi chôn nhau cắt rốn, hôm nay tìm về lại xứ sở của tuổi thơ, cái tuổi hoa hiền, tìm về với cái bến sông, với đám bạn chăn trâu sau những tháng ngày chạy theo đời cơm áo...
Nhưng ngày về chưa kịp sang sông, cô lái đò chưa kịp đẩy thuyền tách bến, tôi đã nghe lời trách móc trong tiếng nấc nghẹn ngào, trong sâu thẳm của dòng sông :
 “Cuộc lữ đành thôi khép nửa chừng
Ơn trời gặp phải đám người dưng...”
“Đám người dưng”...  Tôi cố dõi mắt theo mặt sông vắng, tôi cố tìm lời oán trách vang lên đâu đó dập dềnh trong con sóng miên man đuổi nhau đến vô cùng hay thẳm sâu dưới đáy sông buồn, nghe như  đau đớn lắm trong lời dỗi hờn “ Ơn trời gặp phải đám người dưng ”... Biết rằng một khi  ta  thốt lên “ Ơn trời ” là khi ta gặp được điều gì hài lòng mãn nguyện... thì mới cảm nhận được cái tận cùng, cái đau đáu trong lời tự vấn của Thạch Hãn “ Ơn trời gặp phải đám người dưng ” nó chua chát nhường nào ! Ai làm đau lòng Thạch Hãn là tại vì sao ? vì sao ư !
"Giờ đây bội nghĩa mời không đến
Thuở đó hàm ân mượn cũng mừng"
Có lẽ lời oán trách bắt nguồn từ đây, từ cái bội nghĩa của lòng người. Cũng đúng thôi ! Khi đã trải lòng với tha nhân,  tha nhân không cưu mang nỗi chút lòng biết ơn thì thôi lại còn đem lòng bội nghĩa : 
“Xót cõi nhân tình thân bỏ bụng
Xa đời lãng tử bạn quày lưng”
thử hỏi có buồn không !? có chán chường không ?
“Nhiều đêm ngấn lệ sầu tan chảy
Ngẫm kiếp phù sinh chẳng đặng đừng ./.
Thôi xin người về đi, xin mở lòng bao dung với bội bạc như dòng Thạch Hãn luôn bao dung chở những muộn phiền, những hàm oan, những linh hồn đã trầm mình nơi đáy sông này về biển cả. Xin người cùng tên với con sông đừng làm đau chính mình, làm đau lòng con sông xứ sở, hãy về nương náu vào những tứ thơ yên bình đừng làm dậy sóng mặt sông nữa, về đây mà rót chén tiêu sầu cùng bằng hữu...
Xin để lại đây tám câu thơ cho những mảnh đời vô tình bội bạc, xin được treo trên vách quán trọ cuộc đời mình  để biết đã có một lần về qua vực nhớ , xin chuốc đầy chung thi tửu và xin rót xuống nửa chén cơ cầu xuống dòng sông... 
Xe ôm tôi chở không nỗi cái BẠC BẼO TÌNH ĐỜI  của Anh về Thạch Hãn, về Quảng Trị và về quán trọ đời mình thật rồi ! cảm ơn thi hồ khách dạ !
Tèo xe ôm
TRÁCH GÌ CÁI NGÕ NHÂN GIAN
Về đi  cuộc mộng vẫn lưng chừng
Trách móc làm gì mấy kẻ dưng
Có nghĩa không sang thì mới tiếc
Vô ơn chẳng đến cũng nên mừng
Tao nhân mặc khách ưa thơ rượu
Tiểu tử cô hồn thích xỏ lưng
Nếu biết trần gian này vốn vậy
Thề non hẹn biển... miễn...xin đừng !

Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2021

LÃNG DU

 LÃNG DU

(Thuận nghịch độc)

Mây khói nhuộm sầu biển cuối thu
Sóng xa mờ ảo bóng sương mù
Đầy khoang rụng lá vàng trăng thoảng
Cũ bến rơi tàn mộng trắng ru
Vây hãm lối về mưa gió hận
Lấp che tình lại tháng năm thù
Gầy đêm phố nhạt màu đông úa
Đây đó ngược chiều khách lãng du...

Du lãng khách chiều ngược đó đây
Úa đông màu nhạt phố đêm gầy
Thù năm tháng lại tình che lấp
Hận gió mưa về lối hãm vây
Ru trắng mộng tàn rơi bến cũ
Thoảng trăng vàng lá rụng khoang đầy
Mù sương bóng ảo mờ xa sóng
Thu cuối biển sầu nhuộm khói mây ./.

LCT 31/1O/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
MÙA CHUYỂN TIẾT
(Thuận Nghịch độc)
Mây lồng nắng rụng lá buồn thu
Tiết chuyển mùa sang tối mịt mù
Đầy đủ nước sông tràn bến gợn
Lững lờ trăng gió cuộn đêm ru
Vây quanh khói rã mây tàn đọng
Nghĩ quẩn lòng chao sóng hận thù
Gầy guộc bóng ta mình bước mỏi
Đây còn khách lữ bước nhàn du.
Nghịch
Du nhàn bước lữ khách còn đây
Mỏi bước mình ta bóng guộc gầy
Thù hận sóng chao lòng quẩn nghĩ
Đọng tàn mây rã khói quanh vây
Ru đêm cuộn gió trăng lờ lững
Gợn bến tràn sông nước đủ đầy
Mù mịt tối sang trời chuyển tiết
Thu buồn lá rụng nắng lồng mây/
NPP 31/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
DẤU MỘNG CÒN ĐÂY
(Thuận nghịch độc)
Mây nhòa nhạt tiễn bóng tàn thu
Mãi vắng trời xa nhạn mịt mù
Đầy nhớ nỗi xưa tình bậu gửi
Cạn sầu đêm cũ khúc lòng ru
Vây hồn khiến dạ thêm chờ ngóng
Đỗ bến tìm sông trút hận thù
Gầy gọ nét hoa thềm nuối cảnh
Đây còn dấu mộng phút nhàn du.
Đọc ngược :
Du nhàn phút mộng dấu còn đây
Cảnh nuối thềm hoa nét gọ gầy
Thù hận trút sông tìm bến đỗ
Ngóng chờ thêm dạ khiến hồn vây
Ru lòng khúc cũ đêm sầu cạn
Gửi bậu tình xưa nỗi nhớ đầy
Mù mịt nhạn xa trời vắng mãi
Thu tàn bóng tiễn nhạt nhòa mây.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Vĩnh Long
LẠC LỐI
Thuận nghịch độc
Thuận
Mây hờn nắng bởi ngại ngần thu
Lối nhạt nhòa trong cảnh bụi mù
Đầy tủi ngõ đưa chiều vội dỗ
Nặng sầu hiên tiễn gió liền ru
Vây rào hẻm tới nơi tràn hận
Bủa chặn đường sang ngã vướng thù
Gầy rũ dáng phai đời rướm lệ
Đây về lạc nẫu lúc hành du
Nghịch
Du hành lúc nẫu lạc về đây
Lệ rướm đời phai dáng rũ gầy
Thù vướng ngã sang đường chặn bủa
Hận tràn nơi tới hẻm rào vây
Ru liền gió tiễn hiên sầu nặng
Dỗ vội chiều đưa ngõ tủi đầy
Mù bụi cảnh trong nhòa nhạt lối
Thu ngần ngại bởi nắng hờn mây
Vĩnh Long
*****
Tiến Trịnh
TÀN THU MỘNG BỎ
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Mây trời xám nhạt nắng tàn thu
Lá rụng về khuya gió mịt mù
Đầy sóng biển xa ngân điệu vũ
Thoảng chiều mưa nẫu vọng lời ru
Vây đường xót nghĩ nhiều mong đợi
Nhiễm dịch buồn đau lắm hận thù
Gầy rã bước xiêu thân mỏi mệt
Đây còn việc bỏ mộng gì du./.
Nghịch:
Du gì mộng bỏ việc còn đây
Mệt mỏi thân xiêu bước rã gầy
Thù hận lắm đau buồn dịch nhiễm
Đợi mong nhiều nghĩ xót đường vây
Ru lời vọng nẫu mưa chiều thoảng
Vũ điệu ngân xa biển sóng đầy
Mù mịt gió khuya về rụng lá
Thu tàn nắng nhạt xám trời mây./.
Trịnh Hùng Tiến, 31/10/21

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

CHUYỆN DÂU TẰM

Thơ cuối tuần

CHUYỆN DÂU TẰM


Buồn không ngủ được cứ yên nằm
Nghĩ chuyện trên đời quả oái oăm
Mấy gã già gân tìm khỉ đột
Nhiều cô luống tuổi chọn nai goằm*
Ao nhà cạn trũng người không viếng
Cửa chợ sâu lòng lão khoái chăm
Một cõi trần gian đầy bí ẩn
Làm sao hiểu hết chuyện dâu tằm ./.

LCT 29/1O/2O21
* Từ lóng
BÀI HỌA :
*****
THƯƠNG MỘT KIẾP TẰM
Cảnh hạ tàn rơi đỏ lối nằm
Nghe đời sống giữa những hờn căm
Mình em giấu lệ tình thu vỡ
Mỗi nó hờn đêm đợt sóng goằm
Mộng cũng trôi dần không kẻ luyến
Duyên đành khép lại chẳng người chăm
Hoàng hôn mặt nước dìu sương vỗ
Bỗng nhói lòng thương một kiếp tằm/
Npp 29/10/2021
*****
Nguyễn Tiến
CHUYỆN LÚA TẰM
Chiều ai phủ lá mặt nong tằm
Ruộng lúa luôn phiền đủ nỗi oăm
Mỗi bận về nhanh vườn để hái
Nhiều khi lại khó kiểu ăn nằm
Cong người ưỡn ngực nâng đòn bẩy
Giữ ráng phơi mùa kệ ảnh chăm...
Khoảnh khắc trèo cây vừa tuột ngã
Mà như đã trút được cơn " goằm".
— đồng luật + hoán vận

Thứ Tư, 27 tháng 10, 2021

HIỂM HOẠ CORONAVIRUS


HIỂM HỌA CORONAVIRUS

Khoảng nắng hoàng hôn rụng ngõ chiều
Mây sầu cổ độ tiếng buồn tiêu
Vàng thu kẻ đội vành khăn trắng
Lạnh cửa người treo tấm nhiễu điều
Những bóng ma bò quanh ngọn lửa
Khi làn gió thổi rực lò thiêu
Thành đô hiểm hoạ vì Cô Vít *
Khiến cõi trần gian phải tụy tiều ./.

LCT 27/1O/2O21
* Covid
BÀI HỌA :
*****
LÃO TIỀU PHU
Rừng xanh tỏa khói quện sương chiều
Đẫn nhánh cây này bạc đủ tiêu *
Đoạn thẳng vừa xem rồi gãy khúc
Người ngay chẳng sợ nói ra điều
Trông ngày đến chợ phiên còn mở
Đổi gạo phơi đầu nắng dãi thiêu
Dáng vẫn còm khom dồn củi lại
Đời vui cuộc sống lão phu tiều .
* Đẫn, tiếng địa phương (như chặt,đẽo)
*****
Tòng Trần
TRO BỤI
Hồn bay vất vưởng lẫn trong chiều
Xác đã tan rồi phận hẩm...tiêu!
Phủ những đầu con vòng đội trắng
Trùm bao cửa ngõ quấn treo điều
Quân "trùng" nhiễm chết đời đau lịm
Lũ "vít" lan tràn mạng khổ thiêu
Hận cả ngàn năm người oán mãi
Thù luôn vạn kiếp...kẻ than "tiều".
27/10/2021.
*****
VỌNG TIẾNG TIÊU
Mình em lặng lẽ đếm bao chiều
Phố cũ đêm sầu vọng tiếng tiêu
Những lúc xa lòng mơ lắm chuyện
Nhiều khi cách mặt nhớ bao điều
Thương chàng mỗi buổi người như đốt
Nhớ bạn đôi lần dạ giống thiêu
Chỉ biết nhìn theo làn gió thoảng
Mà nghe khổ sở tấm thân tiều/
NPP 28/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHẲNG KHÁC TIỀU PHU
Buồn trông bóng ngả đã sang chiều
Tuổi mộng nghe chừng cũng mất tiêu
Ngẫm nẻo phù sinh hờn bấy cuộc
Ngùi thân lữ thứ chạnh bao điều
Tim đành nuối cảnh đêm tình vỡ
Kiếp lỡ theo mùa lửa phượng thiêu
Một quãng tang bồng quăng xuống biển
Đời ta chẳng khác gã phu tiều.
Nguyễn Gia Khanh
THẤT BẠI.
Tìm em khắp ngã tủi muôn chiều
Chẳng rõ sao mà lủi mất tiêu
Lắm buổi hoài lo vì những chuyện
Nhiều khi cứ sợ bởi bao điều
Hôm vào cạnh bãi trời như đốt
Bữa đảo ven rừng nắng tựa thiêu
Đã bới từng nơi lùng mọi nẻo
Nào hay ả ngụ lán anh “tiều”*
*Tiều phu
Vĩnh Long
*****
Phạm Văn
THẢM LÒNG...
------
Vạt nắng tà dương phủ nhộm chiêu.
Đô thành phố chợ cảnh buồn hiu.
Lò thiêu mịt khói mù bay tỏa.
Bệnh viện vào ra kẻ dập dìu.
Trẻ khóc nhìn cha thân hủy rụi.
Vợ ngồi đón đợi cốt chồng thiêu.
Ông buồn ngẩn lặng không lời nói.
Mắt ngoại bà tuôn giọt nhiễu chiều.
Phạm Văn Niêm.( 26/10/2021)
*****
Sầu Riêng
THẢM HỌA LOÀI NGƯỜI
Cõi tục tàn trong mảnh cuối chiều
Nghe buồn lắng trải vọng hồn tiêu
Người li biệt chẳng chào đôi tiếng
Mệnh giã từ không nhắc nửa điều
Sớm vãn dương trần hoang cội đổ
Mau về địa phủ nóng nguồn thiêu
Gần xa thảm dịch bùng lây nhiễm
Nghĩ cảnh đời như nhịp trống tiều.
Sầu Riêng: 27/1O/2O21

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2021

BƯỚC SAY

BƯỚC SAY 

(Thuận nghịch độc)

Say tỉnh bước về lại quá vui
Rượu chua đời đắng ngãi chôn vùi
Cày sâu luống rã người sưng mắt
Cuốc lỏng tay mòn kẻ dập mui 
Thay bến chị tìm trăng gió lạ
Đổi sân chàng thấm giọt sương bùi
Bày mưu hợp kế cùng sôi sục
Vay trả nợ người kiếp lủi chui...

Chui lủi kiếp người nợ trả vay
Sục sôi cùng kế hợp mưu bày
Bùi sương giọt thấm chàng sân đổi
Lạ gió trăng tìm chị bến thay
Mui dập kẻ mòn tay lỏng cuốc
Mắt sưng người rã luống sâu cày
Vùi chôn ngãi đắng đời chua rượu
Vui quá lại về bước tỉnh say ./.

LCT 25/1O/2O21
BÀI HOẠ :
*****
Phượng Phượng
ĐÊM SAY
(Thuận nghịch độc)
Say rồi tỉnh lại thấy lòng vui
Vắng lặng đời xô sóng dập vùi
Cày vỡ nhịp đêm sầu bẻ lái
Gió nhồi sương sớm mộng xoay mui
Thay phiên kẻ sợ khi lời đắng
Đổi phận người lo bởi dấu bùi
Bày giãi chuyện mơ mình hẹn ước
Vay cùng nợ khổ cảnh lòn chui
Nghịch
Chui lòn cảnh khổ nợ cùng vay
Ước hẹn mình mơ chuyện giãi bày
Bùi dấu bởi lo người phận đổi
Đắng lời khi sợ kẻ phiên thay
Mui xoay mộng sớm sương nhồi biển
Lái bẻ sầu đêm nhịp vỡ cày
Vùi dập sóng xô đời lặng vắng
Vui lòng thấy lại tỉnh rồi say /
NPP 25/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
MÌNH CƯỚI CHUI ĐI
Say cùng rượu phúc hợp ngày vui
Sưởi ấm tình xưa lửa bếp vùi
Cày nghỉ mẹ têm trầu đãi khách
Bến về thuyền đậu nắng tràn mui
Thay mùa ước phận thêm nồng thắm
Mở ngõ chờ duyên đón ngọt bùi
Bày đặt lễ xinh người dạm hỏi
Vay đời tuổi cưới cũng đành chui.
Đọc ngược :
Chui đành cũng cưới tuổi đời vay
Hỏi dạm người xinh lễ đặt bày
Bùi ngọt đón duyên chờ ngõ mở
Thắm nồng thêm phận ước mùa thay
Mui tràn nắng đậu thuyền về bến
Khách đãi trầu têm mẹ nghỉ cày
Vùi bếp lửa xưa tình ấm sưởi
Vui ngày hợp phúc rượu cùng say.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Dinh Tuan Minh
CẬU TƯ
(Thuận nghịch độc)
Thuận
Say hoài cảnh rã kiếp nào vui
Xỉn những ngày qua mộng lấp vùi
Cày nhác ruộng khô đời tróc vỉ
Cuốc lười nương rũ phận trầy mui
Thay chiều buổi bão miền đâu dẻo
Chuyển hướng chiều giông nẻo hết bùi
Bày vẽ chuyện đau vì trốn lủi
Vay liều đã kể mãi luồn chui
Nghịch
Chui luồn mãi kể đã liều vay
Lủi trốn vì đau chuyện vẽ bày
Bùi hết nẻo giông chiều hướng chuyển
Dẻo đâu miền bão buổi thay chiều
Mui trầy phận rũ nương lười cuốc
Vỉ tróc đời khô ruộng nhác cày
Vùi lấp mộng qua ngày những xỉn
Vui nào kiếp rã cảnh hoài say
Đinh Tuấn Minh

Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2021

KHÚC THU CUỐI

KHÚC CUỐI THU


Ngõ tối đen trời chợt đổ mưa
Vườn khuya nguyệt quế nhả hương thừa
Thu hờ hững với màn sương mỏng
Mộng lửng lơ cùng bãi sóng thưa
Vắng nửa hồn trăng sầu nhịp võng
Nồng đôi giọt tửu xé môi bừa
Mây trời thoảng gió hoa tàn rụng
Chỉ thấy đêm mòn kẽo kẹt đưa ./.

LCT 23/1O/2O21
BÀI HỌA :
*****
Tòng Trần
CHUYỂN TIẾT
Thu rời chuyển tiết đã liền mưa
Nước đổ nhiều nơi dễ bị thừa
Đọng chỗ tâm hồn cơn gió mỏng
Chen miền hạnh phúc mảng tình thưa
Dù Đông giá lạnh xinh nào rã
Dẫu Hạ nồng hanh thắm chẳng bừa
Phủ ấm tơ lòng đang mãi đợi
Xuân còn vẫn mộng muốn hoài đưa.
23/10/2021.
*****
Phượng Phượng
PHỐ NHỎ ĐÊM MƯA
Bên ngoài rã rích những lằn mưa
Nẻo mộng lòng em đủ thiếu thừa
Giọt nhớ treo cùng ô cửa vắng
Canh sầu cuộn với mảnh rèm thưa
Hờn đêm trở giấc nhìn sương đọng
Giận sáng tìm thơ cảm lệ bừa
Để gối chăn buồn căn gác lạnh
Nghe đời vắng ngắt phũ phàng đưa/
NPP 23/10/2021
*****
Hà Ngân
THU HOANG
Thu chiều ẩm ướt bởi trời mưa
Mặt đất nhiều thêm vũng nước thừa
Nắng yếu hoe vàng như đọng lại
Mây buồn nặng xám chẳng đòng đưa
Cho ngày trĩu nặng không ngăn nắp
Để phút vô tư với bộn bừa
Thả hết tâm hồn vào huyễn hoặc
Về miền ảo mộng với người xưa .
*****
Nguyễn Gia Khanh
NGÓNG BẠN
Thu tàn bỗng nuối sụt sùi mưa
Tửu cúc chờ ai chợt cũng thừa
Xót buổi đông về bên ngõ lạnh
Trông đàn nhạn lảng cuối rừng thưa
Ngoài hiên lá rụng trăng vàng võ
Giữa lối hồn dâng cảnh bộn bừa
Lặng lẽ ta ngồi thơ thẩn chuốc
Nghe lòng quạnh quẽ chén sầu đưa.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Chin Ngo Van
BỞI MÀNH THƯA
Khu vườn ướt sũng buổi trời mưa
Bập bõm về qua khoảnh nước thừa
Bữa tại mơ thầm cơn gió thoảng
Hôm vì nhớ vụng mảnh rèm đưa
Rồi thương ngõ ấy tâm ngờ nghệch
Cứ nghĩ đường kia cảnh bộn bừa
Để lại trong lòng vương vấn mãi
Âu là cũng bởi tấm mành thưa.
Chin Ngo Van. 23/10/2021!
*****
Vĩnh Long
ĐƯỜNG VÔ XỨ NGHỆ
Em về xóm nhỏ giữa mùa mưa
Một quãng đường đi khúc khủy thừa
Vẫn cảnh âm thầm băng suối rộng
Hay chiều hối hả vượt rừng thưa
Nhiều nơi vực thẳm đều bươn phứa
Lắm nẻo ghềnh cao cũng lội bừa
Bởi đã thầm yêu làn ví dặm
Nên tìm những bản hát đò đưa
*****
Hoàng Hải
MẢNH ÁI THỪA
Em buồn phố nhỏ ngẹn ngào mưa
Lại ngẫm lần đau mảnh ái thừa
Đó những vui buồn khi biển nhẹ
Đây từng kỷ niệm lúc chiều thưa
Vàng thu lá rụng tràn cơn bão
Buốt dạ trời nghiêng đổ dãy bừa
Hiểu rõ duyên này chia mộng ước
Nên sầu chất ngập mãi đòng đưa.
*****
Nguyễn Tiến
MỜI XUÂN
Đông còn lạnh lẽo, hết mùa mưa
Chẳng nghĩ ngày đêm chuyện thiếu thừa
Lặng lẽ mây lùa hoen cảnh vắng
Âm thầm gió thổi ngạt rừng thưa
Thuyền trôi mỗi lúc trên dòng chảy
Nỗi khổ đàn trâu dưới ruộng bừa
Tiết chuyển xoay vòng nên đợi mãi
Xuân hồng ấm lại đã mời đưa .
*****
CƠN MƯA TÌNH YÊU
Em về lá rụng buổi trời mưa
Ước cõi trần gian chẳng dễ thừa
Những tối thanh trời trăng sáng phủ
Bao chiều thắm mộng tuổi hồng thưa
Vườn đêm phím ngọc dìu xa thẳm
Ngọn lửa tình yêu tỏa nhẹ bừa
Cảnh đẹp thiên thần kiều diễm quá
Say cùng nguyệt ảo bến lòng đưa
NKL 23 10 2021

Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2021

MỘNG BUỒN

MỘNG BUỒN

(Thuận nghịch độc)

Thôi thế cũng buồn mộng hỡi ơi
Cũ xưa ngày ấy chuyện trao lời
Chồi khô lá rã đồi sương đọng
Nụ héo hoa tàn lửa nắng vơi
Trôi sóng bãi mờ trăng lạnh biển
Trải tơ đường vắng cảnh hoang đời
Rồi quên hẹn ước tình xa mãi
Môi nóng lệ sầu rượu choáng hơi...

Hơi choáng rượu sầu lệ nóng môi
Mãi xa tình ước hẹn quên rồi
Đời hoang cảnh vắng đường tơ trải
Biển lạnh trăng mờ bãi sóng trôi
Vơi nắng lửa tàn hoa héo nụ
Đọng sương đồi rã lá khô chồi
Lời trao chuyện ấy ngày xưa cũ
Ơi hỡi mộng buồn cũng thế thôi.

LCT 2O/1O/2O21

Thứ Năm, 21 tháng 10, 2021

VIRUS VŨ HÁN

VIRUS VŨ HÁN


Căm thù Vũ Hán đổi đời ta
Rõ cảnh vàng thau chánh lộn tà
Nợ cõi gian trần chưa trả hết
Ân miền thế tục phải đành xa
Trường quê lại nhốt người phong nhã
Phố cũ thời quên cảnh điệu đà
Nẻo vắng oan hồn đang giẫy giụa 
Thương mình bất lực trở thành ma ./.

LCT 21/1O/2O21
BÀI HỌA 
*****
Phượng Phượng

SẦU ĐÔNG
Quạnh quẽ đêm buồn chỉ mỗi ta
Ngày đông khuất dạng ánh dương tà
Thu vừa dỗ giấc ngàn năm biệt
Hạ cũng quên lời vạn thuở xa
Bởi nợ vần thơ sầu mải miết
Vì hương chén tửu lại sa đà
Em về ngõ nhỏ mùa hoang vắng
Những bước chân trần tưởng bóng ma/
NPP 21/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh

HOANG TƯỞNG
Giữa cảnh thu tàn một bóng ta
Thềm xưa nhạt nhẽo mảnh trăng tà
Đông vừa bủa lối vầy sương lạnh
Nhạn cũng theo mùa khuất nẻo xa
Chén tửu hoàng hoa người hẹn đã...
Làn mi lục liễu kẻ mong đà...
Đêm ngồi đối diện niềm hoang tưởng
Bởi mất nhau rồi bỗng sợ ma.
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2021

PHỐ SƯƠNG MỜ

PHỐ SƯƠNG MỜ

(Thuận nghịch độc)


Đêm về cảnh đẹp phố mờ sương
Gió lộng bờ cây bóng gợn tường
Mềm cọng lá thu chiều đọng khói
Nhạt màu trăng tối buổi đưa hương
Thêm vang giọng hát em ngoài ngõ
Lại vẳng lời ca chị cuối đường
Thềm phủ nhện giăng mù nghẽn lối
Êm lòng nhạc khúc vỡ trùng dương...

Dương trùng vỡ khúc nhạc lòng êm
Lối nghẽn mù giăng nhện phủ thềm
Đường cuối chị ca lời vẳng lại
Ngõ ngoài em hát giọng cao thêm
Hương đưa buổi tối trăng màu nhạt
Khói đọng chiều thu lá cọng mềm
Tường gợn bóng cây bờ lộng gió
Sương mờ phố đẹp cảnh về đêm ./.

LCT 19/1O/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
BẾN VẮNG
(Thuận nghịch độc)

Đêm xuống lặng người đẫm ướt sương
Gió ru trời ngã bóng in tường
Mềm thu vạt sóng lùa mây biển
Lạnh phố âm hồn tiễn khói hương
Thêm gánh nợ sầu duyên lẻ bến
Bỏ nhân tình lại bước riêng đường
Thềm đua sắc cũ mùa nhung nhớ
Êm bến cuộn trào bọt trắng dương
 
Nghịch
Dương trắng bọt trào cuộn bến êm
Nhớ nhung mùa cũ sắc đua thềm
Đường riêng bước lại tình nhân bỏ
Bến lẻ duyên sầu nợ gánh thêm
Hương khói tiễn hồn âm phố lạnh
Biển mây lùa sóng vạt thu mềm
Tường in bóng ngã trời ru gió
Sương ướt đẫm người lặng xuống đêm/

19/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
NHỚ NGÀY THU ẤY
(Thuận nghịch độc, 1 Giao duyên đối)
Đêm lặng ngắm trời bủa trắng sương
Gợi thu ngày ấy bóng nghiêng tường
Thềm in dáng liễu thờ ơ rủ
Bước ngẩn ngơ chiều ngõ tỏa hương
Thêm nhớ dạ thầm duyên ngỏ bậu
Hỏi sang người cũ thuở chia đường
Mềm vai thả tóc làn mơ mộng
Êm ấm cảnh đời tỏa ánh dương.

Đọc ngược :

Dương ánh tỏa đời cảnh ấm êm
Mộng mơ làn tóc thả vai mềm
Đường chia thuở cũ người sang hỏi
Bậu ngỏ duyên thầm dạ nhớ thêm
Hương tỏa ngõ chiều ngơ ngẩn bước
Rủ ơ thờ liễu dáng in thềm
Tường nghiêng bóng ấy ngày thu gợi
Sương trắng bủa trời ngắm lặng đêm.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Chin Ngo Van
TỐI LẠNH SƯƠNG

Đêm tối cảnh buồn lạnh ướt sương
Gió lay cành đẩy lá chen tường
Mềm buông ngọn liễu nhành đan khói
Nhẹ lướt hoa vườn giữa tỏa hương
Thêm nhớ thoảng mùi bay cạnh ngõ
Đợi mong còn sắc trải bên đường
Thềm ngơ ngẩn gợi mùa chao khẽ
Êm dịu nhạc lòng cõi thế dương.

Dương thế cõi lòng nhạc dịu êm
Khẽ chao mùa gợi ngẩn ngơ thềm
Đường bên trải sắc còn mong đợi
Ngõ cạnh bay mùi thoảng nhớ thêm
Hương tỏa giữa vườn hoa lướt nhẹ
Khói đan nhành liễu ngọn buông mềm
Tường chen lá đẩy cành lay gió
Sương ướt lạnh buồn cảnh tối đêm.

Chin Ngo Van. 19-10-2021!

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2021

KHÚC VÀO ĐÔNG

KHÚC VÀO ĐÔNG

(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)

Đông sầu ủ mộng phía đầu sông
Đồng hẹp làng quê sớm đẹp hồng
Lá đổ bên thềm rơi lỗ đá
Bông tàn trước sảnh vướng bàn tông
Vợ nương nét chữ đành vương nợ
Chồng lỡ vần thơ phải chở lồng
Sóng rảo bao mùa nay sáo rỗng
Trông giời trở nắng lại trời giông ./.

LCT 17/1O/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
TÌNH YÊU BÃO GIÔNG
Những buổi tan trường đợi mé sông
Dường như nắng nhuộm đỏ môi hồng
Thương tàn phượng thắm phơi bờ cỏ
Nhớ mảng mây buồn phủ lớp tông
Có buổi đêm về trăng gió lộng
Nhiều hôm bến đợi khói sương lồng
Con đường vẫn một mình em bước
Thả gót thưa dày sợ bão giông
NPP 17/10/2021
*****
Thuận Thu
Xin họa:
ĐỔ ĐỐN
Đông sắp sum vầy hội đắp sông
Đồng hương hẹn viếng buổi đương hồng
Cũng mời ông đến khơi cời mủng
Không tiễn lão đòi trách khiển tông
Rớt thả ngôn xàm băm rã thớt
Thòng leo tiếng hỗn vuốt theo lồng
Bám đời toan quậy tơi bời đám
Gông giải lên phường hết gãi giông
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHẠNH ĐÔNG
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Công sạn khơi dòng vẫn cạn sông
Phồng hai má bậu tuổi phai hồng
Lá vàng bủa ngõ thương làng vá
Phông tím loang thềm lạc phím tông
Lúa mỡ vì tham đời lỡ múa
Đồng lương bởi hết phận đương lồng
Mái tây trời vẫn màu mây tái
Trông giận nên chiều trút trận giông.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Mộng Hoài Nhân
BÊN SÔNG.
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Nông sước hiền hòa bến nước sông
Đồng hương gặp gỡ cảnh đương hồng
Bá đò khách bận đau bò đá
Gông tổ ong đầy bị gỗ tông
Ướt sủng vương bùn nên ủng sướt
Chồng leo bắt cá phải cheo lồng
Đó câu hết buổi mà đâu có
Không giỏi cà tàng tránh khỏi giông.
Mộng Hoài Nhân
17/10/2021

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

HIU HẮT MỘT CHIỀU THU

HIU HẮT MỘT CHIỀU THU


Tình rời bến bạc lòng bên huyệt mộ
Cõi trăm năm nghịch lộ bước đi về
Bánh xe đời xuôi ngược chốn sơn khê
Ngày nhắm mắt bỏ thề xưa chẳng nói

Sóng trần gian mạch nhồi tim đau nhói
Cuộc nợ nần còm cõi bến chiều phai
Buổi từ ly đơn giản cổ quan tài
Cùng ngọn lửa mong đầu thai kiếp khác

Người chẳng về khu vườn xưa xào xạc
Lá thu rơi mây gác nắng hiên đầu
Cuộc nổi chìm mưa ướt rã tình ngâu
Ngày hờ hững mây sầu xao ngọn sóng

Mặt trời lên ai vừa buông bỏ mộng
Căn nhà quen tình bỗng vắng đêm rồi
Chiếc lá buồn rơi giữa sóng chao trôi
Sầu thế kỷ rã rời trong cõi chết 

Giọt lệ rơi tiễn đưa chiều ly biệt
Cõi nhân sinh chẳng biết khóc hay cười
Lệ ngậm ngùi tiếc nuối tuổi đôi mươi
Làn khói mỏng đưa người xa bến mộng ./.

LCT 15/O9/2O21

BÀI HOẠ :
*****
Mộng Hoài Nhân
NHẬT MỘ ĐỒ TRƯỜNG.

Thuyền viễn xứ ở bên bờ nhật mộ.
Đường công danh hoạn lộ ngõ quên về.
Tình quê nhà lối ngược dặm nhiêu khê
Nhớ bóng Phượng ngày xưa sầu lại nói

Niềm trăn trở để nhồi lòng thêm nhói
Giũ bụi đường bên cõi tạm hồng phai.
Sợi nắng thêu cho đẹp bước nhân tài.
Đời trăm tuổi đi đầu thai cảnh khác.

Gió mùa thu cuốn lá rơi xào xạc.
Nhìn trăng thu còn gác đỉnh non đầu.
Cảnh dương tà lã chã giọt mưa ngâu.
Thêm áo não gieo sầu trên đọt sóng.

Ánh bình minh sẽ ngời trên ngõ mộng
Về thôn xưa hoa bỗng thắm sương rồi.
Thuyền xa mờ lướt sóng kẻo chiều trôi.
Trăng cổ độ xa rời cho đến chết.

Có đau thương mới thấy sầu xa biệt.
Bão tan đi mới biết nụ hoa cười.
Sống chan hòa như cái thuở đôi mươi.
Nơi lối cũ chúc hai người dệt mộng.

Mộng Hoài Nhân.
15/10/2021
*****
Trần Đình Tấn 
CHỈ CÒN NẮM TRO TÀN

Nắm tro tàn vất vưởng tìm nấm mộ
Lệ trào tuôn nơi chỗ ở đưa về
Không một lời trăn trối những nhiêu khê
Đời bỏ lại lắm ê chề nghẹn nói

Người đi rồi đêm tủi buồn nhang khói
Tiếng cầu kinh mòn mỏi phấn nhạt phai
Linh hồn ai tay trắng chẳng gia tài
Không hứa hẹn để rồi mai nơi khác

Buổi thu tàn nghe lá rơi xào xạc
Cảnh nhà tan đã khác bữa ban đầu
Ta ôm buồn với những giọt mưa ngâu
Ngày Đông tới chuỗi cơn sầu dậy sóng

Thế là hết đâu còn gì ước mộng
Lầu hạnh phúc mãi trống rỗng mất rồi
Chỉ lục bình theo con sóng nổi trôi
Dạt về biển nơi phương trời mặn chết

Chiếc khăn tang thay nói lời vĩnh biệt
Bạc vàng đầy chẳng biết ngậm hay cười
Cõi trần gian sống chỉ được đôi mươi
Đời là vậy nhưng lắm người mơ mộng
*****
Phượng Phượng 
SẦU BIỆT LY 

Đêm lạnh lẽo ta ngồi bên nấm mộ
Gió đong đưa mà độ bóng ai về
Nghĩ cuộc đời sao lắm nỗi nhiêu khê
Tình mấy thuở câu thề chưa dám nói

Đã bao thu giữa buồng tim đau nhói
Đời lạnh lùng như ngọn khói mờ phai
Nước mắt rơi khi nhìn chiếc quan tài
Đưa người đến cuộc trùng lai kiếp khác

Bóng trăng soi lá thu đêm xào xạc
Mưa sao giăng nhoà nhạt bến giang đầu
Tình chợt buồn mây phủ tím bờ ngâu
Làn gió xoáy chân cầu reo đợt sóng

Tình rẽ lối coi như tàn cuộc mộng
Người ra đi bỏ trống bến tương rồi
Ngọn sóng buồn vời vợi cuốn tình trôi
Người để đó mảnh đồi hoang đất chết

Lối trăng quê không một lời từ biệt
Đêm hoang vu nào biết tiếng ai cười
Kẻ lạc loài ngồi khóc tuổi đôi mươi
Sầu đã chết bên đời xa giấc mộng/

NPP 15/10/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
TRẢ HẾT CHO NGƯỜI 

Ta đã trót ru người câu ngưỡng mộ
Vần thơ yêu làm hoan lộ đêm về
Chạnh bên đời còn lắm nỗi nhiêu khê
Đành mượn bút khơi thề chưa kịp nói

Kỷ niệm ấy cấu gào tim thêm nhói
Ta dỗ lòng nương náu cõi tình phai
Trước đài trang ta thẹn gã bất tài
Đào mộng chốn thiên thai giành kẻ khác

Soi gương cũ gã tình si phờ phạc
Đếm thời gian đà nhuốm bạc trên đầu
Thu chưa về lối đã sụt sùi ngâu
Biển vẫn lặng mà lòng sầu dâng sóng

Xin hành khất trong mơ tìm hương mộng
Bến Trần Châu ta bỗng chậm chân rồi
Mảnh tình đầu thả rơi xuống dòng trôi
Vành tang quấn rũ rời dường thu chết 

Tri âm hỡi từ nay đành cách biệt
Tiễn ngày xưa ta chỉ biết gượng cười
Tưởng xuân thì đã chín trọn mười mươi
Nay trả hết cho người tình trong mộng ./.

Nguyễn Gia Khanh 15/1O/2O21
*****
Sầu Riêng
PHÍA CUỐI MỘT CUỘC TÌNH

Mộng trần lỡ duyên vùi trong cổ mộ
Bởi trăm năm hàn lộ chẳng quay về
Bước phân kỳ cách lạc nẻo sơn khê
Đêm buồn thả câu thề không kẻ nói

Tình khép dở cho lòng ta quặn nhói
Bóng trăng gầy một cõi úa dần phai
Chốn dương gian sao biết rõ vận tài
Sầu mộng ái thiên thai rời bến khác

Đêm muộn trải bóng hình ai gầy rạc
Phút từ ly nay gác niệm thương đầu
Duyên lụi tàn trở gót giữa mùa ngâu
Bến xưa gợi trăng sầu lay nhịp sóng

Giờ xa cách cho đường hai lối mộng
Mối lòng trao nay bỗng nhạt phai rồi
Cũng bởi tình chợt đắm lại nhòa trôi
Rồi men ái rụng rời xuân muộn chết

Còn đâu nữa dấu yêu đành viễn biệt
Lối không nhau ai biết đến câu cười
Vạn kỷ sầu ngăn cách rõ mười mươi
Tình xa khuất hai người hai lối mộng.

Sầu Ri1êng: 15/1O/2O21