VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Sáu, 9 tháng 7, 2021

TRỘM ĐÊM

TRỘM ĐÊM

(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)

Đao chèn mép cửa ngọn đèn chao
Chào hắn nàng quên việc chắn hào
Cối mỏng em chờ hôm cõng mối
Bao dày lão đợi tối bày dao
Cuốc đây kẻ gọi là cây đuốc
Bào đó người khoe cả bó đào
Chó nhảy ông cuời la cháy nhỏ
Mao trồi hắn lại tưởng mồi trao ./.

LCT O9/O7/2O21
BÀI HỌA :
*****
KỶ NIỆM ÊM ĐỀM
Mỗi độ thu về sợi nắng chao
Trời quê lạnh lẽo gió quanh hào
Thương chiều chuyển tiết cha bờ ruộng
Nhớ buổi sang mùa mẹ kéo dao
Cửa trước nhành lan vừa hé nụ
Nhà bên lối mộng đã chen đào
Em ngồi nhớ lại thời thơ ấu
Kỷ niệm êm đềm thuở ấy trao/
NPP 09/09/2021
*****
Quang Lê Vũ
Vui là chính anh nhé...
CHUYỆN HÃO
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt, Đđ)
Ao chánh nơi này tỏa ánh chao
Chào ho tiếng nhỏ đợi cho hào
Cối đâu nhịp vẳng hòa câu đối
Bao đó cảnh trùm nắm bó đao
Cuốc đục ra nhìn hai cục đuốc
Cào đây bữa đấy cạnh cây đào
Mó xong hiểu dạ nào mong xó
Mao trắng cả rồi để mắng trao.
Quang Lê Vũ - 9.7.2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
ĐẾN MUỘN
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Sao chóng buông chèo giữa sóng chao
Ào hanh ngọn gió thẹn anh hào
Má câm bữa tủi nhìn mâm cá
Ngao dọn hôm buồn uổng ngọn dao
Cạn nhánh xuân tình đau cánh nhạn
Cào "đô" kiếp mộng sướng cô đào
Bởi khi dạ ấy niềm bi khởi
Lao trễ nên dừng vật lễ trao.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Thái Chung
DỖI PHẬN
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Ao chái nương nhờ ngõ ái chao
Tao hờ hững phú chẳng tơ hào
Thả buồn quẳng mộng do thuồn* bả
Hao dại băm tình dẫu hại dao
Tạ mái cuồng si dù tái mạ
Mào đơ trống lảng dẫu mơ đào
Ngó bèo đói lợn đau nghèo bó
Xao trí duyên này chẳng xí trao.
0721 H,09/7/2021
Thái Chung
*****
Nguyễn Thế An
TỨ BÌNH TƯƠNG ÁNH
(Đào - Mai - Cúc - Trúc)
Bao chiếc lá vèo vẻ biếc chao
Dào hương thu tận cảnh dương hào
Nguyệt hồi võ cử chưa ngồi huyệt
Đao dấu sân trình đã đấu dao
Cựa khổng tước mài bên cổng khựa
Mào đai rượu uống giữa mai đào
Nhánh òe bởi sắc nên nhòe ánh
Cao trúc quên dần nụ cúc trao…
Nguyễn Thế An

Thứ Năm, 8 tháng 7, 2021

NỖI NIỀM

NỖI NIỀM

(1Giao duyên đối)

Ngồi trông ngọn gió chuyển giao mùa
Lặng lẽ con thuyền xẻ sóng khua
Giữa lối vườn hoa sầu mộng trổ
Đầu hiên chén rượu tiễn đêm lùa
Xoay dòng thế sự mòn danh nghĩa
Chủ bút khơi tình buộc ngữ đua
Thấy nỗi đời gieo nhiều khổ hạnh
Mà sao họ mãi cứ trêu đùa ./.

LCT O8/O7/2O21

Thứ Tư, 7 tháng 7, 2021

NỖI BUỒN NHÂN THẾ

NỖI BUỒN NHÂN THẾ


Nhìn manh thế sự bỗng nhiên buồn
Một bể nhân tình sắp rã khuôn
Nỗi sợ nằm trong lòng phố chuyển
Niềm lo ở giữa bóng đêm luồn
Đau vì dịch tễ hoài đeo bám
Khổ tại vi trùng mãi kết tuôn
Thấy cõi trần gian này hoảng loạn
Từ khi hiểm hoạ đến gieo nguồn ./.

LCT O7/O7/2O21
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
LÀNG QUÊ MÙA COVID
Chạnh ngắm làng quê chỉ nỗi buồn
Bao ngày phóng đãng phải vào khuôn
Đà giam lũ trẻ ngồi hiên ngóng
Vẫn sợ "nàng vi" ghé cửa luồn
Xót kẻ cơ đồ bên chợ vỡ
Thương người thảm họa giữa trời tuôn
Nhìn lên Thượng Đế ngài im lặng
Chẳng biết từ đâu những ngọn nguồn.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BUỒN NHÂN THẾ.
.-----------
(Họa cùng Thạch Hãn.)
--------
Nhân gian chốn hạ bỗng đau buồn.
Thế giới ôn nàn diễn rập khuôn.
Đổi dạng Cô vi ngày hóa chuyển .
Năm Châu dịch phát mãi len luồn.
Theo người Cô vít hoài đeo bám.
Biến thể siêu Cồ lại kết tuôn.
Ngó cảnh nhân gian đầy khổ loạn.
Vì con Vũ Hán lệ tuôn nguồn.
Phạm văn Niêm.
*****
CÓ NHỮNG NỖI BUỒN
Những buổi hoàng hôn gợi cảnh buồn
Khi bầy cô vít lại tràn khuôn
Bờ quê phượng thắm chiều thôi nở
Lối cũ hồng tươi gió bỏ luồn
Thấy cảnh yên bình đang đảo lộn
Lo đời khổ sở cứ trào tuôn
Rồi đêm đến mãi ngồi tư lự
Nghĩ chuyện rời xa cả cội nguồn/
NPP 07/07/2021
*****
Thái Chung
VÌ ĐÂU?
Vẫn dịch tràn lan lắm cảnh buồn
Muôn nhà vạn cảnh đóng từng khuôn
Người xe rệu rã nào chen lấn
Ngọn gió đìu hiu cũng nghỉ luồn
Đắng trẻ ngơi hè trong giận dỗi
Cay già hóng bạn giữa sầu tuôn
Vì đâu thế sự cuồng ngông trải
Để nỗi niềm day thấu tận nguồn.
0719 H,07/7/2021
Thái Chung
*****
Nguyễn Hùng
NỖI BUỒN CÔ-VID
Rỗi việc mà sao bỗng thấy buồn
Từ nay thành phố đã vào khuôn
Ra vào cô-vid vờn nên tránh
Lui tới dịch vây chặn phải luồn
Chẳng lẽ khoanh tay ngồi ngáp nắng
Thôi thì bó gối để thơ tuôn
Âu trời có gọi đành cam chịu
Cố vượt qua bao ngọn gió nguồn.
Nguyễn Hùng
*****
QUYẾT CHẶN NGUỒN.
Dịch dã tràn lan ngẫm thấy buồn
Len vào mọi chỗ chẳng thành khuôn
Bùng khu xóm trọ âm thâm nhiễm
Phát ở thành đô lặng lẽ luồn
Xã hội yên bình dưng phải cuốn
Dân làng thoải mái bỗng đành tuôn
Giờ đây chấp nhận rồi phong tỏa
Quyết phải làm sao hãm chặn nguồn.
Chin Ngo Van 7-7-2021!
*****
NỖI BUỒN SỰ THẾ
Thế cuộc dường như cảm nỗi buồn
Khi dòng chủng dịch cứ tràn khuôn
Bên vùng sự biến đầy phong tỏa
Giữa hiện trường căng cẩn lách luồn
Biểu lộ gìn thân đành diễn ước
Co cùm thủ phận tránh trào tuôn
Về đâu cũng gặp toàn nguy khốn
Cạn mảnh tình chung cố giữ nguồn.
Mai Thắng – 210708

Thứ Bảy, 3 tháng 7, 2021

HIU HẮT CÙNG THU

HIU HẮT CÙNG THU

(Thuận nghịch độc)

Xơ xác cảnh buồn phố lạnh hoang
Trở trăn lòng vắng ngõ mây choàng
Mờ sương bến đợi thuyền không bãi
Nhạt gió đêm về cửa trống khoang
Thơ nối mộng lần chua chát trả
Tửu nương đời lại đắng cay quàng
Chờ thu lối muộn sầu hiu hắt
Lơ lửng khói chiều biển sóng loang ...

Loang sóng biển chiều khói lửng lơ
Hắt hiu sầu muộn lối thu chờ
Quàng cay đắng lại đời nương tửu
Trả chát chua tìm mộng nối thơ
Khoang trống cửa về đêm gió nhạt
Bãi không thuyền đợi bến sương mờ
Choàng mây ngõ vắng lòng trăn trở
Hoang lạnh phố buồn cảnh xác xơ ./.

LCT O3/O7/2O21
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỖI BUỒN THẾ SỰ
(Thuận nghịch độc)

Xơ tình bởi lẽ lặng hồn hoang
Thế cuộc niềm mê tỉnh dậy choàng
Mờ nguyệt để đêm tàn rã cảnh
Nặng thuyền cho gió ngập tràn khoang
Thơ sầu bút tủi nghiên vầy lỡ
Mộng khép đời cam phận bước quàng
Chờ đợi lắm khi hờn mãi dạ
Lơ ngồi kẻ chạnh bóng thềm loang.

Đọc ngược :
Loang thềm bóng chạnh kẻ ngồi lơ
Dạ mãi hờn khi lắm đợi chờ
Quàng bước phận cam đời khép mộng
Lỡ vầy nghiên tủi bút sầu thơ
Khoang tràn ngập gió cho thuyền nặng
Cảnh rã tàn đêm để nguyệt mờ
Choàng dậy tỉnh mê niềm cuộc thế
Hoang hồn lặng lẽ bởi tình xơ.

Nguyễn Gia Khanh
*****
BUÂNG KHUÂNG THU
(Thuận nghịch độc)

Thuận
Xơ trầy vết rạn nứt lòng hoang
Lại nghĩ rồi khi mão áo choàng
Mờ nắng trải mây tràn cuối ngõ
Lặng bờ chao sóng đổ bên khoang
Thơ đêm chuyện dấu yêu gìn giữ
Rượu sớm đời mong ước lại quàng
Chờ đợi bóng ai còn vọng tưởng
Lơ màu tóc biếc nụ chiều loang

Nghịch
Loang chiều nụ biếc tóc màu lơ
Tưởng vọng còn ai bóng đợi chờ
Quàng lại ước mong đời sớm rượu
Giữ gìn yêu dấu chuyện đêm thơ
Khoang bên đổ sóng chao bờ lặng
Ngõ cuối tràn mây trải nắng mờ
Choàng áo mão khi rồi nghĩ lại
Hoang lòng nứt rạn vết trầy xơ/

NPP 03/07/2021
*****
Thái Chung
ĐÀNH LƠ
(Thuận nghịch độc)

Xơ đầu bởi mộng rã đường hoang
Đắng nghẹn tình vơi cạn nghĩa choàng
Mờ mịt bóng đêm sầu dỗi hẻm
Thẫn thờ tâm dạ xót vầy khoang
Thơ cùn chuốc tửu chua đời gượng
Gác lẻ buồn trăng nhạt ánh quàng
Chờ mãi vận xoay thời thế đổi
Lơ đành ngậm tủi dẫu phiền loang.

Đọc ngược :

Loang phiền dẫu tủi ngậm đành lơ
Đổi thế thời xoay vận mãi chờ
Quàng ánh nhạt trăng buồn lẻ gác
Gượng đời chua tửu chuốc cùn thơ
Khoang vầy xót dạ tâm thờ thẫn
Hẻm dỗi sầu đêm bóng mịt mờ
Choàng nghĩa cạn vơi tình đắng nghẹn
Hoang đường rã mộng bởi đầu xơ.

0718 H,03/7/2021
   Thái Chung
***********
Phạm Văn 
( Thuận nghịch độc)
---------
THU CẢM.
------

Xơ   buồn nhạt nắng trải đồng hoang.
 Hạ mãn thời thu đổi  tiết  Choàng.
Mờ mịt cõi xa  thuyền biệt bãi.
Sóng đùa ghe vẫy cá  đầy  Khoang.
Thơ lời  chuốt tửu say bầu  cạn.
Biển ngắm dìm sâu  nỗi lụy quàng.
Chờ đợi mãi  ngày tươi đẹp sáng.
Lơ trời tỏa sắc thẵm mừng  loang.

Nghịch:

Loang mừng thẫm sắc tỏa trời lơ.
Sáng đẹp  ngày tươi  mãi đợi chờ.
Quàng nỗi lụy sâu dìm ngắm biển.
Cạn bầu say tửu chuốt lời thơ.
Khoang đầy cá vẫy ghe đùa sóng.
Bãi biệt thuyền xa cõi mịt mờ.
Choàng tiết đổi thu thời mãn hạ.
Đồng hoang trải nắng nhạt buồn xơ.

Phạm văn Niêm.
*************
Ngạn Bùi Xuân

.             PHẬN NGHÈO
        ( Thuận nghịch độc )

Thuận :

Xơ nghèo rõ phận thấy tàn hoang
Lệ đắng hồn tan khói phủ choàng
Mờ bóng nguyệt xa thuyền lụy bến
Lạnh thềm sương thoảng gió dồn khoang
Thơ đường ảo mộng theo người hỡi
Ái nghĩa buồn tâm xót phận quàng
Chờ đợi mắt vương tình vỡ nát
Lơ giầu xót nợ cảnh chiều loang .

Nghich:

Loang chiều cảnh nợ xót giầu lơ
Nát vỡ tình vương mắt đợi chờ
Quàng phận xót tâm buồn nghĩa ái
Hỡi người theo mộng ảo đường thơ
Khoang dồn gió thoảng sương thềm lạnh
Bến lụy thuyền xa nguyệt bóng mờ
Choàng phủ khói tan  hồn đắng lệ
Hoang tàn thấy phận rõ nghèo xơ.

Xuân Ngạn : 03.07.21



Thứ Năm, 1 tháng 7, 2021

TÊ LIỆT

TÊ LIỆT

Con đường trước mặt ngẫm buồn sao
Thấy cảnh trời quê bỗng nghẹn ngào
Chỗ nọ ngăn đường không thể đến
Nơi này cấm chợ chẳng cần giao
Nhìn em dán miệng nào mong hỏi
Lại gã trùm băng chả muốn chào
Bởi dịch bên Tàu đang chiếm hữu
Phi trường , bến cảng lẫn nhà lao ./.

LCT O1/O7/2O21
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
MẸ NHẮC CON TRONG MÙA COVID
Giữa dịch con còn khó hiểu sao
Ngồi nghe mẹ nhắc nhuyễn hơn ngào
La cà tửu quán đừng tiêu khiển
Gặp gỡ thân bằng khỏi tiếp giao
Bởi sợ nàng Vi đành giỗ chước
Vì lo khoảng cách miễn câu chào
Bao điều pháp luật đà ghi rõ
Chớ giỡn chơi mà mạng bỏ lao.
Nguyễn Gia Khanh
*****
KHÔNG PHẢI TẠI CHÚNG MÌNH
Lối nhỏ bây giờ vắng lắm sao
Đường khuya lạnh lẽo bóng đêm ngào
Đời ngăn cách mãi nào lui tới
Mộng rẽ chia hoài chẳng kết giao
Có buổi kề bên mà hổng nói
Nhiều hôm giáp mặt lại không chào
Đành thôi giữa gót chiều chia lối
Một cõi riêng buồn quá lớn lao/
NPP 01/07/2021
*****
NÀY CON….
Dịch vẫn lan tràn chẳng biết sao
Còn phong tỏa mãi lấy chi ngào
Đường ngăn mọi nẻo dừng nghênh tiếp
Chợ cấm bao miền nghỉ xã giao
Dõi chị trùm khăn gần mới hỏi
Nhìn em bịt mõm ngái không chào
Vàng thau giữa cảnh gây nhầm lẫn
Thật giả khôn lường ...hãy bớt lao
01/7/2021
Vĩnh Long.
*****
Thái Chung
BUỒN TÊNH
Sự thế nhân tình quẩn mãi sao
Buồn thay tủi với giận đem ngào
Muôn nhà ảo não người ngưng tiếp
Tứ bể âu sầu nỗi tuyệt giao
Lỡ gặp thầm trao đành mắt hỏi
Và thêm lặng ngắm vẫy tay chào
Day lòng một thuở từng kinh hãi
Hủi nỡ xa rời lánh bệnh lao.
0716 H,01/7/2021
Thái Chung


Thứ Ba, 29 tháng 6, 2021

GIỮ LẠI VẦN THƠ

VẦN THƠ GIỮ LẠI


Bỗng chạnh lòng thương cái tuổi già
Chân chiều khập khiễng mắt nhìn xa
Buồn trông cảnh lá tàn thu rụng
Chợt nghĩ vườn xuân ngả bóng sà
Để giọt sương nằm phơi ngõ nắng
Cho luồng gió thổi động hồn hoa
Còn ta với chuỗi dài trăn trở
Viết mảng đường thi giữ lại mà ./.

LCT 29/O6/2O21

BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
CỨ NGỠ CHƯA GIÀ
Nhiều khi cứ nghĩ tuổi chưa già
Vẫn ngẩn ngơ vì giấc mộng xa
Nhặt giữa hoàng hôn lời ấy ngỏ
Tìm trong kỷ niệm bóng ai sà
Đêm về nguyệt tỏa đầy sân ngõ
Chiếu trải thơ lồng đẫm rượu hoa
Chỉ đợi vào "phây" cùng mỗi sáng
Vài câu xướng họa đủ vui mà.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Mộng Hoài Nhân
KIẾP PHÙ DU.
Bình minh vụt thoáng tuổi nay già.
Trải bóng thu tàn đã dặm xa
Ngóng mãi lưng còng tay gậy thả
Nhìn luôn tóc xõa cụm mây sà.
Xuân về khắc khoải nghiêng chiều ngọc
Hạ mãn âm thầm ủ sắc hoa
Nghĩa tận hồn tan tìm cảnh khác
Giàu sang chức trọng kể chi mà.
Mộng Hoài Nhân.
29/6/2021
*****
MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI
Cùng anh hẹn ước đến khi già
Một mảnh ân tình ở chốn xa
Những tối ngồi mơ làn gió rụng
Từng hôm lại thấy bóng mây sà
Hiên đời mãi rợp mùa cây trái
Cuộc sống luôn tràn cảnh lá hoa
Cố giấu thời gian dòng kỷ niệm
Vào trang kí ức thuở yêu mà/.
NPP 29/06/2021
*****
Thái Chung
TRẢ MỘNG
Rồi ai cũng nếm vị hương già
Viễn cảnh kia chờ bến đợi xa
Lặng ngẩn ngơ nhìn con sóng vỗ
Càng hiu hắt tủi nguyệt đêm sà
Bao niềm nỗi đắng hòa chan tửu
Mấy nghĩa ân nồng gửi lại hoa
Trả mộng thời trai về cõi vắng
Cùng thơ dạ trải có chi mà!
0715 H,29/6/2021
Thái Chung
*****
Vĩnh Long
TỰ SỰ
Đành quên tuổi tác sẽ sang già
Chẳng ngại thân còm nẫu tránh xa
Hẵng thích mây hồng lơ lửng cuộn
Còn mê nắng dịu nhởn nhơ sà
Mong đời tĩnh lặng luôn ngời sắc
Mộng cảnh yên bình mãi thắm hoa
Để chốn dương trần ân nghĩa quyện
Vì bao kỷ niệm vẫn xanh mà
Vĩnh Long





Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2021

TRĂNG THÔN DÃ

TRĂNG THÔN DÃ

(Thuận nghịch độc)

Đỏ màu trăng tối xuyên bờ bụi
Mây khói nhạt mờ sương phủ núi
Gió lửng lơ trời cảnh nhớ nhung
Đêm hờ hững phận duyên hờn tủi
Ngõ giăng mù rụng cỏ cây lồng
Thềm đọng nước chao bèo bọt sủi
Mõ giục chùa xa sóng vọng chiều
Võ vàng thu đợi người khom cúi...

Cúi khom người đợi thu vàng võ

Chiều vọng sóng xa chùa giục mõ
Sủi bọt bèo chao nước đọng thềm
Lồng cây cỏ rụng mù giăng ngõ
Tủi hờn duyên phận hững hờ đêm
Nhung nhớ cảnh trời lơ lửng gió
Núi phủ sương mờ nhạt khói mây
Bụi bờ xuyên tối trăng màu đỏ ./.

LCT 27/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
TRĂNG MÙA CŨ.
(Thuận nghịch độc trắc vận)
Thuận
Đỏ thắm màn đêm mùa vướng bụi
Chờ ai bến cũ mờ trăng núi?
Gió vờn thảm cỏ mượt vàng đau
Sương đọng nẻo nhà sầu nhớ tủi
Ngõ hạnh thu buồn lá trúc lay
Lam đài gió tạt màu mây sủi
Mõ chùa vang nguyện khấn chiều chuông
Võ luyện thiền sư rồi lạy cúi.
Nghịch
Cúi lạy rồi sư thiền luyện võ
Chuông chiều khấn nguyện vang chùa mõ
Sủi mây màu tạt gió lam đài
Lay trúc lá buồn thu hạnh ngõ
Tủi nhớ sầu nhà nẻo đọng sương
Đau vàng thảm cỏ mây lùa gió
Núi trăng mờ cũ bến ai chờ
Bụi vướng mùa đêm màn thắm đỏ.
Mộng Hoài Nhân
27/6/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
TRÔNG AI NGÀN DẶM
(Thuận nghịch độc)
Đỏ mắt càng trông đường trắng bụi
Thêm sầu ngắm cảnh mây lồng núi
Gió đầy sân cũ bóng hoài vương
Giường lạnh gối xưa người mãi tủi
Ngõ đợi chờ đêm chạnh lối vầy
Ao đùa cợt cá nhìn tăm sủi
Mõ khua dường rủa giận rồi thương
Võ đánh mồm thôi còm phải cúi.
Đọc ngược :
Cúi phải còm thôi mồm đánh võ
Thương rồi giận rủa dường khua mõ
Sủi tăm nhìn cá cợt đùa ao
Vầy lối chạnh đêm chờ đợi ngõ
Tủi mãi người xưa gối lạnh giường
Vương hoài bóng cũ sân đầy gió
Núi lồng mây cảnh ngắm sầu thêm
Bụi trắng đường trông càng mắt đỏ.
Nguyễn Gia Khanh
*****
TỊNH CẢNH SƯ THIỀN
(thuận nghịch độc)
Thuận
Đỏ mắt đêm tràn sương trắng bụi
Cành trơ lá rụng vàng bên núi
Gió mưa trời rã sóng thu buồn
Mây khói biển sầu trăng hạ tủi
Ngõ đọng mưa tàn lửa nắng thiêu
Bờ chao nước cuộn bèo lan sủi
Mõ vang chùa tịnh cảnh sư thiền
Võ dụng quân hờn ta mặt cúi
Nghich
Cúi mặt ta hờn quân dụng võ
Thiền sư cảnh tịnh chùa vang mõ
Sủi lan bèo cuộn nước chao bờ
Sôi nắng lửa tràn mưa đọng ngõ
Tủi hạ trăng sầu biển khói mây
Buồn thu sóng rã trời mưa gió
Núi bên vàng rụng lá trơ cành
Bụi trắng sương tràn đêm mắt đỏ/
NPP 27/06/2021

Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2021

HẾT HƠI

HẾT HƠI


Nói đến văn chương tự nhận tồi
Vài điều bộc bạch ý vui thôi
Câu thơ cẩu thả vài dòng viết
Chữ nghĩa đơn sơ mấy tiếng bồi
Lực kiệt nào còn mơ nẩy nở
Đời tàn chẳng thể ước sinh sôi
Bao năm cặm cụi tìm lời lẽ
Chửa đủ mua thêm ít chén mồi ./.

LCT 25/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
Bài họa 1
DỄ CHI TỒI.
Thi ca chữ nghĩa khó tàn tồi
Trước án thì thầm luận vậy thôi
Ngõ liễu xa xôi làn gió thoáng
Quê hương tít tắp vận lời bồi
Lo chi mệt nhọc đời chiều viết
Nghĩ mãi bàng hoàng ý sáng sôi
Một vận ,vui thay nhiều tiếng đáp
Nên chưa vắng lối chỉ chờ mồi.
Mộng Hoài Nhân.
25/6/2021
Bài họa 2
THƠ HUYNH TRÁC TUYỆT.
Bài thơ trác tuyệt dễ chi tồi !
Vẩy gió trăng thềm mãi vịnh thôi
Lãm thúy hiên chiều câu để họa
Đài mây nguyệt tối chữ luôn bồi.
Muôn tình cố quận còn mong mỏi
Lắm kẻ kim bằng vẫn nhớ sôi
Một buổi tao phùng ai cũng ngóng
Dù chưa cạn chén bởi thưa mồi.
Trần Thị Kim Loan
25/6/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
Bài 1:
NHƯ LỬA VỪA MỒI
Tuy ai cứ nói lão thằng tồi
Dẫu chữ nào nhiều chỉ đủ thôi
Họa bạn đôi câu hồn đã vỡ
Say men tám chốn mộng còn bồi
Chiều nhìn liễu ngõ tim yên nghỉ
Sớm đón vần thiền dạ lặng sôi
Chẳng tưởng mong chi niềm thế thái
Đam mê vẫn ngỡ lửa vừa mồi.
Nguyễn Gia Khanh
***
Bài 2:
TUY TA TÍNH TỒI
(Họa nguyên vận)
Tuy ta tợn tạo tính tình tồi
Thỉnh thoảng thầm thì thế thái thôi
Vỗ vỡ vô vi vì vướng viết
Bưng bê bất biến bởi bàn bồi
Nồng nàn nựng nụ nuôi na nở
Sợ sệt sờ sào sấn súng sôi
Lếu láo leo lưng là lỡ lẽ
Mai mi mộng mị mất mùi mồi.
Nguyễn Gia Khanh
(100% Chánh nữu )
*****
RŨ BỎ
Văn chương chính nó thật là tồi
Chữ nghĩa mù mờ cứ viết thôi
Tối đến câu thơ bầu rượu ngẫm
Đêm nghe tiếng sóng cuộc đời bồi
Sầu tình giọt lệ quanh mi sủi
Để cảnh chiều vàng dưới nước sôi
Mấy khúc tâm tư đành cởi bỏ
Em anh gắng nuốt trọn phần mồi/
NPP 25/06/2021
*****
Hà Ngân
THƠ CON CÁ
Mần thơ Đường luật vốn hơi tồi
Nhưng vẫn bơi vào thỏa chí thôi
Võ luyện cần chuyên thì sẽ vững
Văn ôn chút ít cũng như bồi
Nào đâu bắt phải vô dầu nóng
Cũng chẳng đâm đầu dẫm nước sôi
Chỉ thể dăm câu dù lỗi phạm
Rồi ta còn phải kiếm thêm mồi...
Hihihi
Ngânha
*****
Thái Chung
HỢM MÌNH
(Họa đảo vận)
Văn chương lại hợm lửa bày mồi
Tưởng bở nhiều vần ắt nó sôi
Ý tứ lan man hài kịch tựa
Ngôn thi lủng củng khó từ bồi
Ngùi đầu tóc muối say ham ruổi
Chạnh dạ đời chiều huyễn nỡ thôi
Mãi ngỡ ta đây người sáng trí
Bơi trong ngữ nghĩa thấy mình tồi.
0712 H,25/6/2021
Thái Chung
*****
SONG THANH THỂ LOẠI
( 1GCđối )
Song thanh vận độc lẽ nào tồi
Chẳng phải bài nhiều cứ viết thôi
Bát ý nên thơ vừa họa lại
Tư niên rõ nghĩa cũng hòa bồi
Ghìm lòng ngỏ gửi thêm đôi nhịp
Chọn cặp từ làm máu muốn sôi
Ngẫm nghĩ khen hay về bút pháp
Xem xong tưởng lửa vẫn thèm mồi.
* Nguyễn Tiến
*****
Sầu Riêng
PHẬN CÙNG
Trông ta rất giống một thằng tồi
Bởi cảnh bần cùng rách nát thôi
Mỗi bữa đau thương trầm lệ dội
Bao phen đói khát nhạt lòng bồi
Lòa đời mộng biệt ân không nối
Trắng kiếp nguyền tàn nợ lại sôi
Bạo bệnh lê thân còn chẳng nổi
Ham chi chữ nghĩa rượu và mồi.
Sầu Riêng: 25/O6/2O21
*****
DƯ HƠI
Thiên hạ khen thanh lão nhận tồi
Cuồng văn loạn ngữ khuấy đời thôi
Trần lưng mụ nọ xem lời giả
Vạch áo ông kia chỉ kiếp bồi
Quý tộc xu thời dân lửa bỏng
Vinh nhà giữa thế nước dầu sôi
Người nghe kẻ hóng lòng không bận
Bạn với rượu suông chẳng lụy mồi

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

NGUYỆT VỌNG

NGUYỆT VỌNG


Một ánh trăng hiền giữa khoảng không
Chiều mơ biển lặng gió phiêu bồng
Em mười sáu chẵn rừng thu tỏ
Nó bảy mươi tròn ngõ hạ trông
Vẫn bóng hoàng hôn màu cổ độ
Còn chương kỷ niệm góc khuê phòng
Khi trời lãng mạn choàng mây tím
Cảm xúc tuôn trào tựa bão giông ./.

LCT 23/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
ẢO VỌNG
Anh còn nhớ nhỏ nữa hay không ?
Gió thổi chiều xưa thoảng tóc bồng
Mấy bận ân nồng luôn vẫn đợi
Bao lần ái quyện lại hoài trông
Cho ngày thỏa nhớ tràn tâm khảm
Để phút cuồng yêu tỏa phòng khắp phòng ....
Đến lúc giật mình như tỉnh mộng
Thì người tựa rét giữa trời giông .
Ngânha
*****
Nguyễn Gia Khanh
XÓT NHÀNH LIỄU NÁT
Quay về lối nhỏ bậu còn không
Đứng lặng nhìn ai cảnh ẵm bồng
Một thoáng em cười thơ thẩn nghĩ
Hai hàng lệ rỏ ngậm ngùi trông
Còn đâu nét diễm thời đôi nhạn
Vẫn đó hồn đơn phận lẻ phòng
Bởi lỡ làng duyên thuyền cập bến
Thương nhành liễu dập trước đời giông.
Nguyễn Gia Khanh
*****
Mộng Hoài Nhân
HAI PHƯƠNG TRỜI BIỂN.
Sao hiền tỏa sáng giữa tầng không
Dãi gió dầm sương đám cỏ bồng
Kẻ giữa chân trời nơi khách hận
Người đầu góc bể Phượng nàng trông
Qua ngày dõi bạn then cài cổng
Ngóng nẽo chờ mây cảnh đợi phòng
Nhạn ải xa mờ thêm nỗi nhớ
Tia hồng sẽ rạng xóa trời giông.
Mộng Hoài Nhân
23/6/2021
*****
VỤN VỠ
Duyên mình cách trở có buồn không
Vụn vỡ hoàng hôn xõa tóc bồng
Mỏi đợi ai về trăm nỗi nhớ
Mong chờ kẻ đến một đời trông
Nhiều hôm tủi phận nhìn mưa biển
Những buổi buồn thân ngắm nội phòng
Giữa bóng đêm dài trăn trở mãi
Như luồng giá lạnh buổi trời giông/
NPP 23/06/2021
*****
Thái Chung
NHỚ GÌ KHÔNG ?
Ơi người một thuở nhớ gì không?
Mộng vẽ rày mai cảnh bế bồng
Cảng vấn vương tàu ai nỡ dạt
Đêm rời rã xác bậu chờ trông
Còn đây hẹn cũ vầy tâm khảm
Vẫn đó thề xưa nhuốm bụi phòng
Há chẳng day lòng sao lặng mãi
Gieo tình để mặc giữa trời giông.
0709,21/6/2021
Thái Chung
*****
Ánh Dương
THUYỀN KHÔNG  BẾN ĐỔ

Se lòng nhặt những lá trầu không
Ghép mảnh tình xưa thoảng gió lồng
Lặng lẽ mưa tràn ngơ ngẩn nhớ
Âm thầm lệ đổ thẩn thờ trông
Hờn vương lại đếm ngày bên bậu
Tủi để ngồi mơ cảnh trống phòng
Nguyệt lão se nhầm duyên chẳng thắm
Con thuyền giã bến một chiều giông

NKL 23 06  2021

Thứ Hai, 21 tháng 6, 2021

BẠN &TÔI

BẠN & TÔI

(Thuận nghịch độc)

Chân tình khách lữ đến tìm ta
Mến cảm vì thân thiết phải là
Gần gũi sớm hôm cùng ấm rượu
Cõi còm mưa nắng cảnh chung ca
Phân ly chớ cản ngăn trời đất
Rẽ tiếng nào lui tới cửa nhà
Cần cán mẫn thôi thì nghĩa đẹp
Ân đền oán trả nguyệt chờ hoa ...

Hoa chờ nguyệt trả oán đền ân
Đẹp nghĩa thì thôi mẫn cán cần
Nhà cửa tới lui nào tiếng rẽ
Đất trời ngăn cản chớ ly phân
Ca chung cảnh nắng mưa còm cõi
Rượu ấm cùng hôm sớm gũi gần
Là phải thiết thân vì cảm mến
Ta tìm đến lữ khách tình chân ./.

LCT 21/O6/2O21
(Chánh nữu , bàng nữu)
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
GIẤC MỘNG CHO NHAU
(Thuận nghịch độc)
Chân bước ngại rồi mỏi gối ta
Lãng quên người ấy mộng như là...
Gần xa thoảng tiếng dường em gọi
Dịu ấm nghe lòng ngỡ khúc ca
Phân nửa đáng đời tuy vọng ước
Bóng đôi in cảnh dẫu phai nhòa
Cần đâu có đủ vàng hay ngọc
Ân nghĩa nặng chờ chỉ bướm hoa.
Đọc ngược :
Hoa bướm chỉ chờ nặng nghĩa ân
Ngọc hay châu đủ có đâu cần
Nhòa phai dẫu cảnh in đôi bóng
Vọng ước tuy đời đáng nửa phân
Ca khúc ngỡ lòng nghe ấm dịu
Gọi em dường tiếng thoảng xa gần
Là như mộng ấy người quên lãng
Ta gối mỏi rồi ngại bước chân.
Nguyễn Gia Khanh
*****
MỘNG SẦU
(thuận nghịch độc)
Thuận
Chân bước mỏi chiều lạnh bóng ta
Gió trăng sầu mộng hắt hiu là
Gần xa khói đọng mù tan phố
Lặng vắng mưa chìm tối vãn ca
Phân cách ngõ về em khép cửa
Dải ngăn đường sợ bé quên nhà
Cần chuyên phải có nào danh lợi
Ân ái đổi màu sắc phấn hoa
Nghịch
Hoa phấn sắc màu đổi ái ân
Lợi danh nào có phải chuyên cần
Nhà quên bé sợ đường ngăn dải
Cửa khép em về ngõ cách phân
Ca vãn tối chìm mưa vắng lặng
Phố tan mù đọng khói xa gần
Là hiu hắt mộng sầu trăng gió
Ta bóng lạnh chiều mỏi bước chân/
NPP 21/06/2021
*****
Thái Chung
BẠN VÀ TA
(Thuận nghịch độc)
Chân thiện giữ mình bạn với ta
Lãng sao đành mải kiếm mơ là...
Gần tâm để tiếng vời xa gọi
Dịu nắng nhưng lòng nặng mỏi ca
Phân cách mãi người nhưng nghĩa đậm
Khắc in hoài phượng bởi mi nhòa
Cần chi ngọc đá sầu tâm khảm
Ân đượm thắm tình thỏa rượu hoa.
Đọc ngược :
Hoa rượu thỏa tình thắm đượm ân
Khảm tâm sầu đá ngọc chi cần
Nhòa mi bởi phượng hoài in khắc
Đậm nghĩa nhưng người mãi cách phân
Ca mỏi nặng lòng nhưng nắng dịu
Gọi xa vời tiếng để tâm gần
Là mơ kiếm mải đành sao lãng
Ta với bạn mình giữ thiện chân.
0709,21/6/2021
*****
HƯƠNG THẦM
Thuận
Chân gối mỏi rồi ngại quá ta
Nhớ nhung choàng mãi cảnh mong là
Gần duyên để nghĩa nồng thơ tửu
Dịu nắng cho tình đượm khúc ca
Phân giải bữa chờ ai đến ngõ
Sẻ chia chiều đợi nẫu thăm nhà
Cần luôn phận ấm đời tươi trẻ
Ân ái ngập lòng đẹp thắm hoa
Đảo
Hoa thắm đẹp lòng ngập ái ân
Trẻ tươi đời ấm phận luôn cần
Nhà thăm nẫu đợi chiều chia sẻ
Ngõ đến ai chờ bữa giải phân
Ca khúc đượm tình cho nắng dịu
Tửu thơ nồng nghĩa để duyên gần
Là mong cảnh mãi choàng nhung nhớ
Ta quá ngại rồi mỏi gối chân
Vĩnh long

Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2021

MÈO CŨNG KHỔ

MÈO CŨNG KHỔ


Thuở nọ nhà tôi quá đỗi nghèo
Đông về giáp hạt cảnh đời neo
Sề khoai mẹ nấu đành chia củ
Mẫu bánh bà cho lại bẻ kèo
Cực buổi mưa dầm rơm cũng hết
Đau ngày gió dãi lửa nào reo
Nồi cơm sống bởi vì mưa dột
Thấy nghĩ mà thương cả cụ mèo ./.

LCT 19/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Sầu Riêng
CẢNH XƯA
Còn đây kỷ niệm lúc xưa nghèo
Gạo hết không tiền nỗi khổ neo
Bếp lửa tàn hoang mòn gãy cột
Nhà tranh mọt nát ngả xiêu kèo
Đau mùa nắng hạn hồn khan rũ
Nẫu cảnh đêm dài bụng đói reo
Trải bữa nồi cơm cày sạch vách
Bầy con tủi phận khóc như mèo.
Sầu Riêng: 19/O6/2O21
*****
Nguyễn Gia Khanh
NHỚ CẢNH NGHÈO XƯA
Còn ghi nhớ mãi cảnh xưa nghèo
Vẫn chạnh cho đời chửa bến neo
Chiếu mỏng vài manh giường ngỡ bục
Nhà đơn nửa chái mọt ăn kèo
Vay nồi gạo hẩm ôm đùi vỗ
Được bữa cơm đầy ngả bát reo
Chỉ những cà dưa nào thịt cá
Người chưa đủ miếng nghĩ chi mèo.
Nguyễn Gia Khanh
*****
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Nằm đêm bỗng nhớ cảnh quê nghèo
Những tháng năm cùng cực bám neo
Mấy thuở nồi cơm gầy đủ chén
Nhiều hôm củ sắn lại khô kèo
Đông về bếp lửa không còn cháy
Hạ mãn căn nhà chẳng thấy reo
Đói khổ triền miên đời bất hạnh
Nhìn ta chợt nghĩ kiếp con mèo/
19/06/2021
*****
Đình Diệm
MÃI VỌNG TÂM TƯ
Cha mất mẹ tôi quả thật nghèo
Ba con một mẹ sống đơn neo
Nồi cơm ít ỏi đành chia chén
Bát cháo kem ken cũng định kèo
Khổ buổi đông về tiền gạo hết
Đau ngày bấc lạnh rét buốt reo
Thương ơi! bóng mẹ tình hoài thắm
Mãi vọng tâm tư một thuở nghèo.
Hương Thềm Mây 19.6.2021
*****
BẾN XƯA
Nào quên được cảnh bến quê nghèo
Xót độ giao mùa nỗi khổ neo
Những buổi giông lùa trơ trọi vách
Từng đêm gió giật chỏng chơ kèo
Không tiền tết đảo phường quên diễn
Nhẵn bạc xuân về trẻ hết reo
Vẫn phải dưa cà cơm độn sắn
Rồi nghe giữa chạn chó tranh mèo
Vĩnh Long

Thứ Năm, 17 tháng 6, 2021

GÓC ĐỜI HIU QUẠNH

GÓC ĐỜI HIU QUẠNH

Những cụm mây tàn đổ bóng trôi
Chiều mơ chết lặng giữa lưng đồi
Con thuyền đợi gió nằm mơ ngủ
Cánh võng đưa hồn ủ mộng sôi
Cảm nỗi đời đen chìm nước cuộn
Nhìn cơn sóng bạc đảo mưa nhồi
Sao còn đắm bởi dòng hư huyễn
Một bãi nhân tình phủ trắng vôi ./.

LCT 17/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
CHỜ TƯƠI SÁNG.
Con thuyền bỏ bến giạt dòng trôi.
Đổ lá chiều nao quạnh quẽ đồi
Bốn cõi trời hành cơn lửa dậy.
Ba miền dịch phát chảo dầu sôi.
Hằng mong hạnh phúc hoa còn trổ
Mãi đợi bình minh biển hết nhồi
Vật vã qua rồi tươi cảnh sáng
Cho từng cặp lứa đỏ trầu vôi.
Mộng Hoài Nhân.
17/6/2021.
*****
Nguyễn Gia Khanh
THƯƠNG ĐỜI KỸ NỮ
Thương nhành liễu yếu phải đành trôi
Sắc mộng rồi đây cũng gửi đồi
Lặng lẽ trao mình ôm kiếp tủi
Âm thầm khóc buổi giận lòng sôi
Vừa xem những vận thơ Bà chúa(*)
Bỗng hiểu từng đêm phận ốc nhồi
Lẻ bóng bao ngày sau cuộc huyễn
Khi tình lãng tử bạc dường vôi.
(*)Bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương
Nguyễn Gia Khanh
*****
NÀNG TÔ THỊ HÓA ĐÁ
Mưa chiều bến cũ lá vàng trôi
Cánh nhạn buồn heo hút cạnh đồi
Tiếng nhạc u hoài bên phố vọng
Manh tình bạc bẽo cuối phòng sôi
Nằm nghe ngọn sóng đời rung chuyển
Lại ngắm dòng sông nước đảo nhồi
Chợt thấy đêm tràn thung lũng tối
Thương nàng Tô Thị hóa thành vôi/
NPP 17/06/2021
*****
TRẮNG TỰA MÀU VÔI
Thông ngàn giỡn gió thả dòng trôi
Nắng đẹp lồng hoa trải khắp đồi
Những tưởng xuân về tơ kết lại
Đâu ngờ tết vọng nghĩa buồn trôi
Dồn mưa nước ngập làm sông đảo
Nổi bão dòng chao cuộn bến nhồi
Nỗi nhớ dâng trào bao kỷ niệm
Thương đời bạc trắng tựa màu vôi
NKL 17 06 2021
*****
HIU QUẠNH
Thương Bèo thất sủng ngậm ngùi trôi
Tủi Vạc hoài than bão lốc nhồi
Giữa xóm căm hờn đang cuộn chảy
Trong làng oán giận cũng trào sôi
Khoanh vùng xót quả quăng đầy bãi
Giãn cách sầu hoa quẳng ngập đồi
Cả một miền quê thành chiến lũy
Ngăn vào ngõ vạch trắng làn vôi
Vĩnh Long
*****
LẶNG …
Con đò đứng lặng giữa dòng trôi
Để ngẫm thời gian gợn sóng nhồi!
Mộng huyễn bao chiều trông kẻ đến
Mơ nhiều những buổi thấy lòng sôi
Vừa nghe giá lạnh hồn thi sĩ
Vẫn đợi trầm tư hướng nẻo đồi
Biết tỏ cùng ai sầu não nuột
Sao tình bạc bẽo giống màu vôi?
Anh Duy
*****
ẢNH ĐỜI ĐEN BẠC
Rừng già bảng lảng khói lam trôi
Cuốc giục bìm than khắp ngả đồi
Ảm đạm cô thôn chiều trút dỗi
Ê chề lãng khách dạ bùng sôi
Sầu nong ngõ thệ vừa nghiêng đổ
Hận thói trăng hoa để đắng nhồi
Cám cảnh ta bà muôn dối gạt
Tranh đời phủ trắng rặt màu vôi.
Song Nguyễn. 17 - O6 - 2O21.


Thứ Ba, 15 tháng 6, 2021

VỀ CÕI HƯ VÔ

VỀ CÕI HƯ VÔ


Anh trở về ngang qua miền bóng tối
Tiếng mưa đan trên lối cũ mây sầu
Điệu nhạc buồn tha thiết giữa canh thâu
Trời vắng ngắt khúc thu sầu thương cảm


Mộng võ vàng trôi theo làn mây xám
Cõi hoang vu điềm đạm tiếng chuông chùa
Mái tranh nghèo ngọn lửa cháy đêm khua
Rừng lá thấp bốn mùa mênh mang khói

Cha ngồi đó pho tượng sầu muôn nỗi
Mẹ đơn côi quanh lối cỏ sân nhà
Chiếc lá vàng phô pha ngàn kiếp trước
Cũng rụng chiều sông nước đổ về xuôi

Cơn gió thoảng dáng ai ngồi đan áo
Bóng hình em mờ ảo dưới trăng hiền
Lệ nhạt nhoà bên hiên đời tối sáng
Người chưa về sầu lãng khúc cô miên

Ngày héo hắt chao qua triền đê vắng
Bến lao xao làn nắng bóng cao dừa
Miền dĩ vãng mây thưa tràn khắp lối
Con đò chiều chìm nổi bến hoàng hôn

Đường phố cổ trưa buồn cơn nắng hạ
Thu chưa sang mà lá đổ muôn chiều
Trời lạnh lắm tiếng tiêu luồn theo gió
Khúc nhạc tình vàng võ nhớ mùa đông

Lối xuân xưa xao xuyến tận trong lòng
Người biệt xứ qua mấy vòng thiên kỷ
Để rồi khi trở về tìm đạo lý
Kiếp luân hồi còn chỉ một lần sao

Anh lại về đường rợp bóng phi lao
Căn gác cũ ta chào em chẳng nói
Buổi hồi hương cơn sầu cao vòi vọi
Đêm chênh chao ta dõi hướng con đò

Cuộc đời buồn gánh nặng những âu lo
Nỗi đớn đau mãi dày vò thân xác
Ta về đây sau tháng ngày phiêu dạt
Bóng quê xưa xơ xác áng mây sầu

Tình nhạt nhoà em hỡi biết về đâu ./.

LCT 15/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
NGƯỢC ĐƯỜNG YÊU

Sài gòn mưa rơi gieo sầu đêm tối
Giọt chơi vơi bên lối phủ mây sầu
Điệu nhạc buồn rơi rớt giữa canh thâu
Em thờ thẫn mộng mơ đầu rung cảm

Lòng vẫn biết cuộc đời là sắc xám
Tiếng kinh đêm ảm đạm phía bên chùa
Con thuyền rời bến cũ mái chèo khua
Dòng nước đẩy lững lờ mây chen khói

Chiếc thuyền nhỏ chở niềm đau mấy nỗi
Em đêm nay bối rối kẻ không nhà
Đời mỏi mòn bôn ba từ thuở trước
Như cuộc tình chảy ngược lại về xuôi

Chiều nắng tắt em đang ngồi giặt áo
Bến trần ai huyễn ảo bóng trăng hiền
Mộng hờ hững trôi qua miền tối sáng
Con sông buồn xao lãng khúc sầu miên

Em ngồi đây nghĩ về miền xa vắng
Sóng quê hương đêm lặng bóng cao dừa
Cơn gió thoảng mây đưa tràn khắp lối
Chuông giáo đường vừa trỗi bến hoàng hôn

Khúc kinh đêm dập dồn phiên cuối hạ
Lá thu rơi buồn bã nhịp đau chiều
Góc phố vẫn liêu xiêu từng cơn gió
Phút chạnh buồn em gọi đó mùa đông

Mộng mơ thôi nhưng xao xuyến trong lòng
Em chẳng muốn đem đong từng niên kỷ
Và cũng không bảo tình là chân lý
Chỉ mong người hiểu ý tại vì sao

Em chẳng hề nghĩ đó lại công lao
Khi nước mắt tuôn trào đâu dám nói
Tình là thế như mặt trời cao vọi
Biết bao năm theo dõi bóng con đò

Buồn thật buồn nhưng chẳng quá sầu lo
Để ngày tháng cứ nhồi vò thân xác
Để lòng em như mây bồng trôi dạt
Cõi hoang vu xao xác tiếng tiêu sầu

Người xa rồi nên mộng chẳng còn đâu

NPP 15/06/2021

Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2021

LÒNG CHUNG THỦY

Thơ vui ngày chủ nhật
LÒNG CHUNG THỦY

Cũng chỉ vì ông tính cộc cằn
Nay còn dỡ thói mở mồm nhăn
Nhiều hôm nhậu đã về quên lấn
Lắm bữa nằm mong lại bỏ dằn
Mụ tỉnh trong nhà không muốn gãi
Con khùng giữa chợ cứ đòi phăn
Chiều qua vỡ trận thằng kia khử
Khổ nỗi bầm mông mấy chục lằn ./.

LCT 13/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
Hí họa :
KHỔ THÂN VÌ RƯỢU.
Làm ăn vốn lỗ khổ thân cằn
Lũ trẻ khi chiều lại cứ nhăn
Mấy buổi men hành ông ngã quỵ
Nhiều hôm gái dụ bả la dằn
Ta mà nổi trận
bay tìm trốn
Mụ đã lôi đình chúng tẩu phăn
Rổ ,rá ,niêu nồi quăng chật ngõ
Hàn ôn lắm nỗi ,nện bao lằn.
Mộng Hoài Nhân
13/6/2021.
*****
MIỀN ĐẤT MẸ
Mùa sang nắng đổ đất khô cằn
Mẹ đứng trông trời nét mặt nhăn
Những buổi chiều mưa vườn lá đậy
Nhiều hôm tối lụt lối cây dằn
Đêm sầu xóm cũ màn sương rã
Sớm đợi quê nghèo cảnh gió phân
Bước cẳng mòn hao đời bố khổ
Nồi cơm mảnh áo cũng chia lằn
NPP 13/06/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
THƯƠNG MẢNH ĐẤT QUÊ
Ngùi thương chốn cũ ruộng nương cằn
Chạnh má ai hồng đã phải nhăn
Bởi nghĩ về duyên lòng thiếp hận
Vì lo trả nợ tấm lưng trằn
Cơm rồi cháo chợ đâu màng đổi
Bão với giông đời chẳng chịu phăn
Mấy thuở còn mong niềm bĩ cực
Càng đau vết nhục ngỡ roi lằn.
Nguyễn Gia Khanh
*****
HẠ SẦU
Hè sang trách cảnh mãi khô cằn
Mụ nổi điên nhìn những nép nhăn
Giận lão bao tuần kêu chẳng ép
Hờn ông cả tháng gọi không dằn
Hàng đang ngọt xớt mà quên gãi
Của đã chua lòm lại thích phăn
Cũng lượn lờ đi tìm gái trẻ
Rồi nghe bị đánh nổi trăm lằn
Vĩnh Long
*****
THẤT TRẬN
Vừa trông mụ bảo lão xơ cằn
Mặt mũi như là quả táo nhăn
Đã thế từng đêm hoài đợi lẩn
Rồi khi mọi tối vẫn mong dằn
Ra đường gặp liễu trề râu lấn
Tới chợ xem đào dũi mỏ săn
Buổi kiếm bồ em vừa lỡ trận
Thằng kia nó nện rũ bao lằn.
Sầu Riêng: 13/O6/2O21
*****
BẾN LẠ
Nào ai đã biết bảo khô cằn
Chửa đến sao mà mặt đã nhăn
Thấy mã bên ngoài toan định bỏ
Vào trong cảnh sắc lại mong dằn
Khu đồi đẹp đẽ ngây hồn ngắm
Ruộng bãi êm đềm ngẩn trí
phăn
Ngõ mở xin mời thăm bến lạ
Cùng vui thỏa thích sợ chi lằn.
Chin Ngo Van. 13-6-2021!

Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2021

ĐỜI MUÔN MẶT

ĐỜI MUÔN MẶT

Sẽ phải rời xa chốn nợ trần
Quên dòng thế sự nghĩa tình phân
Lời ru của mẹ còn sâu lắng
Tiếng thở đời cha đã cạn dần
Sợ kẻ vô loài buông thánh lễ
Lo người bất hạnh bỏ hiền nhân
Thì quân phản phúc chìm mê lộ
Chỉ nghĩ thời cơ chiếm thị phần ./.

LCT 11/O6/2O21
BÀI HỌA :
*****
Mộng Hoài Nhân
STOP AND GO.*
Rồi ai cũng phải biệt dương trần
Cát bụi đi về chẳng rõ phân
Tạo hóa vần xoay đời ở đỡ
Khôn càn hoán chuyển ngõ xa dần
Tìm chân giũa gọt câu từ ái
Giải nghiệp trau giồi lối nghĩa nhân
Hãy niệm Hồng danh cầu thoát khỏi ...
Đài sen nẻo sáng được thêm phần.
Mộng Hoài Nhân
11/6/2021
*Stop and go : Dừng lại và ra đi
*****
CẢNH PHONG TRẦN
Đời ta lỡ vướng cảnh phong trần
Cũng phải vui vì mộng ảo phân
Nửa kiếp còn mong tình trở lại
Vài hôm chỉ thấy nghĩa xa dần
Đây chiều nghịch lộ ngồi mơ thánh
Đó bữa sai đường lại tưởng nhân
Vết hận thù đau nào trả nỗi
Đành thôi hãy để chúng chia phần
NPP 11/06/2021
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHỬA HẾT LÒNG THAM
Màng chi mộng huyễn chốn dương trần
Giả với chân nào dễ định phân
Miếng bả dù hôi ruồi đậu mãi
Tình quê dẫu nặng chốc quên dần
Do màu áo để nhầm thau bạc
Tại mớ danh mà bỏ nghĩa nhân
Đã thỏa lòng trên miền tục thế
Thì nơi nghĩa địa chúng tranh phần.
Nguyễn Gia Khanh
(Điệp tự)
*****
Nguyễn Lợi
MẶT TRÁI
Đành thôi giã biệt ải dương trần
Thoát khỏi mưu trò lẫn định phân
Nhịp thở cha ban hồi sắp cạn
Buồng tim mẹ tặng khí vơi dần
Nom bầy ngạ quỷ lo tiên giới
Ngó bọn ma hè tủi thánh nhân
Dẫu chửa tròn vai tuồng lại mãn
Mà bao nghịch cảnh đắm danh phần.
Song Nguyễn. 11 - O6 - 2O21.
*****
LẠI NẢN..
Vàng thau lẫn lộn ở dương trần
Chẳng rõ bao giờ được tách phân
Để những sầu đau rồi cạn bớt
Cùng bao tủi nhục sẽ vơi dần
Ngày lo lúc cảnh xa tình nghĩa
Bữa ngại khi đời bỏ đức nhân
Bởi dõi bao thằng như cướp cạn
Miền sang xiết nợ nẻo tranh phần
Vĩnh Long.
*****
Sầu Riêng
XA RỒI CẢNH NIỆM
Còn đâu kỷ niệm giấc mơ trần
Cõi tục trơ nhòa khó giải phân
Gạn nỗi niềm xưa nào ấm hẳn
Dìu tơ mộng cũ chẳng êm dần
Bên bờ thế sự người quên đức
Cuối đoạn ân tình lão bỏ nhân
Để mối sầu ai chừng mãi lạnh
Dòng côi lỡ nhịp xót bao phần
Sầu Riêng: 11/O6/2O21
*****
Dinh Tuan Minh
HÃY YÊN LÒNG…
Người ơi chớ bỏ cõi dương trần
Nán lại mai này sẽ giải phân
Nỗi khổ tin rồi vơi cạn bớt
Niềm đau chắc cũng nhạt phai dần
Đang hồng giữa cảnh mơ tiền bối
Mãi đỏ bên chiều mộng cố nhân.
Hãy gạt bao lời quân tới phỉnh
Lùa ngay lũ bợm cố tranh phần
Đinh Tuấn Minh.
*****
Thái Chung
RUỔI MÃI MÀ CHI ?
Mà chi lí giải, kệ duyên trần
Cứ mặc ông Trời dõi bổ phân
Mỗi cội cài hoa dù nụ úa
Từng gia gắn cảnh dẫu xương dần
Cam đời khó nhọc hờn phong thổ
Chạnh nỗi ươn hèn tủi thế nhân
Bởi lẽ rày mai đều cát bụi
Giàu sang ruổi mãi liệu dư phần?
0702 H,11/6/2021
Thái Chung
*****
Anh Đình Diệm
NỎ MÀNG CHI
Rời xa cát bụi giữa hồng trần
Trong cuộc giành tranh nỏ có phân
Tiếng mẹ ngày xưa còn đượm thấm
Lời cha buổi nọ mãi thắm dần
Tấc lòng gốc rễ gìn an phận
Chút nghĩa nguồn cơn giữ ổn phần
Loạn thế cam tâm thân cò quạ
Đâu màng quân tử với hiền nhân
Hương Thềm Mây 11.6.2021