VINHTHIENTUONG.BLOGSPOT.COM HÂN HẠNH CHÀO ĐÓN CÁC BẠN !

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2020

LỜI TÌNH CUỐI THU

LỜI TÌNH CUỐI THU


Những tưởng rằng thu đẹp nắng vàng
Đâu ngờ gió lạnh chuyển mùa sang
Vào đông biển gợn sầu chen lối
Đến buổi chiều rơi mộng rã hàng
Cạn nỗi đêm cùng hơi bếp lửa
Vơi bầu rượu với củi đầu hang
Lòng ta bỗng nhớ người trong mộng
Thuở đắm mùi hương dẫu nhẹ nhàng ./.

LCT 28/10/2020
BÀI HOẠ :
*****
LỜI RU CỦA GIÓ
Nhìn quanh sợi khói lẩn mây vàng
Tiếng nhạc ru chiều vội lướt sang
Trước cửa hoa buồn rơi ngập lối
Đầu sân nắng nhạt rã bung hàng
Eo sèo lũ én không tìm tổ
Lặng lẽ con thuyền chẳng thấy hang
Bến cũ mơ màng con nước đẩy
Lời ru của sóng nhẹ ơi nhàng/
NPP 28/10/2020
*****
NỖI NIỀM CUỐI THU
Tàn thu sắc muộn đã hanh vàng
Buổi vãn rơi chiều gió lạnh sang
Ngõ quạnh người đi tình trở mối
Thềm xưa kẻ ngóng lệ xen hàng
Vương hồn mộng vỡ xa đầu nẻo
Tiếc cuộc mơ tràn đổ giữa hang
Gượng níu mùa phai đầy tủi não
Còn chi cảnh tạm lúc huy hoàng.
Sầu Riêng: 28/10/2020


Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2020

LŨ LỤT - NGUYÊN NHÂN TỪ ĐÂU

LŨ LỤT - NGUYÊN NHÂN TỪ ĐÂU


Nước tận triền cao mãi đổ về
Dân nghèo lịm giữa sóng chiều quê
Niềm đau lại bủa trùm muôn phía
Nỗi khổ còn che kín vạn bề 
Tại kẻ thuê rừng ham đốn gỗ
Hay thằng ở chợ muốn đào đê
Nào ai biết được xin bàn thử
Để mọi người tin đúng nghĩa lề ./.

LCT 23/10/2020
BÀI HOẠ :
*****
HOANG TÀN
Nào ai hiểu được nước đâu về
Úng ngập hoang tàn cả ngõ quê
Lũ cuộn bao ngày tan mấy nẻo
Triều dâng cả tháng lạnh muôn bề
Trên nguồn đốn hạ còn sao gỗ
Chỗ ruộng khoan dùi hỏi có đê
Thấy lụt qua rồi nghe bão nổi
Nhìn xơ xác bãi chạnh trăm lề...
CT 23.10.2020
*****
THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Miền trung lũ lụt kéo nhau về 
Cảnh vật hoang tàn khắp nẻo quê
Chốn cũ mưa tràn đau tứ phía
Đường xưa nước ngập khổ trăm bề
Thương chiều mẹ đứng nhìn ven biển
Nhớ buổi cha ngồi lịm cuối đê
Bất chợt lòng em trào nước mắt
Vì đâu cuộc sống rã bên lề/
23/10/2020
*****
LŨ LỤT — NGUYÊN NHÂN
Vài cơn bão biển kéo theo về 
Mãi đổ mưa dày ngập chốn quê
Cũng thượng nguồn kia dồn nước đổ
Gầy nên lũ lụt khổ nhiêu bề
Bao người cứu hộ cho nhà ở
Những kẻ lo rời tới đợ đê
Khí hậu xoay vần nay vẫn chuyển
Cầu mong thoát cảnh lại yên bề .
*****
Tòng Trần
TAN TÀNH
Rừng cao đã trọc...nước tuôn về
Lũ quét tan tành mọi nẻo quê
Ruộng rẫy cào trơ buồn tỷ phía
Đồng nương dập nát khổ muôn bề 
Xoi mòn đất lở làm tan đập
Phá vỡ cây trồng phải hại đê
Bởi tội miền Trung đành gánh mãi
Và đau cuộc sống ở bên lề. 
23/10/2020.






Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

TRÊN DÒNG NƯỚC BẠC

TRÊN DÒNG NƯỚC BẠC

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Đau lòng thấy lũ ngập chìm quê
Sóng xõa thềm tranh mái cận kề
Nhàu nát ruột con tìm bới gạch
Mỏi nhừ thân mẹ kiếm leo đê
Lau xơ xác gãy cây tràn bến
Cỏ xạc xào trôi nước vỡ lề
Tàu đậu phố xiêu nhà lở đất
Rau tàn lụi sạch chết bò dê...

Nghịch :

Dê bò chết sạch lụi tàn rau
Đất lở nhà xiêu phố đậu tàu
Lề vỡ nước trôi xào xạc cỏ
Bến tràn cây gãy xác xơ lau
Đê leo kiếm mẹ thân nhừ mỏi
Gạch bới tìm con ruột nát nhàu
Kề cận mái tranh thềm xõa sóng
Quê chìm ngập lũ thấy lòng đau ./.

LCT 21/10/2020
BÀI HOẠ :
*****
XÓT XA
Lại mỗi khi buồn nhớ nẻo quê
Nào quên lối hẹn thuở vai kề
Căn nhà gió phủ nằm bên núi
Mái lá mây đè sập giữa đê
Xót mẹ từ đây đành vắng cửa
Sầu cha dạo đó phải xa lề
Con còn nhỏ dại nào đâu biết
Chỉ có chăn bò với giữ dê/
NPP 21/10/2020
*****
Quang Lê Vũ
Góp bài chia sẻ cùng anh... 
BÃO LŨ MIỀN TRUNG 
(Thuận nghịch độc)
Thuận 
Đau buốt trông kìa nước ngập quê 
Nhụy bông tàn héo cảnh hoang kề 
Nhàu thân lúa ruộng dìm hôm bão
Hỏng cống thôn ngày vỡ quãng đê 
Lau quấn giậu chìm ngâm trước lũ 
Tiếng rên chồng gọi thoảng bên lề 
Tàu đắm nợ thêm choàng phận tủi 
Rau ngọn thối nhiều mất ngỗng dê 
Nghịch 
Dê Ngỗng mất nhiều thối ngọn rau 
Tủi phận choàng thêm nợ đắm tàu 
Lề bên thoảng gọi chồng rên tiếng 
Lũ trước ngâm chìm giậu quấn lau 
Đê quãng vỡ ngày thôn cống hỏng 
Bão hôm dìm ruộng lúa thân nhàu 
Kề hoang cảnh héo tàn bông nhụy 
Quê ngập nước kìa trông buốt đau.
Quang Lê Vũ - 21.10.2020

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2020

TRỜI HÀNH CƠN LỤT MỖI NĂM

TRỜI HÀNH CƠN LỤT MỖI NĂM (*)


Đất mẹ giờ đây cảnh lũ tràn
Quê nghèo chẳng được phút bình an
Buồn chăn chửa ấm đêm trời lạnh
Khổ mộng còn đau bữa tiết hàn
Nghiệp dĩ xây đời trên đống lửa
Cơ cùng dựng nghĩa kế lò than
Nhìn con sóng dữ đang tàn phá
Ngẫm chuyện trần ai khỏi vấn bàn ./.

LCT 19/10/2020

(*) Mượn lời bài ca của Phạm Đình Chương
BÀI HOẠ :
*****
Tòng Trần
BẤT AN
Vì sao bão cuốn nổi giông tràn
Tại lỗi ông trời để bất an
Những khối đồi tuôn..người khổ cực
Nhiều nơi đất sập..kẻ cơ hàn
Chôn vùi lịm xác đâu cần lửa 
Hất dập tan đời vẫn khỏi than
Bởi nước rừng cao nào chặn giữ
Thì nay lũ lụt phải đem bàn.
19/10/2020.
*****
KHIẾN ĐAU THƯƠNG (*)
Mưa tuôn xối xả nước cuộn tràn
Bão dậy giông gầm chẳng được an
Trẻ sợ già buồn trong gió lạnh
Người lo mặt úa giữa đông hàn
Của trôi lúa ngập lòng đau thán
Nhà sập vườn chìm dạ khổ than
Khắp chốn tai ương bao khốn khổ
Cơ trời phận số biết đâu bàn.
Hương thềm Mây 19.10.2020
(*) Mượn lời bài ca của Phạm Duy 
*****
ĐÔNG KHẮC KHOẢI
Màn đêm lạnh lẽo gió mưa tràn
Những tối đông về dạ chẳng an
Cõi mộng âu sầu hôm giá buốt
Vâng trăng lặng lẽ tối băng hàn
Thương người mẹ yếu bên lò lửa
Nhớ cảnh cha già cạnh bếp than
Thế cũng bao mùa xa cố quận
Còn chăng tấm ảnh đặt trên bàn/
NPP 20/10/2020


Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2020

BÓNG QUÊ

BÓNG QUÊ 

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Chiều bước giữa quê nắng nhạt màu
Lững lờ mây cuộn khói chen cau
Liêu hoang ngõ rụng hoa mùa cuối
Vắng lặng thềm chao bướm hẻm đầu
Diều đẩy gió cao trời biển rộng
Bến chìm mưa lạnh nước sông sâu
Tiêu dao khúc cảm thu hoài niệm
Kiều diễm bóng ai dáng vọng sầu ...

Nghịch :

Sầu vọng dáng ai bóng diễm kiều
Niệm hoài thu cảm khúc dao tiêu
Sâu sông nước lạnh mưa chìm bến 
Rộng biển trời cao gió đẩy diều
Đầu hẻm bướm chao thềm lặng vắng
Cuối mùa hoa rụng ngõ hoang liêu
Cau chen khói cuộn mây lờ lững
Màu nhạt nắng quê giữa bước chiều ./.

LCT 17/10/2020
BÀI HOẠ :
*****
TÀN THU 
Tàn thu lá rụng nắng loang màu
Lối cũ em về rợp bóng cau
Kỷ niệm nào quên lần ngõ cuối
Tình yêu mãi nhớ dạo hiên đầu
Vui buồn mấy thuở không hề cạn
Giận dỗi bao chiều chẳng dễ sâu
Những buổi chờ nhau hồn lắng đọng
Làm cho mắt lệ nhuốm mi sầu
NPP 17/10/2020



Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

TÀN THU

TÀN THU


Thu tàn khói nhuộm ngõ chiều xưa
Nẻo cũ làn mây quyện bóng dừa
Ngọn gió giao thời xoay hẻm rã
Âm đàn níu mộng thả bờ đưa
Tìm trong kỷ niệm màu trăng úa
Kiếm giữa thời gian giọt tửu thừa
Vẫn đó khung trời xanh một thuở
Nhưng buồn tựa cảnh cuối mùa mưa ./.

LCT 16/10/2020
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
THƯƠNG MẸ

Mẹ đứng bên bờ hẻm cũ xưa
Lòng thơ thẩn ngắm bóng xanh dừa
Khung trời đỏ ráng mây bồng cuộn
Mặt biển xanh chiều gió thoảng đưa
Lạnh lẽo hồn đêm sầu chẳng cạn
Đìu hiu mộng sớm tủi không thừa
Thương đàn con trẻ hoài xa xứ
Lệ đổ bao lần những tối mưa/

NPP 16/10/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
NHẠT NHÒA KỶ NIỆM

Chốc đã phai rồi kỷ niệm xưa
Chiều nao tiễn bạn dưới hiên dừa
Âm thầm giấu ngực thư người gửi
Lặng lẽ buông mành kẻ mắt đưa
Tủi giữa trời xa mùa nhạn vắng
Tìm trong gối lạnh mảnh hương thừa
Con đường thuở cũ giờ sao lạ
Những buổi thu tàn đếm giọt mưa.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Tòng Trần
NÀO QUÊN 

Những đợt Thu tàn nhớ thuở xưa
Nào quên kỷ niệm góc cây dừa
Trăng bèn rọi ánh làm tim nẩy
Sóng bỗng chen hồn để dạ đưa
Bởi mộng ngày kia...tình vẫn thắm
Vì yêu buổi nọ...nghĩa luôn thừa
Mong rằng hạnh phúc bền duyên lão
Hẹn sẽ yên bình chẳng gió mưa.
16/10/2020.




Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

ĐỌNG LẠI HỒN QUÊ

NHỮNG GIỌT TÌNH THƠ


Bước giữa chiều quê cảm giọt buồn
Sương mờ gió lạnh buổi hoàng hôn
Nhà xưa mảng khói rời hiên cuộn
Hẻm cũ rừng mây kéo sợi luồn
Gợn bóng thu vàng vương bãi cỏ
Chao dòng nước bạc dẫy bờ thôn
Ngồi nghe biển sóng mơ màng vỗ
Những mạch tình thơ chảy trắng hồn ./.

LCT 14/10/2020
BÀI HOẠ :
*****
LẮNG NGHE MÙA ĐÔNG VỀ
Mùa đông lãng mạn lối quê buồn
Cánh nhạn trên trời đắm nụ hôn
Bến cũ sầu đêm tàn lá rụng
Dòng xưa đọng nước rã mây luồn
Thương người lẻ bạn chiều qua xóm
Nhớ kẻ đơn lòng buổi ghé thôn
Những tháng năm dài luôn ngóng đợi
Mà cơn mộng vẫn lắng riêng hồn/
NPP 14 /10/2020
*****
QUÊ LỤA
Tằm nuôi lắm việc chẳng ai buồn
Bởi bãi dâu dầy mụ gió hôn
Đốt lửa hâm nồi xe sợi nữa
Dầm than bớt nguội để thoi luồn
Tươi cười tiếng gọi nơi đầu ngõ
Thỏa mãn giao hàng tận cuối thôn
Giữa buổi tay làm nghe miệng hát 
Tình quê mãi thắm lụa tơ hồn .
NT 14/10/20
*****
Nguyễn Gia Khanh
KỶ NIỆM BUỒN
Tàn thu ngóng bạn bỗng thêm buồn
Giữa khoảng sân chiều nhớ nụ hôn
Nẻo cũ thờ ơ hoa cúc rụng
Thềm xưa lạnh lẽo gió đông luồn
Âm thầm cảnh lại khơi tình nghĩa
Vội vã em đành bỏ xóm thôn
Chắc bởi đời ta vàng võ mộng
Mà ai nỡ hóa kẻ vô hồn.
Nguyễn Gia Khanh
*****
THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG 
Lũ lụt ngoài quê thấy thật buồn 
Đau lòng cám cảnh buổi hoàng hôn 
Sông guồn nước chảy tràn lênh láng 
Thác cuộn nhà trôi đẩy lách luồn 
Đất đổ chôn người trong xóm , bản 
Ghe chìm mất của khắp làng thôn 
Thiên tai phủ xuống bao đau đớn 
Thương đến miền trung xót cả hồn 
Nganha 141020
*****
ĐỌNG LẠI HỒN ĐÊM
Nhìn trăng lối cũ chợt đau buồn 
Bóng lẻ hoang chìm tĩnh dạ hôn 
Biệt cõi người xa mùa ái chuyển
Rời quê buổi vãn mộng yêu luồn 
Duyên tàn lỡ dở giăng ngoài bến 
Nghĩa lạc ê chề quẳng cuối thôn 
Trải nỗi niềm đan từng vết muộn 
Thềm xưa cảnh nuối lệ chan hồn.
Sầu Riêng: 14/10/2020

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2020

ĐÊM CÔ LIÊU

ĐÊM CÔ LIÊU

Đêm về lặng lẽ gối sầu đong 
Giấc ngủ vừa say đã lộn vòng 
Nợ cõi nhân tình chưa thể đóng
Ân miền thế tục vẫn còn mong 
Nhiều hôm lửa tắt đời xô mộng
Những buổi tình tan rượu xé lòng 
Khổ mối duyên chiều đang mục rỗng
Như dòng nước đục chẳng hề trong ./.

LCT 13/10/2020

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2020

BÓNG CHIỀU QUÊ

BÓNG CHIỀU QUÊ

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Tan nắng ngõ chiều lộng trắng mây
Bướm chao vườn cũ lối thu gầy
Tàn hương cửa trước mùa trăng tỏ
Nhạt gió hiên đầu buổi mộng vây
Chan chứa lệ sầu đêm vắng mẹ
Thở than lòng hận tối xa thầy
Màn buông khói bạc màu hư ảo
Nan giải chuyện buồn gợi đó đây ...

Nghịch :

Đây đó gợi buồn chuyện giải nan
Ảo hư màu bạc khói buông màn
Thầy xa tối hận lòng than thở
Mẹ vắng đêm sầu lệ chứa chan
Vây mộng buổi đầu hiên gió nhạt
Tỏ trăng mùa trước cửa hương tàn
Gầy thu lối cũ vườn chao bướm
Mây trắng lộng chiều ngõ nắng tan ./.

LCT 13/10/2020

BÀI HỌA : 
***** 
Tiểu Linh Tôn 

NƯỚC NON TÌNH TỰ 
(Chuyển thuận nghịch) 


Tan hòa mấy vận thả trời mây 
Nước hẹn thề non khuyết nguyệt gầy 
Tàn cuộc kết duyên trần bụi phủ 
Khổ đời gieo nghiệp gió làn vây 
Chan đầy ý nguyện kinh cầu mẹ 
Gánh nặng người khua mõ tụng thầy 
Màn lạnh ướt sương nhòa nhạt cảnh 
Nan thuyền ẩn bóng một mình đây 


Đây mình một bóng ẩn thuyền nan 
Cảnh nhạt nhòa sương ướt lạnh màn 
Thầy tụng mõ khua người nặng gánh 
Mẹ cầu kinh nguyện ý đầy chan 
Vây làn gió nghiệp gieo đời khổ 
Phủ bụi trần duyên kết cuộc tàn 
Gầy nguyệt khuyết non thề hẹn nước 
Mây trời thả vận mấy hòa tan. 

12/10/2020 
________ Tiểu Linh Tôn________ 
*****

CON ĐƯỜNG KỶ NIỆM 

Con đường kỷ niệm úa màu mây 
Ngõ gió đầu đông nắng lụa gầy 
Bước giữa quê nồng hương cỏ rụng 
Trôi đầu hẻm quạnh khói chiều vây 
Lời thơ trả nợ tình yêu bố 
Chén rượu bù ân nghĩa cử thầy 
Cuộc sống thăng trầm bao khổ lụy 
Nhưng lòng mãi muốn trở về đây/ 

NPP 12/10/2020 
*****
Nguyễn Gia Khanh 

MỘT VÙNG KÍ ỨC 
( Thuận nghịch độc) 

Tan mù ước nhạn cánh vờn mây 
Rụng lá đầy hiên thoảng bóng gầy 
Tàn tạ sắc hoa nhìn bướm ruổi 
Thẫn thờ đêm mộng trải hồn vây 
Chan lòng tủi bậu xa ngày tháng 
Rỏ lệ sầu ta vắng mẹ thầy 
Màn hạ đã che màu cuộc thế 
Nan đời bởi kiếp lỡ từ đây. 

Đọc ngược: 

Đây từ lỡ kiếp bởi đời nan 
Thế cuộc màu che đã hạ màn 
Thầy mẹ vắng ta sầu lệ rỏ 
Tháng ngày xa bậu tủi lòng chan 
Vây hồn trải mộng đêm thờ thẫn 
Ruổi bướm nhìn hoa sắc tạ tàn 
Gầy bóng thoảng hiên đầy lá rụng 
Mây vờn cánh nhạn ước mù tan. 

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Nguyễn Thế An 

CHIỀU MUỘN XƯA 
(Thuận - nghịch độc) 

Tan dần nắng loãng nhạt màu mây 
Rủ liễu hồ sương dáng guộc gầy 
Tàn lửa bếp xưa chiều nhớ gợi 
Động thuyền neo cũ sóng trào vây 
Chan hòa chén rượu vui bầu bạn 
Cảm xúc hồn hoa kính mẹ thầy 
Màn trắng xõa mưa đầy liếp cỏ 
Nan cài dậu trúc ngõ về đây... 

Đọc ngược: 

Đây về ngõ trúc dậu cài nan 
Cỏ liếp đầy mưa xõa trắng màn 
Thầy mẹ kính hoa hồn xúc cảm 
Bạn bầu vui chén rượu hòa chan 
Vây trào sóng cũ neo thuyền động 
Gợi nhớ chiều xưa bếp lửa tàn 
Gầy guộc dáng sương hồ liễu rủ 
Mây màu nhạt loãng nắng dần tan. 

Nguyễn Thế An 
*****
Vĩnh Long 

BẾN XÁC XƠ 
Thuận nghịch độc 

Thuân 

Tan đàn buổi ngõ nhạt nhòa mây 
Vỡ tổ chiều hiên phủ nắng gầy 
Tàn sắc phận căm đời mãi bủa 
Rũ màu thân hận kiếp hoài vây 
Chan từng tủi lúc thôn rời mẹ 
Rải những sầu khi bản vắng thầy 
Màn hạ cõi lơ tình khép cảnh 
Nan từ biệt lối mịt mờ đây 

Nghịch 

Đây mờ mịt lối biệt từ nan 
Cảnh khép tình buông cõi hạ màn 
Thầy vắng bản khi sầu những rải 
Mẹ rời thôn lúc tủi từng chan 
Vây hoài kiếp hận thân màu rũ 
Bủa mãi đời căm phận sắc tàn 
Gầy nắng phủ hiên chiều tổ vỡ 
Mây nhòa nhạt ngõ buổi đàn tan 



Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

CHUYỆN MỘT CHUYẾN ĐI

CHUYỆN MỘT CHUYẾN ĐI


Chẳng nghĩ lần đi trúng ngặt nghèo
Nhưng trời lại nỡ thắt vòng eo
Đầu hôm bỗng sốt ngồi ôm cổ 
Giữa buổi buồn ho muốn lộn phèo
Nhớ cảnh xưa vàng mây ngõ rụng
Thương chiều nhạt nắng lửa hồng reo
Nào quên thuở đợi vầng trăng sáng
Rọi cả bờ quê rã trắng bèo ./.

LCT 10/10/2020
BÀI HỌA :
*****
VỀ QUÊ HƯỞNG THỤ
Còn đang túi bụi ở quê nghèo
Hưởng thụ đâu cần tới vũng eo
Tối rượu đầy mâm toàn những cổ
Ngày bia đủ món lại thêm phèo(lòng)
Tưng bừng nhạc nổ anh chào hát
Khởi sắc vang đàn bậu vẫy reo
Vật chất còn tươi mà cũng rẻ
Đồ ngon nhắm đã trả như bèo .
*****
CHỐN XƯA
Về quê thấy cảnh đã qua nghèo
Bản đẹp thôn giàu cõi hết eo
Bữa đến hàn huyên chàng gọi cổ
Ngày sang gặp gỡ chú kêu phèo
Tưng bừng chén tửu bên chiều ngã
Nhỏ nhẹ ly trà giữa gió reo
Đặc sản thơm lừng xao xuyến mãi
Mồi bao món xịn rẻ như bèo
Đinh Tuấn Minh
*****
Nguyễn Thế An
CHÉN TIỄN CHÂN
Nhìn cô thiếu nữ ở thôn nghèo
Mộc vải thôi mà dáng vẫn eo
Thấy đã xin dừng mong hả rượu
Còn say chúc nữa lộn tung phèo
Trong ngày trở lạnh mùa đông tới
Giữa bạn thêm mừng tiếng lửa reo
Cảnh ấm người thân tình nặng mãi
Về quê chớ chạnh nỗi mây bèo...
Nguyễn Thế An
*****
Tòng Trần
LIỀU...
Rằng tôi xác định bản thân nghèo
Cứ mải đeo vào một chữ eo!
Lỡ thuốc ngày bao đành bịnh phổi
Còn men bữa lít phải đau phèo
Gia đình nhắc nhở thờ ơ giục
Bạn hữu kêu mời hớn hở reo
Phỉ sức đời vui nào sợ hãi
Chờ khi "hạ thổ" biến rong bèo..!
10/10/2020.
*****
VỀ THĂM CHỐN CŨ
Về thăm chốn cũ cảnh quê nghèo
Thấy nỗi lo dồn thắt giữa eo
Vẫn mẹ lưng còng đau đoạn ruột
Còn cha gối mỏi xót khoanh phèo
Con đường cuối hẻm chiều mưa trút
Vạt lúa bên cồn buổi gió reo
Xóm nhỏ vào đông trời xám xịt
Bờ ao nước đọng trắng rêu bèo/
NPP 10/10/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
NỠ PHỤ TÌNH QUÊ
(Đại vận)
Đành sao lại giễu cảnh quê nghèo
Dạ nỡ chê gì ỏng với eo
Ngỡ mặt người xinh là giỏi nết
Nhìn con lợn béo hẳn ngon phèo
Đâu ngờ cái kiểu còn trêu chọc
Chửa đậu ông nghè đã thét reo
Cứ tưởng hào quang người rạng rỡ
Thì ra họ cũng chỉ rong bèo.
Nguyễn Gia Khanh
*****
BẾN MƠ 
Nhiều năm giã biệt chốn quê nghèo
Dẫu cảnh thân sề bụng mất eo
Rủ nhậu là kêu vài đĩa tiết
Mời xơi sẽ gọi mấy tô phèo
Đêm vào với hội tưng bừng giỡn
Bữa lại theo phường thoải mái reo
Nghiện tửu ham trà quên kiếp rũ
Tình yêu cũng dạt giống như bèo
Vĩnh Long
******








Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

TIẾNG LÒNG

TIẾNG LÒNG

(Cảm xúc khi trở lại quê hương sau hơn 4 thập kỷ đi xa)


Ta về xóm nhỏ chìm đêm
Dấu xưa sầu đọng giọt mềm trên môi
Lối quen nay cũng quên rồi
Bờ tre xa vắng một thời hanh hao

Điệu hò ngỡ giấc chiêm bao
Mẹ ru con ngủ thuở nào trôi xa
Đêm trăng giữa tháng mượt mà
Gợi buồn chưa dễ phôi pha tháng ngày

Điệu đà rượu chẳng muốn say
Khổ lòng ta bởi chua cay nẻo đời
Nâng ly anh rót rượu mời
Níu lòng nhau để xa khơi tìm về

Một thời chưa thể ngủ mê
Còn trong ký ức tuổi kề vai nhau
Chưa quên tối ngọn đèn dầu
Đường đêm hắt bóng in sâu vỉa hè

Dập dìu hạ rát tiếng ve
Tàn hoa phượng đỏ trải bè trôi sông
Thu sang khép nép nụ hồng
Để chiều đông lại mưa phong lối buồn

Ta về đứng ở đầu thôn
Dòng sông nghẽn mạch lịm hồn thương đau
Bến xưa vắng bóng con tàu
Thuở nào theo mẹ chen nhau lên thành

Xa rồi mái lá chòi tranh
Chỉ còn đây nửa thị thành nửa quê
Quán chen chúc mọc ven lề
Vẫn còn lắm nỗi nhiêu khê cuộc đời

Mẹ buồn khóc giữa chiều rơi
Nhớ con ngàn dặm nửa trời vắng xa
Đường quê chỉ có bóng già
Bởi đàn con trẻ đi xa không về

Nợ trần giết những cơn mê
Tình người chết giữa đôi bề nhớ nhung
Đêm không biết thánh vô cùng
Ngày không biết cảnh muôn trùng biệt ly

Ta về rồi lại ra đi
Cũng người viễn xứ thầm thì nỗi đau
Xin người mở mắt nhìn nhau
Rằng ta nhận hết lời đau một lần ./.

LCT 08/10/2020 
BÀI HỌA :
**********
Phượng Phượng (Họa nối)
IN BÓNG TRĂNG THỀ

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân
Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim
Tuổi thơ thích chạy trốn tìm
Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ cảnh miền quê
Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa
Chiều tàn trắng những cơn mưa
Dòng sông dậy sóng gió lùa lá trôi

Thâu đêm dạ mãi bồi hồi
Nhện sầu giăng mắc trên chồi cây khô
Duyên tơ phẳng tựa mặt hồ
Đời buồn như bãi sóng xô cuối chiều

Em ngồi giữa bến hoang liêu
Thấy đời như những bóng diều lả lơi
Câu thơ nói chẳng nên lời
Tự tình đêm với nỗi đời chát chua

Gạt dòng lệ những phân bua
Sợi buồn kéo giữa đêm mưa muộn màng
Ai về thả bước chân hoang
Muộn sầu em với đêm vàng môi cay

Biệt ly ta đếm tháng ngày
Tình trong đôi mắt ngất ngây giấu buồn
Nhịp đời chẳng phải là khuôn
Cũng không là chỉ để luồn qua kim

Nhưng mơ mộng vẫn đi tìm
Dẫu ngày không nắng im lìm riêng mây
Khúc xuân cũng muốn đắp đầy
Bài thơ dệt những đêm say bóng người

Khép lòng vào cuối chiều rơi
Chờ cho ánh mắt ngọt bùi lả lơi
Cho tim ai phải gọi mời
Để đêm không thể buông lơi cuộc tình

Một ngày còn có bình mình
Cuộc đời còn có bóng hình trong ta
Môi thơm muốn giọt rượu ngà
Tình thơm phải ướp hương hoa nồng nàn

Anh là lớp cỏ sương tan
Ướp hồn em giữa mây ngàn lãng du
Ướp đêm với mộng đang nhừ
Bên bầu rượu đắng thiên thu tình nồng /

NPP 08/10/2020
*****
HỌA NGUYÊN VẬN
Nguyễn Gia Khanh
THAO THỨC

Ngồi buồn thức với tàn đêm
Đếm thời gian với rượu mềm đắng môi
Thu xưa nay cũng xa rồi
Lật trang kỷ niệm lòng thời hư hao

Trông về lối cũ sầu bao
Thề xưa còn đó lẽ nào người xa
Làn hơi vẫn thoảng vai mà
Sương rơi cứ ngỡ lệ pha như ngày...

Lời nào ta đã trót say
Ngờ đâu đã hóa đắng cay một đời
Buồn như vị khách không mời
Cứ ôm ta mãi hồn khơi mộng về

Một thời tim lỡ đê mê
Trong mơ vẫn thấy vai kề bên nhau
Phong trần một kiếp dãi dầu
Đành câu ân ái chìm sâu bao hè

Mấy lần ngồi nhặt xác ve
Bấy lần tiễn bước bạn bè sang sông
Từ khi lạc dấu bóng hồng
Để con đường cũ rêu phong mãi buồn

Chiều nay về lại cô thôn
Gặp câu thơ cũ bỗng hồn thêm đau
Trông ai vừa bước xuống tàu
Là hay mộng cũ cho nhau không thành

Đường xưa tìm lại lều tranh
Mà thương hai đứa mãi thành hai quê
Ai đành nếp cũ giữ lề
Để cơm thiếu lửa mãi khê hương đời

Buồn trông từng lá thu rơi
Càng thương én nhạn chân trời cách xa
Trớ trêu chi hỡi trời già
Ngăn sông cách bến thuyền xa khó về

Ta đành giũ hết đam mê
Từ khi người đã yên bề gấm nhung
Trăm năm chẳng sánh vai cùng
Bên nhau mà ngỡ ngàn trùng chia ly

Từ đây kẻ ở người đi
Bùi ngùi ngẫm thuở duyên thì mà đau
Thôi đành mãi mãi mất nhau
Người dù xót một ta đau ngàn lần ./.

Nguyễn Gia Khanh
08/10/2020
*****
Nguyễn Thế An
TÌNH QUÊ 

Mấy ai thấy khói lan đêm
Mấy ai biết lệ chảy mềm xuống môi
Ngược dòng... thơ ấu đây rồi
Nằm quê lại xót một thời... dầu hao.

Làng quê đẹp đẽ biết bao
Người quê tình nghĩa nỡ nào dứt xa
Ta yêu quê ếch yêu mà
Bát chè xanh cũng tẩm pha tháng ngày.

Trầu không để ánh nồng say
Chén trần tẩy hết đắng cay cuộc đời
Cao hơn cả cỗ, lời mời
Xóm giềng tối lửa lại khơi ấm về.

Ta nằm nửa tỉnh, nửa mê
Giật mình hương bưởi tựa kề gối nhau
Mặc cho trăng nước dãi dầu
Lòng riêng vẫn nhớ thật sâu tiếng hè.

Vỹ cầm trong sáng vuốt ve
Đưa làn trôi nắng bạn bè tắm sông
Bờ kia em, má ửng hồng...
Giờ sao thu nguyệt xuân phong đượm buồn.

Hay nàng vẫn chạnh cô thôn
Yêu người, giữ mãi "nửa hồn thương đau"
Chẳng hờn xưa lẻ bóng tàu
Trọn đời loan phượng biệt nhau không thành.

Nghĩ nhiều thêm rối bức tranh
Thơ chiều ngất ngưởng, phá thành rượu quê
Đừng đi hai đứa hai lề
Nếp hương hạt mẩy chưa khê với đời.

Đã đành thu lá vàng rơi
Đã đành thu sáo vút trời vọng xa
Đã đành thu dẫn bước già
Gió thu vẫn đợi người xa trở về.

Mê hồn được đỡ hồn mê
Cũ xưa, xưa cũ bộn bề nhớ nhung
Lửa thiêng rực rỡ vô cùng
Chảy tan hết thảy muôn trùng biệt li.

Người đi níu áo người đi
Người đi trường đoạn, ở thì người đau
Làng quê cắt rốn chôn nhau
"Trông về quê mẹ ruột đau mấy lần"...

Nguyễn Thế An




Thứ Năm, 1 tháng 10, 2020

TIẾNG THU

TIẾNG THU 

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Thu sầu gió nhạt lối mờ sương
Nước gợn hồ bay lá ngập đường
Mù mịt khói mây lồng đỏ sắc
Dạt dào hoa phấn tỏa thơm hương
Ru đêm rộn sóng chao trời biển
Vọng tiếng rền âm đảo phố phường 
Dù lộng ngõ mơ màu huệ trắng
Du thuyền bến lặng cảnh tà dương ...

Nghịch :

Dương tà cảnh lặng bến thuyền du
Trắng huệ màu mơ ngõ lộng dù
Phường phố đảo âm rền tiếng vọng
Biển trời chao sóng rộn đêm ru
Hương thơm toả phấn hoa dào dạt
Sắc đỏ lồng mây khói mịt mù
Đường ngập lá bay hồ gợn nước
Sương mờ lối nhạt gió sầu thu .,/.

LCT 01/10/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
PHÁ CỖ TRUNG THU
(Thuận nghịch độc)
Thu cỗ phá chờ áo thấm sương
Bố theo con trẻ bước chen đường
Mù vương liễu tím mành buông cửa
Bóng đuổi trăng vàng cúc tỏa hương
Ru sáo thoảng diều đưa trước ngõ
Ruổi lân vờn trống giục bên phường
Dù chung đội buổi ngời đây đó
Du mộng cảnh đời rạng ánh dương

Đọc ngược :

Dương ánh rạng đời cảnh mộng du
Đó đây ngời buổi đội chung dù
Phường bên giục trống vờn lân ruổi
Ngõ trước đưa diều thoảng sáo ru
Hương tỏa cúc vàng trăng đuổi bóng
Cửa buông mành tím liễu vương mù
Đường chen bước trẻ con theo bố
Sương thấm áo chờ phá cỗ thu.

Nguyễn Gia Khanh 
*****
Vĩnh Long
DÁNG THU
Thuận nghịch độc

Thuận 
Thu đợi gió tràn bãi ngập sương
Mộng đêm người đến sẽ chung đường
Mù giăng rẫy đỏ hồng thơm nhụy
Khói tỏa nương vàng bưởi ngát hương
Ru tiếng đượm tình vương cạnh ngõ
Hát câu nồng nghĩa đọng bên phường
Dù ô phủ phận đời quên tuổi
Du lãng cảnh trời giữa tịch dương

Nghịch

Dương tịch giữa trời cảnh lãng du
Tuổi quên đời phận phủ ô dù
Phường bên đọng nghĩa nồng câu hát
Ngõ cạnh vương tình đượm tiếng ru
Hương ngát bưởi vàng nương tỏa khói
Nhụy thơm hồng đỏ rẫy giăng mù
Đường chung sẽ đến người đêm mộng
Sương phủ bãi tràn gió đợi Thu
*****
Nguyễn Thế An
THU TƯỞNG 
(Thuận - nghịch độc)

Thu sắc đượm buồn cảnh dãi sương
Ước ao người cũ lối xưa đường
Mù mưa giữa sớm tràn hoa cỏ
Xạ ánh trong thuyền ngập bến hương
Ru sóng gửi sầu men lỡ rượu
Thử tơ đàn mới hội thay phường
Dù duyên mặc khách tình dang dở
Du lãng nẻo mờ nhạt bóng dương...

Đọc ngược:

Dương bóng nhạt mờ nẻo lãng du
Dở dang tình khách mặc duyên dù...
Phường thay hội mới đàn tơ thử
Rượu lỡ men sầu gửi sóng ru
Hương bến ngập thuyền trong ánh xạ
Cỏ hoa tràn sớm giữa mưa mù
Đường xưa lối cũ người ao ước
Sương dãi cảnh buồn đượm sắc thu.

Nguyễn Thế An
(Lỗi chánh nữu...)
*****
LỐI THU XƯA

Lối cũ em về cổng lạnh sương
Nàng trinh nữ mộng phía bên đường
Thương màu nắng muộn vừa phai sắc
Tiếc nụ hoa vàng mới nhạt hương
Đẹp nửa vầng trăng chìm giữa phố
Tình đôi cánh nhạn đảo bên phường
Ai đàn vọng tiếng dài rung cảm
Để nát tim hồng một ánh dương/

NPP 01/10/2020
*****
ÁO VÀNG THU 
(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Thu vàng áo lụa nắng tàn sương
Cửa rộn đèn hoa bướm rợp đường
Mù gợn bến xưa vườn loãng khói
Gió tràn kinh cũ lối bay hương
Ru quyên tiếng vọng đêm buồn thánh
Phán chúa lời vang sớm lạnh phường
Dù thả núi cao đồi chật lá
Du ngàn suối cuộn sóng trùng dương ...

Nghịch :

Dương trùng sóng cuộn suối ngàn du
Lá chật đồi cao núi thả dù
Phường lạnh sớm vang lời chúa phán
Thánh buồn đêm vọng tiếng quyên ru
Hương bay lối cũ kinh tràn gió
Khói loãng vườn xưa bến gợn mù
Đường rợp bướm hoa đèn rộn cửa
Sương tàn nắng lụa áo vàng thu .,/.

LCT 01/10/2020

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2020

CHỈ CÒN LẠI MÌNH TA

CHỈ CÒN LẠI MÌNH TA


Em về để lại bóng chiều trôi
Khoảng vắng mình ta lặng lẽ ngồi
Hận những âm đàn rơi mép cửa
Thương từng ngụm tửu xé bờ môi
Còn đây lối mộng sầu mây rã
Vẫn đó dòng thi nhỏ giọt bồi
Cánh võng đưa quằn âm mỏi mệt
Đau màu nắng nhạt đảo lằn vôi ./.

LCT 29/09/2020
BÀI HỌA :
*****
CÕI NHỚ
Biển vắng con thuyền lặng lẽ trôi
Đìu hiu ngọn gió lạnh đêm ngồi
Em buồn lệ đổ hoen bờ mắt
Lối nhạt mưa chìm đẫm nét môi
Vẫn ước tình xưa hoài chẳng lở
Còn mong mộng cũ mãi luôn bồi
Cho dòng kỷ niệm dày nhung nhớ
Chỉ sợ câu thề bạc giống vôi/
NPP 29/09/2020
*****
Nguyễn Thế An
TIẾNG ĐÊM
Nước chảy trăng vàng lặng lẽ trôi
Tàn đêm lạnh lẽo nhớ ai ngồi
Quăng bình rượu cúc còn thơm rãnh
Thử chén hoa hồng vẫn lạt môi
Bãi cỏ về khuya từng dấu lặng
Cành sương rớt nhẹ những âm bồi
Sông đừng bạc nữa thuyền ghê sóng
Mộng loãng tan tành bởi trắng vôi.
Nguyễn Thế An
*****
Tòng Trần
ĐƯỜNG DUYÊN 
Bởi giận con thuyền cứ mãi trôi
Làm xao đáy dạ chẳng yên ngồi
Đêm về lạnh lẽo sầu hiên cửa
Tối lại ê chề tủi ngõ môi
Chợt thấy chòm sao nào để rã
Rồi xem ánh nguyệt vẫn luôn bồi
Hay rằng bạc nghĩa đường duyên mất
Dẫu phải vong tình đắng nợ vôi...
29/9/2020.
*****
NẺO CŨ 
Mơ về nẻo cũ lúc còn đôi
Chỉ xót rồi cay lạc lõng bồi
Khắc khoải cung tình chưa kịp trỗi
Âu sầu dáng mộng đã dần trôi
Triền xuân héo để mai lìa cội
Vũng Hạ gầy ru gió ngủ đồi
Lạnh lẽo đường duyên vì nắng đổi
Quay nhìn tóc cũng bạc màu vôi.
Hà Trang 
*****
BẾN LỞ
Kỷ niệm êm đềm ấy đã trôi
Đành xa nẻo cũ bến xưa ngồi
Tàn mơ gặp kẻ hồng đôi má
Rũ mộng thăm nàng đỏ khóe môi
Buổi hạ mong chờ đê mãi đắp
Ngày thu ngóng đợi bãi luôn bồi
Bên đời thắm đượm trong tình nghĩa
Giữa cuộc như trầu phải có vôi
Vĩnh Long
*****
Nguyễn Gia Khanh
CHẲNG LẠ THÓI ĐỜI
Tiếc cuộc Châu Trần nỡ thả trôi
Chiều nay một kẻ xót xa ngồi
Toan về ruổi mộng ôm hờ gối
Bỗng tủi thêm lòng cắn chặt môi
Tại sóng còn xô đằng bãi lở
Mà em đã chọn phía sông bồi
Nên nào phải trách khi đời bạc
Bởi mớ ân tình cũng tựa vôi.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
THU ÚA
Bến cũ mưa tràn chiếc lá trôi
Cầu in mặt nước dáng ai ngồi
Thuyền đi lặng lẽ vương màu mắt
Biển đợi âm thầm đọng ánh môi
Vẫn đó mùa thu sầu bến mộng
Còn kia cánh hạ cuốn sông bồi
Em về để lại vầng trăng khóc
Chỉ sợ ân tình bạc trắng vôi
NKL 29 09 20

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2020

ĐÔI BẠN

ĐÔI BÓNG

(Thuận nghịch độc)

Thuận :

Môi ướt lệ chiều chén tiễn đưa
Vắng xa rồi để gối chăn thừa
Chồi xanh vẫn đẹp rừng thu sớm
Mộng úa nên buồn cảnh nắng trưa
Thôi vậy cũng đành cam phận bỏ
Thế sao vi lỡ kết duyên bừa
Hồi tâm lại nhớ miền thương cảm
Đôi bóng thuở kề bước nhặt thưa ...

Nghịch :

Thưa nhặt bước kề thuở bóng đôi
Cảm thương miền nhớ lại tâm hồi
Bừa duyên kết lỡ vì sao thế
Bỏ phận cam đành cũng vậy thôi
Trưa nắng cảnh buồn nên úa mộng
Sớm thu rừng đẹp vẫn xanh chồi
Thừa chăn gối để rồi xa vắng
Đưa tiễn chén chiều lệ ướt môi ./.

LCT 27/09/2020
BÀI HỌA :
*****
Nguyễn Gia Khanh
MÃN CUỘC
(Thuận nghịch độc)
Môi vầy lệ đắng rượu sầu đưa
Ủ lại hồn yêu chút mộng thừa
Chồi úa cội xưa vườn lặng bướm
Ngõ chìm sương lạnh gối rầu trưa
Thôi đành phải vậy đêm thờ thẫn
Mãi chịu cùng đây cảnh bộn bừa
Hồi trống đã tan cờ mãn cuộc
Đôi hờ hững nhạn bóng dần thưa.
Đọc ngược :
Thưa dần bóng nhạn hững hờ đôi
Cuộc mãn cờ tan đã trống hồi
Bừa bộn cảnh đây cùng chịu mãi
Thẫn thờ đêm vậy phải đành thôi
Trưa rầu gối lạnh sương chìm ngõ
Bướm lặng vườn xưa cội úa chồi
Thừa mộng chút yêu hồn lại ủ
Đưa sầu rượu đắng lệ vầy môi.
Nguyễn Gia Khanh
*****
SÔNG CHIỀU
Sông chiều vạt nắng vỡ làm đôi
Lối cũ chờ anh tự bấy hồi
Gió vẫn mơ màng hương cỏ đắm
Đêm còn thổn thức vị tình thôi
Vườn trăng mỗi độ sầu chao lá
Nẻo mộng nhiều khi sợ gãy chồi
Để dạo con thuyền xa cuộc lữ
Em buồn lệ chảy đắng bờ môi/
NPP 27/09/2020
*****
NỖI THIẾU THỪA
(Thuận - nghịch độc)
Môi trầm lệ ẩm chén nồng đưa
Trả lại mà chi nỗi thiếu thừa
Chồi tủi nụ non cành gãy sớm
Mộng buồn hoa mỏi giấc vào trưa
Thôi đành bạc nắng lan hờ hững
Hết chải sầu mây xõa bộn bừa
Hồi mã bóng trăng đầy cát bụi
Đôi về vỗ nhạn cánh dần thưa.
Đọc ngược:
Thưa dần cánh nhạn vỗ về đôi
Bụi cát đầy trăng bóng mã hồi
Bừa bộn xõa mây sầu chải hết
Hững hờ lan nắng bạc đành thôi
Trưa vào giấc mỏi hoa buồn mộng
Sớm gãy cành non nụ tủi chồi
Thừa thiếu nỗi chi mà lại trả
Đưa nồng chén ẩm lệ trầm môi.
Nguyễn Thế An
*****
BẾN LỞ
Thuận nghịch độc
Thuận .
Môi hồng kẻ diễu cảnh chào đưa
Chát mặn đời đau lẫn tủi thừa
Chồi nhạt mãi chê vì tửu sáng
Nụ mờ luôn dỗi bởi trà trưa
Thôi chờ phải chịu thân cày cấy
Thế đợi đành quen phận ủi bừa
Hồi vãn chẳng lo chiều mỏi mệt
Đôi bờ sạt lở tại tình thưa 
Nghịch
Thưa tình tại lở sạt bờ đôi
Mệt mỏi chiều lo chẳng vãn hồi
Bừa ủi phận quen đành đợi thế
Cấy cày thân chịu phải chờ thôi
Trưa trà bởi dỗi luôn mờ nụ
Sáng tửu vì chê mãi nhạt chồi
Thừa tủi lẫn đau đời mặn chát
Đưa chào cảnh diễu kẻ hồng môi
.Vĩnh Long

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2020

NƯỚC MẮT MÙA NGÂU

NƯỚC MẮT MÙA NGÂU


Rượu vẫn cùng ta níu khoảnh sầu
Em ngồi tựa cửa khóc mùa ngâu
Hồn thu gợi cảnh tình đêm cuối
Ngõ nắng còn hương tuổi mộng đầu
Tản mạn âm đàn buông xóm cũ
U buồn tiếng nhạc thả dòng sâu
Chiều nay lệ thấm bờ vai nhỏ
Ướt cả lời kinh bữa nguyện cầu ./.

LCT 25/09/2020
Thêm chú thích
BÀI HỌA :
*****
Phượng Phượng
LƯU LUYẾN THU 
Làn mưa đổ nhẹ gối canh sầu
Đẹp buổi thu về lạnh tiết ngâu
Đón cả trời xuân vào tuổi mới
Dìu luôn cảnh mộng đến duyên đầu
Đêm nhìn lá rụng ngoài sân vắng
Sáng dõi mây tàn giữa lối sâu
Bỗng nhớ cành hoa vừa mới nở
Lần xao xuyến đợi ở trên cầu/
14/09/2020
*****
Nguyễn Gia Khanh
GIỌT LỆ TÀN THU 
Nhìn thu sắp cạn bỗng thêm sầu
Xót cảnh ai ngồi tiễn giọt ngâu
Mặc liễu còn xanh đùa trước cửa
Mà sương đã trắng ở trên đầu
Ngây tình liệm với câu thề cũ
Huyễn mộng tan cùng giấc ngủ sâu
Ruổi giữa trời xa vài bóng nhạn
Càng mơ vó ngựa thoảng bên cầu.
Nguyễn Gia Khanh 
*****
Gắng Quên
NỖI BUỒN RIÊNG TA
Nhiều hôm chuyện cũ khiến tim sầu
Một sớm quay về bỗng đổ ngâu
Dỗi bận kề vai dìu thuở trước
Đùa nhau rảo bước gọi ban đầu
Hoa vừa trổ nụ khoe nhành thắm
Mộng đã tan vòng để mắt sâu
Kỷ niệm dềnh lên từng nỗi xót
Còn chi hạnh phúc những mong cầu.
Hải Hoàng 
*****
Nguyễn Thế An
LỜI NGÂU
Lời xưa nhớ chẳng dịu cơn sầu
Tích vẫn cho rằng quạ chở ngâu
Dõi cửa hoa còn thơm ngát mộng
Nhìn gương tóc đã bạc phơ đầu
Mưa buồn động khẽ thuyền trăng úa
Tửu muộn trôi vàng bóng ngõ sâu
Lạnh lẽo đông về trên bến tủi
Nhà chung thoảng vọng tiếng kinh cầu.
Nguyễn Thế An
*****
Ánh Dương
TIỄN THU 
Đàn ai gảy khúc nhạc u sầu
Tháng bảy thu về đẫm giọt ngâu
Quạnh quẽ vườn hoang chiều nắng cuối
Đìu hiu ngõ lạnh buổi mưa đầu
Anh rời hạ cũ thuyền xa vắng
Mộng lỡ xuân này sóng lặng sâu
Nguyệt lão se nhầm duyên chẳng thắm
Đành cam lẻ bóng giữa đêm cầu,,
NKL 25 09 20
*****
Vĩnh Long
BẾN HOÀNG HÔN 

Hoàng hôn tím lịm xõa non sầu
Rả rích bên lề những giọt ngâu
Dõi cảnh tiêu điều thêm nhọc óc
Nhìn mây tản mạn quá đau đầu
Đường sang khói phủ từng khe rộng
Ngõ tới sương choàng cả vực sâu
Đã hẹn nhau vê xây tổ ấm
Nào hay lũ cuốn bản trôi cầu

Vĩnh Long
*****
Hữu Thiên
ĐÍCh THỰC 

Đừng nha nức nở lại hoen sầu
Chớ nghĩ manh đời tựa buổi ngâu
Bởi cưới dăm bà chưa ngọt bữa
Còn say mỗi mụ chỉ hoen đầu
Đêm về cứ phải mơ rồi loạn
Nỗi hận đeo vào để thấm sâu
Vậy hỏi anh hùng quên giỡn bướm
Thì đâm cổ mịa xuống chân cầu...!

NL25/09/2020